.
.
.
Về đến nhà, Jungkook như được ăn gan hùm, tức tốc chạy vèo lên phòng tắm. Đóng sầm cửa lại.
"Kookie?" anh gõ cửa í ới. Cứ tưởng cậu gặp chuyện gì.
"H-hả?"
"Em bị làm sao lại chạy vào đó?"
"Em....em tắm!" cậu vội vã nói vọng ra.
"Hay là em đang cố ý trốn anh? Đừng hòng gạt anh!"
"Làm gì có! Anh nói gì thế? Phải tắm rồi mới ngủ được chứ. Ngày nào em cũng như thế mà."
"Hừ, cho em 10 phút!" nói xong anh đi lại tủ, lấy quần áo xuống lầu tắm sơ.
Jungkook lo lắng đứng trong phòng tắm cắn móng tay. Phỏng chừng thì mười ngón tay đều đã bị cắn sạch rồi. Rất nhanh mười phút đã trôi qua và tất nhiên cậu vẫn chưa tắm!
"Làm sao đây.....chết mất!" Jungkook chính là đang tự rủa bản thân. Khi nãy chỉ cần từ chối là được, thế mà không hiểu ma xui quỷ khiến gì lại mở miệng tuyên bố về nhà làm. Thật là cái miệng hại cái thân. Cảm giác lần đầu tiên ấy Jungkook đương nhiên còn nhớ rất rõ. Bản thân nói trắng ra lại không hề bài xích. Nhưng đây là thời điểm không thích hợp. Cậu gần đây rất bận, cũng không thể cùng anh quấn lấy nhau xong lại nằm vật ra một chỗ. Như vậy, việc hủy show, tổn thất cũng không ít nha.
"Nè, Jungkook!" Taehyung đã tắm xong từ khi nào và đang bắt đầu mất kiên nhẫn.
"S-sao thế?"
"Mười lăm phút rồi, có tính ra không?"
"A...Taehyung, thật ra em...." Jungkook lắp bắp cả nửa ngày.
"Em làm sao?"
"Em chưa tắm!"
"..." tiếp đó là một sự im lặng đến đáng sợ.
"Tae, anh còn đó kh....?"
*Rầm*
Cánh cửa toilet bị đá bung cả khoá. Taehyung giận đùng đùng đi vào trong. Túm lấy tay Jungkook đẩy vào tường.
"Em muốn gì hả Kookie? Đồ còn chưa cởi chứ nói gì đến tắm?"
"Em....em....."
"Em là đang tránh anh chứ gì? Kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh xong rồi chạy sao?"
"Kh–không, không có!" nét mặt Jungkook vô cùng đáng thương. Hoặc là cậu đang cố tỏ ra như vậy.
"Vậy để anh tắm giúp cho nhé!" Taehyung cười xấu xa.
"Không cần mà, em...."
Chưa nói hết câu, Jungkook đã bị anh đẩy xuống bồn nước. Sau đó quần áo lần lượt bị xé ra, nương theo dòng nước đang tràn ra ngoài mà trôi xuống sàn.
"Nè, cái áo đó là đồ tài trợ mà Tae à!" cậu luyến tiếc nhìn chiếc áo cách đây ba giây vẫn còn là chiếc áo nguyên vẹn.
"Em thừa biết anh có dư khả năng mua cho em cái áo đáng giá hơn nó gấp ngàn lần mà Kookie." anh cố nhấn mạnh chữ "dư" và "thừa", còn kèm theo cái trừng mắt.
"..."
"Cho nên, đừng trưng ra vẻ mặt tiếc của nữa! Thay vào đó, hãy ngoan ngoãn nghe lời anh một chút, anh sẽ nhẹ tay với em, lần này."
Jungkook nghe xong bỗng cứng đờ, ánh mắt chuyển sang nhìn chằm chằm anh. Cứ như có quá nhiều chuyện để nói hay cứ như chẳng có gì để nói. Hôm nay không thể trốn rồi! Nghĩ vậy Jungkook không ngăn được, run run chớp mi mắt.
Anh đương nhiên cũng đáp lại ánh nhìn của cậu, sau một hồi, chịu không được lập tức cúi xuống ngậm lấy vành tai cậu, nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy nó. Gian phòng tắm rộng lớn chứa đầy hơi nước lẫn tiếng thở dồn dập của ai đó dường như bị thu hẹp lại, chỉ vừa đủ để hai thân ảnh cọ xát vào nhau. Khuôn mặt trắng nõn của Jungkook tựa lên bờ vai màu đồng của anh từ khi nào đã ửng đỏ.
Dời nụ hôn lên gò má trắng mịn sau đó dán đôi môi mỏng lên cánh môi đỏ mọng như dâu tây của cậu. Anh tham lam mυ'ŧ mát lấy nó, cùng chiếc lưỡi ấm mềm bên trong quấn quít.
Jungkook thả lỏng người. Mặc sức để hai bàn tay hư hỏng của anh trượt trên cơ thể trần trụi của mình dưới nước. Chiếc lưỡi người bên trên liên tục khuấy đảo khoang miệng cậu. Làm cậu không còn đủ tỉnh táo để kháng cự nữa. Anh hôn môi rất tốt, lần nào cũng làm cậu đánh mất lí trí, trở thành một con người dễ dãi, biết nghe lời hơn chỉ bằng hơi thở nam tính ấy.
Cậu choàng hai cánh tay trắng nõn lên cổ anh. Bàn tay nhỏ nhắn bấu chặt lấy tấm lưng to lớn bên trên, dần dần chìm sâu vào nụ hôn đó. Taehyung thấy vậy liền nhếch môi. Kookie của anh thực ngoan!
Hai chiếc lưỡi dây dưa trong khoang miệng Jungkook. Anh cầm lấy tay cậu, đặt lên hàng khuy áo mình. Cậu hiểu ý liền chậm rãi cởi chiếc áo sơmi mỏng đã thít chặt vào múi bụng săn chắc kia vì nước. Không lâu sau, chiếc áo cũng bị vứt xuống sàn, ướt sũng.
Hai bàn tay anh lần mò tới hai đầu nhũ hồng phấn của cậu xoa nhẹ. Jungkook dường như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhân lúc hai chiếc lưỡi rời nhau được một chút liền khẽ rên lên. Có lẽ đó chính là chỗ cậu nhạy cảm nhất. Anh nhìn cậu cười bí ẩn, sau đó không thương tiếc ngắt lên đầu nhũ phấn hồng kia.
"Ahh~ Tae.....anh điên à? Đau em!" Jungkook đẩy Taehyung ra, dùng hai tay che ngực lại.
"Cho em nói lại đấy! Theo anh thấy thì em giống như đang thoải mái hơn...." anh nhướn mày, khuôn mặt biểu tình như đi guốc trong bụng cậu làm Jungkook nhăn mặt bĩu môi.
Nói rồi anh lại tiếp tục cúi xuống hôn lấy hõm cổ cậu, không quên phả từng hơi thở ấm nóng vào nó. Jungkook khẽ rùng mình. Taehyung đưa tay, gỡ hai cánh tay trắng ngần đang ôm ngực kia ra, sau đó ôn nhu xoa dịu đầu nhũ đã sưng đỏ. Đầu óc Jungkook trống rỗng, miệng không ngừng rên lên. Tại sao mỗi động tác, cử chỉ của anh đều khiến cậu trở nên ngây dại đến vậy? Hoá ra, yêu đương bằng thể xác lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thế, một điều Jungkook không thể ngờ, có ngày cậu lại mong muốn động chạm da thịt với ai kia nhiều như vậy.
"Arg... arg....~~" Jungkook giật nảy khi hậu huyệt trực tiếp tiếp nhận một ngón tay thô ráp xâm nhập.
"Kookie, chưa gì mà em đã thế này rồi sao?" ngón tay Taehyung vừa tiến vào bên trong liền cảm nhận được cảm giác ẩm ướt nóng bỏng kia trong hậu huyệt của Jungkook. Khoé môi không khỏi nhếch lên hài lòng.
Nói xong, anh không chần chừ đâm thẳng cự vật vào lỗ huyệt mẫn cảm ấy.
"Không.....không được! Đau lắm Tae!" Jungkook chưa kịp chuẩn bị tinh thần liền hét lên.
"Dưới nước mà. Sẽ không sao đâu!" anh nắm lấy thắt lưng cậu, ôn nhu xoa dịu.
"..." Jungkook chỉ im lặng. Cảm nhận hết được vật phía dưới đang chầm chậm trượt vào sâu trong thân thể cậu.
"Anh nói đúng chứ?"
"Được rồi. Nhưng mà Tae, nhẹ nhẹ thôi nhé!" Jungkook lo lắng ghì chặt lấy cánh tay Taehyung.
"Ok, babe!"
Được Jungkook chấp thuận, anh bắt đầu đưa đẩy thắt lưng. Không biết có phải ở dưới nước nên cái miệng nhỏ của cậu chặt hơn hay không? Du͙© vọиɠ ngày một tăng lên. Anh bắt đầu thúc nhanh hơn. Mỗi cái cử động đều dấy lên hưng phấn không thể tả.
"Tae~ nhẹ chút....argh~" cậu bấu lấy vai anh. Các đầu móng tay lằn sâu lên tấm lưng lấm tấm mấy giọt mồ hôi kia.
"Anh sẽ cố Kookie! Nhưng mà.....của em chặt quá, anh sắp điên lên rồi đây! Ahh~" Taehyung vừa nói, vừa ngăn lại bản thân đang quá nhiệt tình làm tổn hại đến Jungkook. Nhưng thực sự không có cách nào kìm hãm được. Thắt lưng rắn chắc của anh điên cuồng xâm nhập ra vào lỗ nhỏ đã sưng tấy ấy, như một cái máy bị hỏng không thể tắt.
Anh gấp gáp nâng hai chân cậu lên, trừu sáp nhanh hơn, mạnh bạo hơn. Cậu ở phía dưới chỉ biết rêи ɾỉ hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ đến tê liệt thần kinh, đánh mất lí trí này. Lần này anh đi vào đã chạm tới điển nhạy cảm của cậu. Nên từ lúc bắt đầu, cậu đã không còn là chính mình nữa rồi. Cậu chỉ còn lại là một người mong muốn được nhiều hơn kɧoáı ©ảʍ mà Kim Taehyung mang lại. Chỉ thế thôi.
"Nhanh lên Tae~" hai bắp chân thon nhỏ kiên trì quấn chặt lấy thắt lưng người bên trên.
"Cái này là do em yêu cầu, sau này không được bắt đền anh!"
Dứt lời, anh theo ý cậu ra vào nhanh hơn nữa. Nước trong bồn bắn ra ngoài tung tóe. Một cảnh tượng vô cùng hỗn độn. Cửa toilet bị đá văng. Nước từ bồn tắm tràn ào ào ra sàn. Quần áo bị xé rách vứt tứ tung. Trong bồn tắm có hai người con trai đang dây dưa triền miên, miệng không ngừng rêи ɾỉ lên những từ thật vô nghĩa.
"Tae.....arg.....em sắp rồi...!!"
"Chờ anh đã Kookie!"
Nói xong, anh gầm lên, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu trong cậu. Cậu cũng gồng mình, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào dòng nước. Trôi tuột đi.
Mệt lả người, Jungkook nằm im bất động. Không còn chút sức lực ngã vào l*иg ngực người phía trước.
Anh tắm rửa cho cậu sạch sẽ, sau đó bế cậu ra ngoài. Jungkook đã ngủ đi mất rồi. Có lẽ vì do kiệt sức. Anh nhẹ nhàng thơm lên trán cậu, khẽ thì thầm bên tai người đã nhắm nghiền mắt.
"Anh yêu em, Kookie!"
Yêu em...yêu em....
Hai từ đó cứ văng vẳng trong tiềm thức, trong giấc mơ của cậu. Như một cái gì đó làm Jungkook quặn thắt.
Xin lỗi, Taehyung! Em không thể nói yêu anh khi chính em còn không biết được chính mình chấp nhận việc quan hệ này là vì yêu anh hay đơn giản chỉ là muốn anh trở thành một người thay thế nữa......
END CHAP 30..
#JungMi