Tiêu Chiến thở dài nằm bẹp luôn xuống bàn làm việc, điện thoại vừa đăng nhập vào ứng dụng chat đã bị đứng màn hình vì thông báo tin nhắn chưa đọc nhảy liên tục.
Không cần nhìn anh cũng đoán được kẻ kiên trì lại rảnh rỗi nhắn mấy ngàn tin chỉ trong vài ngày qua cho anh là ai.
Thật là có nhã hứng, vẫn nên tìm thêm việc cho tên ấy làm thôi.
Ở nơi phương trời xa, đang nghiêm trang chủ trì cuộc họp thì vị nào đó toàn thân ớn lạnh, lông tơ dựng đứng...Kỳ lạ, tên hồ ly kia rõ ràng không ở đây tại sao vẫn có cảm giác đáng sợ thế này, chả nhẽ là tâm tâm tương ứng?
"Chiến Chiến hôm nay em không qua phim trường sao?". Đồng nghiệp mama quan tâm hỏi thăm. Tay tranh thủ nhấn chữ gửi tin, từng động thái của Thỏ Bảo Bảo đều được cập nhật trong nhóm chat.
"Không qua, em còn bao nhiêu là việc đây". Tiêu 3 tuổi chu chu môi, hờn dỗi trả lời.
Không biết mấy hôm nay Vương Bánh Bao chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ gì, mỗi lần nói chuyện cùng anh luôn phải khen "mỹ nhân phòng thiết kế" vài câu.
"Chiến ca, thấy tạo hình này của em thế nào?"
"Wow siêu soái luôn!!"
"Nghe nói mỹ nhân phòng thiết kế vô cùng xinh đẹp a..."
"...."
"Chiến ca e quay xong rồi"
"Nhất Bác thật là giỏi nha!"
"Nghe nói mỹ nhân kia thẩm mỹ vừa tốt, năng lực lại cao a..."
"...."
Mỗi cuộc đối thoại đều "mặn" như thế anh biết tiếp lời kiểu gì? Vẫn là ngoan ngoãn làm việc chăm chỉ một hôm đi, đến tháng còn đưa tay lấy lương.
"Kim tỷ, bản thiết kế khách sạn Sinh Hoa này không có trong kế hoạch của công ty mà?"
"Hừ, nó ở trong kế hoạch của Ngưu Ma Vương, chúng ta lại không thể không làm"
"Kim tỷ ăn nói phải biết giữ mồm giữ miệng, chị nên biết họa thường từ miệng mà ra đấy." Người vừa lên tiếng là một thanh niên dáng người cao gầy, da trắng mắt to rất thanh tú. Nhưng bước vào phòng cũng không chào hỏi ai, thái độ khinh khỉnh khó ở, cùng kiểu hất mặt cao cao tại thượng đem tất cả nét thanh tú đều bóp chết.
"Đúng là họa từ miệng mà ra, tôi vừa nhắc đến thì tai họa đã đến tận bàn tìm đâu. Cậu linh thiêng thật đó Lâm...Tiện...Nhân." Tỷ đây mỗi ngày đánh đông dẹp bắc trong nhóm chat còn chưa thua ai, há lại ngại tên tiện nhân nhà ngươi sao.
Người thanh niên tức đến mặt đỏ bừng, nhưng ngay tại công ty cũng không dám sinh sự, thêm nữa bản thiết kế còn chưa cầm vào tay, nên đành đem cơn tức nhịn xuống.
Hắn vừa xoay qua hướng khác hít thở, cố lấy lại bình tĩnh thì nhìn thấy Tiêu Chiến.
Trong mắt hắn sự ghen tỵ, chán ghét tỏa ra đậm đặc đến không thể che giấu.
Thật đúng là xinh đẹp, còn hơn cả lời đồn, chả trách dạo này Trương Tổng không đếm xỉa gì đến hắn, còn bảo hắn không làm xong hợp đồng này thì lập tức cút đi.
Nếu là trước kia hắn cần vì bản thiết kế mà nhịn nhục sao.
Tất cả đều là lỗi của tên đó!!!
"Đây hẳn là mỹ nhân mà mọi người đồn thổi đi. Nghe danh đã lâu nha, đúng là tin đồn không thể tin nhưng cũng khá xinh đẹp đó. Tôi dù sao cũng là tiền bối, cậu chỉ cần biết điều một chút thì tôi sẽ không để cậu thiệt thòi, đi theo tôi bảo đảm vinh hoa phú quý cậu tha hồ hưởng thụ". Nói rồi hắn chìa tay ra, mặt hất lên trời, chờ đợi Tiêu Chiến vui mừng, cảm kích bắt tay lấy lòng đâu.
Tiêu Chiến mỉm cười, 2 mắt long lanh trong suốt vô cùng chân thành:
"Anh khen quá lời rồi, tuy tôi chưa từng nghe đến tên anh nhưng đúng là anh già hơn tôi thật, gọi anh là tiền bối cũng tốt thôi. Nhưng mà anh có thể không hất mặt lên như vậy không, 2 lỗ mũi của anh rất to. Thật ngại quá tôi có bệnh sạch sẽ và sợ lỗ đen, nên e là không thể theo anh được."
"Mày...mày...không biết điều..."
"Tiền bối à anh đã cao tuổi rồi, nếp nhăn còn nhiều như vậy, vẫn là không nên xúc động thì hơn" Tiêu thỏ thật thà lên tiếng cả khuôn mặt đều là - tôi chỉ muốn tốt cho anh.
Lâm tiện nhân tức muốn hộc máu, nhưng vẫn là không dám làm gì Tiêu Chiến, chỉ dám hâm he một câu rồi bỏ đi thẳng, xem ra là tìm đại nhân vật cáo trạng đâu.
"Chiến Chiến em thật soái, thật soái, thật soái a". Đồng nghiệp mama một khi bật chế độ cuồng nhiệt thì bất chấp tất cả, giữa mưa bom đạn lửa tỷ tỷ vẫn còn bình tĩnh quay lại trọn vẹn thần thái của Thỏ Bảo Bối khi PK. Cái video này xứng đáng lưu vào hồ sơ mật a.
"Được rồi Kim tỷ, nói cho em nghe bản thiết kế là chuyện gì xảy ra."
"Trước hết phải nói đến Ngưu Ma Vương, em rể của Trương Tổng, trong vòng 3 năm từ 1 nhân viên quèn ngồi lên hẳn ghế phó tổng giám đốc. 2 năm trước thành lập công ty riêng Lục Dịch, cũng là thiết kế xây dựng. Lão này cực kỳ háo sắc, tai tiếng tình ái ngập trời dù bà vợ ở nhà đích thị là bà la sát, đại danh Ngưu Ma Vương cũng từ đó mà ra. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu lão không đào người từ X&Y qua công ty kia, còn chỉ nhận mặt, không quản tài năng. Sau đó rất nhiều dự án vừa và nhỏ chúng ta nhắm đến đều bị Lục Dịch phỗng tay trên, lúc đó mới biết Lục Dịch là dựa vào danh tiếng của X&Y để tồn tại, đồng thời dùng mỹ nhân kế cướp dự án của X&Y. Lâm tiện nhân từng là thực tập sinh tại đây, 1 năm trước chạy về bên đó làm cánh tay phải cho Ngưu Ma Vương, ý kiến "nhờ" phòng mình giúp đỡ thiết kế cũng là của hắn đâu. Công ty gì chứ, chính là 1 ổ tiện nhân tụ hội."
"Trương tổng không quản sao?"
"Trương tổng hẳn là nể nang người nhà đi, còn phát chỉ thị xuống để phòng thiết kế hỗ trợ Lục Dịch, 2 bên hợp tác. Việc thì chúng ta làm mà tiền thì bọn họ thu. Hợp tác cái quỷ gì chứ."
Tiêu Chiến nhíu mày, không thể nào là nể nang người nhà đơn giản như thế được.
Tập đoàn X&Y trước giờ quản lý tổng giám đốc ở các quốc gia rất nghiêm, chỉ cần có tin đồn bất lợi nào xuất hiện đều tiến hành thanh tra.
Suốt 5 năm qua đánh giá hồ sơ của Trương Dịch Tấn luôn loại tốt. Trừ vài tin truyền miệng háo sắc quả thật không có vết nhơ nào.
Đúng là con cáo già nha!
Chắc chắn Lục Dịch do ông ta đứng sau điều khiển, Ngưu Ma Vương chỉ là bình phong, hoặc nó cơ bản chính là tài sản riêng của ông ta. Một phó tổng như Ngưu Ma Vương không thể thao túng hết các dự án X&Y tham dự, chưa kể các mối quan hệ lợi ích trước giờ luôn phức tạp, lòng vòng, người như Ngưu Ma Vương không thể nào xử lý nổi.
Mỹ nhân tuy đẹp nhưng so với tiền tài, sự nghiệp lại chẳng là gì.
Ở thương trường không có chỗ cho kẻ ngu làm giàu.
Điều làm họ sẵn sàng đắc tội X&Y để chọn công ty vô danh như Lục Dịch chỉ có thể là sự bảo đảm từ Trương Dịch Tấn.
Thêm nữa ánh mắt lúc nãy của Lâm tiện nhân rất có vấn đề, một người mới gặp anh lần đầu không thể có cảm xúc như vậy.
Ngưu Ma Vương chỉ thích nữ nhân, vậy đoán xem Lâm tiện nhân là vì ai mà ghen ghét anh đâu?
Trước đây vẫn có tin đồn Trương tổng háo sắc, nhưng chưa từng tìm được thông tin lão qua lại gần gũi với mỹ nhân nào, ở công ty danh tiếng cũng rất tốt nên mấy năm qua vẫn thoát khỏi thanh tra.
Thì ra là thích nam nhân, lại còn là tự khai phá, dốc công dốc sức che giấu thật sự.
Lâm tiện nhân căm ghét anh như vậy lại cố ý mời chào anh, tức giận cũng không dám làm gì...xem ra Trương Dịch Tấn đã nhắm vào anh rồi.
Thật là thú vị!
Trò chơi kiểu này anh chơi chưa từng chán, cũng chưa từng thua. Hy vọng lần này độ khó có thể cao một chút, nếu không anh thật thất vọng nga~~
......
1 cậu nhóc nào đó chờ cả buổi trời vẫn chưa thấy thỏ ngốc qua thăm, lại sĩ diện không chịu nhắn tin hỏi, chỉ có thể tò tò đi theo quản lý thương lượng: Chị Trần không có việc gì cần giải quyết sao? chị mau đi xử lý đi, gọi người của X&Y đến chăm sóc cho em được rồi.
(Nỗi lòng quản lý: ngôi sao nhà tôi càng ngày càng ghét bỏ tôi, mama đau lòng quá rồi!!!"
1 thanh niên trinh thám nào đó vừa phân tích thần sầu xong. Nhìn thấy cuộc gọi đến từ quản lý của cậu nhỏ, IQ lập tức rớt không phanh:
Có nên nghe điện thoại không đây? Bây giờ là 12h trưa đó, lỡ bắt anh đi ăn đại tiệc nữa thì sao?
Hay là đập điện thoại rồi nói điện thoại hư không nghe được?
Không được không được, điện thoại là cậu nhỏ mua tặng không đành lòng đập.
Hay là giả bệnh khỏi đi? Giờ phải làm sao, làm sao đây???
------------