“Giữa trưa gặp nhau ở sân thượng, có việc tìm cậu.” Lúc Tiêu Cẩn Sanh đi học đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Nghi hoặc nhíu mi một chút, Tiêu Cẩn Sanh theo bản năng nhìn thoáng qua Lâm Thanh Tử, nhưng mà Lâm Thanh Tử vẫn luôn là bộ dáng mơ màng hồ đồ, thoạt nhìn không giống người gửi tin nhắn, hơi chút dừng một chút trong đầu Tiêu Cẩn Sanh xẹt qua một bóng người, không phải là… Mạnh Uyển đi?
“Làm sao vậy?” Đang nghiêm túc nghe giảng bài Tiếu Chi Thâm đột nhiên nhìn về phía Tiêu Cẩn Sanh, hỏi.
Tiêu Cẩn Sanh cầm tin nhắn trong tay đưa cho Tiếu Chi Thâm xem, Tiếu Chi Thâm liếc mắt một cái nhẹ giọng nói: “Anh đi cùng em.”
Tiêu Cẩn Sanh gật gật đầu, không nói chuyện nữa.
Buổi sáng học xong Lâm Thanh Tử đã không thấy tăm hơi, Tiêu Cẩn Sanh lại bắt đầu suy tư, rốt cuộc có phải Lâm Thanh Tử hay không.
Trải qua buổi sáng căng thẳng, Tiêu Cẩn Sanh cơm cũng không ăn liền cùng Tiếu Chi Thâm đi lên sân thượng. Lúc hai người đến sân thượng còn chưa có người, Tiếu Chi Thâm hơi suy tư một chút, nhìn Tiêu Cẩn Sanh nói: “Anh trốn đi trước, vạn nhất người không ra, anh muốn nhìn một chút xem là ai muốn tìm em, muốn làm cái gì.”
“Được.” Tiêu Cẩn Sanh gật đầu.
Tiếu Chi Thâm tìm một chỗ nấp vào, Tiêu Cẩn Sanh liền ngồi xuống nền trên sân thượng.
Không bao lâu, “Tiêu Cẩn Sanh, cậu thật đúng là dám đến.”
Tiêu Cẩn Sanh ngẩng đầu, liền thấy được thân ảnh của Mạnh Uyển cùng Tiểu Linh.
Hơi câu khoé môi một chút, Tiêu Cẩn Sanh đứng lên, nói: “Làm sao đây? Gọi tôi tới đây làm gì?”
“Làm cái gì?” Tiểu Linh hừ lạnh một tiếng, “Cậu cướp bạn trai của Tiểu Uyển, cậu nói xem tôi sẽ làm cái gì?”
Tiêu Cẩn Sanh vươn tay ngoáy ngoáy lỗ tai, nhìn Tiểu Linh nói: “Tôi không nghe lầm chứ? Tôi cướp bạn trai Mạnh Uyển? Bạn trai của tôi là Tiếu Chi Thâm, như thế nào? Bạn trai của cậu ta cũng là anh ấy sao?”
Tiểu Linh nghe vậy nói: “Đừng giả ngu, cậu bá chiếm Tiếu Chi Thâm còn câu dẫn Lâm Thanh Tử có xấu hổ hay không? Kỹ nữ!”
Tiêu Cẩn Sanh cười lạnh một tiếng: “Cậu có phải đồ ngốc hay không? Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi câu dẫn Lâm Thanh Tử?”
“Chuyện sáng hôm nay bọn tôi đều đã biết!” Mạnh Uyển nhịn không được lên tiếng nói.
Tiêu Cẩn Sanh sắc mặt lạnh xuống, chuyện hồi sáng là chuyện mà cô không muốn nhắc đến nhất, nhìn Mạnh Uyển lạnh lùng nói: “Mạnh Uyển, tôi nguyên bản cho rằng cậu là người thông hiểu đạo lý, không muốn bắt nạt cậu. Bây giờ nếu cậu nói như vậy, tôi cũng không có gì phải cố kỵ. Tôi mặc kệ buổi sáng cậu nhìn thấy cái gì, cũng không muốn giải thích, các cậu muốn làm cái gì cứ việc nói thẳng.”
Tiểu Linh nói: “Giả trang thật vô tội a, hôm nay tôi phải thay Tiểu Uyển đòi lại công đạo.” Vừa mới dứt lời Tiểu Linh đột nhiên ném một đồ vật về phía mặt Tiêu Cẩn Sanh.
Tiêu Cẩn Sanh theo bản năng né tránh, giây tiếp theo thân ảnh Tiếu Chi Thâm liền xuất hiện, duỗi tay ôm Tiêu Cẩn Sanh ra khoảng cách xa sau đó trực tiếp cho Tiểu Linh một cái tát.
Tiểu Linh cùng Mạnh Uyển đều ngơ ngẩn, nhìn thân ảnh Tiếu Chi Thâm đột nhiên xuất hiện không có phản ứng.
Tiêu Cẩn Sanh nhìn đồ vật rơi trên mặt đất trong lòng trầm xuống, đây là… Acid.
Tiếu Chi Thâm nhìn cái chai trong tay Tiểu Linh lại nhìn về phía chất lỏng trên mặt đất, thần sắc lạnh lùng, trực tiếp lại cho Tiểu Linh một cái tát, nói: “Muốn làm Cẩn Sanh hủy dung?”
Tiểu Linh lấy lại tinh thần nước mắt liền chảy ra: “Không phải cậu nghe tôi giải thích…”
Tiếu Chi Thâm hung tợn quát: “Câm miệng.” Nói xong liền lấy điện thoại ra gọi điện: “Nơi này có người muốn hành hung,, dùng acid đậm đặc, được, cảm ơn.”
Editor: sacnu