Trước vì ngượng ngùng và sợ hãi, Trình Vũ chưa bao giờ cẩn thận đánh giá dáng người Lục Vân Cảnh, lúc này đại khái cảm thấy nam nhân này cũng không đáng sợ lắm, cô liền trộm ngó.
Hắn mới vận động xong, mồ hôi còn chưa kịp lau khô, ánh mắt Trình Vũ không tự chủ được bị mồ hôi hấp dẫn, theo giọt mồ hôi mà du tẩu theo dáng hắn. Từ cơ bụng, cơ ngực mồ hôi chạy đến lưng quần. Vừa lúc đó hắn thoáng xoay người một chút, Trình Vũ chả xíu ngoài ý muốn quét mắt tới cái mông rắn chắc, mông này thực đĩnh kiều, đặc biệt là lúc này, không mặc áo cái mông phía sau cong cong, rất gợi cảm nhìn khá rắn chắc lại có cảm xúc. ( Lời : Tự nhiên giờ đi tả mông, chán hông... Nói chớ các thím xem phim Hàn, phim Âu Mỹ chắc cũng thấy mấy nam diễn viên đó ra sao rồi hen... )
Trình Vũ cảm thấy mặt cô hơi hơi nóng lên, cứ như vậy nhìn chằm chằm mông đàn ông thì khá hạ lưu, cô vội vàng xoa mặt, chuyển ánh mắt qua chỗ khác, may mà Lục Vân Cảnh không có phát hiện cô nhìn lén, hắn uống xong nước liền lên lầu.
Trình Vũ ăn xong liền trở lại phòng xem văn kiện, lúc trước cô chỉ học quản trị marketing đơn giản, nếu muốn kinh doanh Phẩm Cách tốt mấy thứ đó không đủ. Học quản lý marketing thoạt nhìn thì buồn tẻ vô vị, hơn nữa nó thực vĩ mô, Trình Vũ căn bản lý giải không được, Trình Vũ xem đến đau đầu, lúc trước Lục Vân Cảnh nói nếu không hiểu có thể đi tìm Kim Lê Dương, hiện giờ Kim Lê Dương không ở bên này, vậy trực tiếp đi tìm Lục Vân Cảnh cũng thế mà.
Trình Vũ liền đem những điều không hiểu thống kê ra, rồi tới thư phòng tìm Lục Vân Cảnh. Trình Vũ lại khẩn trương, cô hít sâu mấy hơi mới đủ dũng khí gõ cửa phòng, mới gõ đã nghe được phòng trong vang lên tiếng Lục Vân Cảnh: “ Vào đi.”
Trình Vũ hít sâu một hơi, mới đẩy cửa vào, Lục Vân Cảnh đang ngồi ở bàn xem folder, bởi vì không đi làm, hắn ăn mặc thực hưu nhàn, thay cho mấy bộ tây trang lão luyện , nghiêm túc thường ngày, nhìn vậy Lục Vân Cảnh có vẻ trẻ hơn rất nhiều, chỉ là lãnh khí chất vẫn như cũ không có biến hóa gì, ánh mắt hắn đảo qua vẫn làm nhân tâm sinh sợ hãi.
Nhìn thấy cô xuất hiện ở cửa, Lục Vân Cảnh hơi sửng sốt , hỏi: “Có việc à?”
Trình Vũ ấp úng một chút, điều chỉnh hô hấp mới đến trước mặt hắn, dù chuẩn bị tâm lý nhưng khi chân chính đối mặt hắn vẫn khẩn trương:
“Tôi có mấy vấn đề không hiểu muốn hỏi anh, đương nhiên nếu anh bận thì thôi.”
Hắn nhìn văn kiện trong tay cô, cũng không có biến hóa gì, chỉ nhàn nhạt nói một câu:
“ Đem lại đây.”
Trình Vũ không ngờ hắn hào phóng như vậy, sửng sốt trong chốc lát cô mới vội vàng đem những chỗ đánh dấu đến trước mặt hắn, không dám đến quá gần, cô bảo trì một khoảng cách nhất định, chỉ vào các vấn đề rồi hỏi hắn:
“Chính là chỗ này, ‘ làm thế nào để tăng tính cạnh tranh của nhà ăn ’ bởi vì vấn đề này phạm vi rộng, tư liệu giới thiệu thật sự đơn giản, tổng cảm giác nó không thật.”
Hắn không có trả lời, lại hỏi ngược một vấn đề:
“ Hiện tại cô có đối tượng cạnh tranh sao?”
Trình Vũ suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu: “Có, gần nhất là “ NGỰ THIỆN ”, nhà hàng này hiện tại cũng phát triển nhãn hiệu riêng, cùng đẳng cấp không thua gì Phẩm Cách.”
Hắn trầm tư một lát mới nói:
“Muốn đánh bại đối thủ có vài phương pháp, cô muốn tốt hay là không tốt?”
Trình Vũ nghi hoặc:
“Tốt là thế nào? Không tốt là sao?”
Thanh âm thực vững vàng, lộ ra sự giỏi giang:
“Tốt chính là tăng thực lực của mình, nếu là nhà hàng, vậy phải nghiên cứu ra đồ ăn mà sản phẩm này chỗ khác không có. Nếu khó khăn về món thì có thể ở gia tăng ưu thế từ phục vụ, tỷ như mỗi quốc gia có khách sạn thương hiệu, họ sẽ nhớ kỹ thân phận khách dù khách này mấy năm mới đến một lần, nhân viên vẫn có thể nhận ra, cũng thuần thục chào hỏi, như vậy sẽ làm khách hàng cảm giác được tôn trọng, sẽ xem như ở nhà mình. Cho nên muốn gia tăng sự cạnh tranh, hoặc là từ đồ ăn, hoặc là từ phục vụ phải có sự vượt trội hơn chỗ khác.”
Hắn quay đầu nhìn cô: “ Hiểu không?”
Mặc dù bình thường ánh mắt hắn cũng lộ ra một loại sắc bén mà giờ Trình Vũ vẫn không dám nhìn thẳng hắn, vội chuyển đầu đi, không biết thế nào chứ ở trước mặt hắn, cứ theo bản năng muốn mình ổn một chút nhưng không thành công, cô lắc đầu:
“Cũng không hiểu hết.”
Nói xong lại có chút lo lắng, đột nhiên bị cô quấy rầy, hắn chịu buông việc tới giảng giải đã thực khách khí rồi, biểu hiện của cô ngốc như vậy không phải ai cũng đủ kiên nhẫn, huống chi người này là Lục Vân Cảnh.
Bất quá Lục Vân Cảnh chỉ suy tư trong chốc lát liền nói:
“Có thể nói như thế này, cô làm dịch vụ ăn uống, thì nên biết người tiêu thụ cần gì, muốn biết trong lòng họ thích gì, chỉ cần cô thỏa mãn nhu cầu khách hàng, làm cho bọn họ có thể tự quảng cáo cho cô, tự nhiên lực cạnh tranh có thể tăng lên.”
Lục Vân Cảnh kiên nhẫn thế này thực ngoài dự kiến, cho nên khi hắn nói xong Trình Vũ vẫn còn ngốc ngốc.
Lục Vân Cảnh hỏi:
“Tôi nói vậy cô hiểu được không?”
Trình Vũ ngơ ngác gật đầu, nghĩ nghĩ lại hỏi:
“ Còn phương pháp không tốt đâu?”
Hắn hơi thu liễm ánh mắt, ngữ khí bình tĩnh nói:
“Mưu hại, chửi bới, chỉ cần là có thể nghĩ ra phương thức hại đối thủ đều có thể, tốt nhất là một kích tất trúng, làm đối thủ vĩnh viễn không có cơ hội xoay người, tất nhiên họ cũng đánh mất tư cách cạnh tranh rồi.”
Trình Vũ sợ ngây người, kiểu không dám tin nhìn hắn, khi nói những lời này hắn khá bình tĩnh, tựa hồ chỉ như cùng cô phân tích vấn đề.
“Hai loại phương thức đã nói xong, muốn làm thế nào thì tùy cô quyết định.” Hắn lại nói.
Trình Vũ rung mình, muốn lựa chọn đương nhiên cô chỉ có thể lựa chọn phương thức tốt rồi.
Lục Vân Cảnh thấy cô không có ý rời đi, liền hỏi:
“Còn có vấn đề?”
Trình Vũ cúi đầu không nói chuyện, chuyện nên hỏi đều hỏi rồi, cô không còn vấn đề gì chỉ là cô vẫn không muốn đi. Trình Vũ cảm thấy Lục Vân Cảnh thật sự có ma lực, khi không dám tới thì sợ hãi tới gần hắn, nhưng một khi tới gần một bước sẽ làm người ta muốn ngừng mà không được, không muốn buông tay.
Tuy rằng cố tình bảo trì khoảng cách nhưng vì giảng giải, nên vị trí cũng cách không xa, hắn cao lớn nên dù ngồi ở ghế trên vẫn khiến người lùn như cô cảm giác hắn bự.
Hơn nữa cái mũ áo khoác ngoái hơi rộng, Trình Vũ cúi đầu nàng nhìn vào cổ áo là có thể thấy cơ bắp rắn chắc, sau đó trong đầu lại nhảy ra hình ảnh sáng nay trong phòng khách, mông hắn vểnh cong từ phía sau lưng tạo độ cung duyên dáng, nhìn rắn chắc lại gợi cảm……
Hắn lạnh băng lại khó tiếp cận nên cô rất muốn biết người như vậy có thể ôn nhu không, cô nhìn Lục Vân Cảnh lạnh mặt, tò mò không biết dưới gương mặt này cất giấu điều gì. Ánh mắt quét đến vòm ngực hắn, bởi vì trường kỳ rèn luyện nên cơ bắp có vẻ no đủ, quần áo ở nhà rộng nhìn cũng căng lên khá nam tính.