Taehyung ở trong phòng xếp quần áo vào vali, Jungkook mang khuôn mặt sầu não ngồi kế bên . Kể từ lúc chính thức quen nhau đến giờ cũng đã 6 tháng rồi, hai người mới rời xa nhau. Cậu thật không muốn xa anh chút nào. Xung quanh cậu ,khắp mọi nơi từ trường học về đến nhà anh lúc nào cũng ở bên cạnh . Không gặp mặt nhau một ngày cậu cũng cảm thấy không còn tinh thần,vậy mà bây giờ đến 10 ngày. Cậu làm sao sống nổi đây, Ôi Jungkook à,Jungkook. mày thật không có tiền đồ gì cả.
" Haizz........"
" Sao lại thở dài nữa rồi?" Taehyung ngừng tay xoay người kéo cậu vào lòng " Không muốn xa anh đúng không? Anh thật không ngờ em yêu anh nhiều đến thế."
" Xí....đừng có mơ. Ai thèm buồn chứ. Em đang mong anh đi thật nhanh để em ở đây tha hồ thoải mái tự do." Cậu rời khỏi vòng tay anh xoay mặt nơi khác che dấu cảm xúc thật sự trong lòng mình
Taehyung mỉm cười nhìn lưng cậu, không muốn khó dễ nên đành từ phía sau ôm lấy cậu. Đầu cọ cọ lên hõm cổ, sau đó lại đưa miệng cắn nhẹ lỗ tai cậu. Bên cạnh thì thầm
" Nhưng mà anh nhớ em ! Không muốn xa em chút nào."
Hơi thở ấm áp của anh phả lên cổ cậu khiến khuôn mặt cậu đỏ bừng " Vậy thì đừng đi "
" Không được ! Anh bắt buộc phải đi, có chuyện quan trọng cần làm"
" Chuyện gì?"
" Bí mật !"
Lại cuối đầu trao cho cậu một nụ hôn triền miên không dứt. Lần trở về này nếu kết quả tốt anh sẽ nói sự thật với cậu, lúc đó sẽ không phải khổ sở giấu diếm nữa. Anh thật hào hứng trông mong,xem nó như một món quà bí mật tặng cậu
Sáng mai Taehyung bay sớm cho nên Jungkook muốn đi tiễn anh. Cậu cầm gối đi vào phòng anh, đêm nay cậu muốn ngủ cùng anh, một phần do sợ ngày mai dậy trễ, một phần muốn lưu lại sự ấm áp của anh. Cho nên cậu đành mặt dày leo lên giường người ta.
Tiếng nước chảy róc rách từ phòng tắm phát ra khiến cả người cậu khô nóng, bấm bụng bước xuống giường hướng đến cửa phòng tắm. Thật sự mà nói cậu không hề có ý gì hết chỉ là tò mò muốn xem vết thương của anh như thế nào mà lại thường giấu diếm .
Bàn tay chạm đến tay cầm ,cậu lại thoát do dự, hít một hơi thật sâu " Cạch ~~" cửa mở ra, bên trong Taehyung mới vừa mặc một chiếc áo thun trắng mỏng phía dưới chưa có gì che chắn.
Lúc anh nhìn lại bỗng thoáng thấy qua nét thất vọng ở trong mắt cậu. Nhóc con à ! Định nhìn lén anh sao? Anh thừa biết em đang tò mò cái gì.
" Nhìn đủ chưa?"
" Hả ? " Lúc này Jungkook mới giật mình vì hành động của mình, ai đời chui vào phòng tắm khi người ta đang tắm lại đứng nhìn chằm chằm không rời mắt như thế. Cái này không gọi biếи ŧɦái thì gọi là gì. Nhưng da mặt cậu cũng được anh luyện lên một tầng cao mới, mặc kệ ngày mai xa nhau rồi đêm nay có bị ăn cũng không quan tâm.
" Chưa"
" Vậy đến đây anh cho em nhìn đủ. Rồi để dành đó 10 ngày không gặp đem ra mà nhớ" Taehyung xấu xa lôi cậu đến gần ,cầm lấy bàn tay đặt lên bộ vị giữa hai chân mình xoa nắn.
Cậu thoáng đỏ mặt nhưng cũng nhanh lấy lại bình tĩnh,cảm giác cơ thể cũng nóng dần lên " Em cũng muốn, anh.... mau chạm vào em đi"
" Hư hỏng " lời nói ra không hề có vẻ trách mắng chỉ thấy trong đó là đầy sự yêu thương
" Anh không thích?" Cậu nhướng mày hỏi anh
Bàn tay đưa vào bên trong quần ngủ của cậu, nhẹ nhàng xoa nắn, nhìn đối phương đỏ mặt vì kɧoáı ©ảʍ thì trong lòng anh lại tăng lên một tầng thích thú. Cúi đầu cắn nhẹ lỗ tai anh dây dưa
" Thích ! Thích chết mất !"
Một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng ấm nằm trên tay anh, toàn thân cậu mềm nhũn dựa vào người anh, bàn tay vẫn không ngừng động tác xoa nắn cho ai kia. Nhìn cậu thế này Taehyung cảm thấy lửa nóng bộc phát khắp cơ thể. Em tự chui đầu vào cho anh ăn sạch, ngày mai không xuống giường được thì đừng trách anh.
Nghĩ là làm Taehyung bế sốc cậu lên, để lưng cậu tựa vào vách tường nhà tắm,hai tay cậu vòng qua cổ anh, đôi chân thì ôm lấy hông anh. Bàn tay Taehyung theo sống lưng mà đi xuống hậu nguyệt của cậu,từng ngón từng ngón chậm rãi tiến vào mở rộng. Đến khi vách thịt trở nên mềm mại mới rút ra. Không báo trước một phát tiến vào tận gốc, lại không để cậu kịp thích nghi ,anh nhanh chóng ra vào liên tục. Mỗi động tác đều làm cả người cậu lên xuống,bàn tay bám víu vào vai anh ,đầu ngửa ra sau không ngừng kêu rên.
" Từ....từ....nhanh ....nhanh quá !.."
Cả hai đắm chìm trong tình yêu và kɧoáı ©ảʍ, không dừng lại mà tiếp tục triền miên. Đủ mọi tư thế, đủ mọi ngóc ngách cho đến khi lăn lộn trên giường. Chăn mền ,gối nệm vứt lung tung,hai thân người quấn quít vào nhau, áo thun của anh cũng bị cởi ra lúc nào nhưng Jungkook bây giờ lại chẳng thể nhìn thấy được gì . Mắt cậu đã bị kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© che mờ tất cả, cậu hiện tại chỉ biết ôm người phía trên không ngừng rêи ɾỉ