Tiêu Chiến lúc này đang trên xe ngựa trở lại vương phủ.
Mang đồ ướt còn thời gian dài thổi gió lạnh, thêm vào thân thể này vốn yếu ớt, kết quả là vừa bước lên xe đã choáng váng ngã xuống, cả người nóng bừng bừng lại không ngừng run cầm cập...
Hắn khép hờ 2 mắt, tay chân co ro lại ôm lấy thân thể, khuôn mặt vì sốt ửng đỏ, miệng thều thào gọi.
"Sư huynhhh... ta lạnh.. lạnh quá..."
Tĩnh Vương một bên hối thúc thuộc hạ điều khiển xe ngựa tăng tốc, 1 bên cho ám vệ cưỡi con ngựa nhanh nhất về trước truyền thái y sắc thuốc chờ sẵn. Nghe tiếng sư đệ gọi mình, vội vàng tiến đến bên hắn.
"Cố chịu đựng một chút, chúng ta sắp đến rồi."
Tiêu Chiến nghe thấy, gật gật đầu, thật sự không lên tiếng nữa. Nếu không nhìn thấy môi hắn mím chặt, cả người run rẩy sẽ không biết hắn đang khó chịu đến thế nào...
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm vào người kia, hắn lúc này thật yếu đuối, hệt như ngày thơ bé bị người ức hϊếp chỉ biết nắm lấy góc áo y vừa khóc vừa gọi sư huynh.
Nhưng lúc xưa y cảm thấy phiền chán sư đệ này bao nhiêu thì bây giờ lại vì hắn xót xa bấy nhiêu.
Từ tận đáy lòng, Tĩnh vương tự trách chính mình.
Hắn gọi y là sư huynh, khi gặp khó khăn lại một mình chắn phía trước, dù lúc này bệnh mơ hồ vẫn dựa dẫm tin tưởng vào y.
Y biết rõ hắn thể nhược, lại để mặc kẻ khác hãm hại, chỉ trích hắn, có thể rất sớm đưa hắn đi lại để hắn gặp nguy hiểm.
"Sư đệ... xin lỗi...sau này ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt..."
[Hệ thống: Hảo cảm của nam chủ +10]
Y thì thầm bên tai Tiêu Chiến, nhận ra người kia đã hoàn toàn chìm vào mê man, thế nhưng cơ thể vẫn không ngừng co giật liên hồi. Y chạm thử vào trán hắn, lập tức theo phản xạ rụt tay lại. Nóng vô cùng!!!
Thái Hồ nằm ở ngoại ô kinh thành , xe ngựa chạy hết tốc lực cũng phải cần 1 đoạn thời gian mới về đến phủ.
Tình hình Tiêu Chiến lúc này không ổn, sốt cao như thế nếu không kịp thời hạ nhiệt sẽ cháy hỏng đầu óc mất.
Vương Nhất Bác quyết định thật nhanh, ra lệnh cho thị vệ cưỡi ngựa lên phía trước tìm mua rượu và y phục sạch sẽ.
Trong xe y nhẹ nhàng đỡ sư đệ ngồi lên, quyết định giúp hắn cởi bỏ y phục ẩm ướt trên người, chuyển vận nội lực.
Y tháo thắt lưng hắn ra, cởi bỏ lớp lam y bên ngoài, đến khi hắn chỉ còn trung y trên người thì y lại do dự, không biết xuống tay chỗ nào...
Lớp trung y màu trắng do bị ướt nên bó sát vào cơ thể, làm hiện ra toàn bộ dáng người lung linh xinh đẹp. Hắn vốn rất tuấn mỹ, làn da lộ ra bên ngoài còn mịn màng hơn cả nữ tử, lúc này hôn mê ngồi ở đó không có chút sức lực phản kháng, càng làm người khác tăng thêm du͙© vọиɠ đến khi dễ...
Tĩnh Vương vô thức nuốt 1 ngụm nước miếng, đưa tay lên vạch trần lớp bảo vệ cuối cùng, y căng thẳng đến mức quên luôn cả hô hấp...
Ẩn giấu phía sau lớp áo đó là phong cảnh tươi đẹp đến mức nào?
Trong 1 phút giây trái tim vương gia nổi lên khát khao muốn đem người cất giấu đi chỉ để riêng mình chiêm ngưỡng.
Bàn tay to lớn chạm vào trước ngực, vạt áo hơi được nhấc lên, cảnh xuân vừa ẩn hiện trong tầm mắt thì màn cửa xe ngựa bị hất tung lên.
"Vương gia, thuộc hạ có mang theo thuốc...trở lại.." 2 mắt tiểu ám vệ trừng lớn, không nói nên lời.
"Cút raaa...." Tĩnh Vương quay ra gầm lên.
Tiểu ám vệ ngoan ngoãn ngậm miệng, để thuốc lại rồi nhanh như gió lăn ra ngoài.
(Ta nhìn lầm rồi, nhìn lầm rồi, sao có thể nhìn thấy vương gia phi lễ Tiêu công tử được chứ.
Đúng vậy, chắc chắn là vậy..
Vương gia không hề nhân lúc Tiêu công tử bất tỉnh mà cởi đồ Tiêu công tử, nên sau đó không hề bị ta vô tình bắt gặp, cũng không hề thẹn quá thành giận đuổi ta ra..)
Tiểu ám vệ thấy lòng rối bời, hắn lo lắng vô cùng lại không cách nào suy nghĩ thông suốt mọi chuyện được, chỉ có thể đi tìm trợ giúp.
Hắn phi lên phía trước, cưỡi cùng con ngựa với 1 tiểu ám vệ khác: Tiểu Cửu, ta nói chuyện này cho ngươi biết ngươi phải hứa là kín miệng, không được tiết lộ với ai khác...
Không biết ám vệ của Tĩnh Vương kín miệng cỡ nào, chỉ biết từ ngày đó địa vị Tiêu công tử trong vương phủ lên như diều gặp gió, thế không thể nào cản trở.
Vương Nhất Bác bị làm phiền "chuyện tốt" cả khuôn mặt đều chuyển thành đen.
Khi y quay đầu lại, thấy tiểu sư đệ nhìn y bằng đôi mắt ngây ngốc, sũng nước...
Mặt y lại lần nữa đổi màu, chuyển sang xanh đỏ đan xen.
"Sư huynh...áo của ta..."
2 tay Tĩnh Vương đang trong tư thế nắm 2 bên vạt trung y phanh ra, rất tự nhiên kéo chúng trở lại, còn nhẹ nhàng sửa sang lại áo cho Tiêu Chiến, mở miệng dụ dỗ.
"Ngoan, vừa rồi ngươi chính là sốt cao xuất hiện ảo giác, uống thuốc vào sẽ không sao nữa, mau ngủ đi..."
Thật ra Tiêu Chiến muốn nói áo ướt mặc rất khó chịu, nhưng nam chủ đã không có ý muốn giúp, hắn cũng chỉ đành ngoan ngoãn nhắm mắt lại mê man tiếp.
[Hệ thống: Điểm hảo cảm của nam chủ: +5]
Hôm đó không biết vì lý do gì mà tâm trạng Tĩnh Vương cực kỳ không tốt, mà tâm trạng không tốt thì phải có người chịu xui xẻo rồi.
May mắn là Thái Hồ có nhiều kẻ không sợ chết như vậy, cũng đủ cho vương gia trút giận, nên các tiểu ám vệ tránh được một kiếp, đều ẩn ý nhìn ra "vị trí" của Tiêu công tử sắp biến thiên, ôm đùi sớm mới là vương đạo.
Nghe nói vì sự kiện này nam thanh nữ tú kinh thành suốt thời gian dài đều không dám tụ tập, đi dạo dạo hồ hóng bát quái một chút mà phải nộp phạt 300 lượng bạc, kẻ tham gia hô hào còn bị phạt tù 10 ngày.
Riêng vị huynh đài nào đó còn 1 mình giành phòng nhà lao hẳn 3 tháng, đúng là việc nhân đức không nhường ai!
......
Khi Tiêu Chiến tỉnh lại thấy mình nằm trong phòng ở vương phủ, bên ngoài trời đã tối đen.
Cơ thể hắn đã hạ nhiệt, trán chỉ còn hơi ấm, cổ họng đau rát và cơ thể mỏi mệt cũng không gây chút ảnh hưởng nào đến thần trí tăng động đang nhảy nhót vui vẻ khi xem bảng dữ liệu cá nhân của hắn.
[Tên: Tiêu Chiến
.Tuổi: 17
.Gia cảnh: Công tử nhà đế sư, là đồng môn cùng lớn lên với hoàng đế và Tĩnh Thân Vương.
. Hảo cảm độ với nam chủ: 67 (huynh đệ tình thâm)
. Điểm thưởng: 120
. Sức mạnh: 30
. Trí lực: 80
. Danh hiệu hiện có:
ÔN NHUẬN NHƯ NGỌC (tăng 10 hảo cảm độ với người đối diện trừ nam chủ);
PHONG LƯU THỦY QUỶ (tăng 10 điểm trí lực)
. Kỹ năng đặc biệt: Chưa có (Nhận được từ phần thưởng nhiệm vụ)
. Kỹ năng tất sát: Chưa có (Mua tại cửa hàng)
. Đường đến nhân sinh thập toàn thập mỹ: 10% ]
"Hệ thống à, ta vì hoàn thành nhiệm vụ mà bị bệnh, có được tính là "tai nạn nghề nghiệp" không vậy? Chúng ta thân nhau như thế chí ít cũng phải tặng 100 điểm thưởng thăm bệnh chứ"
"Hệ thống được vận hành theo nguyên tắc chuyên nghiệp và chuẩn mực bậc nhất hệ mặt trời, sẽ không vì tình riêng mà phá bỏ quy tắc. Thỉnh ký chủ tự trọng!"
"Không thăm bệnh cũng phải có đền bù chứ, ta vì hoàn thành nhiệm vụ còn xém chút nữa bị hại chết..."
"Kết quả kiểm tra dữ liệu suốt quá trình thực hiện nhiệm vụ của ký chủ cho ra kết luận: Ký chủ gặp tai nạn vì sức mạnh tự thân quá yếu, không phải lỗi do hệ thống. Yêu cầu đền bù không thỏa đáng, trực tiếp bác bỏ"
"Này, cơ thể này là ngươi chọn cho ta được không? Sức mạnh kém như vậy cũng đâu phải lỗi của ta."
"Giờ vàng quảng cáo: Nhân dịp hệ thống khai trương chức năng cửa hàng tất cả vật phẩm bên trong đều được giảm giá 50%. Ký chủ còn chờ gì nữa mà không lập tức mua! mua! mua! để hưởng được mức ưu đãi tốt nhất. Đặc biệt trong cửa hàng có thuốc tăng cường sinh lực, mỗi viên trực tiếp tăng 3 điểm sức mạnh cho ký chủ, đang giảm giá cực sốc 90%. Cơ hội duy nhất trong ngày, ký chủ tuyệt đối đừng bỏ lỡ"
"Giá 1 viên là bao nhiêu?"
"120 điểm thưởng"
Tiêu Chiến không ngừng tính toán:
120 điểm giảm 90% là còn 12 điểm, vậy ta đủ mua 10 viên, tăng thêm 30 điểm sức mạnh... Vừa có 120 điểm đã xài hết kể ra cũng tiếc thật, nhưng cơ thể này quá yếu, nếu không tăng lên không biết chết bất đắc kỳ tử lúc nào..
Quyết tâm đầu tư, cơ hội chỉ có 1 lần, sau này biết đâu ta tăng sức mạnh lên 100 là có thể làm vô địch thiên hạ rồi.
"Hệ thống, ta muốn dùng toàn bộ điểm thưởng mua hết thuốc tăng cường sinh lực"
"Ký chủ vui lòng chờ 1p...giao dịch hoàn tất...
.Điểm thưởng của ký chủ: 0
.Sức mạnh: 33
Cảm ơn quý khách đã mua sắm tại cửa hàng chúng tôi, hẹn gặp lại!!!"
"Khoan khoan sao chỉ tăng có 3 điểm sức mạnh? ngươi đã nói giá 1 viên là 120 điểm thôi mà, giảm giá phải còn 12 điểm chứ"
"120 điểm là giá đã giảm. Mong quý khách lần sau nghiên cứu kỹ trước khi sử dụng dịch vụ, mọi thắc mắc khiếu nại về sau đều được quy vào nghi ngờ khả năng của hệ thống mà tiến hành trừng phạt"
"..." ca muốn chết, ca muốn về hiện đại, nơi này quá đáng sợ rồi. Thiên à, còn ai thảm hơn ca nữa không!!!
"Ký chủ xin hết sức bình tĩnh, đừng nản lòng thoái chí, đã có nhiệm vụ mới đến đây, điểm thưởng hết có thể kiếm lại, cơ hội giảm giá sốc đâu phải lúc nào cũng có"
[Nhiệm vụ chính:
. Nữ nhiệm vụ: Trần Phi Yến, cháu gái của Đức thái phi, đích nữ lại bộ thượng thư.
. Hệ: cao lãnh
. Mệnh danh: Nhất vũ khuynh thành
. Hảo cảm của nam chủ: 55
. Nội dung: 3 ngày sau là thọ thần của thái phi, nàng ta đã chuẩn bị 1 tiết mục kinh tâm động phách dành riêng cho nam chủ.
. Nhiệm vụ: Không để nàng ta thực hiện được
. Thưởng: 200 điểm]
Tiêu Chiến đọc lướt qua nhiệm vụ cảm thấy rất ngạc nhiên, hảo cảm của nam chủ không cao, lại chỉ là ngăn cản 1 tiết mục mà thôi.
"Hệ thống à ta cảm thấy nhiệm vụ này không khó, tại sao lại thưởng cao gấp đôi nhiệm vụ trước vậy?"
"Muội muội của nàng ta chính là vị hôn thê của thân xác này, ngày đó cũng sẽ xuất hiện. Nhân vật này cực kỳ nguy hiểm, thỉnh ký chủ chú ý bảo trọng. 200 điểm thưởng là để ký chủ có động lực đối phó với vị hôn thê của mình."
"..." ép ca làm tiểu tam giờ còn muốn ca phụ tình bạc nghĩa... Đây là hệ thống bảo vệ nam chủ hay hệ thống dưỡng ký chủ thành ác nhân vậy???
----------