Chap này tặng chị TruyenHD vì đã vote+cmt đầu tiên ở chap trước. Mọi người cũng cmt+vote để lấy tem chap sau nha
❤❤❤❤❤
~~~~~~~
-----------
"Cái gì????"- Nghe anh nói mà cô như giật thót mình. Nếu anh mà nói cho ông ta biết thì chắc chắn ông ta sẽ không để yên cho cậu. Khó khăn lắm ông ta mới cướp được công ty, cũng không dễ dàng gì để giữ vững đà phát triển công ty tốt như bây giờ. Chẳng lẽ ông ta chịu để yên cho cậu chiếm lại công ty sao???? Chuyện đó tất nhiên là không thể.-"Không lẽ anh muốn cậu nhóc đó phải chết thảm như bố mẹ nó sao???? Chi bằng anh cứ để cậu ấy sống như chưa có chuyện gì xảy ra như bây giờ đi."- Cô vội nói với y. Nhất định không được để y nói cho ông biết.
"Em yên tâm. Nhất định anh sẽ bảo vệ thằng bé. Nhất định anh sẽ bù đắp lại được những gì mà bố đã lấy đi của nó. Anh sẽ không để cho ông ấy làm hại thằng bé đâu."- Y đặt hai tay lên vai cô an ủi cô. Y biết là cô lo lắng nhưng nhất định y phải khiến cho ông thay đổi, khiến ông cảm thấy ăn năn hối lỗi.
Trong lòng cô chảy qua một dòng nước vô cùng ấm áp. Cô biết y là người tốt, là y muốn bù đắp cho cậu. Nhưng người tốt là y, không phải bố y. Ông ta có thể đánh đổi tất cả chỉ để đạt được mục đích, việc gϊếŧ cậu cũng chỉ là một vấn đề nhỏ như móng tay, ông ta chỉ cần búng tay cũng đã có thể khiến cậu chết một cách không dấu vết.
Nhớ ngày đó ông ta rất yêu mẹ cô. Bố cô, mẹ cô và ông ta là bạn học cùng lớp, lại là bạn rất thân. Ông ta yêu mẹ cô rất nhiều. Nhưng bà lại dành tình cảm của mình cho bố cô. Trong tình cảnh 3 người chơi thân với nhau nhưng hai người thì yêu nhau say đắm, người kia thì chỉ biết yêu đơn phương, việc ghen tị hay thì hận khó mà có thể tránh được. Sau khi bố mẹ cô kết hôn, hai người dời đi xa làm ăn và gây dựng nên công ty như bây giờ. Còn ông thì ở lại, số phận có lẽ may mắn khi ban cho ông gặp gỡ được người phụ nữ hiền lành tốt bụng và hơn hết là yêu ông say đắm. Bà là người phụ nữ có tiền, có thể đủ cùng ông sống cả đời sung sướиɠ. Ông lại chính là lợi dụng điều đó mà cưới bà và sinh ra y. Hành tung lâu năm và cũng đã kiếm được số tiền kha khá cũng như là cả số tiền mà bà chấp nhận cho ông tất cả. Nhưng có vẻ số phận bà trớ trêu, mới đẻ y ra thì cũng bị bệnh mà qua đời. Ông lúc bây giờ trong đầu mới lóe lên tia sáng việc cướp lại mẹ cô từ ta bố cô. Ông mang thân phận của một người không danh phận, không việc làm bước vào Jeon thị. Bố cô là người vô cùng trọng nhân tài, thấy ông là người rất có tài lại thêm tình thân năm xưa ba người phải xa cách, trong một khoảng thời gian ngắn, ông ta được trọng dụng lên chức trưởng phòng Marketing. Lấy đó làm đà, ông ta bắt đầu xâm nhập vào nơi cư mật của công ty, phá hỏng khá nhiều hợp đồng lớn khiến cho bố cô mất đi một phần nào lòng tin của mọi người. Không rõ nguyên nhân tại sao lại như vậy, một hôm cả nhà ông đang cùng nhau ăn cơm và bố mẹ cô khi đó cũng tranh thủ bàn nhau ít chuyện của công ty. Lúc đó ông ta đến. Cậu thì có gặp ông rất nhiều, được ông đối xử rất tốt đâm ra có cảm tình, từ đó cậu nhìn thấy ông lại kêu bằng ba. Ông ta chỉ tiếc không được nhìn thấy đứa con gái xinh đẹp như hoa của họ vì cô luôn luôn ở trường, lấy việc học là chính. Lập nên kế hoạch, ông ta đang cùng ông ngồi bàn công chuyện thì bất chợt dùng con dao đâm vào tim của bố cô khiến ông chết ngay lúc đó. Cậu đang chơi trốn tìm cùng mẹ trog bếp, cậu thì trốn, còn bà thì nấu ăn. Nhưng khi nghe thấy tiếng kêu rất to, bà bỏ chạy ra bên ngoài thì thấy cảnh tượng trước mắt và la lên. Cậu trốn trong tủ đối diện với phòng khách khi nghe thấy tiếng mẹ la thì định lao ra nhưng mới hé cửa lại nhìn thấy được cảnh mẹ cậu bị đè xuống, người đàn ông cậu gọi là ba đang hết lực hãʍ Ꮒϊếp bà đến chết. Hồi đó cậu còn nhỏ, không biết cái gì, bây giờ lại không thể nhớ ra mặt ông ta chứ không ông ta vào tù lâu rồi. Nhưng cậu lại quá ngây thơ, vì ông ta còn thương cậu nên mang cậu đến trại trẻ mồ côi ở tận ngoại ô Seoul. Cuộc sống của gia đình này không phải quá trớ trêu sao????
Nếu bây giờ cậu mà bị ông gϊếŧ giống bố mẹ cô ngày xưa thì chắc cô sẽ chết theo họ luôn. Cuộc sống từ nhỏ đến lớn chỉ mang một mối thù lớn, trái tim của cô đã không giống một trái tim con người đơn thuần nữa. Nhưng khi gặp được đứa em trai tưởng chừng đã chết quay lại, cô vui biết mấy. Thật sự không thể để cậu bị ông ta hãm hại, thật sự không thể.
Lúc này, trong đầu cô lại hiện lên một kế hoạch. Tưởng chừng như nó không có tính người nhưng bây giờ thì nó là giải pháp duy nhất. ÔNG NHẤT ĐỊNH PHẢI CHẾT.