Cuối tuần, Tiêu Cẩn Sanh theo lời đã định dẫn Tiếu Chi Thâm về nhà mình, cô cũng đã nói trước với ba ba của mình, rằng sẽ đưa bạn trai vè nhà.
"Ba, con về rồi nè." Tiêu Cẩn Sanh đứng ở huyền quan đổi giày, nhìn thấy bên cạnh có một đôi dép lê cho nam mới nguyên liền mỉm cười, ba ba của cô vẫn rất tinh tế.
Tiêu Minh từ nhà bếp đi ra nói: "Tiểu Sanh về rồi sao, còn đây là bạn trai con?"
"Bác trai khoẻ, cháu tên là Tiếu Chi Thâm." Tiếu Chi Thâm cười nói, đưa đồ vật trong tay cho Tiêu Minh, đây là rượu hắn mua, Tiêu Cẩn Sanh đã mói qua, ba ba cô thích nhất là rượu ngon, cất trữ rất nhiều, ngày thường cũng thường dùng.... Dù sao thì đối mặt với rượu ngon chính là không có sức chống cự.
Tùy ý nhìn lướt qua tên rượu, nụ cười trên mặt Tiêu Minh càng sâu: "Được, hai đứa ra phòng khách nghỉ ngơi trước đi, nhà bếp chỉ còn hai món ăn nữa là xong rồi."
Tiếu Chi Thâm nghe vậy nói: "Bác trai, để cháu tới phụ bác."
"Không cần không cần, cháu ngồi nghỉ ngơi cùng Tiểu Sanh là được rồi." Tiêu Minh vội vàng nói.
Tiêu Cẩn Sanh thấy thế nói: "A Thâm, anh đến phòng khách với em đi, ba ba em thích một mình bận rộn."
Tiếu Chi Thâm lúc này mới gật đầu, Tiêu Minh lại chui vào nhà bếp bận rộn. Tiêu Cẩn Sanh kéo Tiếu Chi Thâm ra sô pha ngoài phòng khách.
Tiếu Chi Thâm ngồi nghiêm chỉnh, bộ dáng không dám thả lỏng chút nào. Tiêu Cẩn Sanh cười nói: "A Thâm, anh khẩn trương?"
"Ừm..." Tiếu Chi Thâm thật sự không muốn thừa nhận, nhưng mà.... Đây là lần đầu tiên gặp ba của Tiêu Cẩn Sanh, đương nhiên sẽ khẩn trương! Tiêu Cẩn Sanh không có mẹ, là từ nhỏ cô cùng ba sống nương tựa nhau mà lớn, đây là Tiêu Cẩn Sanh nói cho hắn biết. Làm hắn ngoại trừ tình yêu với Tiêu Cẩn Sanh còn nhiều hơn một phần là đau lòng.
"Không có việc gì, không cần khẩn trương, ba em rất dễ nói chuyện, hơn nữa nhìn dáng vẻ của ông ấy rất là thích anh nha." Tiêu Cẩn Sanh cười nói.
"Phải không?" Tiếu Chi Thâm hỏi, vẻ mặt vẫn không khỏi có chút khẩn trương.
"Ân, đúng vậy." Tiêu Cẩn Sanh gật đầu, cười nói: "Không cần khẩn trương, lát nữa sẽ để anh nếm thử tay nghề của ba em, ba em nấu cơm rất ngon nha."
"Bác trai rất tuyệt." Tiếu Chi Thâm cười nói.
"Tương lai cũng là ba của anh nha, anh phải đối xử tốt với ông ấy." Tiêu Cẩn Sanh lại nói thêm một câu.
"Được, anh nhất định sẽ đối xử thật tốt với bác trai." Tiếu Chi Thâm cười nói, Tiêu Cẩn Sanh nói một câu trêu nghẹo làm tâm tình của hắn cũng thả lỏng một chút.
Hai người nói chuyện một lúc thì Tiêu Minh mang một bàn đồ ăn từ nhà bếp đi ra nói: "Tiểu Sanh, dẫn Thâm đi rửa tay đi, có thể ăn cơm rồi."
"Vâng." Tiêu Cẩn Sanh cười trả lời, nhìn về phía Tiếu Chi Thâm, "Đi thôi."
Sau khi cùng Tiêu Cẩn Sanh rửa tay, Tiếu Chi Thâm tự giác giúp Tiêu Minh bê đồ ăn.
Sau khi chuẩn bị tốt, mọi người ngồi xuống, Tiêu Minh cười nói: "Đây vẫn là lần đầu tiên Tiểu Sanh dẫn bạn trai về nhà, Thâm, Tiểu Sanh ngày thường bị bác chiều hư, chắc chắn có đôi khi tương đối tùy hứng, bác hy vọng con sẽ đam đương nhiều hơn."
"Bác trai nói quá rồi, Cẩn Sanh rất tốt, cháu cũng sẽ đối xử với cô ấy thật tốt." Tiếu Chi Thâm vội vàng nói.
"Tốt, hôm nay bác rất cao hứng, con phải cùng bác uống hai ly?" Tiêu Minh cười nói, lấy ra chai rượu ông trân quý đã lâu.
"Vâng." Tiếu Chi Thâm lên tiếng, hai người cùng nhau uống rượu.
Editor: sacnu