Hồn Hoàn màu đỏ đại biểu cho cái gì? Là mười vạn năm, cũng chính là từ hồn thú cao cấp nhất. Mỗi một Hồn Hoàn mười vạn năm đều là những vật vô cùng quý giá, cho dùng là Phong hào đấu la cũng chưa chắc có được!
Vậy mà Bích Linh không chỉ đem ra Hồn Hoàn mười vạn năm, mà có đến tận bốn cái. Bất luận là nhìn bằng mắt thường hay cảm nhận từ khí tức của nó, cái nào cũng khiến người khác sợ hãi mà run rẩy, bầu không khí lặng ngắt đầy áp lực.
Lúc này, không chỉ những hồn thú có phản ứng mà tất cả mọi đều có phản ứng mãnh liệt. Nhưng bọn họ chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện một mãnh thú vô cùng khủng bộ, vậy nên ngay lập tức bọn họ phóng xuất ra vũ hồn của mình và theo bản năng thiết lập một thế phòng ngự.
Phất Đức Lan mất một hồi lâu mới tìm lại giọng nói của mình: "Không, không thể nào. Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra. Nó làm sao có được Hồn Hoàn mười vạn năm. Nhưng... đây thật sự là khí tức của hồn thú mười vạn năm! Hơn nữa, cái này còn có phần cường đại hơn nữa. Nàng rốt cuộc đang làm cái gì thế này?"
Màu đỏ từ từ biến mất, hai tròng mắt của Bích Linh cũng theo đó mà biến đổi, sau đó hai Hồn Hoàn màu đỏ cũng từ từ biến mất. Tích tắc trước bầu không khí vẫn đầy áp lực khủng bố vậy mà lúc này lại bình thường hơn cả bình thường. Mà uy áp của Bích Linh phát ra cũng chưa kịp đi xa, chỉ loanh quanh trong phạm vi này thôi.
" Tam ca, ngươi còn không thu Khỉ La Tiên Phẩm. Ai chưa có hồn hoàn thì mau nhân cơ hội này tuyển chọn đi!" Bích Linh lập tức hô to.
Lúc này Đường Tam sửng sốt một chút liền lập tức làm theo lời nàng. Mà những người khác tuy trong lòng có nghi hoặc nhưng đối với Bích Linh tự nhiên là tín nhiệm vô cùng, chỉ có điều nhìn đám hồn thú miệng còn sùi bọt mép, nằm run rẩy trên mặt đất, hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.
Sau một màn rung động cực kỳ mãnh liệt này, trong số những người có thể kịp thời phản ứng lại chỉ có Đường Tam, Đại sư và Tiểu Vũ. Bởi vì sự chấn động này bọn họ đã trải qua rồi. Có điều khi đó không có khủng khϊếp như lần này thôi.
Lúc Bích Linh đạt được hồn hoàn thứ tư đã nói cho Đại sư và Đường Tam tác dụng của kỹ năng này, nhưng thật ra bọn họ cũng không tin tưởng lắm, lúc này sự việc rành rành trước mắt thật quá mức bất ngờ.
Phất Đức Lan bước đến bên cạnh nàng mà hỏi: " Tiểu Linh, ngươi mau giải thích rõ chuyện hồn hoàn này cho chúng ta!"
Bích Linh nhìn Đại sư không mở miệng, lại nhìn ánh mắt mọi người đều nhìn mình đành tự mình mở miệng: " Mọi người biết khi ta có hồn hoàn thứ ba đã đạt kỹ năng nào?"
Áo Tư Tạp mở miệng trả lời: " Hồn kỹ là Lừa gạt!"
Bích Linh gật đầu nói tiếp:" Hồn kỹ này có rất hình thức sử dụng, trong đó có thể thay đổi hình dáng và biến đổi màu sắc Hồn Hoàn. Bởi vì đối mặt với cả đám hồn thú này, ta bèn đổi màu bốn Hồn Hoàn của mình thành màu đỏ sậm của Hồn Hoàn mười vạn năm và giả dạng khí tức của nó mà thôi. Mà có thể làm đến trình độ này cũng nhờ lúc ở Cực Bắc may mắn trong thấy một trong Tam đại thiên vương-Băng Bích Đế Hoàng Hạt, nếu thực lực ta mạnh hơn thì mô phỏng càng hoàn hảo, hiệu quả sẽ còn tốt hơn rất nhiều."
Những lời này cũng không tính là nói dối đối tượng nàng mô phỏng chính là Băng Bích Đế Hoàng Hạt có tu vi hơn 39 vạn năm, trong lúc vô tình gặp được ở Cực Bắc. Nếu không phải nhờ có tinh thần lực của Băng Linh Vương thì nàng đã không tài nào dưới mắt hồn thú cường đại như vậy rời đi.
Liễu Nhị Long cười nói: " Thì ra là vậy!" Trời mới biết, ban nãy nàng bị dọa đứng tim.
Phất Đức Lan nghe xong những lời giải thích này, mới giật mình tỉnh ngộ, hai mắt của hắn nhất thời sáng rực lên: "Hay, kỹ năng này thật thú vị. Có thể mô phỏng tốt như vậy thì quá tuyệt vời. Cho dù tiến vào rừng Tinh Đấu mà có kỹ năng này thì sẽ tránh được rất nhiều những trận chiến không cần thiết. Đối với việc bắt hồn thú sẽ có tác dụng rất lớn."
Mã Tuấn Hồng nuốt nước miếng nói: " Tiểu Linh, chiêu này của ngươi quá biếи ŧɦái đi!" Lời này của hắn lập tức bị Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh đồng ý.
Mà lúc này Đại sư lên tiếng bảo Chu Trúc Thanh nhanh hấp thu Hồn Hoàn, cũng kêu Trữ Vinh Vinh nhân cơ hội này tìm hồn hoàn thích hợp cho bản thân.
Bích Linh nhìn Đường Tam vẫn một mực nhìn mình, có chút nghi hoặc hỏi: " Tam ca, có chuyện gì à?"
Đường Tam giơ tay xoa đầu nàng, cười đáp: "Tiểu Linh luôn khiến cho người khác bất ngờ."
Bích Linh nghe vậy bèn cười, sau đó vội nhìn đám hồn thú mà hỏi: " Tam ca, ngươi định chọn hồn thú nào?"
Đường Tam trong mắt lộ ra quang mang do dự, chuẩn xác mà nói, trong những hồn thú ngoài này, có vài con tốt đều thích hợp với hắn, nhưng lựa chọn hồn thú bất đồng thì con đường tu luyện cũng có sự khác nhau rất lớn. Đệ tứ hồn hoàn không trọng yếu giống như đệ tam hồn hoàn, nhưng là có tác dụng liên kết trước sau, một khi đã lựa chọn, thì vô pháp sửa đổi được phương hướng tu luyện của mình trong tương lai. Cho nên hắn mới do dự, không biết chính mình đến tột cùng là nên lựa chọn như thế nào.
Đại sư lúc này mới mở miệng: "Vậy chọn con Nhân diện ma chu kia đi. Đại khái cũng gần 6000 năm tu vi, mà ngươi so với người khác lại hơn hẳn một cái ngoại phụ hồn cốt, hấp thu hồn hoàn của nó hẳn là không thành vấn đề. Nó với con hồn thú lần trước ngươi liệp sát là cùng một loại, chỉ cần hấp thu năng lượng của nó, chẳng những có thể tăng cường cho đệ tam hồn kỹ của ngươi, đồng thời có thể giúp ngươi xuất ra thêm một cái đệ tứ hồn kỹ để tự vệ, mà ngoại phụ hồn cốt do cùng tính chất cũng sẽ được tăng cường phụ gia. Đối với việc gia tăng thực lực có lợi rất lớn, đây có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất đối với ngươi."
Vừa nói, đại sư vừa nhìn Đường Tam, ánh mắt có chút nghi hoặc. Hắn tự hỏi bản thân đã dạy cho Đường Tam không ít kiến thức, đủ để cho hắn có thể nhận ra điều đó, vậy mà hắn còn do dự gì nữa không biết? Nhân diện ma chu vốn cực kỳ hiếm thấy, bởi vì bọn chúng vốn bá đạo, thường xuyên bị các loại hồn thú khác tiến hành vây công. Tu vi có thể đạt tới sáu ngàn năm, phải là một tồn tại phi thường cường đại, đối với Đường Tam sẽ đạt được hiệu quả phụ gia vô cùng tốt.
Nhưng ngoài dự tính của đại sư, Đường Tam vốn luôn cực kỳ nghe lời lúc này lại lắc đầu, "Xin lỗi sư phu, đệ tứ hồn hoàn này để con tự mình lựa chọn được không? Phất Lan Đức viện trưởng, Triệu Vô Cực sư phu, ta muốn chọn con Địa huyệt ma chu kia."
"Ngươi nói cái gì?" Không đợi Phất Lan Đức cùng với Triệu Vô Cực kịp phản ứng, đại sư đã kinh hô một tiếng, bước dài về phía Đường Tam, một tay nắm lấy bả vai hắn, "Ngươi bị điên rồi hay sao? Ngươi không thấy rằng đó là hồn thú một vạn năm hay sao? Hơn nữa, ta có thể khẳng định, mặc dù nó là vạn năm cấp bậc, nhưng đối với ngươi, chỗ tốt tuyệt đối không thể lớn bằng so với Nhân diện ma chu. Ngươi không nên quên, ngươi có được ngoại phụ hồn cốt vô cùng lợi thế, tăng cường nó, thậm chí so với tăng cường Lam ngân thảo của người còn quan trọng hơn nhiều."
Nghe Đường Tam lựa chọn xong, đại sư làm sao lại không lo lắng chứ? Hắn hiểu rất rõ, đệ tử của hắn mặc dù là song sinh vũ hồn, nhưng nếu không giải quyết vấn đề đệ nhị vũ hồn được phụ gia quá nhiều thuộc tính trước, sau này thân thể hắn có lẽ sẽ không thể chịu nổi. Dù sao hắn bây giờ chỉ tương đương với một gã hồn sư Lam ngân thảo mà thôi.
Theo hồn lực tăng lên, hồn hoàn gia tăng, phế vũ hồn Lam ngân thảo của Đường Tam ngày càng bộc lộ yếu điểm. Bích Linh cũng là song sinh võ hồn thiên phú hoàn hảo nhất, hồn kỹ nhờ căn cơ của vũ hồn mà ngày càng trở nên kinh khủng. Mà Đường Tam lại không có vận khí tốt như vậy. Mặc dù Lam ngân thảo vô cùng dẻo dai, nhưng không cách nào sự yếu ớt đến từ trụ cột của bản thân Lam ngân thảo. Xuất thân của nó dù sao cũng là phế vũ hồn, cho dù hồn hoàn phụ gia có tốt đến mấy đi chăng nữa cũng không thể so sánh được Cầm Lai Cửu Thiên hay Linh Mâu, lại càng không nói đến đệ nhất phụ trợ vũ hồn Thất bảo lưu ly tháp. Trong Sử Lai Khắc Bát quái, bảy người kia trừ hắn ra, bất kỳ vũ hồn nào so với hắn đều tốt hơn rất nhiều.
Nếu không phải bởi vì Đường Tam có kiến thức phong phú, đầu óc tỉnh táo, cùng với việc đoạt được hồn hoàn và hồn cốt của Nhân diện ma chu khi đạt đến cấp ba mươi, thì lúc này thực lực của hắn đã có một khoảng cách không nhỏ so với những người khác. Đương nhiên, đại sư vẫn không cho rằng ám khí cùng với độc dược học được từ Độc đấu la có tác dụng gì lớn. Trong tâm niệm của hắn, đã là hồn sư, thực lực bản thân mới là quan trọng nhất.
Chính vì những nguyên nhân này mà tâm tình đại sư lúc này mới có thể kích động đến như vậy. Lựa chọn một con Nhân diện ma chu thứ hai làm hồn hoàn, quan trọng nhất là sự tăng cường đối với bát chu mâu. Mặc dù đại sư không cách nào khẳng định bát chu mâu sẽ được tăng cường đến mức nào, nhưng chắc chắn lực công kích của bát chu mâu nhất định sẽ tăng lên gấp nhiều lần, giúp cho thực lực của Đường Tam cũng tăng lên cực lớn. Chỉ có không ngừng giúp ngoại phụ hồn cốt tiến hoá, thực lực của Đường Tam mới có thể đuổi theo người khác được.
Nhưng bây giờ chính Đường Tam lại muốn lựa chọn Địa huyệt ma chu, mặc dù không thể nói là không có chỗ nào tốt, chỉ có điều, đối với sự phát triển trong tương lai rõ ràng không thể tốt bằng so với hiệu quả của việc hấp thu hồn hoàn của Nhân diện ma chu được.
Địa huyệt ma chu cùng với Nhân diện ma chu đều là loài nhện đứng đầu trong các loại ma thú, chỉ là con đường hoàn toàn khác nhau. Nhân diện ma chu lấy lực công kích mạnh mẽ cùng kịch độc mà nổi danh, còn Địa huyệt ma chu lại dùng một phương pháp khác để gϊếŧ địch nhân. Danh tiếng của nó mặc dù không lớn bằng Nhân diện ma chu, cũng không khát máu như Nhân diện ma chu, nhưng so về sự âm hiểm thì Nhân diện ma chu không cách nào sánh bằng.
Nhân diện ma chu am hiểu chính là công kích kinh khủng, nhanh chóng, bá đạo, mà Địa huyệt ma chu lại am hiểu nhất là lợi dụng các loại địa hình để chế tạo bẫy đợi con mồi, bằng vào kỹ năng đặc thù để chôn sống đối thủ. Lưới nhện của nó so với Nhân diện ma chu cũng hoàn toàn bất đồng, không có độc tính, nhưng có thể tạo thành các loại hình dạng khác nhau, không như chu lưới của Nhân diện ma chu chỉ tạo thành một hình dạng nhất định trói buộc đối phương.
Xét thực lực, về mặt công kích, Địa huyệt ma chu khẳng định không phải là đối thủ của Nhân diện ma chu, nhưng nếu ở một địa hình quen thuộc, hoặc là để nó tạo được khoảng cách nhất định, kẻ chết chắc chắn sẽ là Nhân diện ma chu.
" Sư phụ, cứ theo ý Tam ca đi!"
" Tiểu Linh, ngay cả ngươi cũng hồ đồ theo hắn!" Đại sư hoàn toàn không rõ nhìn Bích Linh, những điều hắn nghĩ đến nàng đương nhiên rõ dù sao cũng là một tay hắn dạy.
Bích Linh cười nhẹ nói: " Sư phụ, lựa chọn Địa Huyệt ma chu hiển nhiên là không thông minh, sẽ không thể nào thu được hiệu quả tăng cường ngoại phụ hồn cốt tốt bằng so với con Nhân diện ma chu sáu ngàn năm kia. Có điều, Tam ca chọn nó đương nhiên có lý do!"
" Lý do?"Tinh thần đại sư vốn cao ngạo, cho dù Phất Lan Đức cũng không có khả năng so sánh bằng, mà lúc này, chứng kiến hai đệ tử vốn luôn luôn nhu thuận lại kháng lại ý muốn của hắn, thanh âm rõ ràng trở nên lạnh lẽo hơn. Nhưng dù sao hắn cũng không phải là loại trưởng bối chuyên quyền bạo ngược, bởi vậy, hắn muốn Đường Tam phải nói rõ nguyên nhân trong đó.
Đường Tam chỉ dùng một câu rất đơn giản để nói ra nguyên nhân lựa chọn Địa huyệt ma chu:"Sư phụ, con lựa chọn nó, là bởi vì cao cấp hồn sư học viện đại tái sắp tới."
Bích Linh sớm đoán được đáp án cho nên chỉ có Đại sư sửng sốt một chút, ngay sau đó, hắn lập tức phản ứng lại, ánh mắt lạnh như băng trong khoảng khắc bị hoà tan, nhìn gã đệ tử trước mặt, đôi mắt không khỏi toát ra tia quang mang cảm khái, bàn đặt trên bả vai Đường Tam không tự giác bóp chặt lại, "Nhưng, ngươi không nghĩ gì cho bản thân hay sao chứ?"
"Sư phụ, có lẽ, con Địa huyệt ma chu này có thể rơi xuống cho chúng ta một khối hồn cốt thì sao?" Đường Tam dùng phương thức của mình để an ủi đại sư.
Đại sư thở dài một tiếng, nói: "Tiểu Tam, mặc dù thân thể của người rất mạnh mẽ và dẻo dai, thậm chí còn hơn cả Đái Mộc Bạch, hơn nữa đã từng hấp thu hồn hoàn vượt cấp, nhưng ngươi không nên quên, lần này ngươi lựa chọn, là vượt quá hẳn năm ngàn năm tu vi. Ngươi cho rằng bản thân có thể hoàn thành hấp thu con hồn thú một vạn năm này một cách tốt nhất? Vì đồng đội, ngươi càng không nên đem bản thân ra mạo hiểm, ngươi có hiểu rõ không? Cho nên, ta kiên trình bảo lưu ý kiến của mình, lựa chọn tốt nhất đối với ngươi là Nhân diện ma chu."
Đường Tam nắm chặt hai bàn tay, "Sư phụ, tin tưởng con, con nhất định có thể làm được. Con từng ở chỗ Độc Cô tiền bối dùng hai loại tiên phẩm dược thảo, đối với thân thể đã tẩy cân dịch tuỷ, thoát thai hoán cốt, trình độ mạnh mẽ và dẻo dai của cơ thể so với người tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều. Hơn nữa, ở chỗ này còn có một ưu thế khác. Con sẽ tiến hành hấp thu hồn hoàn tại một địa phương đặc biệt, nơi đã tạo ra hai loại tiên phẩm dược thảo đó. Cứ như vậy đi, con cơ hồ đã nắm chắc chín mươi phần trăm cơ hội thành công rồi."
"Không được, trừ phi là trăm phần trăm, nếu không, ta quyết không cho phép ngươi mạo hiểm." Lần này nói chuyện không phải là đại sư, mà lại là Tiểu Vũ vẫn lẳng lặng đứng một bên nghe bọn họ tranh luận.
Tâm tình Tiểu Vũ đột nhiên kích động khiến cho Đường Tam cũng không khỏi bị sửng sốt, "Tiểu Vũ, đừng như vậy, nghe lời ca đi, ca nhất định sẽ không có việc gì đâu."
Tiểu Vũ nhìn Đường Tam, trong mắt tràn ngập vẻ kiên định, " Ta phản đối như vậy vì tu vi hồn thú đã đột phá một vạn năm, cùng với hồn thú ngàn năm là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Vạn năm hồn hoàn hồn hoàn có thể dễ dàng hấp thu đến như vậy không chỉ vì năng lượng khổng lồ đánh sâu vào, mà còn vì sau khi nó chết lưu lại linh hồn chấn động. "
"Linh hồn chấn động? Đó là cái gì?" Không chỉ là Đường Tam, ngay cả đại sư đối với lời nói của Tiểu Vũ đều có chút giật mình. Khái niệm về linh hồn chấn động, hắn chưa từng nghe qua bao giờ.
Tiểu Vũ bình tĩnh giải thích: " Linh hồn chấn động sinh ra sau khi hồn thú bị chết, linh hồn chưa hoàn toàn biến mất sinh ra năng lực đặc thù. Chỉ có hồn thú trên một vạn năm mới có năng lực này. Bình thường mà nói, muốn hấp thu hồn hoàn của một con hồn thú trên một vạn năm phải là hồn sư ít nhất đã đạt tới trình độ năm mươi cấp hồn lực. Sau khi đạt tới năm mươi cấp, toàn bộ gân cốt cũng như tinh thần lực đã đạt tới một trình độ nhất định. Mặc dù như vậy nhưng khi hấp thu vạn năm hồn hoàn cũng phải cực kỳ cẩn thận, ngoại trừ năng lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong hồn hoàn, còn có nguy hiểm của linh hồn chấn động. Đối với người trưởng thành, hơn nữa là hồn sư hơn năm mươi cấp mà nói, thân thể cùng với tinh thần lực hoàn toàn thành thục khiến cho tác hại của loại linh hồn chấn động giảm xuống rất nhiều, bình thường hồn sư cũng không chịu thương tổn gì.
Nhưng Tam ca bây giờ mới mười bốn tuổi, thân thể còn chưa thành thục, hồn lực mới chỉ có cấp 40. Cho dù thân thể của ca có thể thừa nhận năng lượng của hồn hoàn đánh sâu vào, nhưng tinh thần lực một khi bị linh hồn chấn động phá huỷ, sẽ biến thành kẻ ngu ngốc!"
Nghe Tiểu Vũ nói xong, đại sư không khỏi hít một hơi, "Tiểu Vũ, ngươi làm thế nào mà biết được điều này?"
Tiểu Vũ hơi giật mình, cúi đầu nói: "Là mụ mụ nói cho ta biết."
"Linh hồn chấn động, linh hồn chấn động,..." Trong mắt Đường Tam lưu chuyển quang mang ưu tư.
Tiểu Vũ cứ cho rằng bản thân đã có thể lay động hắn, nhưng Bích Linh rõ đường tam đang suy nghĩ vấn đề chuyện linh hồn chấn động. Cho nên khi bắt gặp ánh mắt Đường Tam nhìn mình, nàng chỉ có thể mỉm cười, nụ cười của nàng rất đẹp tựa như ánh sáng ban mai, nhất là trong mắt Đường Tam, lại càng là một sự tồn tại hoàn mỹ.
Không để ý đến những người khác, Bích Linh tiến lên một bước, cả người cơ hồ dán vào người Đường Tam, đôi môi mọng đỏ ôn nhu ghé sát vào tai hắn, thì thầm: " Cứ làm đi. Cho dù chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ cùng huynh!"
Mặc dù thanh âm của nàng rất nhẹ, nhưng chui vào tai Đường Tam lại tạo thành rung động. Nhất là một câu cuối cùng, lời nói tràn ngập hàm ý quyết liệt mang theo ẩn ý rất rõ ràng.
Thẳng thắn mà nói, lúc này, Đường Tam trong lòng đã bắt đầu do dự. Chính theo lời hắn lúc trước, hấp thu hồn hoàn của Địa huyệt ma chu hắn chỉ nắm chắc có chín thành, cho dù được Tiểu Vũ nhắc nhở, hắn có thể tránh được linh hồn chấn động, nhưng cũng vẫn như cũ, chỉ có thể nắm chắc chín thành. Hấp thu vượt cấp, có thể có những yếu tố không xác định trước được sẽ xuất hiện, có thể toàn thây quay lại, hắn sao dám nói chắc chắn được chứ?
Đường Tam đương nhiên không muốn chết, lại càng không nguyện ý đem tính mạng của mình cùng Bích Linh ra để đùa, nhưng vào giờ phút này, hắn cũng không có lựa chọn nào tốt hơn. Phải chọn con Nhân diện ma chu kia hay sao? Không. Trong phút chốc, hắn chợt hiểu rõ, một khi đã quyết định thì bản thân không được hối hận. Bất cứ làm một việc gì, sự chuẩn bị kỹ càng mặc dù quan trọng, nhưng cũng quan trọng không kém còn phải có niềm tin tất thắng. Bích Linh nói như vậy tương đương với đem trách nhiệm biến thành quả núi trên vai hắn. Cũng giống như lần trước hắn mạo hiểu không chút do dự đi hấp thu hồn hoàn của Nhân diện ma chu, bản thân đã có thể vượt qua, càng huống chi lần này có sự chuẩn bị kỹ càng.
Nghĩ tới đây, Đường Tam hướng Bích Linh, Tiểu Vũ gật đầu một cách kiên định, sau đó chuyển hướng sang Phất Lan Đức, "Viện trưởng, Triệu sư phụ, phiền hai người ra tay bắt giúp ta con Địa huyệt ma chu kia."
Phất Lan Đức nghiêm mặt nói:"Tiểu Tam, ngươi thật sự rõ ràng rồi chứ? Ngươi phải hiểu rõ việc hấp thu này sẽ có hậu quả gì chứ?"
Bích Linh vỗ vai trấn an Tiểu Vũ, khẽ nói nhỏ cho nàng nghe: " Vấn đề Địa huyệt ma chu chết lưu lại linh hồn chấn động, ta có thể giúp Tam ca!"
Tuy Tiểu Vũ không rõ lắm, nhưng nàng biết Bích Linh chưa từng lừa gạt mình cho nên không tiếp tục ngăn cản nữa.
Bích Linh nhìn Đường Tam bắt đầu hấp thu hồn hoàn của Địa huyệt ma chu, ánh mắt lóe lên tia sáng màu vàng, bốn hồn hoàn lập tức phóng ra. Sau những năm khắc khổ tu luyện, dưới sự chỉ dẫn của Băng Linh Vương, khả năng khống chế Tinh Thần Lực của nàng đã ngày càng thuần thục. Hiện tại nàng có thể quản hết cả một vùng Tinh Thần lĩnh vực khổng lồ kia, nhưng nàng biết tinh thần Hải là một nơi bí ẩn nhất của con người, cho đến nay vẫn chưa có ai hoàn toàn hiểu rõ sự ảo diệu của nó. Cho nên, Bích Linh dù đã thành công bước đầu vẫn cực kỳ cẩn thận xử lý từng chút một, nàng khống chế Tinh Thần Lực của mình bắt đầu tìm kiếm vào sâu trong Tinh thần Hải của Đường Tam.
" Tiểu Linh!" Tiểu Vũ lúc này cũng rõ phương pháp Bích Linh nói giải quyết linh hồn chấn động là gì! Nếu là người khác thì không có cách chen vào quá trình hấp thu hoàn hồn của người khác, nhưng Bích Linh là hồn sư hệ tinh thần hiếm có. Mặc dù mấy hồn thú trên 10 vạn năm kia tự nguyện cho nàng hấp thu, nhưng để thành công thì sức chịu đựng thể xác cũng như trên phương diện tinh thần của nàng rất lớn. Trải qua quá trình hấp thu gian khổ đó, Bích Linh hiện tại đã có năng lực đó, thế nhưng sự can thiệp của nàng vẫn không quá lớn nếu như Đường Tam thất bại thì Bích Linh sẽ gánh lấy hậu quả không kém là bao.
Đại sư không ngờ Bích Linh lại có năng lực này, cho nên khi biết cũng chỉ có thể thở dài nói: "Con bé này, lúc nào cũng làm cho người khác lo lắng!"
Mà những người khác dù có lo lắng như thế nào cũng chỉ có thể đứng nhìn, bởi Tiểu Vũ nói nếu bây giờ cắt ngang thì Đường Tam và Bích Linh đều xảy ra chuyện.
Cùng lúc này, Băng Linh Vương là người nhạy cảm với Tinh Thần Lực nhất nên hắn là người đầu tiên tỉnh dậy ở trong tinh thần lĩnh vực than thở: "Vẫn chứng nào tật đấy!"
Lại nhìn Chu Tinh Băng Thiểm vẫn ngủ ngon, trên đầu Băng Linh Vương xuất hàng loạt dấu thập, tức điên người hô to: "Cái con ếnh chết tiệt kia! Suốt ngày chỉ biết ngủ, mau dậy ngay cho lão tử!"
"Ozzz!" Chu Tinh Băng Thiềm.
Một quả cầu màu lục bay lơ lửng quanh Băng Linh Vương và Chu Tinh Băng Thiểm-hồn hoàn thứ hai của Bích Linh vô cùng bí ẩn vẫn như cũ không hé lời nào. Sau đó liền bay tới chỗ Cửu Thải Tiên Phượng đang tao nhã uống trà.
Cửu Thái Tiên Phượng cười khẽ nói: " Tiểu Băng, ngươi đừng nóng giận làm gì? Tên Băng Thiềm kia trở thành hồn hoàn thứ ba của Tiểu Linh cũng vì muốn an ổn ngủ sao? Cho nên ngươi nháo cỡ nào cũng chỉ là phí công, lại đây cùng ta uống trà trò chuyện đi!"
"..." Băng Linh Vương đột nhiên cảm thấy nhân sinh của bản thân rất bi thảm, mới gặp phải một đám này.
Bích Linh hoàn toàn không hay Băng Linh Vương đang bị đả kích, hiện tại nàng vội vàng áp chế được cỗ lực lượng của Địa huyệt ma chu. Theo thời gian nàng cảm thấy lực lượng đó quấy phá càng mạnh, Bích Linh cắn răng chịu đựng mà dồn tinh thần lực giúp Đường Tam dung hợp thành Địa huyệt ma chu.
Thời gian cứ chậm rãi trôi, Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh cũng đã thành công hấp thu xong hồn hoàn của bản thân, biết Đường Tam liền mạng hấp thu Địa huyệt chu ma vạn năm cũng như Bích Linh cả gan dùng tinh thần lực của bản thân giúp Đường Tam chống đỡ linh hồn chấn động.
Đã 4h trôi qua nhưng Đường Tam vẫn chưa hấp thụ xong, bởi Đường Tam bị bao bọc trong cái kén mà không ai nhìn được gì nhưng dựa vào sắc mặt trắng bệch như tờ giấy của Bích Linh liền biết mọi chuyện không tốt đẹp chút nào.
Tiểu Vũ không thể chịu được nữa, vội xông lên thì bị Triệu Vô Cực ngăn cản. Nhưng Tiểu Vũ nào chịu thỏa hiệp nhân lúc Triệu Vô Cực cho rằng nàng buông tha liền lách thân chạy lên, Mã Tuấn Hồng thấy thế vội dùng thân thể cản đường.
Tiểu Vũ làm động tác đánh giả vượt qua Mã Tuấn Hồng thì bị Phất Đức Lan cản lại, Liễu Nhị Long lập tức ra tay giúp Tiểu Vũ bởi tâm trạng nôn nóng đó của Tiểu Vũ, Nhị Long rất thấu hiểu.
Liễu Nhị Long và Phất Đức Lan giằng co mãi một hồi, Đại sư lên tiếng ngăn cản mới ngừng tay. Tuy vậy, tâm trạng của tất cả mọi người đều rất lo lắng, bất lực nhìn Đường Tam bị bao phủ trong cái kém cũng như Bích Linh vẫn nhắm mắt đứng bên ngoài vận dụng tinh thần lực mà hồn lực không ngừng tiêu hao.
Mà ngay lúc này, tất cả mọi người chứng kiến cả thân thể của Bích Linh bay ngược về sau, chưa kịp để mọi người ra tay thì cái kén đồng thì bị phá nát, một cái bóng màu đen lao ra chạy đến đỡ lấy Bích Linh.
Tất cả mọi người ở đây, chứng kiến người trước mặt một thân đen tuyền trong lòng không khỏi nghi hoặc: Hắn là ai? Ngoại phù hồn cốt trên người hắn rất giống "Bát Chu Mâu" của Đường Tam nhưng khí chất lạnh lùng không giống Đường Tam mà giống một vị ma vương màu đen.
Không đúng! Trên người hắn hồn khí đạo của Đường Tam.
" Ngươi là ai? Sao có hồn khí đạo của huynh đệ ta, mau trả Tiểu Linh lại cho chúng ta!" Đái Mộc Bạch tức giận hô to.
" Ca, Tiểu Linh sao rồi!"Tiểu Vũ lo lắng nhìn Bích Linh tái nhợt yếu ớt trong lòng hắn, nước mắt nhịn không được rơi ra.
" Tiểu Linh, Tiểu Linh..." Đường Tam trong mắt không có nước mắt nhưng âm thanh mà hắn phát ra có chút khàn khàn, trong quá trình hấp thu hồn hoàn thống khổ đó hắn cảm nhận được cảm giác ấm áp không ngừng giúp hắn làm dịu linh hồn công kích, hắn biết rõ có thể làm được điều này cũng chỉ có một người.
Mặc dù xung quanh có nhiều người như vậy, Đường Tam cũng không quan tâm mà nhẹ nhàng hôn lên trán Bích Linh, đôi tay ôm chặt lấy thân thể nàng. Trong lòng không ngừng tự trách bản thân không sớm nhìn ra, dựa vào tính cách của Bích Linh làm sao đột nhiên dễ dàng đồng ý cho hắn làm chuyện này.
Liễu Nhị Long ngẩng đầu nhìn bầu trời kín đáo nói " Vĩnh viễn đừng để ta biết ngươi có lỗi với nó. Nếu không, bất luận ngươi là đệ tử của ai, bất luận ngươi có bối cảnh sâu xa như thế nào, tên vua nằm dưới đất đó chính là tấm gương của ngươi."
Mặc dù nàng không nói tên nhưng tất cả mọi người đều hiểu nàng đang ám chỉ Đường Tam.
" Mọi người ở nơi này đi, ta mang Tiểu Linh đến một nơi chữa thương!"Đường Tam bế Bích Linh rời đi.
Tuy mọi người rất tò mò Đường Tam biến hóa lớn như vậy, song cũng biết chuyện trước mắt là thương thế của Bích Linh.
Đường Tam vượt núi mà qua, rất nhanh đã tới địa phương quen thuộc kia.
Trở về khu băng hoả lưỡng nghi nhãn, cảnh tượng trước mắt làm hắn không khỏi rung động. Vốn dĩ đã bị hắn cơ hồ lấy đi hết tất cả địa bảo, lúc này thông đạo lại một lần nữa khôi phục màu xanh biếc. Mặc dù không giống như trước kia nhưng nhìn sinh cơ bừng bừng như vậy lại làm người khác cảm thấy thư thái.
Băng hoả nhãn không hổ là bảo địa, toàn bộ mầm móng mà Đường Tam lưu lại đã phát triển, bằng khả năng sinh trưởng gấp mười lần, trong thời gian ngắn ngủi nửa năm này đã một lần nữa tạo nên ở đây một mảnh sinh cơ. Mặc dù trong thời gian ngắn không có dược thảo tiên phẩm xuất hiện nữa nhưng ít nhất nơi này vẫn là trọng bảo. Trăm năm hoặc mấy trăm năm sau, nơi đây sẽ trở lại phong thái vốn có.
Đường Tam ôm lấy Bích Linh trực tiếp lao vào trong dòng suối nóng có khả năng hoà tan kim thiết kia, sau đó lại bơi tới băng hoả lưỡng nghi nhãn nơi hai con suối hội tụ.
Bởi vì Bích Linh hô mê cho nên không cách nào ăn dược thảo được, cho nên Đường Tam đánh tự mình mớn cho nàng. Hành động lớn gan này bị Băng Linh Vương nhìn thấy tức run lên, còn Cửu Thải Tiên Phượng thì vô cùng ủng hộ: Tiểu Tử, rất còn tiền đồ.
Nhờ có thảo dược của Đường Tam cũng như công dụng của băng hoả lưỡng nghi nhãn mà sắc mặt của Bích Linh tốt hơn nhiều. Đường Tam lúc này mới an tâmbuông lỏng làm cho tinh thần Đường Tam trở nên uể oải, chậm rãi chìm vào giấc ngủ say trong băng hoả lưỡng nghi nhãn đầy dễ chịu đối với thân thể này.
Chờ khoảng 1h sau, Bích Linh mới khôi phục ý thức, nàng lại thấy rõ mọi cảnh vật trước mặt. Nhìn thấy gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ này của Đường Tam, Bích Linh nghẹn họng trân trối.
Nàng sớm dự đoán được vẻ ngoài Đường Tam sẽ sinh ra biến hóa, nhưng có cần biến hóa lớn như vậy không?
" Tiểu Linh, mặt muội sao đỏ vậy? Chẳng là do ...." Đường Tam còn chưa nói ra phần sao thì đã bị Bích Linh đánh một cái.
"...Chẳng qua là do...do ngâm mình trong này mới đỏ!"Bích Linh cố trấn định lòng ngực không ngừng đánh trống nói.
" Nếu vậy, sao lại đánh ta!" Đường Tam xoa ót mình, vô tội nói.
" Cái đó!...Còn không mau khôi phục lại hình dáng cũ!" Còn tiếp tục như vậy, nàng không dám chắc bản thân sẽ làm ra chuyện lớn mật nào đâu.
Đường Tam rất muốn hỏi này ghét bỏ bộ dạng này của hắn sao? Nhưng phát hiện sự xấu hổ trong ánh mắt của nàng khi nhìn hắn thì liền rõ: Không phải ghét bỏ; khóe môi khẽ nhếch lên.