Chức Nghiệp Tiểu Tam [Bác Chiến]

Chương 29: Nhiệm Vụ Thu Phục Quân Tâm

Đại quân gấp rút lên đường bất kể ngày đêm, mỗi ngày chỉ được nghỉ ngơi 2 lần, mỗi lần 1 canh giờ ăn uống hồi phục thể lực.

Dù hành quân mệt mỏi Tĩnh Vương vẫn luôn rất quan tâm binh lính, chốc chốc là giục ngựa đi về phía sau xem có ai bị bỏ lại hay không.

Trong khi đó vị quân sư kia lại cực kỳ xa cách, đi suốt 3 ngày còn chưa từng rời khỏi xe ngựa, tất cả sinh hoạt đều do một hộ vệ kiêm đánh xe phụ trách. Chiếc xe vừa nhỏ vừa chậm chạp đi ở cuối đoàn người, một chút oai phong uy nghi cũng không có.

Trong lúc hành quân có điều gì giải trí?

Còn phải hỏi, đương nhiên là bát quái rồi.

Nhân lúc đoàn quân hạ trại nghỉ ngơi qua đêm, vương gia bận rộn "theo sát quân tình", mấy cái đầu túm tụm lại bàn luận.

- Bát: Trời ơi thật phấn khích. Ta cảm thấy vương gia nhà chúng ta sắp bị giày vò chết rồi.

- Lục: Còn không phải sao? Cái màn xe của quân sư sắp bị nhìn ra lỗ thủng luôn.

- Tam: Ta muốn chăm sóc Tiêu... à Bắc Đường quân sư.

- Nhất: Lão Tam ngươi không nhìn thấy hộ vệ kia trước cái nhìn gϊếŧ người của vương gia chỉ muốn đào cái hố chui xuống. Người còn muốn xung phong tìm chết?

- Tứ: Nhưng quân sư đang bị thương, Tam ca có thể chăm sóc mà.

- Thất: Lão Tam là độc phu chứ có phải đại phu đâu mà chăm sóc. Biết đâu hắn quen tay đem quân sư ra thử độc, vương gia biết tìm ai đòi người a.

- Tam: Lão Thất ngươi muốn thử trước tay nghề của ta không? Bảo đảm chỉ một liều là khiến ngươi...dục tiên dục tử...

- Cửu: Các ngươi yên tĩnh một chút, phía sau hình như có chuyện gì đó, chúng ta đi xem. - nói rồi giục ngựa đi trước về phía cuối đoàn người.

- Nhất: Tiểu Cửu hắn luôn là bộ mặt khó ưa vậy à?

- Tứ: Hắn thông minh nhất, võ công không kém nhưng lại tên Cửu. Ngươi nghĩ sao?

- Ta? Ta thích!

....

Vị quân sư thần bí trong miệng mọi người vừa tỉnh lại sau một lần cày cấp Ngất Mỹ Nhân, lúc này đang nằm vật ra trong xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần xem bảng thông tin cá nhân của mình.

[. Tên: Tiêu Chiến

. Tuổi: 17

. Gia cảnh: Công tử nhà đế sư, là đồng môn cùng lớn lên với hoàng đế và Tĩnh Thân Vương.

. Hảo cảm độ với nam chủ: 82 (Chân tình thực cảm)

. Điểm thưởng: 1820

. Sức mạnh: 30

. Trí lực: 80

. Danh hiệu hiện có:

ÔN NHUẬN NHƯ NGỌC (tăng 10 hảo cảm độ với người đối diện trừ nam chủ);

PHONG LƯU THỦY QUỶ (tăng 10 điểm trí lực);

NGẤT MỸ NHÂN- cấp độ 4 thành thục 12/20 (giảm 4 điểm sức mạnh, tăng 8 điểm trí lực)

. Kỹ năng đặc biệt:

ĐIÊN ĐẢO THỊ PHI(xác suất 5% thi triển kỹ năng thành công, người bị trúng kỹ năng sẽ tin tưởng hoàn toàn lời nói của ký chủ).

HOÁN ĐỔI HẢO CẢM (kỹ năng chủ động, sau khi chọn mục tiêu phát động có thể hoán đổi độ hảo cảm(của nam chủ và nữ nhiệm vụ) của bản thân với người đó trong 30p. Thời gian chờ phục hồi kỹ năng 48h)

. Kỹ năng tất sát:

MA ÂM QUẤN QUANH(sử dụng kỹ năng lên nhiều mục tiêu cùng lúc trong bán kính 200 m, tăng gấp 100 lần cường độ âm thanh tạo ra) - Nhận thưởng từ nhiệm vụ giải cứu nam chủ khỏi nữ chính Tần Thu Dung hắc hóa.

. Đường đến nhân sinh thập toàn thập mỹ: 59%.

. Lần quay may mắn: 1

- A, mới cấp độ 4, thành thục 12/20. Muốn nhanh chóng mãn cấp cần phải tăng thêm độ gian khó rồi.

- Ký chủ, ngươi đây là bug. Hệ thống cực kỳ lên án hành vi gian lận này.

- Hệ thống, ca đây là quang minh chính đại hàng thật giá thật sức khỏe yếu kém mà ngất đi có được không? Ca làm gì sai?

- Ký chủ ngươi trong vòng vài ngày lợi dụng vết thương và điểm sức mạnh thấp để ngất liên tục rất nhiều lần. Thuốc tăng lực ngươi không nuốt, chỉ liếʍ để cầm cự lấy sức. Có người cày kỹ năng như vậy sao?

- Hệ thống à để ca nói với ngươi cái này gọi là thông minh, cao thủ không bằng tranh thủ, có thể dễ dàng ngất ca giờ không ngất còn chờ đến khi nào?

Cảm giác cao hơn thế giới một cái đầu hệ thống ngươi không hiểu được đâu, ca thật quá cô đơn rồi...

- Thôi đi, ký chủ ngươi xem hảo cảm của nam chủ là chính, cày cấp độ Ngất Mỹ Nhân chỉ là sẵn tiện, ta còn không biết sao.

- Hệ thống, ngươi đang nghiêm trọng xâm phạm quyền riêng tư của người khác, có biết cũng không được nói ra chứ, giả vờ ca siêng năng bận rộn không được à?

Bồi thường, bồi thường lập tức bồi thường cho ca đi...

- Sao ký chủ ngươi không ra gặp nam chủ giải tỏa hiểu lầm. Sự thật ngươi đều biết cả rồi, nam chủ không có lỗi, ngươi trốn trong này tự mình hại mình mỗi ngày làm gì.

- A, tại sao phải gặp? Tại sao ca phải giải tỏa hiểu lầm giúp y? Ca còn phải lợi dụng "sự cảm thấy có lỗi" từ y đây.

Dù không có Địch Tiểu Thanh tiết lộ Tiêu thái phó và phu nhân vẫn bình an thì từ đầu đến cuối ca vẫn luôn tin tưởng y.

Ca là ai chứ, ca còn có thể không nhìn ra y là thật tình hay giả ý sao?

Ca tin tình cảm của y, tin lời hứa của y, tin nhân phẩm của y. Còn y, y đã từng đặt niềm tin vào ca chưa?

Ca vì y bị thương, y lại chạy đi tìm đường chết, xem điều này là cách bồi thường. Ai cần mạng của y chứ.

Y nói những lời xa cách, chưa từng tin tưởng ca sẽ thấu hiểu, nên một lời giải thích cũng không có, lại còn vì lý do buồn cười là "muốn tốt cho ca" mà trốn tránh ca.

Trên đời này làm gì có chuyện một câu xin lỗi là xong hết mọi việc. Đã làm sai thì phải chịu phạt, như thế mới có thể nhớ dai được...

- Ký...chủ. Ngươi định làm gì? (Nam chủ à ngươi sao lại ép một đóa hoa ngây thơ trong sáng trở nên hắc hóa thế này. Sau này hệ thống ta làm sao hố hắn được nữa...

Ta thật khổ mà!!!)

- Làm gì...?

Ca chỉ muốn biến 82 điểm thành 100 điểm.

Hoa đào, hoa lan, hoa cúc gì đều phải dạt sang một bên. Không cần ca bẻ cành ngắt hoa mà chính y tự mình đem đào hoa đều bóp nát. Không chỉ bóp đào hoa của mình còn phải dọn hoa đào của ca.Hahaha

- Ký chủ, sống trên đời phải có lý tưởng, ta ủng hộ ngươi!!!

- Hệ thống à, ngươi thật tốt.

Có thể x2 điểm thành thục cho ca không, như này ca biết ngất đến bao giờ mới mãn cấp a?

- Hệ thống tự động tiến vào bảo trì 24h, ký chủ chú ý tất cả danh hiệu đều thăng cấp vô hiệu trong thời gian này. Mọi thắc mắc khiếu nại về sau hệ thống không giải quyết. Xin chân thành cảm ơn!

"..."]

Tiêu Chiến mở mắt ra, chậm chạp ngồi dậy tựa người vào thành xe lấy viên thuốc tăng cường sinh lực ra liếʍ vài cái hồi phục chút thể lực.

Không cày thì không cày, xem như nghỉ ngơi một ngày cuối tuần thôi. Đường từ đây đến biên quan còn dài, ca không gấp.

Đúng lúc này tiếng ồn ào bên ngoài truyền vào, hắn vén màn xe lên, đập vào tai là câu nói (cố ý tăng âm lượng) của Từ phó tướng.

"Vương gia xin suy xét, tình hình biên quan đang nguy cấp, sao có thể vì một người mà làm chậm tốc độ hành quân của toàn quân.

Tướng sĩ Đại Thuận ta ai không phải hán tử dũng mãnh, đâu phải người chân yếu tay mềm mà phải nghỉ ngơi lấy sức, cứ trực tiếp lên đường là được rồi..."

"Hỗn xược!!! Từ Hải Thọ ai cho ngươi lá gan dám chất vấn vương gia?" Tiểu Bát trước tiên ra mặt. Tĩnh Tiêu của ta mà ngươi dám đυ.ng chạm đến, muốn chết hay gì?

"Ta nói có gì sai? Ta là muốn tốt cho vương gia. Nếu chậm trễ quân tình các ngươi gánh nổi sao?"

Từ phó tướng dương dương tự đắc trả lời.

Y cầm quân đánh trận đã nhiều năm, công lao khổ lao y đều có.

Trận đánh này khó khăn, để vương gia vắt mũi chưa sạch làm thống soái y đã không tin tưởng. Rồi lại thêm một thằng nhóc con yếu đuối làm quân sư.

Y không sợ chết nhưng tuyệt đối không thể chết vô nghĩa thế này được.

Mới tí tuổi đầu muốn cầm quân đánh giặc, dễ dàng vậy sao?

Tiêu Chiến ở trong xe nghe rõ tất cả, bình thản nở nụ cười.

A! Muốn lấy ta ra làm cớ để hạ uy tín Tĩnh Vương?

Cảm thấy quân sư ta không ra mặt thì nghĩ rằng ta dễ hϊếp đáp?

Vừa lúc ta được nghỉ một ngày không cần cày cấp, cũng nên xuất hiện lập uy rồi.

[Hệ thống: Nhiệm vụ Chính Tuyến

. Nội dung: Quân tâm bất an, thu phục lòng quân.

. Yêu cầu: Trước khi đến biên quan đạt điểm kính phục trên 80 điểm.

. Điểm kính phục hiện tại: - 5

. Thưởng: Mở khóa chức năng vòng quay may mắn và shop trang bị đặc biệt.

. Hình phạt: Giảm 10 điểm trí lực.

- Hệ thống không phải đang bảo trì sao, còn có thể công bố nhiệm vụ?

- Tít Tít Títtttt

Thông báo.

Phần vừa công bố nhiệm vụ là nhân cách thứ 2 của hệ thống, nhân cách chính đang trong giai đoạn bảo trì nên vẫn không thể xử lý dữ liệu liên quan đến việc tăng cấp.

Hết!

"..."]

-5 điểm? Hình tượng của ca trong mắt các ngươi không đáng tin vậy sao?

Đã từng nghe qua người chuyên tu trí lực chưa, lấy trí mưu định thiên hạ hiểu không?

Tiêu Chiến luyến tiếc cắn nửa viên thuốc trong tay, đeo lên mặt nạ sắt, khí chất cả người liền thay đổi, lập tức biến hóa thành quân sư Bắc Đường Mặc Nhiễm thần bí khó lường, tài trí hơn người.

Đời người vốn là sân khấu biểu diễn hoành tráng nhất, hắn trải qua 2 kiếp người, 2 thời đại, 2 nền văn hóa...nên may mắn có kỹ thuật diễn tốt hơn người khác một chút mà thôi.

Ảnh đế một khi đã nhập vai thì phải diễn đến cùng...

Quân sư nhẹ nhàng vén lên màn xe bước xuống, sự xuất hiện của hắn làm đám đông đang nhốn nháo im bật.

Đám người ở phía trước tự giác tránh ra một con đường cho hắn vào bên trong.

Tĩnh Vương uy nghi ngồi trên lưng ngựa hờ hững nhìn phó tướng và Tiểu Bát đối chọi gay gắt.

Y thừa biết phó tướng có ý gì, lòng y đang đắn đo, liệu có thể nhân dịp này lấy cớ để tiểu sư đệ ở lại?

Chiến trường thật sự quá nguy hiểm, hắn không nên theo xuất chinh...

Tiêu Chiến bước vào, giọng nói dễ nghe truyền từ phía sau chiếc mặt nạ ra ngoài, 3 phần nghiêm nghị, 5 phần nói cười còn thêm 2 phần bí hiểm.

"Xin hỏi... các vị tướng lãnh đây là đang làm gì vậy?

Nhiễm nghe nói vài vị có ý kiến về Nhiễm, tại đây Nhiễm xin rửa tai lắng nghe chỉ giáo."

"Hừ, chỉ giáo thì không dám, chỉ mong quân sư xem trọng quân tình biên quan, đừng vì bản thân mình vô năng kéo chân sau toàn bộ đại quân."

Từ Hải Thọ còn muốn nói thêm vài lời châm chọc đã bị ánh mắt lạnh như băng của Tĩnh Vương bắn qua dọa trụ.

Y muốn tìm cớ để Tiêu Chiến trở lại kinh thành là thật, nhưng không có nghĩa y chấp nhận cho người khác bắt nạt tiểu sư đệ nhà mình. Người kia một ánh mắt lạnh y còn luyến tiếc nhìn, sợ hắn không vui, vậy mà các ngươi dám nặng lời với hắn như vậy, ngại sống thoải mái rồi?

Tiêu Chiến vừa nhìn qua đã đoán được ngọn nguồn, chặn trước miệng vương gia, lên tiếng nói.

"Nhiễm được thánh thượng tin tưởng đích thân giao phó trọng trách quân sư phò trợ vương gia đánh trận chiến này. Nếu làm không tốt phụ lòng bệ hạ, tổn hại uy danh vương gia, Nhiễm xin nguyện dùng cái chết để tạ tội thánh ân."

Tĩnh Vương nghe vậy cả khuôn mặt liền tái nhợt, muốn mở miệng nói thêm điều gì nhưng chạm phải ánh mắt đe dọa 10 phần của quân sư "ngươi thích thì cứ thử xem giữa ta và ngươi ai tử tâm lớn hơn, là ngươi chết trước hay là ta chết trước?"

Vương gia đành đem lời muốn nói nuốt xuống, cố nặn ra một nụ cười méo mó.

"Bổn vương hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của quân sư..."

Tiêu Chiến nghe thế rất hài lòng, khẽ gật đầu đáp lễ, quay sang Từ phó tướng nhẹ nhàng thăm hỏi.

"Nhiễm biết tình hình biên quan cấp bách, nhưng trước giờ Nhiễm chưa từng hành quân nên từ đầu không dám khoa tay múa chân. Xin hỏi tướng quân ngài có cao kiến gì chăng?"

"Hừ, thời kỳ phi thường sao có thể hành quân như bình thường.

Đương nhiên là đẩy nhanh nhất có thể tiến độ hành quân. Càng sớm đến biên quan càng tốt.

Bỏ hết thời gian nghỉ ngơi không cần thiết, liên tục di chuyển ngày đêm, tuy có nhiều mệt nhọc nhưng binh sĩ Đại Thuận đều là anh hùng hảo hán, chết chúng ta còn không sợ, chút mệt nhọc có là gì." Từ Hải Thọ kêu căng lên tiếng, nhưng lời y nói rất được ủng hộ, bọn họ là quân nhân quả thật không hề ngại gian khổ.

Tiêu Chiến từ chối cho ý kiến.

Hắn vừa nghe đã thấy không ổn. Đây là đưa đại quân ra đánh trận hay đưa một đám sức tàn lực kiệt ra làm bia thịt cho người khác gϊếŧ?

Nhưng hắn chưa kịp tìm hiểu quân tình, lúc này chỉ có thể tìm người trợ giúp...

Hắn đảo mắt lần lượt từng khuôn mặt xung quanh, hướng về các ám vệ mắt đang tỏa sáng trông mong, chỉ thiếu viết thẳng lên mặt mấy chữ "chọn ta, chọn ta" dịu dàng cất tiếng.

"Trong các ngươi ai nắm rõ quân cơ nhất,  giúp ta tính toán chút việc được không?"

Ngay lập tức Cửu bị Bát âm thầm ám toán ngã chổng vó, trên người còn trúng thêm vài cước hơi chậm hơn chân Bát 1 nhịp của đám còn lại.

Tĩnh Vương bên này cũng không chịu cô đơn, tự mình lên tiếng tiến cử.

"Quân sư cần biết gì cứ để bổn vương giải đáp giúp ngươi..."

"Không dám nhọc lòng vương gia, Nhiễm chỉ cần một trong các vị hộ vệ này giúp đỡ là đủ rồi."

Vương Nhất Bác bị từ chối, hàn khí bắn ra 4 phía, nhiều nhất là tập trung vào Tiểu Cửu đáng thương còn chưa kịp ló mặt ra điểm danh. Hắn thông minh nhất, hắn lại là nam, đối tượng nguy hiểm cần đề phòng!!!

Khiến Tiểu Cửu chỉ có thể nằm yên giả chết không dám ngước mặt lên tham gia tranh đoạt, đám ngốc kia đố kỵ hắn có thể hiểu được, nhưng vương gia muốn thủ tiêu hắn lại là vì sao a?

Chẳng lẽ thật như Tiểu Bát nói đây là ánh mắt "dục hỏa đốt người không thể giải tỏa" sẵn sàng thiếu cháy hết mọi sinh vật sống xung quanh quân sư?

Vậy mà đám vô lương tâm kia còn chưa buông tha hắn, lâu lâu lại bồi thêm 1 cước để bảo đảm an toàn.

Đây mà là tiểu đồng bọn đồng sinh cộng tử sao? Hắn trêu ai chọc ai chứ?

Tất cả cùng nín thở chờ đợi, Tiêu Chiến dịu dàng cười khẽ chỉ vào Tiểu Tứ, giọng nói ôn nhuận thấm vào lòng người.

"Cô nương, không biết có thể giúp Nhiễm được không..."

Mặt Tĩnh Vương và Tiểu Tứ cùng lúc đỏ bừng.

Một người vì ngại ngùng một người vì giận dữ.

Nữ nhân, so với nam nhân càng nguy hiểm!!!!

‐---------------------

Mị trở lại rồi đây, có ai nhớ mị không nè 😁😁😁

Tặng mọi người vài tấm hình nhân vật xinh xinh.Bắc Đường quân sư vén rèm xe hóng chuyện.

(cre trên hình)

-----------