Stay With Me [VKook]

Chương 60

   Jimin rủ cậu đến quán rượu gần nhà, cậu không biết có nên nói cho Taehyung hay không.

Rón rén ra khỏi phòng, Jungkook chạy lẹ đến đó.

- Anh Jimin!! Gọi em ra đây có gì không?

- Nhanh! Vào thôi.

Jimin kéo cậu vào quán, bảo cậu xem xét cách bài trí của quán.

- Anh định làm gì?

- Anh định thu mua quán này và mở rộng kinh doanh. Em thấy sao?

Quán này làm ăn rất tốt, khách đi vào cũng rất đông. Rất được!!

- Hay đấy!!

- Anh định nhờ Taehyung xem, cậu ta nói bận, may mà có em ra đấy.

- Ừm...

Jimin bắt đầu lải nhải về cấu trúc của quán mà không hề hay biết Jungkook đang lơ đãng nhìn theo một hướng, đôi mắt từ trợn tròn ngạc nhiên chuyển sang phớt hồng.

- Tiểu Kook của anh, em làm sao thế?

Jimin mãi sau mới chú ý đến, cậu hường mắt theo ánh nhìn của Jungkook.

Là Taehyung!! Nhưng mà cậu ta lại làm hành động gì thế kia? Là ôm hôn một người con gái khác sao?

Chết rồi!! Jungkook nhìn thấy mất toi! Làm sao bao che cho thằng bạn này đây?

- Jungkook à!! Không như em nghĩ đâu! Đừng bỏ đi...

Jungkook chạy thẳng ra khỏi quán, đầu nghĩ ngọi mông lung.

Vừa rồi cậu không nhìn nhầm, cả quá trình bọn họ hôn nhau, cậu đều chứng kiến. Là Taehyung chủ động.... cậu muốn nghĩ khác, nhưng không được. Tất cả đều do Taehyung chủ động hết.

Chạy đến một ngách nhỏ ven đường, cậu ngồi thụp xuống, ôm gối khóc. Cậu khóc thật lớn, cậu muốn vậy. Cậu rất muốn đến đánh cho cô gái đó một bài học, nhưng cô ta lại là Yuri thì cậu biết làm thế nào?

Một bóng dáng bao trùm lấy cậu, cậu nghĩ là Jimin. Nhưng không phải...

- Jeon Jungkook đúng không? Thật trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi.

Anh ta tự nhiên xuất hiện khiến cậu thót tim, không phòng bị mà la lớn:

- A....

- Im lặng đi, ai nghe thấy lại tưởng tôi bắt cóc em.

- Anh là ai?

- Hôm trước đã gặp ở quán rượu, không nhớ tôi sao?

- Là anh à? Sao lại ở đây?

Nhớ ra là người thần kinh nói yêu cậu hôm trước, Jungkook tuyệt nhiên mất hứng.

- Sao em lại khóc? Bị người yêu đá à?

Thằng cha này từ đâu ra vậy? Nói đúng tâm của cậu như vậy. Vốn đang buồn, gặp anh ta lại khiến cậu buồn hơn.

Cậu chưa bị ai đá hết, nhưng mà... Taehyung có phải sắp đá cậu? Không, không muốn. Mà anh lại đi hôn một người khác. Chuyện này cậu sẽ không tha thứ cho anh.

Jungkook lại nức nở một hồi, cậu điên loạn đánh người bên cạnh. Không cần biết là ai, giúp cậu hả giận là được rồi.

- Này! Bị bồ đá thật hả? Nhưng mà khóc như vậy không giống đàn ông chút nào đâu.

- Anh thì biết gì?

- Theo tôi thấy, bồ của em là con trai chắc luôn.

- Sao anh biết?

- Tôi thông minh mà.

- Chết tiệt.

.....

Jimin ở đó, mắt nhìn cậu trầm tư rồi nói: Jungkook đã nhìn thấy toàn cảnh.

Giờ Jungkook đang ở đâu, cậu còn không biết. Đuổi theo hướng Jungkook đã hơn tiếng đồng hồ, vậy mà một bóng người cũng chả thấy đâu. Jungkook cũng không về nhà, vạy thì trốn đâu được chứ?

Có phải là đang ngồi trong góc khóc một mình rồi hay không? Đáp án hoàn toàn ngược lại với những điều cậu nghĩ. Trong lúc cậu chạy đôn đáo đi tìm, thì Jungkook lại cùng một nam nhân khác cười nói, trò chuyện. Trông Jungkook lúc đó rất vui a, chẳng có vẻ gì là buồn khổ cả.

Thấy cậu ôm hôn người khác, Jungkook không mảy may để ý gì sao? Là cậu đã quá kì vọng rồi. Nếu đã như vậy... cậu cũng sẽ không giải thích về chuyện vừa xảy ra nữa, dù gì con người kia cũng không một chút động tâm.

Tức tốc về nhà, Taehyung lên phòng tắm. Cậu bật nước hết cỡ, để cho vòi sen lan tỏa người cậu. Cậu muốn quên đi cái cảnh Jungkook ngồi gần nam nhân khác, vui vẻ với anh ta. Đây là sự trừng phạt dành cho cậu sao? Thế gọi là hòa? Cho dù là thế... cậu vẫn rất tức giận. Jungkook! Chỉ có thể là của cậu thôi.

Bên ngoài truyền đến tiếng động, có thể Jungkook đã về rồi. Cậu nhanh chóng mặc quần áo rồi ra ngoài. Jungkook đang ở ngoài đó, mắt đỏ ửng.

Cậu đi qua Jungkook, trực tiếp lên giường.

Jungkook cũng chẳng thèm mở lời, cậu thu dọn ít đồ rồi ra khỏi phòng. Là muốn ngủ ở nơi khác? Jungkook giận cậu?

Nhưng mà Jungkook cũng ở cạnh người khác đó thôi.

Ở tần dưới diễn ra một cuộc hỗn chiến, giữa người mẹ kế và con chồng.

- Cô điên à? Sao lại xin anh tôi làm chuyện đó với cô. Cô là loại con gái gì thế hả? Cô còn cầu xin anh ấy làm gì nữa không? Đáng chết!!

- Jung Min!! Bình tĩnh đã. Tôi chỉ muốn anh ấy ôm tôi một lần thôi, chỉ vậy thôi. Cô yên tâm, sau này sẽ không.

- Cô cướp bố tôi rồi, giờ lại muốn anh tôi. Cô điên rồi.

- Xin lỗi...

...