Sau khi kể lại mọi chuyện đã xảy ra cho Độc Cô Bác nghe, Đường Tam không ngờ từ trong miệng Độc Cô Bác biết được chuyện trong nội bộ hoàng thất của đế quốc này, cái chết của hai vị hoàng tử rất có thể liên quan đến Tuyết Thanh Hà, hồi tưởng lại bộ dáng rất khiêm tốn và thân sĩ kia, nội tâm Đường Tam mặc dù không muốn tin tưởng, nhưng việc Độc Cô Bác nói, làm ấn tượng của hắn với Tuyết Thanh Hà nhất thời thay đổi hẳn. Nhưng có thứ gọi là tai nghe chưa chắc đúng, chỉ có mắt thấy mới là thật, cụ thể như thế nào thì chính mình phải tự quan sát mới quyết định được.
"Vậy, người đi theo Tuyết Băng là vì sao? Chẳng lẽ, ngươi không sợ làm vậy sẽ khiến Tuyết Thanh Hà xuống tay với hắn ? Hơn nữa, bất luận nói thế nào, đây cũng là chuyện đấu đá trong nội bộ hoàng thất, chẳng lẽ ngươi còn muốn trợ giúp để Tuyết Băng lên ngôi?"
Độc Cô Bác hừ lạnh một tiếng, " Tuyết Băng, tiểu tử này cũng không đơn giản đâu. Hắn là một người cực kì thông minh, chỉ là một mực nhẫn nhịn để ẩn dấu bản chất thực sự của mình thôi. Ngươi xem, hiện tại hắn chỉ mới có hồn lực hơn bốn mươi, kì thật không phải hắn không thể tu luyện đến mức cao hơn, mà chính mình cố ý không tu luyện, làm hồn lực đình trệ. Tuyết Thanh Hà, cùng loại hỗn hợp kịch độc kia có liên quan gì, chuyện này ta chỉ nói với Tuyết Tinh thân vương, hiện tại ngay cả Tuyết Dạ đại đế cũng không hề biết. Chỉ là ta đã điều chế một nhóm giải dược có thể từ từ hoá giải kịch độc. Ta chỉ nói cho Tuyết Dạ rằng hắn bị trúng độc, hơn nữa bảo hắn luôn làm ra vẻ vẫn còn bị trúng độc, khuyên hắn không nên nói tình huống này cho bất cứ kẻ nào. Chuyện của hoàng thất ta không muốn quản, nhưng nếu sau này ngươi muốn đối phó với Vũ Hồn Điện thì ngươi cũng nên hy vọng rằng Thiên Đấu đế quốc có một ban lãnh đạo ổn định, ngươi mới từ Tinh Đấu đại sâm lâm trở về, có hai đại sự kiện phát sinh ngươi có biết không?"
"Đại sự gì?" Đường Tam nghi hoặc hỏi.
Độc Cô Bác trầm giọng nói: " Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Lam Điện Phách Vương Long gia tộc bị tập kích, Thất Bảo Lưu Ly tông, bởi vì phát hiện kịp thời nên liền tổ chức ứng phó, toàn bộ tông có hơn 2/3 đệ tử tử vong, vượt qua vòng vây rút lui vào Thiên Đấu thành. Lam Điện Phách Vương Long gia tộc đã không tồn tại trên thế giới này, toàn gia tộc bị tàn sát, chỉ có một ít đệ tử không ở trong tông môn mới may mắn sống sót."
"Cái gì?" Đường Tam thất thanh kinh hô. Chỉ là cho dù lúc này tâm tình không khống chế được nhưng hắn vẫn không quên ôm lấy Bích Linh như trước.
" Tại sao có thể như vậy? Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Lam Điện Phách Vương Long gia tộc là hai trong ba thượng tông, kể cả là Vũ Hồn Điện cũng không thể dễ dàng huỷ diệt bọn họ như vậy chứ."
Độc Cô Bác thở dài một tiếng, trong mắt toát ra vài phần cảm xúc đau thương, " Sự thật xảy ra trước mắt. Hai đại tông phái như vậy mà xong hết rồi, Thất Bảo Lưu Ly tông coi như chưa hoàn toàn bị tiêu diệt, nhưng thực lực bị tổn hại lớn. Hai đại phong hào đấu la đồng thời trọng thương, trong đó Kiếm đấu la bởi vì trọng thương mà thực lực đại giảm. Ngươi ngẫm lại, có thể đồng thời phát động mấy vạn hồn sư đồng thời tấn công, áp chế hai đại tông môn, thực lực lớn như vậy có thể là ai đây?"
Ánh mắt Đường Tam có chút ngây dại, nhìn Độc Cô Bác thầm nói: "Vũ Hồn Điện...thật là quá tàn nhẫn ..."
Độc Cô Bác cười khổ nói: " Thông qua chuyện này ta mới biết, hoá ra lúc trước ta vẫn coi thường Vũ Hồn Điện, không ngờ bọn họ lại có được lực lượng thật khổng lồ. Theo như Thất Bảo Lưu Ly tông miêu tả, khi Vũ Hồn Điện phát động tấn công, đối phương xuất động tới bốn phong hào đấu la, mà Lam Điện Phách Vương Long gia tộc gần như cũng đồng thời bị tập kích. Muốn đem Lam Điện Phách Vương Long gia tộc hoàn toàn huỷ diệt mà không có ba, bốn phong hào đấu la thì khó có khả năng làm được. Mà giáo hoàng của Vũ Hồn Điện tuyệt không hề để lại chứng cớ tại hiện trường, mụ ta nói Quỷ đấu la, cùng Cúc đấu la đang ở Tinh Đấu đại sâm lâm, cứ thế mà tính ra thì Vũ Hồn Điện tự thân đương nhiên có hơn mười tên phong hào đấu la.
Trong mắt Đường Tam đột nhiên loé lên một tia sợ hãi: "Lam Điện Phách Vương Long gia tộc bị huỷ diệt, vậy sư phụ hắn ..."
Độc Cô Bác nói: " Đại sư hiện không việc gì. Hiện tại hắn đã đến Thiên Đấu đế quốc, cùng hoàng thất kết thành liên minh, đang vì đế quốc mà khắc khổ huấn luyện hồn sư. Ba thượng tông, bị huỷ hai tông, điều này làm chấn động sự thăng bằng giữa hai đế quốc. Hành động lần này của Vũ Hồn Điện khiến cho hai đế quốc lâm vào khủng hoảng mãnh liệt. Bọn họ không muốn đối phó với Vũ Hồn Điện cũng thật khó có khả năng. Nếu như ngươi mượn lực lượng của bọn họ cùng nhau đối phó với Vũ Hồn Điện, chẳng phải sự tình có thể thành công thêm một nửa sao? Bởi vậy, chuyện của Tuyết Thanh Hà vẫn phải tra xét thật nhanh chóng, rõ ràng."
Đường Tam bế Bích Linh đứng dậy, " Lão quái vật, chuyện hoàng thất bên này ngươi cần điều tra thêm. Ta muốn tới Sử Lai Khắc học viện xem sư phụ thế nào. Gia tộc bị huỷ diệt, sư phụ hắn mặc dù bản tính kiên cường, nhưng đây quả thực là đả kích thật trầm trọng. Ta còn sợ hắn không cách nào thừa nhận việc này. Ta thật muốn tới gặp hắn thật nhanh."
Độc Cô Bác gật đầu, " Ngươi đi đi, chú ý tự ẩn giấu bản thân. Ngươi và Tiểu Linh hiện tại được Vũ Hồn Điện treo thưởng, nhất là lần này phá hư chuyện tốt của bọn chúng, lại gϊếŧ chết cao thủ của Vũ Hồn Điện nhiều như vậy, bọn họ quyết không từ bỏ ý đồ đâu. Sau này cũng không nên mang theo Tiểu Linh nghênh ngang đi lại trên đường. Mặc dù nơi này là thủ đô của Thiên Đấu đế quốc, nhưng thế lực của Vũ Hồn Điện cũng không hề kém đâu."
" Ta sẽ chú ý " Nói xong, Đường Tam bế Bích Linh vội vã rời khỏi trà lâu, đến thẳng Sử Lai Khắc học viện.
Qua cuộc trao đổi cùng Độc Cô Bác khiến hắn biết chuyện tìm được hàn băng ngọc tủy sàng ở chỗ Thất Bảo Lưu Ly tháp tông không được cao lắm khiến tâm trạng hắn có chút rối loạn nên sau đó hắn phải tự trấn tĩnh lại, hết thảy so với tưởng tượng còn muốn phức tạp hơn.
Việc này khiến Đường Tam không thể không một lần nữa cân nhắc lại kế hoạch của chính mình.
Ôm lấy Bích Linh trong lòng, Đường Tam cố gắng không làm người khác chú ý, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Sử Lai Khắc học viện. Đại sư đối với hắn và Tiểu Linh mà nói giống như phụ thân thứ hai. Có thể nói, không có Đại sư sẽ không có bọn họ hôm nay. Gia tộc Đại sư bị huyết sát, Đường Tam hoàn toàn có thể tưởng tượng ra nỗi thống khổ trong lòng Đại sư.
Khi hắn tới trước cửa Sử Lai Khắc học viện, lúc này đệ tử phụ trách phiên trực không có ai có thể ngăn cản hắn, ngày đó Sử Lai Khắc bát quái tại học viện đã biểu hiện thực lực kinh khủng, khiến tất cả đệ tử đều có ấn tượng cực kì sâu sắc.
Vẻ mặt Đại sư so với trước kia càng thêm cứng ngắc, lạnh lùng nhìn đám học viên đang liều mạng chạy trước mặt, khuôn mặt băng giá như khiến không khí đóng băng lại.
Những học viên đó, đều không phải là đệ tử bình thường, mà là từ Thiên Đấu hoàng thất phái tới, là những hồn sư trẻ tuổi có tiềm lực. Tuyết Băng mang theo hoàng gia cấm vệ, trong đó không có hồn sư xuất hiện, chính là bởi tuyệt đại bộ phận hồn sư đều đã tới nơi này, do Đại sư thống nhất huấn luyện.
Số lượng hồn sư của Thiên Đấu đế quốc cũng không ít, nhưng chính thức nắm giữ trong tay hoàng thất thì không nhiều. Bao gồm cả hồn sư trong Thất Bảo Lưu Ly tông, tổng cộng cũng chỉ có không quá năm nghìn hồn sư. Trong số đó, cường giả lại càng ít, hầu như không có mấy. Chỉ tính về phương diện hồn sư, Thiên Đấu đế quốc hoàng thất còn xa mới có thể so sánh với Vũ Hồn Điện.
Đương nhiên, nếu thực sự khai chiến, Thiên Đấu đế quốc vẫn có thể từ một số địa phương điều khiển một ít hồn sư, chỉ bất quá thực lực đều khá thấp mà thôi. Cũng bởi vì chênh lệch về thực lực hồn sư, nên hai đại đế quốc đối với Vũ Hồn Điện mới không thể không ẩn nhẫn. Chính thức trên chiến trường, hồn sư lấy một địch trăm cũng không phải nói đùa. Vũ Hồn Điện có trong tay một lực lượng hùng hậu mấy vạn hồn sư, cường giả như mây, lại có các công quốc cùng vương quốc hậu thuẫn, Dù hai đại đế quốc tính liên thủ, cũng không dám nói có thể toàn thắng. Càng chưa nói, hiện tại mâu thuẫn biểu hiện ra còn không kịch liệt, cho nên cũng chỉ có thể ẩn nhẫn, tích tụ lực lượng.
Hơn bốn nghìn hồn sư được Đại sư chia thành hai mươi tổ, tiến hành huấn luyện. Mặc dù Sử Lai Khắc học viện không lớn, nhưng nơi này cũng có thể tính là địa phương thích hợp nhất Thiên Đấu thành, chẳng những các loại điều kiện, phương tiện trang bị đầy đủ, còn có đông đảo khu vực thích hợp cho hồn sư tu luyện.
Đại sư phân hai mươi tổ, là căn cứ theo vũ hồn tu luyện mà định hướng tiến hành phân chia, trong đó số lượng nhiều nhất chính là cường công, mẫn công hệ hồn sư, chiếm hầu như trên dưới sáu thành.
Lúc này, Đại sư đang trực tiếp huấn luyện một tổ cường công hệ hồn sư, bình thường như huấn luyện đặc biệt trước đây, huấn luyện thể lực kinh khủng tự nhiên là không thể tránh được.
Triệu Vô Cực đứng một bên, trọng lực khống chế mở ra, hoàn toàn bao phủ hơn hai trăm hồn sư đang chạy bên trong, khiến phụ trọng mỗi người đều bằng nhau, còn Liễu Nhị Long lại như hổ rình mồi, săm soi kiểm tra, do đó, gã hồn sư nào cũng chỉ có thể đàng hoàng huấn luyện.
Không lâu trước, bởi vì Đại sư làm việc quên ăn quên ngủ, Liễu Nhị Long đột nhiên đổ bệnh, lúc này mới khiến Đại sư vì chiếu cố nàng mà nghỉ ngơi thêm một chút. Nhưng Liễu Nhị Long cũng không thể giả bộ đến cùng, bất đắc dĩ cũng chỉ có thể cùng với Đại sư tiến hành huấn luyện đặc biệt, giúp hắn chia sẻ một chút, cũng có điểm khiến hắn dễ dàng huấn luyện hơn.
Nàng cũng biết, Đại sư rất mệt mỏi, thực ra phần nhiều là đến từ trong tâm, loại thống khổ này, nàng cũng đang cố chịu đựng. Hai người mặc dù không thật tình là vợ chồng, nhưng trong tâm lại là một thể thống nhất. Cùng bị nỗi thống khổ hành hạ, nàng cũng chỉ muốn chết. Nàng muốn báo thù, nhưng ngọn lửa báo thù cuồng bạo này, sau khi có được tin tức điều tra thực lực Vũ Hồn Điện từ Thiên Đấu đế quốc thì không khỏi trở nên nguội lạnh.
Đúng lúc này, đột nhiên một âm thanh có chút táo bạo vang lên, "Lão tử mặc kệ, mấy thứ này con người không thể chịu đựng nổi!"
Một gã hồn sư đang huấn luyện, đột nhiên dừng cước bộ, bước nhanh ra khỏi phạm vi trọng lực do Triệu Vô Cực khống chế, đặt mông ngồi xuống đất, thở hổn hển từng ngụm.
Cường độ huấn luyện này do Đại sư đề ra, quả thực cực kì gian khổ, bởi vì tuổi bọn họ phần lớn đều hai, ba mươi tuổi, nên mức độ huấn luyện so với Sử Lai Khắc bát quái trước kia còn nhiều hơn ba phần. Huấn luyện kiểu này khiến hồn sư khổ không thể tả.
Có người dẫn đầu, trong hơn hai trăm hồn sư có không ít người ngừng cước bộ, bọn họ đã sớm vã mồ hôi ướt hết áo, khi dừng lại liền thở hào hển từng ngụm, một đám ánh mắt chờ đợi, nhìn Đại sư.
Đại sư nhìn gã đệ tử dẫn đầu, liền đi tới, thanh âm lạnh lùng nói: "Ai nói con người không thể chịu đựng được?"
Tên hồn sư kia nhìn qua trên dưới ba mươi tuổi, vóc người tráng kiện, là một cường công hệ hồn sư, hồn lực bốn mươi tám, trong đám hồn sư cùng tuổi, coi như không tồi.
Làm một hồn sư, cho đến nay hắn đều sống an nhàn, sung sướиɠ. Ử đâu cũng là tiêu điểm, có lúc nào chịu khổ sở như vậy? Hắn liếc mắt nhìn Đại sư một cái, thở hổn hển: " Có bản lãnh... có bản lãnh... ngươi tới thử ... thử đi?"
"Chính là, lượng huấn luyện này, căn bản con người không thể chịu nổi, cứ như vậy, chúng ta đều suy sụp mất. " Có người dẫn đầu, không khí bất mãn nhất thời lan tràn, đám hồn sư đã dừng bước liền đứng lên xì xào bàn tán, nhìn Đại sư với ánh mắt tràn ngập bất mãn, thậm chí có chút oán hận.
Liễu Nhị Long tức giận hừ một tiếng, bước vài bước tới tên hồn sư trước mặt, một tay túm hắn nâng khỏi mặt đất," Quay lại nhóm ngay, tiếp tục huấn luyện, nếu không ta sẽ cho ngươi huấn luyện một mình. "
Nhìn Liễu Nhị Long như một mẫu bạo long, gã hồn sư tráng kiện trong mắt có vài phần sợ hãi, nhưng âm thanh phản kháng vẫn như cũ: " Chúng ta cũng không phải trâu ngựa của các ngươi, cùng lắm là ta rời khỏi là được, ta cũng không muốn chết ở chỗ này. Đại sư cũng chỉ là đại sư trên lý thuyết, chính hắn còn không làm được, dựa vào cái gì bắt ta làm? Cho dù là phong hào đấu la, không dùng hồn lực, sợ cũng không thể chịu được hành hạ như vậy."
" Ngươi ... " Liễu Nhị Long tính khí đã nóng nảy như thế nào? Mấy ngày hôm nay nàng vốn đang cực kỳ bực bội rồi, nghe gã kia nói vậy, nhất thời giận dữ, tay phải giơ lên, hồn lực mạnh mẽ ba động nhất thời đem gã hồn sư trước mặt hoàn toàn áp chế.
" Dừng tay . " Đại sư hét lớn một tiếng, ngăn trở động tác của Liễu Nhị Long.
Đại sư chậm rãi đi tới trước mặt gã kia, gật gật đầu về phía hắn:" Được, ta sẽ cùng ngươi đồng thời huấn luyện, chỉ cần ta không ngã xuống, các ngươi cũng không được dừng lại. "
Vừa nghe lời này, Liễu Nhị Long không khỏi khẩn trương, " Tiểu Cương, ngươi đừng xúc động, người đã nhiều tuổi rồi. Hơn nữa mấy ngày nay ngươi không ngủ không nghỉ, làm sao chịu được loại huấn luyện cực nhọc này? "
Tên hồn sư phản kháng kia khoé miệng hơi nhếch lên, thấp giọng nói, " Rõ ràng hắn không chịu được, mà lại ngược đãi chúng ta. "
Ánh mắt âm trầm của Đại sư nhìn về phía Liễu Nhị Long, " Nhị Long, ngươi đứng một bên tiếp tục giám sát, ta sẽ bồi tiếp chúng huấn luyện. " Mặc dù ngữ điệu Đại sư rất ôn hoà, nhưng trong đó tràn ngập ý định không thể nghi ngờ. Cho dù là Liễu Nhị Long, một người đàn bà mạnh mẽ như vậy lúc này cũng không dám phản bác Đại sư.
" Việc huấn luyện đệ tử nặng nhọc, sư phụ hãy để ta bồi tiếp bọn họ luyện tập đi. Ta cũng muốn thử xem, cái gọi là huấn luyện mà con người không thể đạt tới có bao nhiêu cân lượng. "
Nghe thanh âm người kia, vẻ mặt Đại sư đang lạnh như băng, bỗng chốc có vài phần biến hoá, kinh ngạc quay đầu lại, nhìn về phía thanh âm phát ra. Chỉ thấy Đường Tam ôm Bích Linh dường như đang ngủ trong lòng, đang đi đến rất nhanh, rồi rất nhanh tới trước mặt bọn họ.
" Ngươi đã trở về. " Nhìn thấy Đường Tam , trong lòng Đại sư không khỏi nổi lên trăm mối xúc cảm ngổn ngang, thậm chí còn không hề chú ý tới sắc mặt tái nhạt của Bích Linh trong lòng hắn.
Đường Tam hướng tới Đại sư gật đầu, sau đó chuyển hướng tới gã trung niên hồn sư, nói: " Ta đại biểu sư phụ cùng các ngươi song song huấn luyện, các ngươi luyện nhiều ít bao nhiêu, ta sẽ làm gấp đôi, cực hạn cùa loài người đến đâu cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào nghiên cứu ra cả. Ta là đại đệ tử của Đại sư, ta sẽ chứng minh cho các ngươi xem, lý luận của sư phụ là tuyệt đối không sai. "
Trung niên hồn sư có chút không thèm đếm xỉa, nói: " Ngươi cũng không biết chúng ta đang luyện tập cái gì lại đi bốc phét, ta muốn xem ngươi làm sao luyện gấp đôi như thế? "
Đường Tam vuốt ve Bích Linh trong lòng, đi tới trước người Liễu Nhị Long, đem nàng đưa tới: "Nhị Long sư phụ, phiền người giúp ta ôm Tiểu Linh, nếu nàng có gì khác thường thì nhớ gọi ta."
Liễu Nhị Long sửng sốt một chút, tiếp nhận Bích Linh từ Đường Tam, nhất thời không không hiểu được hắn có ý tứ gì.
Đường Tam xoay người đi tới trước mặt gã trung niên hồn sư, mặt đối mặt nhìn thẳng vào mắt hắn: " Nếu như ta làm được, mời ngươi xin lỗi sư phụ. "
Vừa nói xong, hắn liền xuất hiện ở trung ương, sau đó mới hướng mặt về phía Đại sư, " Sư phụ, thỉnh ngài chỉ đạo. "
Đường Tam xuất hiện, rốt cuộc khiến ánh mắt Đại sư trở nên nhu hoà thêm vài phần, gật gật đầu.
Đại sư nói: "Ngươi trong sự áp chế từ trọng lực của Vô Cực chạy bộ vòng quanh, trọng lực gấp ba, hai mươi vòng, không được sử dụng hồn lực cùng hồn kĩ. "
Chỗ Triệu Vô Cực đứng chính là trung tâm của sân huấn luyện, bằng vào thực lực hồn đấu la của hắn, vừa lúc có thể đem trọng lực khống chế của mình mở rộng trong phạm vi thao trường. Đường Tam gật đầu về phía Triệu Vô Cực, " Triệu sư phụ, đã phiền ngài rồi, xin cấp cho ta trọng lực gấp sáu đi. "
Triệu Vô Cực mỉm cười, gật gật đầu về phía Đường Tam. Kĩ năng tăng cường trọng lực của hắn, mặc dù không thể hơn được trọng lực khống chế nhưng lấy thực lực của hắn bây giờ, cao nhất cũng đủ đem trọng lực tăng gấp mười.
Đệ tam hồn hoàn của Triệu Vô Cực sáng lên, trọng lực gấp sáu lần trực tiếp rơi vào trên người Đường Tam.
Đường Tam chỉ thấy trên người trầm xuống, ánh mắt chuyển hướng, hướng tới các đệ tử khác, " Mời các ngươi giám sát, đếm số vòng cho ta. " Tiếng nói vừa dứt, hắn liền chạy ra.
Tốc độ chạy của Đường Tam cũng không phải rất nhanh, nhưng khoảng cách mỗi bước lại giống hệt nhau, đều đều chạy đi. Rất nhanh, tới vòng bên ngoài rồi chạy.
Một số đệ tử không tin tưởng Đường Tam lúc này đang nhận sáu lần trọng lực, theo tiềm thức liền chạy tới gần hắn, khi tới gần, bọn họ nhất thời cảm giác được một cỗ áp lực cường đại truyền đến, thân thể suýt nữa tê liệt ngã xuống. Lúc này, mới có thể khẳng định Triệu Vô Cực và Đường Tam không phối hợp ăn gian.
Đương nhiên, điều này cũng không thể khiến bọn họ thôi không giám sát, mỗi gã hồn sư đều cẩn thận quan sát Đường Tam, nếu như hắn vận dụng hồn lực, tự nhiên sẽ xuất hiện hồn lực ba động thì bọn họ có thể phát hiện ngay.
Nhưng, bọn họ rất nhanh thất vọng, Đường Tam chẳng những vẫn không dùng hồn lực, hơn nữa tốc độ chạy bắt đầu nhanh hơn.
Đường Tam đã sớm không còn là Đường Tam năm trước, hai trăm năm hồn hoàn, hai ngàn năm, hai vạn năm, lại có cả hồn hoàn mười vạn năm, những hồn hoàn này tăng phúc cho cơ thể hắn một cách kinh khủng. Càng huống chi, còn thêm tác dụng của băng hoả lưỡng nghi giúp thân thể được như lột xác, lại thêm tác dụng tăng phúc của bốn khối hồn cốt. Nói về cường độ thân thể, ở đây không có ai có thể so sánh cùng hắn, kể cả Bất Động Minh Vương Triệu Vô Cực cũng không thể.
Tốc độ của Đường Tam càng ngày càng nhanh, nhưng thần sắc hắn không chút nào biến hoá, hơi thở vẫn đều đều, sắc mặt nhẹ nhàng, giống như chẳng có gì xảy ra vậy.
" Triệu lão sư tăng trọng lực đến lớn nhất đi. " Đường Tam từ lúc chạy được mười vòng, liền nói với Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực trong lòng cười thầm, tiểu quái vật quả nhiên là tiểu quái vật!, có hắn thay Đại sư làm mẫu có thể có trò hay để xem rồi. Trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng lại nhắc nhở: " Trọng lực lớn nhất là 10 lần, ngươi cẩn thấn đó! " Hắn nhắc nhở với Đường Tam như thế không khỏi khiến lũ đệ tử kia trợn mắt há mồm.
Trọng lực tăng cường, nhưng tốc độ của Đường Tam lại không chậm lại chút nào, biến hoá duy nhất là khuôn mặt hắn có chút đỏ lên mà thôi.
Những hồn sư kia đều là hồn sư do Thiên Đấu đế quốc mới điều tới, lần trước, trận chiến giữa Sử Lai Khắc thất quái cùng Triệu Vô Cực, Phất Lan Đức, bọn họ chưa từng chứng kiến, tự nhiên cũng không biết Đường Tam. Mắt thấy Đường Tam chỉ dựa vào lực lượng thân thể, thế mà trong trọng lực kinh khủng như vậy lại chạy như điên, trong lúc nhất thời, cả bọn hoàn toàn ngây dại. Tên hồn sư kiện tráng lúc trước kɧıêυ ҡɧí©ɧ Đại sư lại càng há to miệng, vẻ mặt không thể tưởng tượng được?
Hai mươi vòng rất nhanh kết thúc, Đường Tam một lần nữa chạy đến giữa sân, hành lễ với Đại sư, " Sư phụ, có tiếp tục không ạ? "
Đại sư hướng tới Đường Tam khẽ khoát tay ý bảo hắn tới bên mình, Đường Tam liền bước nhanh tới trước mặt Đại sư, lúc này trên trán hắn cũng chỉ hơi hơi thấy chút mồ hôi mà thôi.
Trong mắt toát ra một tia vui mừng, Đại sư hướng về tên trung niên hồn sư lúc trước, " Hiện tại ngươi nói cho ta biết, trọng lực gấp ba lần, hai mươi vòng, ngươi có khả năng hoàn thành chứ? "
Gã trung niên hồn sư kia ngơ ngác nhìn Đường Tam, " Ngươi, ngươi thật sự là con người sao? " Lời vừa nói ra, ngay cả Đại sư cùng Liễu Nhị Long, trên mặt đều không cầm được, toát ra vài phần tiếu ý.
Liễu Nhị Long ôm Bích Linhmột cước đá gã kia lăn ra, " Ít nói nhảm thôi, về đội ngũ, tất cả những người đã dừng lại vừa rồi, tính thêm một vòng nữa, bắt đầu. Ai nói nhảm, cũng đừng trách ta không khách khí. "
Gã trung niên hồn sư kia ngay cả khi bị đá lăn quay ra, trong lúc chạy về đội ngũ cũng không nhịn được quay đầu lại nhìn về phía Đường Tam, " Huynh đệ, ngươi năm nay bao nhiêu cấp hồn lực? Ngươi chính là do đại sư huấn luyện ra à?"
Đường Tam gật đầu, " Ta từ nhỏ đã được sư phụ dạy bảo tu luyện, hiện tại sáu mươi sáu cấp." Đường Tam đạt được cấp bậc này là do hồn thú mười vạn năm mà Bích Linh trong lúc từ cực bắc trở về Cửu Thải Tiên Phượng cảm nhận hơi thở của kẻ địch không đội trời chung của nàng đang trong quá trình trùng tu thành người. Cửu Thải Tiên Phượng nào chịu buông tha cơ hội tốt này lập tức giật giây Bích Linh dùngHồn Đạo Khí cấp chín gọi là Phong Thần Đài cùng đám Băng Linh Vương hợp lực phong ấn nó lại sau khi bị nàng ngược đãi thảm. Băng Linh Vương bởi vì biết Bích Linh có ý định tặng nó cho Đường Tam nên ngay lúc hắn đột phá cấp 60 liền giúp hắn hấp thụ hồn hoàn này, bởi vì ý thức của hồn thú 10 vạn năm này suy yếu vô cùng lại bị đám người Băng Linh Vương ra tay giúp nên quá trình diễn ra hết sức thuận lợi, Đường Tam đạt được hồn hoàn và hồn cốt thắng tiến đến cấp bậc hiện tại.
Bịch ... chân gã trung niên hồn sư mềm nhũng, liền ngã lăn ra đất.
" Bao, bao nhiều .... ? " Thanh âm hắn đã có chút run rẩy.
Đường Tam nhẹ nhàng nói, " Sáu mươi sáu cấp, ta năm nay vừa mới hai mươi mốt tuổi, Hài lòng chứ? Ngươi còn không xin lỗi sư phụ sao? " Vừa nói, một cỗ uy áp cường đại chợt từ trên người hắn xuất ra, trong nháy mắt truyền khắp cả sân, khiến mỗi một hồn sư đang huấn luyện đều có cảm giác hít thở không thông.
Những hồn sư đó phần lớn đều bốn, năm mươi cấp không hơn, có thể khiến bọn họ cảm nhận được uy áp như vậy, cũng chỉ có hồn sư trên sáu mươi cấp mới làm được. Vì vậy, dù cho Đường Tam không hề xuất ra hồn hoàn của mình, hồn sư kia cũng không thể nghi ngờ, hoàn toàn tin vào lời Đường Tam nói.
Tất cả Thiên Đấu hồn sư đều sợ ngây người, trung niên hồn sư kia khi nhìn Đại sư, vẻ mặt liền xuất hiện biến đổi long trời lở đất, cung cung kính kính hướng tới Đại sư, khom lưng hành lễ, " Xin lỗi, Đại sư, mới vừa rồi là ta đã mạo phạm ngài, ta xin chịu phạt. "
Thân thể Trung niên hồn sư hơi run run một chút, nhưng hắn vẫn bước nhanh về đội ngũ, cùng những hồn sư khác trong vòng khống chế tăng trọng lực của Triệu Vô Cực, đứng lên chạy tiếp.
Đại sư than nhẹ một tiếng, vỗ vỗ vai Đường Tam, " Nếu bọn họ mỗi người đều nghe lời như ngươi lúc đầu thì chắc chắn một ngày nào đó Thiên Đấu đế quốc sẽ có thể cùng vũ hồn điện đối kháng."
" Đường Tam, Tiểu Linh làm gì mà ngủ say như chết vậy, hơn nữa cả người nàng rất lạnh, hơi thở suy yếu vô cùng?Chuyện gì đã xảy ra? " Liễu Nhị Long nghi hoặc nhìn Đường Tam.
Đường Tam vội vã đi tới trước mặt Liễu Nhị Long, đem Bích Linh trở về lòng ngực mình. Kiểm tra tình trạng của của nàng vẫn ổn tâm tình hắn mới thả lỏng.
" Sư phụ, Nhị Long sư phụ, chúng ta tìm một nơi an tĩnh nói chuyện. "
Nhìn ánh mắt ảm đạm của Đường Tam cùng vẻ suy yếu mong manh của Bích Linh, Đại sư và Liễu Nhị Long biết, chắc chắn đã có chuyện xảy ra rồi. Hai người không nói thêm gì, liền mang theo Đường Tam đi vào một khoảng rừng cây.
" Tiểu Tam, nói đi. " Đại sư gật đầu nhìn về phía Đường Tam.
Đường Tam vuốt vuốt Bích Linh trong lòng, mấy ngày hôm nay thật vất vả hắn mới bình tĩnh lại, giờ một lần nữa kích động đứng lên, Đại sư là thân nhân của hắn, nhìn thấy Đại sư, tất cả phòng tuyến trong nội tâm hắn đều tan biến. Vành mắt ửng đỏ, nói: " Sư phụ, khi toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái chấm dứt, các ngươi có thể đoán được Tiểu Vũ nàng cũng không phải loài người mà là một con hồn thú mười vạn năm. Cũng chính vì như thế, Bỉ Bỉ Đông lúc đó mới muốn xuống tay với nàng. May là phụ thân ta kịp thời xuất hiện, liền mang chúng ta đi. Thế nhưng Bỉ Bỉ Đông nào chịu buông tha cho Tiểu Vũ phái Cúc, Quỷ đấu là cùng với hơn 20 hồn thánh đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm lùng bắt nàng."
Đường Tam đem toàn bộ quá trình hai người rời học viện, tiến vào Tinh Đấu đại sâm lâm, kể rõ từng chi tiết một.
Khi hắn nói đến việc Bích Linh bị hồn lực bạo động cắn trả lại bản thân thì cả người đã khóc không thành tiếng.
" Sư phụ..., đều do ta không tốt, là ta không bảo vệ tốt Tiểu Linh. " Ôm Bích Linh tái nhợt không chút huyết sắc, Đường Tam phịch một tiếng, quỳ trước mặt Đại sư.
Thân thể Liễu Nhị Long hơi hơi run rẩy, Đại sư gần như chết lặng, lúc này Liễu Nhị Long hai tay nắm chặt lấy bả vai Đường Tam, " Vũ hồn điện, Bỉ Bỉ Đông, ta muốn gϊếŧ ngươi ..."
Trong tiếng gầm giận dữ, Liễu Nhị Long xoay người chạy đi.
Đường Tam vội vã tiến tới, bắt lấy cánh tay Liễu Nhị Long, " Nhị Long sư phụ, ngài đừng quá xúc động. "
Liễu Nhị Long mạnh mẽ giật khỏi tay Đường Tam, " Xúc động? ta như thế nào xúc động? Đường Tam, nếu ngươi vẫn là đàn ông, hãy theo ta đi vũ hồn điện, cho dù chết ta cũng muốn làm một trận long trời lở đất. "
" Đủ rồi. " Đại sư chợt quát một tiếng, ngưng lại Liễu Nhị Long đang lửa giận công tâm. " Ngươi làm như vậy có ích lợi gì? Chỉ có thể hy sinh uổng phí mà thôi. Chuyện thì cũng đã xảy ra rồi, chẳng lẽ ngươi còn muốn làm Tiểu Tam cùng ngươi chịu chết sao? "
Trừng mắt nhìn Đại sư, đôi môi Liễu Nhị Long run rẩy, rốt cuộc nàng nhào vào lòng Đại sư, khóc lên thành tiếng. Gia tộc bị diệt, tộc nhân bị tàn sát, đứa bé Bích Linh nàng yêu thích bị vũ hồn điện ép mà biến thành dạng này. Trong lòng nàng, niềm bi phẫn đã lên tới cực điểm. Nếu như không khóc lên sợ rằng nàng sẽ trực tiếp phát điên mất.
Đại sư ôm chặt lấy thân thể Liễu Nhị Long, nhìn về phía Đường Tam đang rơi lệ, " Tốt lắm, nam tử hán đại trượng phu chảy máu không đổ lệ, vũ hồn điện nợ chúng ta, một ngày nào đó, chúng ta sẽ hoàn trả lại gấp trăm ngàn lần. Chuyện Tiểu Linh cũng không thể trách ngươi, ngươi đã làm không thể tốt hơn được, điều ngươi hiện tại cần làm, chính là thật nhanh đề thăng thực lực có như vậy mới có thể bảo vệ những người ngươi muốn bảo vệ. Ngươi hiểu chứ? "
Đường Tam lau khô nước mắt, nặng nề gật đầu với Đại sư.
Đại sư nói: " Trước tiên tâm tình ngươi cần phải bình tĩnh đã. Huyết hải thâm cừu với vũ hồn điện, chúng ta cần phải bàn bạc kĩ càng hơn. " Nói xong những lời này, thân thể đại sư đột nhiên hơi run một chút, Liễu Nhị Long trong lòng Đại sư vốn thân thể tiếp xúc với nhau, nhất thời liền phản ứng lại, vội vã ôm chặt Đại sư, nhưng lại phát hiện sắc mặt hắn đã trở nên tái nhợt, hoá ra đã hôn mê rồi.
" Sư phụ, người làm sao vậy? " Đường Tam lại vô cùng hoảng sợ, vội vã tiến đến, giúp Liễu Nhị Long dìu Đại sư nằm trên đất.
Liễu Nhị Long rơi lệ nói: " Từ khi gia tộc bị huỷ, hắn vẫn tự mình chôn vùi trong công việc bộn bề, không cho mình một cơ hội để thở, ngươi lại mang đến tin tức xấu của Tiểu Linh thế này, hơn nữa thấy ngươi ngươi có điểm buông bỏ, thân thể hắn rốt cuộc không cầm cự nổi rồi. Tiểu Tam, ngươi nếu đến muộn vài ngày, ta cũng không biết hắn sẽ phát sinh chuyện gì nữa."
Đường Tam từ trong Như Ý Bách Bảo nang lấy ra một cuộn Long chi diệp, nhét vào miệng Đại sư, hai tai đặt lên ngực, bụng, chậm rãi vận chuyển lên xuống.
Hồn lực của hắn chính là huyền thiên công, chính là nội công chính thống. Dưới sự khống chế tận lực của hắn, nội lực nhẹ nhàng từ giữa ngực, bụng Đại sư xoay vòng quanh, thúc dục dược hiệu của Long chi diệp truyền vào trong huyết mạch, giúp Đại sư hồi phục lại sức lực.
Tình huống thân thể Đại sư coi như không kém, lúc trước lại phục dụng "Chu Tử Chi" do Đường Tam đưa, lúc này dưới tác dụng của Long chi diệp cùng với huyền thiên công, trong chốc lát Đại sư đã thở dài một tiếng, chậm rãi tỉnh lại.
" Hơ ... " Chậm rãi mở hai mắt, Đại sư thấy ánh mắt lo lắng của Đường Tam và Liễu Nhị Long, mạnh mẽ sốc lại tinh thần, " Ta không sao. Ngươi tranh thủ thời gian truyền hồn lực cho Tiểu Linh đi, chuyện hàn băng ngọc tủy sàng ta sẽ thay ngươi hỏi Trữ Tông chủ. "