Sau Khi Hai Nam Thần Kết Hôn

Chương 76

Chiêu thức này đã chấn động hơn phân nửa giới fan, Diệp Diễm Thanh là ca sĩ nổi tiếng, Lâm Kỳ Vũ trước kia cũng là ca sĩ nổi tiếng, dù bây giờ có không ít fans của Lâm Kỳ Vũ đã ở ẩn, nhưng cũng không thể bỏ qua quần thể khổng lồ này được. Lâm Kỳ Vũ nhìn như ít việc làm, đó là vì hắn không nhận, chứ không phải không có, không thể khinh thường vị ca sĩ đang ngủ đông này được.

Fans Diệp Diễm Thanh ham vui, tích cực @ Văn Dữ, hỏi tâm trạng hắn thế nào khi Lâm Kỳ Vũ nhận lời tham gia sân khấu hợp tác đầu tiên của Diệp Diễm Thanh.

Có không ít fans Văn thích Lâm Kỳ Vũ, cũng ham vui theo fans Diệp @ idol nhà mình, nói hắn muốn sắc có sắc, muốn kỹ thuật diễn có kỹ thuật diễn, nhưng có ích gì không? Coi chừng Diệp Diễm Thanh chạy theo Lâm Kỳ Vũ á?

Văn Dữ nhìn thấy rất muốn trả lời các cô rằng, “Lên giường mới biết”, nhưng nếu hắn dám làm vậy thật, thì khẳng định Vu Dĩnh sẽ kề dao lên cổ tới tận trước cửa nhà, biểu diễn một màn cao thủ võ hiệp tôi chết anh sống cho mà xem, nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ hắn post lên Weibo một bài đăng có ảnh chụp Diệp Diễm Thanh rất là đứng đắn.

Văn Dữ V: @ Tinh Lộ – Lộ Ngôn Chi V quan hệ phức tạp, mời ngài xử lý.

Tài khoản của Lộ Ngôn Chi tám ngàn năm không được dọn dẹp, phủ một tầng bụi dày thiệt dày, sở dĩ đăng ký là vì công ty sợ sẽ có người lấy tên, sinh ra phiền phức sau này.

Đương nhiên Lộ Ngôn Chi không trả lời, có thể là đã quên mất mật mã tài khoản từ đời nào rồi. Nhưng nó không quan trọng, trọng điểm là fans biết Lộ Ngôn Chi là ai, sếp lớn ra mặt giải quyết chuyện gia đình cho nhân viên, thấy thế nào cũng rất khôi hài, y như mâu thuẫn trong nhà phải tìm đến Tổ Dân Phố để giải quyết vậy đó. Khán giả thì ngồi hóng chuyện hài, còn ý tứ sâu xa chỉ có bốn người bọn họ hiểu mà thôi.

Hợp tác biểu diễn cho lễ kỷ niệm đã chiếm hết thời gian của hai người, giờ thêm một cái sân khấu đánh bảng thì hai người chẳng còn thời gian đi ăn cơm bên ngoài nữa, chỉ còn biết dựa vào cơm hộp mà thôi.

Sân khấu hợp tác càng làm nhiều càng bị hạ thấp giá trị, đặc biệt là ở giai đoạn ban đầu, cho nên Ngải Trừng và người đại diện của Lâm Kỳ Vũ bàn bạc một hồi lâu mới chọn được một sân khấu có giá trị nhất —— sân khấu liên hoan cuối năm, Diệp Diễm Thanh và Lâm Kỳ Vũ có quyền hủy hợp đồng.

Chỉ cần nhà đài làm tốt thì buổi liên hoan cuối năm sẽ hấp dẫn không ít khán giả, cộng với màn trình diễn hợp tác của hai người họ thì sẽ là một đêm ăn mừng đầy hoan hỉ. Còn nếu bên nhà đài có scandal ảnh hưởng đến danh dự nghệ sĩ, thì bọn họ có quyền từ chối tham gia, nhà đài không có quyền kiện tụng.

Nhận được cái gật đầu từ hai thần tượng đỉnh cao thì nhà đài nào dám chậm trễ. Sắp xếp vị trí đẹp cho fans Diệp lẫn fans Lâm, fans các nhà khác không dám cãi cũng chẳng dám phàn nàn, thực lực của idol nhà người ta còn cao hơn idol nhà mình cả cái đầu lận đó, vẫn nên khiêm tốn một chút, chừa một con đường sống cho nghệ sĩ nhà mình thì hay hơn.

Vào ngày biểu diễn sân khấu hợp tác, chỗ ngồi dưới khán đài bị fans hai nhà chiếm hết. Dù Lâm Kỳ Vũ không phải là nghệ sĩ hát chính thì cũng không ngăn được sự nhiệt tình từ fans, trình độ đoạt vé không thua kém gì fans Diệp, cho thấy địa vị của thần tượng một thời này. Fans hai nhà rất hiểu chuyện, sẽ không im lặng trước màn trình diễn của các nghệ sĩ khác, mà nhiệt liệt cổ vũ cho họ. Động tác này mang về rất nhiều lời khen ngợi từ mọi người, không thấy ai oán trách nửa câu —— người ta cổ vũ còn nhiệt liệt hơn mình thì muốn phàn nàn gì nữa?!

Màn trình diễn của Diệp Diễm Thanh và Lâm Kỳ Vũ được xếp vào cuối cùng. Trên màn hình lớn bắt đầu phát một đoạn phim ngắn. Ánh đèn giữa sân khấu sáng lên, cánh hoa rơi đầy sàn, hoa hồng đỏ tươi đầy tường, vừa xa hoa vừa kiều diễm. Khúc nhạc dạo được cải biên vang lên cùng lúc với giàn giáo được nâng cao, Diệp Diễm Thanh và Lâm Kỳ Vũ xuất hiện ở trên sân khấu.

Các fans điên cuồng thét chói tai, đong đưa gậy phát sáng trong tay, âm thanh cổ vũ đầy nhiệt liệt lấn át cả nhạc dạo.

Diệp Diễm Thanh mặc đồ trắng, Lâm Kỳ Vũ mặc đồ đen, trên ngực áo Diệp Diễm Thanh thêu một đóa hoa hồng, còn sau lưng Lâm Kỳ Vũ thì lại xẻ giữa để lộ phần xương vai cánh bướm.

Khúc nhạc dạo kết thúc, người cất tiếng hát đầu tiên là Lâm Kỳ Vũ, lần hợp tác sân khấu này không để Lâm Kỳ Vũ lộ mặt qua loa, mà là hợp tác thật sự.

Không có bạn nhảy mà chỉ có hai người họ, vũ đạo hoàn toàn mới, một đen một trắng, động tác mạnh mẽ mang theo một chút ái muội làm nổi bật lên ca từ.

Lâm Kỳ Vũ cao hơn Diệp Diễm Thanh một chút, với vũ đạo giống nhau, lợi thế về chiều cao và màu áo dễ làm cho khán giả phân biệt được hai người họ hơn. Diệp Diễm Thanh đánh phấn đuôi mắt màu hồng nhạt, Lâm Kỳ Vũ đánh phấn mắt màu xanh da trời, lúc hai người mặt đối mặt, màn ảnh zoom lại gần, vẻ tuấn tú của cả hai được phóng đại, cứ như là hai người đang tán tỉnh, hấp dẫn, cưng chiều đối phương vậy. Sự va chạm đối lập làm người ta mơ màng, y như hoa hồng trên tường, nở to nhiệt liệt biểu hiện tình yêu, nhưng kết cục lại không biết thế nào……

Hai người có chất giọng gần giống nhau, lúc hợp xướng có chút trong trẻo, dễ nghe. Nói đây là một màn biểu diễn đỉnh của đỉnh cũng không ngoa.

Fans có mặt tại đó gào thét khản cả cổ, mà fans ở nhà thì lấp đầy màn hình bằng làn đạn.

【 không được rồi, tôi hổng chịu nổi! 】

【 ôi, không cần làm gì nữa đâu, thế này đủ để tôi xỉu dzồi! 】

【 cmn lừa tình qúa đi mất?! Hai người sεメy dã man! 】

【 tui chỉ muốn nói hai người hãy tạo thành nhóm nhạc đi! 】

【 vũ đạo chẳng có gì lôi cuốn mà sao tui lại bị mê hoặc vậy nè? 】

【 muốn sắc có sắc, muốn giọng có giọng —— nhóm nhạc thần tiên! 】

【 tôi sợ sau này sẽ không còn thần tượng nào lọt vào mắt tôi nữa quá! 】

【 từ giọng hát đến vũ đạo lẫn ánh mắt, tuyệt vời ông mặt trời! Hai người đều có bản lĩnh, nếu đổi thành người khác, thì tôi không thấy phấn kích như bây giờ đâu! 】

【 hai trai đẹp đi lừa tình, ai mà chịu nổi! 】

【 đây mới là kinh điển! Diệp Diễm Thanh sεメy trong sáng, còn Lâm Kỳ Vũ sεメy như muốn ăn tươi nuốt sống người ta! Group này như vampire vậy, vừa quyến rũ vừa hút máu người ta! 】

【 thả tim cho lầu trên, Diệp Diễm Thanh mà chưa kết hôn thì tui ship thuyền Diệp Lâm liền luôn. 】

Không nghi ngờ gì nữa lần này Diệp Diễm Thanh lại giành được cúp. Fans Lâm dĩ nhiên rất vui, muốn tặng thưởng cho Diệp Diễm Thanh vì hắn đã kéo idol của các cô lên sân khấu. Lâm Kỳ Vũ đã lâu rồi không lên sân khấu, cũng chẳng có công việc nào chính thức cả, vừa lên sân khấu đã mang tới bất ngờ quá lớn cho các cô, idol như vậy mới đáng để các cô đu theo chứ!

Sau khi chương trình kết thúc, Diệp Diễm Thanh và Lâm Kỳ Vũ vất vả ra khỏi đài truyền hình dưới sự hộ tống của bảo vệ, Diệp Diễm Thanh lười biếng quấn tấm chăn lên người, nói: “Bàn một chuyện anh với được không?”

Lâm Kỳ Vũ hôm nay cũng rất vui, vừa xem Weibo vừa nói: “Nói đi.”

“Anh ra album đi, đá em khỏi vị trí đầu bảng để em đi gặp anh Văn Dữ.” Diệp Diễm Thanh nói rất chân thành, hắn nghĩ tới nghĩ lui, người có thể đẩy hắn ra khỏi bảng xếp hạng lúc này chỉ có Lâm Kỳ Vũ mà thôi.

Lâm Kỳ Vũ nhướng mắt nhìn hắn: “Chơi ba ngày không đủ ha?”

Nếu không có tập luyện, thứ hai đến thứ tư không có chương trình giành hạng, thì Diệp Diễm Thanh hoàn toàn có thể đi tìm Văn Dữ.

“Không đủ.” Diệp Diễm Thanh nói thẳng. Hắn đã tính toán kĩ ba ngày khẳng định không đủ dùng, hắn nhớ Văn Dữ lắm rồi.

Lâm Kỳ Vũ “Chậc” một tiếng: “Đừng có nằm mơ nhé, giờ mà anh chuẩn bị chế tác đi nữa thì không có chuyện một tháng sau lên kệ. Huống chi anh đang lo chuyện mở studio, làm gì có thời gian lo chuyện album.”

Diệp Diễm Thanh ấm ức lắm. Hắn không sợ bị cướp ngôi, nhưng phải có người giành mới được, mà Lâm Kỳ Vũ thì không chịu phối hợp mới tức chứ!

Di động của Lâm Kỳ Vũ vang lên, Lâm Kỳ Vũ nhìn thoáng qua nhưng không nhúc nhích.

Diệp Diễm Thanh khó hiểu nhìn anh ta: “Sao vậy?”

Hắn không tiếp làm Diệp Diễm Thanh nghĩ là “Quảng cáo”, liếc mắt nhìn qua thì thấy chữ “Lộ”. Diệp Diễm Thanh cười, không hỏi gì nữa.

Cuối cùng, Lâm Kỳ Vũ vẫn nhận điện thoại, không biết đầu bên kia nói gì mà Lâm Kỳ Vũ trả lời vài câu, cúp điện thoai rồi nói với Ngải Trừng: “Chị gái, dừng xe ở ven đường đi, có người tới đón tôi.”

Ngải Trừng không nghĩ nhiều, Lâm Kỳ Vũ để người tới đón hẳn là người quen rồi, cô không cần phải lo lắng.

Tìm chỗ có thể ngừng xe, Ngải Trừng thả Lâm Kỳ Vũ xuống.

Lâm Kỳ Vũ vẫy vẫy tay với bọn họ, rất nhanh sau đó một chiếc xe Porsche màu đen dừng lại ở ngay phía sau, Lâm Kỳ Vũ trực tiếp lên xe, xe Porsche nghênh ngang vòng qua xe bọn họ chạy mất.

Ngải Trừng hoảng sợ quay lại nhìn Diệp Diễm Thanh: “Xe đó hình như của boss thì phải?”

Nghệ sĩ lái xe Porsche không hiếm, nhưng biển số xe đẹp thì hiếm lắm, Ngải Trừng nhìn một lần là nhớ kĩ.

Diệp Diễm Thanh gật gật đầu.

“Bọn họ……” Ngải Trừng không biết mình có nghĩ quá nhiều hay không, nhưng ai có bản lĩnh dám để boss đi đón tận nơi thế này?

Diệp Diễm Thanh giơ tay “Suỵt”: “Còn chưa xác định đâu, chị

coi như không biết đi.”

Ngải Trừng đã nghe không ít scandal ở trong giới, nhưng Lộ Ngôn Chi và Lâm Kỳ Vũ không lộ một chút tiếng gió làm cô thật sự khϊếp sợ, giữ bí mật tốt ghê nơi, nếu cô không chở Lâm Kỳ Vũ bữa nay, thì không phát hiện được đâu.

Sợ thì sợ chứ Ngải Trừng có tu dưỡng chức nghiệp, cô biết chừng mực không hỏi thêm. Diệp Diễm Thanh chưa từng chủ động nói đến chuyện này thì hẳn là chưa chính thức, càng nhiều người biết sẽ càng bất lợi cho họ thôi.

Không nói thêm nữa, Ngải Trừng tiếp tục đưa Diệp Diễm Thanh về nhà.

Diệp Diễm Thanh cầm di động bùm bùm đánh chữ gửi cho Văn Dữ.

Diệp Diễm Thanh: Ông chủ nhỏ mọn ghê, mới đi được nửa đường đã bắt cóc Lâm Kỳ Vũ đi rồi, chẳng thèm mời em một bữa cơm nữa.

Văn Dữ chưa trả lời, chắc đang bận.

Về đến nhà, Diệp Diễm Thanh đang cân nhắc mình nên ăn món gì, vừa bật đèn lên là thấy bàn trà đầy bánh kem.

Diệp Diễm Thanh vui vẻ, khó trách hôm nay Ngải Trừng không dẫn hắn đi ăn cơm tối, chỉ nói để hắn về nhà ăn, thì ra là đã chuẩn bị bánh kem cho mình.

Nhưng chưa kịp hết vui vẻ, thì nghe được một giọng nói quen thuộc: “Cậu ta không mời thì anh mời.”

Diệp Diễm Thanh giật mình, ngẩng đầu nhìn Văn Dữ xuất hiện nơi cầu thang.

Diệp Diễm Thanh tưởng mình đang nằm mơ, rõ ràng Văn Dữ bảo không về nhà, sao lại xuất hiện ở đây được chứ? Nhưng giờ đây hắn nào nghĩ được nhiều, thét lên một tiếng chói tai nhào qua ôm Văn Dữ thật chặt: “Sao anh về nhà vậy?”

Văn Dữ cười nói: “Về nhà cấp cứu hồi sức.”