Ngay sau đó Tiêu Cẩn Sanh muốn chạy nhanh đứng lên, nhưng còn chưa kịp làm gì đã bị Tiếu Chi Thâm ôm lấy eo đè dưới thân.
"A... A Thâm..." Tiêu Cẩn Sanh nhìn thấy ánh mắt của Tiếu Chi Thâm hơi âm trầm sắc mặt đỏ bừng, nói chuyện cũng không còn nhanh nhẹn.
Tiếu Chi Thâm thấy Tiêu Cẩn Sanh còn muốn động, nói thẳng: "Cẩn Sanh, đừng nhúc nhích." Cô không biết động tác của cô sẽ mang đến cho hắn dụ hoặc lớn thế nào.
Cơ thể Tiêu Cẩn Sanh lập tức cứng đờ, không dám động. Thấy bộ dạng ẩn nhẫn của Tiếu Chi Thâm, Tiêu Cẩn Sanh hơi do dự một chút, mở miệng hỏi: "A Thâm, nếu... Nếu em nguyện ý nói, anh có cảm thấy em rất tuỳ tiện hay không?"
"Sẽ không, anh... Từ từ," Tiếu Chi Thâm gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Cẩn Sanh: "Em vừa mới nói cái gì? Em... Nguyện ý?"
Tiêu Cẩn Sanh kiên định gật đầu, nhìn Tiếu Chi Thâm: "A Thâm, em là bạn gái anh, em muốn cùng anh ở bên nhau cả đời. Cho nên... Em nguyện ý."
Tiếu Chi Thâm trong thần sắc hiện lên một tia rối rắm, hắn là không nghĩ đến Tiêu Cẩn Sanh sẽ chủ động nói như vậy, nhưng mà loại dụ hoặc này bây giờ.....
Tiêu Cẩn Sanh nhìn thần sắc của Tiếu Chi Thâm, đột nhiên chủ động một chút, trực tiếp nhướng lên hôn lên môi Tiếu Chi Thâm.
Tiếu Chi Thâm ôm Tiêu Cẩn Sanh, nháy mắt từ bị động thành chủ động, đầu lưỡi ở trong miệng Tiêu Cẩn Sanh tùy ý quấy loạn.
Tay Tiêu Cẩn Sanh trực tiếp sờ lên gay nóng của Tiếu Chi Thâm, sau đó nắm lấy.
"Ân..." Tiếu Chi Thâm bị động tác thình lình của Tiêu Cẩn Sanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến kêu ra tiếng.
"Cẩn Sanh..." Khoảng cách hôn môi, Tiếu Chi Thâm mở miệng nói.
"Anh yêu em." Tiêu Cẩn Sanh trực tiếp hôn lên lấp kín miệng Tiếu Chi Thâm, động tác tronb tay không hề dừng lại, xoa bóp vuốt ve phân thân của Tiếu Chi Thâm.
Cảm thụ côn ŧᏂịŧ của Tiếu Chi Thâm càng lúc càng lớn, Tiêu Cẩn Sanh dứt khoát kéo quần Tiếu Chi Thâm xuống, lại kéo qυầи ɭóŧ trực tiếp dùng tay nắm.
Tia rối rắm trong đầu Tiếu Chi Thâm trong đầu vẫn luôn căng chặt kia trực tiếp bị chặt đứt, đứng lên rời khỏi sô pha, tiếp đến bế Tiêu Cẩn Sanh đi về phía phòng ngủ. Lúc Tiếu Chi Thâm đi đường, Tiêu Cẩn Sanh cũng chưa từng rời khỏi môi Tiếu Chi Thâm.
Đặt Tiêu Cẩn Sanh lên trên giường, Tiếu Chi Thâm bắt đầu cởϊ qυầи áo của Tiêu Cẩn Sanh, tay của Tiêu Cẩn Sanh cũng không nhàn rỗi, cởϊ áσ sơ mi trắng của Tiếu Chi Thâm ra, động tác cũng rất nhanh.
Hai người rất nhanh liền trần trụi, Tiêu Cẩn Sanh bị kỹ thuật hôn tiến bộ nhanh chóng của Tiếu Chi Thâm làm cho thất điên bát đảo, trong đầu vựng vựng hồ hồ.
Tiếu Chi Thâm buông môi Tiêu Cẩn Sanh ra, một đường từ cổ cô hôn xuống phía dưới, đi qua xương quai xanh tới bầu ngực ngạo nghễ đứng thẳng.
Há mồm cắn lấy một bên, một bàn tay sờ lên một bên khác, xoa bóp không chút lưu tình.
"Ân... A Thâm..." Tiêu Cẩn Sanh chưa bao giờ bị nam nhân chạm qua thân thể, lần đầu tiên cảm nhận cả người đều căng chặt, trong miệng nhịn không được phát ra một tiếng rêи ɾỉ.
Tiếng rêи ɾỉ này trực tiếp kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tiếu Chi Thâm, làm động tác của hắn nhanh hơn rất nhiều.
Nhũ hoa của Tiêu Cẩn Sanh rất nhanh liền cứng rắn đứng thẳng lên, một tay khác của Tiếu Chi Thâm sờ đến đùi Tiêu Cẩn Sanh, đi tới địa đạo bí ẩn kia.
Vươn tay thử đâm vào bên trong một ngón tay, hai chân Tiêu Cẩn Sanh nháy mắt kẹp chặt eo Tiếu Chi Thâm, trong miệng tràn ra một tiếng rêи ɾỉ mềm mại như thống khổ lại giống như sung sướиɠ.
Editor: sacnu