Duyên Phận [VKook]

Chương 29

Chap này tặng cô TruyenHD vì đã cmt+vote đầu tiên ở chap trước. Các cô cũng vào cmt+vote để lấy tem chap sau nha

❤❤❤❤❤

~~~~~~~~~

-----------------

Jin bị y phũ mà trên trán hiện lên hắc tuyến. Con gấu bắc cực nhà cậu, tôi là bác sĩ chữa bệnh, cần một tâm lý tốt. Vậy mà cậu nỡ làm tôi căng thẳng sao. Hừ!!! Đồ đáng ghét. Jin uất ức suy nghĩ. Nhưng nó cũng chỉ là suy nghĩ chứ anh nào đâu dám nói ra.

"Biết rồi."- Miễn cưỡng nói rồi lấy đồ nghề ra tiến lại gần cậu.

Sau một hồi vật lộn, Jin mặt này xanh mét quay sang nhìn Yoongi đầy nghi ngờ, giống như y đã làm chuyện xấu.

"Nhìn gì???"- Y như nhận biết được cái ánh mắt bất thường của Jin như có ý nghĩa gì, y hỏi.

"Khai mau, anh đã làm gì cậu nhóc này mà khiến cậu ta ra nông hổi này hả????"- Jin nhìn y cứ như y là tội phạm ý. Không thể tin nổi một CEO nổi tiếng là lạnh lùng nhưng lại mẫu mực, thương vợ thương con, à quên chưa có con nhưng rất biết chăm chút cho gia đình mà lại có thể làm cái chuyện đồϊ ҍạϊ như vậy, trên đời này còn gì là công lý. Nhìn y một hồi rồi lại quay sang nhìn cô.-"Mà tôi nói cho cô nghe. Đường đường là phu nhân CEO của một tập đoàn lớn thì cô phải mạnh mẽ lên. Chứ thế nào lại để cho chồng ra ngoài lăng loàn làm chuyện xằng bậy. Đúng thật là chả ra cái thể thống cống rãnh gì."- Jin hai tay chống hông nhìn hai vợ chồng, miệng thì thở phì phò như đang rất tức giận. Thực sự thì bây giờ trông anh chẳng khác gì mẹ chồng đang giáo huấn con trai và con dâu. Thật hết nói nổi.

"Cậu đang nói gì đây?????"- Cả hai vợ chồng cùng đồng thanh. Cái kiểu gì mà mở mồm ra cái là nói liến thoắng, không cho người ta có dịp chen vào. Đã thế lại không đầu không đuôi, đố ai mà biết được chuyện gì.

"Còn giả ngây giả ngô. Cậu làm cho đứa bé này thành ra như vậy, sau khi tỉnh lại, nó không hận cậu rồi trả thù thì cũng trong tâm trạng bất ổn."- Jin ra sức quát mắng. Lâu lâu được dịp, quát đi cho đã mồm.

"Ơ cái cậu này, tôi thấy nó ngất ở bên đường nên mang nó về, đã gặp lần nào đâu mà làm gì nó."- Y nghe Jin nói xong thì phẫn uất quát lại, quên cả hình tượng băng lãnh. Cái gì chứ??? Không rõ đầu đuôi gì mà dám chửi mông nãy giờ. Ông không cắt lưỡi mày là may đấy.

"Đúng đó."- Cô cũng lên tiếng bảo vệ chồng. Tính tình của Jin thế nào, cô lại còn không hiểu. Cái con người suy nghĩ nông cạn, không thèm suy nhĩ gì đã mở miệng. Lại còn thêm việc mồm miệng độc đoán, người nghe anh nói chỉ có nước tự sát.

"Hả????"- Jin hai mắt mở to, miệng cũng to không kém.-"Thế thằng bé này rốt cuộc là bị ai hãm hại????"- Jin ngớ người hỏi.

"Tôi thấy thằng bé đeo balo, người bịt kín mít nhìn như bỏ trốn ý."- Y nhớ lại lúc gặp cậu, kể lại hết cho Jin nghe.

"Ôi trời ơi!!!! Sao trên đời lại có đứa trẻ bất hạnh đến như vậy???"- Jin khóc lóc trông rất thảm thương.

"Vậy tốt cuộc cậu ấy bị gì????"- Cô nghe anh nói, trong lòng liền cảm thấy đau nhói.

"Bị cưỡиɠ ɧϊếp."- Jin nói. Cái kiểu cưỡиɠ ɧϊếp này giống như kiểu theo hội đồng ý. Cậu bé này thật khổ.

"Hả????"- Hai vợ chồng nghe được thì ngạc nhiên không gì tả được.

"Jisoo à..... em sao vậy????- Đột nhiên cô ngất, may may ngã vào người y, làm y hoảng sợ vô cùng.

"Đưa cô ấy nằm xuống đi"- Jin nói. Đột nhiên ngất làm anh giật bắn cả mình. Cơ mà bác sĩ thấy bệnh nhân ngất lại ngất theo thì còn ra cái thể thống gì nữa.

"Cứu vợ tôi....."- Y xốn xang nhìn anh. Ánh mắt y kiểu như: Cậu không cứu được vợ tôi, coi tôi trừng phạt cậu thế nào.

Anh nhìn nó mà tự nhiên thấy tức. Nếu vợ anh không là cô thì anh bóp chết luôn rồi. Tên gấu bắc cực này, không biết nghĩa lý phải trái gì, chỉ biết mình thôi.

"Biết rồi."- Lườm đểu y một cái, tiến lại gần cô, hất mạnh y ra rồi khám bệnh.

Y đang lo lắng cho vợ nên không màng đến hành động anh, chứ nếu không anh đã văng xác.

Sau 5 phút khám xét, anh cũng thỏa phào nhẹ nhỏm. Cô không việc gì hết. Cái tên gấu bắc cực bên cạnh anh cứ thúc dục anh mãi làm anh bực cả mình.

"Không sao."- Anh nhìn y một cách khó chịu.

"Thế sao lại ngất????"- Y hỏi. Bình thường vợ y đâu có như vậy, hôm nay ngất như vậy, có phải muốn dọa chết anh.

"Có thai."- Anh nhẹ nhàng nói. Ngồi đối diện với cô và quay lưng lại với y nên không thể nhìn rõ được biểu hiện khuôn mặt y. Nhưng nói như vậy chắc chắn bây giờ trông y rất ngố.

"Hả????"- Y như không tin vào cái lỗ tai mình. Không phải bác sĩ nói y bị sinh lý bất ổn, khó có thể làm cô thụ thai. Hôm nay anh nói cô mang thai, không phải là quá bất ngờ sao????-"Tôi sắp được làm cha sao????"- Y vui mừng không gì có thể tả siết niềm vui này của y. Trong đầu y hiện giờ đang suy nghĩ nên đặt tên con là gì, nên xây thêm phòng cho nó ở bên phải hay bên trái, nên yêu thương con như thế nào???? Tất cả những điều y sẽ làm khi làm cha, y đều nghĩ đến lúc này. Niềm vui này, y có thể san sẻ với ai không chứ nó sắp nổ tung rồi.

"Đùa thôi làm gì mà mặt ngố thế."- Nhưng anh một phát dội nguyên một đại dương vài người y.