Edit: Aries
Chương 1: Tìm chỗ diệt khẩu tên tiểu vương này đi!
Bốn giờ chiều ngày 8 tháng 6, cả nước tiến hành thi đại học.
Trong phòng bệnh cửa phòng đóng chặt, màn cửa bị kéo đến chỉ lọt một đường sáng nhỏ. Sau 5 giờ ánh nắng chiều mới từ khe hở chiếu vào, tuy trong phòng mở điều hòa nhưng vẫn có thể cảm nhận được không khí oi bức ở bên ngoài.
Đây là ngày thứ ba Thịnh Ly nằm viện, nguyên nhân là do dị ứng xoài. Đêm đó nhập viện mặt cùng toàn thân của Thịnh Ly đều là những đốm đỏ mà trên mặt
là thảm nhất, vừa đỏ vừa sưng, đây chính là sự đả kích rất lớn đối với nữ minh tinh đang hot như cô. Thịnh Ly lại hồi phục rất chậm, bác sĩ nói ít nhất phải
một tuần những đốm đỏ trên mặt cô mới hoàn toàn biến mất, mấy chấm đỏ này làm Thịnh Ly vừa khó coi vừa khó chịu, ăn không ngon ngủ không yên, tính tình cũng ngày càng nóng nảy hơn.
Thịnh Ly mang khuôn mặt đeo khẩu trang tựa vào giường bệnh, đôi mắt dán vào bảng hot search trên weibo, cô nhìn lướt qua bảng nhiệt có mười cái thì hết
chín cái là thi đại học. Hai ngày nay muốn nghe mấy chuyện bát quái của giới giải trí cũng thật khó khăn, tám mươi phần trăm mọi người đều quan tâm đến chủ đề thi đại học.
“Nhàm chán!” Âm thanh cười lạnh của Thịnh Ly vang lên.
“Chị nói xem sao năm nào cũng có người quên mang phiếu dự thi vậy? Còn nếu không thì lại có người đến trễ? Đầu óc họ bị kẹt ở cửa rồi hay do trời sinh thiếu đây? Chuyện quan trọng như vậy mà cũng có thể quên rồi trễ, nếu vậy thì thi đại học làm gì nữa?”
Trợ lý Viên Viên nhìn vào giỏ trái cây trên bàn, chọn một quả táo to nhất đưa tới còn không ngừng phụ họa: “Đúng Đúng Đúng!”
Thịnh Ly lườm cô một cái: “Em không ăn táo, chị đi rửa giùm em mấy quả nho đi.”
Viên Viên: “Được được.”
Thịnh Ly: “Viên Viên, chị nói xem trong mấy thí sinh quên mang phiếu dự thi hoặc đến trễ đó có khi nào có tên tiểu khốn kiếp kia không?”
Viên Viên: “Chắc là có!”
Hả?
Tiểu khốn kiếp?
Viên Viên thuận miệng trả lời, đáp xong vẻ mặt lại có chút mờ mịt:” Sao lại là tiểu khốn kiếp?”
Thịnh Ly liếc mắt nhìn cô: “Chị đoán xem?”
A a a a a! Người hại Thịnh Ly bị dị ứng chính là tên tiểu khốn kiếp kia.
Tên khốn kiếp đó tên là Dư Trì, năm nay cũng thi đại học.
“Cũng có thể lắm chỉ có đều tin tức đều là bảo mật, cũng không để lộ danh tính ra ngoài.” Viên Viên cẩn thận quan sát Thịnh Ly, đem hết năng lực vuốt mấy chiếc lông ngược của cô.
“Coi như có đi, mà thành tích của tiểu khốn kiếp kia khẳng định rất tệ! Tiếng Anh không tốt! Tổng điểm thi không quá ba trăm điểm!”
Thịnh Ly thở dài, phất phất tay ý bảo cô đi rửa nho.
Hàng loạt thông báo Wechat hiện lên màn hình, rất nhiều tin nhắn quan tâm thăm hỏi cô, còn có người muốn tới thăm bệnh, đương nhiên Thịnh Ly luôn một mực cự tuyệt người khác tới thăm, dứt khoát không đổi ý.
Bỗng trên màn hình hiện ra một tin nhắn.
Là của “Chu Hoàng Hậu”, cô ấy nằm trong vòng bằng hữu tốt của Thịnh Ly.
Chu Hoàng Hậu: [Có chuyện gì mà “Giang Sơn Quyển” vừa khởi quay mấy ngày cậu đã nhập viện, nói đi ai đã hạ độc cậu?]
“Giang Sơn Quyển” là phim mới của Thịnh Ly, đây là bộ phim cung đấu do Niên Ảnh đầu tư, Thịnh Ly là nữ chính, phim khai máy ngày 30 tháng 5. Bộ phim này lấy bối cảnh thành tương đối cũ kĩ, xung quanh cũng vắng vẻ, bởi vì một năm không có mấy đoàn phim đến đây là bối cảnh nên có chút quạnh quẽ, thành viên trong đoàn không nhiều nên mọi người tùy ý chọn đại một nhà hàng để vào.
Bữa tối ngày 6 tháng 6 có món thịt xào dứa, ông chủ nhà hàng nói muốn làm thịt xào, bảo con trai mình đi mua dứa nhưng không biết xảy ra vấn đề gì mà
thứ con trai ông ấy mua về lại là xoài. Ông chủ cũng không để tâm, trực tiếp dùng xoài để xào, dù sao thịt với xoài hay với dứa cũng sẽ không kém nhau mấy.
Lúc bà chủ ra phía sau giục mang thức ăn lên mới phát hiện đây không phải là thịt xào dứa nhưng hơn mười phần đồ ăn đã làm xong. Bà sợ đoàn phim quở
trách, lại không thể bỏ hết làm lại, liền lựa bớt xoài ra còn liền ra ngoài mua ba quả dứa vào xào thêm, đoàm phim cũng không để ý.
Không biết nên mắng bà chủ này là gian thương hay nên khen cô là thiên tài đây?
Nhưng mấy miếng xoài khi xào cũng đã sớm thấm vào trong thịt.
Đêm đó, Thịnh Ly chỉ ăn có hai miếng thịt nhưng do thể chất có phản ứng đặc biệt với xoài nên cơm nước xong xuôi không đến một tiếng cô đã được đưa vào bệnh viện.
Việc xui xẻo này Thịnh Ly hoàn toàn không muốn nhắc tới, trực tiếp quên đi.
Do một chương rất dài nên mình sẽ tách ra thành nhiều phần.