Tiếng chuông báo hiệu giờ học bắt đầu, Ho Seok và Taehyung về phòng học, Yoongi, Jimin và Jungkook cũng đi về lớp.
Tiết đầu tiên là của cô Văn, Jungkook cũng không phải là dạng học sinh cá biệt, ngược lại có thể coi là gương mẫu. Trong tiết học này, Jungkook im lặng chép bài rồi lâu lâu đứng lên phát biểu vài câu khiến cô Taeyeon khá hài lòng, đến cả Jimin cũng phải ngạc nhiên khi thấy Jungkook rất giỏi, còn Yoongi thì có chút ghen tị.
Taeyeon hỏi, "Các em hãy cho cô biết, tại sao Thị Nở lại có thể được Chí Phèo yêu dù Thị Nở rất xấu xí?"
Jungkook liền giơ tay, Taeyeon cười, "Mời em."
Jungkook đứng lên, mặc dù cậu nói rất dài, nhưng nó lại chẳng có độ ấm khiến người nghe không rét mà run, "Vì Thị Nở thông minh, cô ta biết cách khiến người đàn ông điêu đứng vì mình. Đàn ông trên thế giới này đều không thích những người ngu ngốc, bởi vì nó sẽ rất phiền phức. Vả lại, nếu để Thị Nở ngu ngốc thì làm sao người xem có hứng thú được."
Taeyeon hỏi, "Thế nếu một người phụ nữ thông minh thì như thế nào?"
"Đàn ông cũng có vài người không thích phụ nữ thông minh hơn mình, bởi vì họ sẽ cảm thấy tự ti. Nhưng nếu ngu ngốc, thì người con gái sẽ bị đánh bại, ai mà muốn bản thân bị người khác dè bỉu cơ chứ? Nên, chỉ còn lại cách duy nhất, thông minh để đạp chết đàn ông!"
Taeyeon cười to hứng thú, "Em nghĩ như vậy sao?"
Jungkook bình thản gật đầu, Jimin và Yoongi há hốc mồm kinh ngạc. Đám con gái trong lớp nghe thấy cũng có lý, ánh mắt sáng rực tỏ ý ủng hộ câu nói của Jungkook.
~.~.~.~.~.~.~
Tiết thứ hai là tiết Toán của thầy Kim chủ nhiệm lớp. Jungkook thay đổi biểu cảm rõ ràng, cậu gục đầu nằm xuống bàn.
Jimin thấy vậy thì khó hiểu nhưng không dám hỏi, Yoongi thì tất nhiên biết lí do, nhìn thầy Kim bằng ánh mắt hoài nghi.
Thấy cậu nằm gục xuống bàn, thầy Kim tỏ vẻ không hài lòng, "Học sinh Jeon, đây là lớp học, em không thể ngủ ở đây."
Jungkook tay chống cằm, "Thế em phải làm gì a? Em không thích tiết Toán chút nào, đặc biệt giáo viên còn là thầy."
Nghe thấy câu nói không khách sáo của Jungkook, khuôn mặt thầy Kim tối lại, "Dù em không thích thì cũng phải ngồi im chứ. Em không được ngủ trong lớp."
Jungkook cười khẩy, "Thế em hỏi thầy nhé, nếu thầy không thích máu, nhưng thầy phải đi gϊếŧ người thì thầy cảm thấy như thế nào?"
Jungkook nói xong, không khí trong lớp trầm xuống rõ ràng, bọn học sinh kể cả Jimin và Yoongi đều kinh ngạc khi thấy ví dụ kinh dị của Jungkook.
Thầy Kim hắng giọng, "Em không nên nói như thế."
Jungkook kɧıêυ ҡɧí©ɧ, "Thế em phải nói thế nào đây?"
Jimin thấy ba mình yếu thế, cũng đứng lên ngăn lại, "Được rồi được rồi, thầy cứ dạy tiếp đi."
Thầy Kim lập tức giảng bài, Jungkook thản nhiên nằm gục xuống bàn. Đám học sinh nhìn Jungkook bằng ánh mắt ngưỡng mộ, thật oai a.
~.~.~.~.~.~.~
Tiếp đến ra chơi, Jungkook thì không thích chỗ đông người, một mình đi lên sân thượng nhà trường.
Đang ngắm cảnh, tiếng bước chân tới gần khiến cậu khựng lại một chút.
"Chúng ta nói chuyện đi."
Jungkook quay lại, là Jimin đang tới chỗ cậu.
Jimin nghi hoặc, "Cậu chính là Jeon Jungkook đúng không?"
Jimin đang nói cái quái gì vậy?
Jungkook gật đầu, Jimin nói tiếp, "Cậu chính là người yêu cũ của Taehyung hyung?"
Jungkook lại gật đầu, Jimin mở to mắt, có vẻ đang tức giận nên khuôn mặt đỏ lên, "Vậy tại sao cậu lại đối xử như thế với anh ấy?"
Jungkook bây giờ mới mở miệng, "Chuyện gì?"
Jimin lên giọng, "Hai người đã chia tay, tại sao cậu lại cứ mãi đi theo anh ấy?"
Jungkook cười lạnh, "Tôi đi theo Taehyung? Thiếu gia à, cậu hãy nghĩ lại xem, ai kêu tôi đến chỗ của Taehyung nào."
Jimin khựng lại rồi nói tiếp, "Cậu biết Taehyung yêu cậu, rất yêu cậu đúng không?"
"Tất nhiên."
"Vậy tại sao cậu có ý định trả thù anh ấy?"
Jungkook nói, "Tôi chưa bao giờ có ý định đó!"
"Vậy cậu muốn gì?"
"Ha, tất nhiên là tôi trả thù hết cả Kim gia các người rồi."
Jimin hoảng hốt, "Cậu điên rồi."
Jungkook bình thản, "Tôi nghe rất nhiều về câu nói đó rồi."
"Cậu làm ơn tha cho Taehyung hyung đi, anh ấy rất yêu cậu mà."
"Cầu tôi tha thứ? Xin lỗi, thiếu gia Jimin nhầm người rồi." Jungkook giễu cợt.