Thiên Thần Khát Máu [VKook]

Chương 55

Phải đến hai tiếng sau, mọi người mới biết rõ hai từ "huấn luyện" của Jiyong là gì.

Trước mặt họ là một khu đất trống rộng thênh thang, khắp nơi đều có những dụng cụ tập luyện đầy đủ.

Taehyung giật giật khoé môi, "Leo núi? Huấn luyện? Liên quan vậy?"

Baekhyun vỗ vai Taehyung, tự nhiên nói, "Leo núi chỉ là một trong những quá trình huấn luyện thôi."

Jungkook nói thầm trong lòng, "Biết ngay mà! Đúng là không nên tham gia làm gì."

Càng nghĩ, Jungkook càng buồn bực. Làm việc trong thế giới ngầm thì tất nhiên cậu phải trải qua rất nhiều quá huấn luyện tàn khốc. Nhưng cách huấn luyện trước mặt lại khá dễ dàng, cậu thật sự phải phí thời gian nghỉ ngơi của bản thân vào cái này sao?

SeungRi phấn khích, "Jiyong, anh chỉ cho mấy đứa nhỏ cách tập luyện đi."

Jiyong gật đầu, "Bài thứ nhất, chạy năm mươi vòng quanh sân."

Jimin há hốc mồm, "Năm mươi vòng? Cái khu đất này phải lớn đến một trăm mét vuông á!"

Jungkook bĩu môi, bắt đầu chạy. Mọi người thấy vậy cũng chạy theo.

Nam Joon thấy học sinh của mình ngoan ngoãn nghe theo thì cười mỉm, "Đúng là tội cho tụi nhỏ quá nhỉ."

Chanyeol cũng cười, "Huấn luyện này chủ yếu dành cho Jungkook và Taehyung. Nhưng nghĩ lại thì mấy đứa khác cũng cần phải tập luyện nên bọn anh tổ chức lớn luôn."

Khoảng chừng hai mươi phút sau, Jungkook và Taehyung đều chạy xong năm mươi vòng. Jungkook ngồi bên cạnh SeungRi, cầm một chai nước, chán nản, "Baba, tại sao phải làm vậy a?"

SeungRi cười khúc khích, "Tất nhiên là giáo huấn con."

Jungkook phồng má, "Thật chán."

Taehyung thở hồng hộc ngồi bên xuống bên cạnh Jungkook, "Em lấy giúp tôi chai nước."

Jungkook lấy một chai nước đưa cho Taehyung.

Taehyung uống một ngụm rồi nói, "Cảm ơn."

Sau mười phút nữa, Ho Seok, Jimin và Yoongi đồng loạt về chỗ.

Ho Seok thì hơi thở chỉ hơi loạn, còn Jimin và Yoongi thì mệt đến muốn ngất đi.

Yoongi nhờ vả, "Anh Taehyung, anh có thể lấy giúp em một chai nước không?"

Taehyung quay sang Jungkook, "Jungkook, em lấy giúp tôi thêm một chai nữa."

Jungkook liếc Taehyung một cái rồi cũng lấy chai nước, "Nhiều chuyện."

Taehyung cười hì hì, đưa chai nước cho Yoongi, "Của em."

Yoongi cười nhẹ một cái, "Cảm ơn anh."

Da Yoongi vốn rất trắng, khuôn mặt mặc dù không mê người như Jungkook nhưng cũng có thể nói là thanh tú, vì vậy, khi Yoongi cười lên thì giống như một bông hoa nở rộ, trông rất thuần khiết.

Taehyung gật đầu một cái rồi thản nhiên quay sang nói chuyện với Jungkook.

Nụ cười Yoongi cứng đờ, Yoongi căm phẫn nhìn Jungkook, bất quá, cũng không ai quan tâm tới y.

Lúc đó, một vệ sĩ đi ra, đưa điện thoại của Jungkook, "Thưa cậu chủ, có người gọi cho cậu."

Jungkook khó hiểu, "Ai vậy?"

Vệ sĩ trả lời, "Thuộc hạ không rõ."

Jungkook nhận điện thoại, "Được rồi, anh đi đi."

Taehyung tò mò, "Ai gọi em vậy?"

Jungkook nhìn người gọi, cười nhạt, "Người quen thôi."

Jungkook bắt máy, "Sao vậy?"

Taehyung chớp mắt, nhích người gần lại để nghe.

Sehun hỏi, "Cậu đi đâu mấy ngày nay vậy?"

Jungkook đáp, "Đang đi huấn luyện."

Sehun nhướn mày, "Hửm? Đi huấn luyện? Ai huấn luyện?"

"Baba và papa của tớ và Taehyung."

Sehun rùng mình, "Vậy hả? Chúc cậu bình an nha."

Jungkook thản nhiên, "Cũng không nhiều mấy."

Sehun tò mò, "Vậy có gì a?"

"Chạy năm mươi vòng trên khu đất một trăm mét vuông."

Sehun ngạc nhiên, "Muốn gϊếŧ người hả?"

Jungkook bĩu môi, "Bình thường mà. Chỉ mới là bài thứ nhất."

"Vậy có tổng cộng mấy bài huấn luyện?"

Jungkook hỏi SeungRi, "Baba, có mấy bài huấn luyện ạ?"

SeungRi trả lời, "Vì chúng ta đi chơi hết hai ngày nên sẽ có tổng cộng ba mươi bài. Một ngày mười lăm bài."

Jungkook gật đầu, nói vào điện thoại, "Một ngày mười lăm bài."

Sehun sửng sốt, "Nhiều thế à?"

Jungkook cười lạnh, "Cậu muốn tới chơi không?"

Sehun liền từ chối, "Thôi khỏi. Tớ còn rất yêu đời a."

Jungkook bất mãn, "Hèn!"

Sehun mặt dày, "Hèn thì sao chứ? Tớ đây phải hèn thì mới sống được nha!"

Jungkook tắt máy, không để Sehun ú ớ một lời nào nữa.

Taehyung chớp mắt, "Là người tên Sehun sao?"

Jungkook gật đầu không nói.

Thêm mười lăm phút nữa, tất cả mọi người còn lại mới chạy xong, ai nấy cũng nằm phịch xuống đất.

Jiyong đứng dậy, "Bài thứ hai, nhảy lò cò ba mươi vòng."

Bọn học sinh liền đồng loạt nhìn Jiyong, kinh hãi.

Mố? Nhảy lò cò ba mươi vòng trên cái khu đất khổng lồ này á? Đây rốt cuộc là đang huấn luyện hay đang nhận hình phạt vậy?