Stay With Me [VKook]

Chương 36

   Đêm:

Jimin cùng Jung Min rủ nhau chạy sang phòng mọi người quậy phá. Tụ tập mọi người lại cùng nhau chơi trò thử thách hay sự thật. (Có ai từng chơi trò này ở lớp chưa? Au sẽ tái diễn lại mấy câu hỏi ở lớp Au hay hỏi nhé!!)

Mọi người sẽ quay bút, hướng bút chỉ về phía ai thì người đó sẽ chọn thử thách hoặc sự thật. Thử thách là làm theo lời mọi người ra lệnh, còn sự thật là trả lời câu hỏi của một người trong số còn lại.

- Vớ vẩn!!- Taehyung là người đầu tiên phản đối. Với cậu, trò này thật trẻ con và nhàm chán.

- Anh, chơi đi mà.

- Sao em có thể nghĩ ra trò nhảm nhí thế hả?

- Nhảm nhí? Có anh nhảm ý. Có biết bao nhiêu người thích chơi trò này không hả? Anh là cái người....

- Thôi... thôi. Anh chơi là được chứ gì?!!

Đến điếc tai với con bé này. Vì lôi nó đi nên nó cố tình làm phiền mình đây mà.

- Được rồi! Cùng chơi đi!!- Jin vỗ tay bôm bốp tụ họp mọi người lại tại phòng Taehyung.:- Để anh quay cho.

- Quay thế nào đừng để vào em là được!- Jungkook vui vẻ nói. Và rất chúc mừng cậu là lần quay đầu tiên đúng vào chính cậu.

- Ha... để em hỏi cho.- Vừa thấy người bị hại là Jungkook, Jung Min đã xung sướиɠ kêu lên.

- Không được! Để người bên phải Jungkook hỏi mới đúng luật. Jimin hỏi đi!!- Jin ngắt lời, cười cợt với Jimin.

- Tiểu Kook của anh. Em chọn sự thật hay thử thách?

- Chưa chơi đã thấy trò này nguy hiểm rồi. Anh đang nghĩ cái gì trong đầu thế hả?- Jungkook lo sợ nhìn ánh mắt sói già đang phi về phía mình.

- Không có gì. Em chọn đi.

- Sự thật đi.- Jungkook mặt mày vẫn lo lắng khôn nguôi.

- Em có thích Taehyung không?- Jimin lại cười cợt đáp trả.

-...- Jungkook nghe xong câu hỏi lâm vào đóng băng tại chỗ. Hôm nay đã có hai người hỏi câu này rồi đó.

- Park Jimin! Cậu điên à? Sao lại hỏi câu đấy hả?- Taehyung nghe xong cũng bốc hỏa.

- Min Min, em yêu anh nhất!- Jung Min sung sướиɠ ôm chầm lấy Jimin. Jimin hỏi đúng ý cô luôn. Thật hay!!

- Anh hiểu ý em mà!! Nào... Kook ơi Kook. Mau trả lời đi em.

- Có thể đổi không?- Jungkook cười đơ, chớp chớp mắt với Jimin như một chú cừu non lạc đường vậy.

- Đương nhiên. Nếu em chọn thử thách thì thơm anh đi. Vào má ý.

Chết lặng.....

Cứng đơ.....

Ca này khó đấy!! Cả phòng bỗng chốc rơi vào im lặng. Họ chờ đợi câu trả lời của Jungkook.

- Em... không thích Giám đốc.

Câu trả lời vừa thốt ra, mọi người như trở thành rô bốt, đồng loạt cùng quay lại nhìn tảng băng trôi cạnh Jung Min- Kim Taehyung.

- Nhìn gì?- Trái với suy tưởng của mọi người, Taehyung dường như chẳng biểu lộ một cảm xúc đặc biệt gì.

- À.... không có gì! Chúng ta quay tiếp thôi!!

Lần quay tiếp theo quay chính tắc vào Jimin và bên phải Jimin là Jin:

- Chọn gì đây cưng?

- Sự thật đi, sợ gì.

- Đã trộm bao nhiêu sịp của Taehyung rồi hả?

- Hức...- Jimin nấc cục sau câu hỏi quá đỗi bệnh hoank của Jin:- Sao anh lại hỏi câu đó? Jung Min là con gái đấy.

- Jimin, cậu lại làm gì sau lưng tớ nữa?- Taehyung trừng mắt, nghiêm túc nói. Thằng cha này còn trộm đồ của cậu nữa à?

- Có 3 lần thôi. Chỉ 3 lần thôi mà.

- Tí nữa tớ sẽ gϊếŧ cậu.

- Ặc....

Jin tiếp tục quay.

- Vào Taehyung rồi. Jung Min ngồi cạnh hỏi đi.

Sung sướиɠ.... hạnh phúc nhất là khi được thấy đầu bút xoay về phía anh trai mình.

- Anh hai...!

- Anh không chọn sự thật đâu thế nên đừng mơ tưởng.- Thấy biểu cảm dữ dội kia là cậu biết có chuyện chẳng lành rồi.

- Tùy anh thôi. Thử thách là hôn Jungkook.

- Này em...

- Jung Min! Sao em ác thế? Jungkook vẫn chưa lành hẳn đâu.- Jimin kêu lên phản bác. Tuy nói vậy nhưng miệng lại cười tủm tỉm.

Mặt Taehyung lúc này xám xịt, giông bão sắp kéo đến rồi.

- Đổi. Sự thật đi.

- Nói thật về cảm xúc của anh trong nụ hôn thứ hai?

Bùm

Bùm

Pháo nổ, Taehyung hẳn đang rất muốn bùng cháy. Nếu có thể cậu đã ra bịt mồm Jung Min lại rồi.

- Sao lại nụ hôn thứ hai? Hỏi nụ hôn đầu mới hấp dẫn chứ?- Jin thắc mắc.

- Nụ hôn đầu em cướp mất rồi. Hồi em 3 tuổi ấy. Lúc anh ấy ốm, mẹ bảo...

- Jung Min! Ai hỏi mà em khai hả?- Taehyung mặt mày đỏ lựng, đưa tay bịt miệng Jung Min lại.

- Ưʍ...mm.

- Dù sao thì cậu cũng nên trả lời đi. Cảm giác như thế nào hả? Tớ rất muốn biết đó.

- Bực mình, nói lắm, thú vị.

- Hả? Chỉ vậy thôi á?- Jimin nghi ngờ hỏi.

- Lúc đó chỉ thế thôi.

Bị bịt mồm nên không nói được thôi. Nếu cô mà nói thì Taehyung chết chắc. "Nói lắm" mà là cảm xúc à? Đồ đần độn Taehyung.

- Với ai đấy?

- Không cho cậu biết!! Không chơi trò này nữa đâu!! Nhàm chán.

Taehyung hất người nằm bẹp xuống giường, tay đang bịp miệng Jung Min vẫn giữ khư khư thế kéo cô xuống nằm cạnh.

- Bỏ em ra!!- Jung Min vùng vẫy muốn thoát, cô tức khí đánh vào cái tay đang ôm chặt, bịt miệng cô vào.

- Tính sổ với em vì vụ bắt anh bế suốt quãng đường nhé!! Không cho dậy đấy!!

- Ai khiến anh?

- Không phải Nam Joon nói thì anh cũng không thèm bế em đâu. Anh ấy bảo không được đánh thức em nên anh mới để nguyên đấy.

- Nói cái gì hả? Liên quan gì đến anh ấy? Toàn đổ lỗi cho người vô tội. Em đánh chết anh.

- Tránh ra cho anh ngủ.

- Ai là người kéo em xuống hả? Em ghét anh lắm.

Ngày hôm đó kết thúc bằng vụ cãi lộn của hai anh em nhà này. Ai cũng thấy bình thường ngoại trừ Jungkook là lạ lẫm. Cậu có chút shock với Taehyung hiện tại, anh không giống như một tảng băng trôi thường ngày mà lại cười đùa vô tư thế kia.

- Thế này...?

- Bọn anh quen rồi. Nhiều lần ngủ lại nhà cậu ấy cũng được chứng kiến nhiều. Anh Nam Joon ở chung chắc cũng biết nhỉ?

- Ừ. Ai cũng có 3" điên trong ngày mà. Với em gái thì không tư lự gì rồi.

- Em muốn biết khi Taehyung yêu như thế nào quá. Chắc cũng vui vẻ như vậy.- Jimin ngẩng mặt, không nén được nụ cười khi nghĩ đến lúc đó.

- Anh cũng muốn biết!

....