[Đấu La Đại Lục] Bạch Sắc Nữ Thần

Chương 23: Hạo Thiên Chùy

” ta chấp điều kiện của ngươi “.

Tiểu Điệp nhìn ánh mắt kiên định của Bạch Liên, nhếch miệng cười vô cùng thỏa mãn, quả nhiên nàng không nhìn nhằm người, rất có cốt khí, không ngại gian khổ.

Ngay lúc này Băng Thiên Lam Long nhìn ánh mắt kiên định của Bạch Liên gật đầu tỏ ra ưng ý, xem ra lần này tất đáng để đánh cược.

” vậy thì cũng nên bắt đầu nào ” Tiểu Điệp nhìn Băng Thiên Lam Long cười nói.

” được rồi ” Băng Thiên Lam Long nói xong thì tiến lại gần Bạch Liên, thân thể to lớn từ từ đến gần khiến Bạch Liên càng cảm thấy mình nhỏ bé trước Băng Thiên Lam Long.

Băng Thiên Lam Long nhìn Bạch Liên nghiêm nghị nói ” Tiểu Liên, ta Băng Thiên Lam Long, 90 vạn niên hồn thú sẽ hiến tế hồn hoàn cùng với hồn cốt tay trái cho ngươi, ngươi đã sẵn sàng chưa?”.

” được ” Bạch Liên nghiêm giọng nói.

Tiểu Điệp nghe Băng Thiên Lam Long hiến tế hồn cốt cho Bạch Liên thì liền dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Bạch Liên cười, nói ” hồn cốt của long tộc 90 vạn năm a, muội đúng là may mắn đấy Tiểu Liên “.

Hồn cốt của long tộc là cực kì cường đại về lực lượng, có thể nói là đệ nhất về lực lượng hồn cốt, còn là hồn cốt long tộc duy nhất trên đấu la đại lực này nữa chứ, độ chân quý không thể đếm được, bách vạn niên hồn cốt của nàng cũng không cách nào sánh bằng.

” vậy, bắt đầu nào ” dứt lời Băng Thiên Lam Long liền đưa long trảo về hướng Bạch Liên, nhẹ nhàng dùng móng vuốt to lớn của nó chạm vào của Bạch Liên, khi mong vuốt vừa chạm vào thì một luồng sáng màu lam tuyệt đẹp từ từ tỏa sáng khắp không gian.

Bạch Liên khẽ nhắm hai mắt lại, thân thể từ từ nâng lên khỏi mặt đất rồi lơ lững trên không trung, thân thể to lớn của Băng Thiên Lam Long bây giờ cũng dần dần mới đi hóa thành một đạo quang màu lam tiến thẳng vào mi tầm của Bạch Liên.

Đạo quang vừa nhập vào mi tầm của Bạch Liên thì nàng liền cảm nhận được một cổ lực lượng lạnh lẽo như băng tuyết tiến vào cơ thể từ từ đóng băng nàng, cùng với cái lạnh như sương tuyết là cái đau như từng khớp xương bị chặt gãy ra từ cánh tay trái của nàng.

Xương tủy như bị đóng băng, toàn thân đau đớn như bị cấu xé vào từng bộ phận bên trong cơ thể, xương khớp bị đánh tan ra thành từng mảnh nhỏ, nội tạng bị hàn băng tấn công không chừa chỗ nào, nỗi thống khổ như từng bộ phận trong cơ thể bị mang ra rồi ngâm trong băng tuyết vậy.

” ÁAAAA ” Bạch Liên thống khổ kêu la thất thanh, nàng hiện giờ như chết đi sống lại vậy, nỗi đau đớn này còn lớn hơn so với lần hấp thụ hồn hoàn của Tiểu Điệp nữa.

Ngay lúc Bạch Liên đang đau đớn cùng cực thì sâu trong tinh thần hải của nàng, ở một nơi chỉ toàn là màu đen u tối, có một đôi mắt đang từ từ mở ra, đôi huyết mâu rực rỡ như thắp sáng màn đêm xung quanh, từ trong không gian xuất hiện hai cái phiến đá màu trắng tỉnh khiến hình lục giác xuất hiện, từ từ hai cái biến thành 3 cái lấp lánh tỏa sáng.

” có vẻ như chủ nhân đã thức tỉnh thêm một thuộc tính nữa rồi ” một giọng nói phát ra từ không gian u tối, 3 phiến đá lục giác biến mất, đôi huyết mẫu từ từ nhắm lại rồi chìm vào giấc ngủ.

Tại lúc này mi tâm của Bạch Liên phát sáng ra một tia sáng vàng nhạt, ánh sáng dần dần tỏa sáng mạnh mẽ hơn, rồi hình thành một đồ án hình con mắt dọc với hai đôi cánh màu vàng nhạt trên trán của nàng.

Đồ án vừa xuất hiện thì không gian xung quanh liền bị một luồng khí tức khủng bố làm cho vặn vẹo, Băng Thiên Lam Long và Tiểu Điệp trong tinh thần hải cảm nhận được khí tức này thì cũng phải bất giác run lên sợ hãi.

Băng Thiên Lam Long nhìn đồ án trên trán Bạch Liên thì liền cảm thấy cả thân thể bị một thứ gì đó khống chế không thể di chuyển được.

” Điệp Điệp…. cái này là? ” Băng Thiên Lam Long nhìn Tiểu Điệp cũng đang cực kì sợ hãi kế bên hỏi.

Tiểu Điệp lắc đầu, nói ” ngay cả ngươi cũng không biết sao?, thứ này ta không thể nào biết nó là gì?, nhưng có vẻ nó không gây hại gì cho Tiểu Liên nên cũng không quá lo lắng ” nhưng cũng thật bí ẩn, nàng không biết đồ án lực lạ đó là gì?, dựa theo những gì nàng tìm hiểu suốt 4 năm qua thì đồ án kì lạ này chỉ xuất hiện khi Bạch Liên thức tỉnh một thuộc tính cực mới, và lần này hình như đồ án có chút không giống lúc trước.

Nghe vậy Băng Thiên Lam Long cung không hỏi thêm gì mà chỉ im lặng nhìn đồ án trên trán của Bạch Liên, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy run sợ thế này.

Đồ án xuất hiện thì quá trình hấp thụ hồn hoàn cùng hồn hấp cũng nhanh thêm và cũng không còn đau đớn như trước, Bạch Liên thả lỏng cơ thể, xung quanh nàng liền xuất hiện những lắp băng lam từ từ bao trọn lấy nàng vào bên trong, trong nháy mắt cả cơ thể nàng từ từ biến mất trong khối cầu băng lam tinh khiết.

Trong khi Bạch Liên đang hấp thụ hồn hoàn của Băng Thiên Lam Long, thì cách xa cửa động khoảng vài trăm thước có một thân ảnh đang chạy băng qua các rừng cây cao trong rừng Tinh Đấu.

Thân ảnh chính là Đường Tam, sau khi nấm phi hành hết hiệu lực thì hắn cũng đã phi hành hơn trăm thước, tâm tình của hắn bây giờ không thể nào tệ hơn, nỗi lo sợi trong lòng hắn cứ theo từng phút mà tăng thêm.

Đôi ngươi màu huyết sắc của hắn không cách nào có thể bớt đi mà sự lạnh lẽo trong đáy mắt càng ngày càng tăng, Đường Tam vận dụng tử cực ma đồng liên tục quang sát xung quanh chỉ mong có thể tìm thấy bóng dáng màu bạch sắc quen thuộc kia.

Trong tâm trí hắn hiện giờ chỉ còn có hình ảnh của Bạch Liên, hình bóng của nàng từ lần đầu tiên gặp nhau, nụ cười dịu nhẹ và thanh khiết như ánh trăng của nàng, rồi lần tiếp theo gặp lại nàng, giọng hát êm dịu và hình ảnh của nàng đêm đó từng phút từng giây đều khiến lòng của Đường Tam đau nhói.

Chỉ cần nghĩ tới Bạch Liên đang trong tình trạng nguy hiểm có thể đe dọa tới tính mạng của nàng thì Đường Tam cảm thấy như cả thế giới gần như sụp đỗ, tâm tris không thể bình tĩnh được,trái tim như ngừng đập, nếu nàng thực sự mà mất mạng thì không biết hắn sẽ ra sao nữa?, hắn thực sự không dám nghĩ tới.

Soạtttt

Từ phía rừng cây bên phải Đường Tam liền xuất hiện một thân ảnh phóng tới chặn ngay trước đường đi của hắn, Đường Tam nhìn thân ảnh vừa xuất với ánh mắt băng lạnh. Ánh trăng từ từ chiếu rọi xuống liền làm lộ ra nhân diện của thân ảnh đó, thân ảnh đó là một con hồn thú nhìn như một con hắc báo cao khoảng 2 thước, toàn thân là một bộ lông đen tím lấp lánh dưới ánh trăng chiếu rọi, từng móng vuốt sắt bén chạm trên đất để lại dấu vết cực sâu, hắc báo này khác với các con hồn thú khác là có thêm một con mất dọc trên trán, 3 con mắt màu vàng nhạt chứa đầy sát khí nhìn Đường Tam như kẻ thù, trên người nó có rất nhiều vết thương như vừa trải qua hỗn chiến vậy.

” Tam Nhãn Lôi Ảnh ” Đường Tam nhíu mày, lúc nào không chọn lại chọn ngay lúc này mà xuất hiện, mà còn là Tam Nhãn Lôi Ảnh một đầu hồn thú hiếm thấy nữa, Tam Nhãn Lôi Ảnh là hồn thú cực kì hiếu chiến và có chuyển động rất nhanh, còn mắt thứ ba của nó có thể nhìn ra mọi chuyển động dù cho có nhanh tới mức nào, ngoài ra nó còn có những khả năng khác nữa nhưng vẫn chưa được phát hiện ra.

Dựa vào những gì sư phụ của Đường Tam đã chỉ dạy thì hắn có thể khẳng định là con Tam Nhãn Lôi Ảnh trước mắt hắn là một đầu hồn thú có từ vì 1 vạn năm, Đường Tam hiện giờ cực kì khó chịu khi thấy Tam Nhãn Lôi Ảnh, hắn hiện giờ chỉ cực kì lo lắng cho Bạch Liên vậy mà con hồn thú này lại xuất hiện chặn đường hắn.

Không cần nói nhiều Đường Tam liền xuất ra vũ hồn cùng đệ tam hồn kỹ – lam ngân kiếm, lam ngân thảo dưới mặt đất liền trở nên sắt nhọn đâm về phía Tam Nhãn Lôi Ảnh.

Tam Nhãn Lôi Ảnh không nghĩ rằng lại gặp nhân loại ngay lúc đang có thương tích rất nặng do lúc nãy đột nhiên không biết vì sao mà sâm lâm chi vương Thái Thản Cự Viên lại chạy một mạch ngang qua nó, may mà nó là hồn thú có tốc độ cực nhanh cùng với đôi mắt thứ ba nên kịp thời né tránh nhưng vẫn bị trọng thường.

Dù thân mang trọng thương nhưng nó vẫn là vạn niên hồn thú nên đối với đòn tấn công của Đường Tam có thể dễ dàng né tránh, Tam Nhãn Lôi Ảnh dùng tốc độ cùng với đôi mắt thứ ba mà né từng nhát kiếm lam ngân thảo đang đâm tới.

Vừa né Tam Nhãn Lôi Ảnh vừa sử dụng những móng vuốt nhọn có tia lôi điện trên tấn công về phía Đường Tam, lôi vuốt phóng tới gần nhưng hắn kịp thời né sang một bên.

Đường Tam đương nhiên không vì Tam Nhãn Lôi Ảnh bị trọng thương mà xem nhẹ, Lam Ngân Thảo của hắn dù chỉ có một hồn kỹ là có lực công kích nhưng hắn vẫn còn thứ khác.

Hồn hoàn đầu tiên loé sáng, lam ngân thảo đâm trồi ra dưới chân Tam Nhãn Lôi Ảnh rồi hoa thành dây leo trói lấy chân và thân nó, nhân cơ hội này Đường Tam đem ra từ trong hồn đạo khi trữ vật bên hông ra một thứ, trên tay hắn xuất hiện ra một thứ như một cái nỏ màu bạc tinh xảo rồi nhắm về phía Tam Nhãn Lôi Ảnh mà bắn.

Từ cái nỏ liền bắn ra mười đạo quang nhỏ liên tục hướng Tam Nhãn Lôi Ảnh mà bắn tới, nhưng đâu dễ vậy ngay lúc mười đạo quang sắp bắn tới thì xung quanh cơ thể của Tam Nhãn Lôi Ảnh liền xuất hiện từng đạo lôi điện, lôi điện cắt đứt từng sợi dây lam ngân thảo trên người nó rồi liền vận dụng tốc độ né tránh.

Đường Tam trên miệng vừa nhếch lên một nụ cười, cơ thể Tam Nhãn Lôi Ảnh đột nhiên khựng lại một chút rồi mới có thể né tránh qua một bên được, nhưng trong một vài giây đó thì cũng đủ cho mười đạo quang bắn trúng cơ thể nó.

Mười đạo quang là mười cái mũi tên nhỏ cắm vào cánh tay phải cùng với đôi mắt thứ ba của nó, Tam Nhãn Lôi Ảnh rống lên một tiếng thê thảm căm hận nhìn Đường Tam.

Lúc cơ thể Tam Nhãn Lôi Ảnh đột nhiên khựng lại đương nhiên điều là do Đường Tam, nên nhớ là lam ngân thảo của hắn có độc tính rất cao do hồn hoàn đầu tiền của Mạn Đà La Xà mang lại, độc tính này đối hồn thú vạn niên như Tam Nhãn Lôi Ảnh thì không có nhiều tác động nếu đó là lúc nó ở trang thái bình thường, nhưng hiện giờ Tam Nhãn Lôi Ảnh đang mang trọng thương nhờ những vết thương trên người nên độc tính mới dễ dàng xâm nhập và làm tê liệt nhưng chỉ trong vài giây.

Còn về mũi tên đậm trúng con mắt thứ ba của nó cũng nằm tro dự tin của Đường Tam, theo những gì hắn được dạy thì muốn đối đầu với Tam Nhãn Lôi Ảnh thì đầu tiên là phải phá hủy còn mắt thứ ba của nó trước thì may ra còn có cơ hội chiến thắng.

Mất đi con mắt thứ ba Tam Nhãn Lôi Ảnh đối với Đường Tam liền xuất hiện cảnh giác, nó nhìn Đường Tam một hồi rồi đột nhiên phóng thẳng tới chỗ Đường Tam, dựa vào tử cực ma đồng thì tốc độ cực nhanh của Tam Nhãn Lôi Ảnh trong mắt hắn thì không là gì.

Ngay lúc Đường Tam chuẩn bị dụng quỷ ảnh mê tông để né thì Tam Nhãn Lôi Ảnh đang phóng tới liền hóa thành nhiều thân ảnh như hư ảo xung quanh Đường Tam.

Không để hắn kịp định thần thì từng thân ảnh liền đánh tới, nhìn thấy từng thân ảnh của Tam Nhãn Lôi Ảnh đánh tới Đường Tam liền giơ chiếc nỏ trong tay lên hướng Tam Nhãn Lôi Ảnh mà bắn, thêm mười đạo quang màu bạc nữa từ chiếc nỏ mà phóng ra.

Đạo quang vừa chạm vào một thân ảnh của Tam Nhãn Lôi Ảnh thì thân ảnh đó liền biến mất, chưa kịp ngạc nhiên thì một thân ảnh liền lướt qua người Đường Tam, để lại 4 vết cào thẳng hàng trên ngực Đường Tam, máu tuông ra biến chiếc áo màu xanh trên người Đường Tam liền trở thành màu đỏ tươi, một chân khụy xuống một tay chạm vào vết thương trên ngực.

Đường Tam quay đầu nhìn Tam Nhãn Lôi Ảnh ở phía sau với ánh mắt kinh ngạc, dù là tử cực đồng thì cũng không thể nhìn ra chuyển động lúc đó của Tam Nhãn Lôi Ảnh lúc đó.

Đường Tam cắn rằng, thu chiếc nỏ trong tay vào hồn đạo khí trữ vật, cố gắng đứng dậy, hồn hoàn trên người đột nhiên biến mất, Đường Tam dụng quỷ ảnh mê tông hướng Tam Nhãn lôi Ảnh mà tiến tới.

Chuyển động quỷ dị của Đường Tam khiến cho Tam Nhãn Lôi Ảnh có chút kinh ngạc nhưng nó liền lấy lại bình tĩnh rồi dùng lôi vuốt phóng tới Đường Tam mà tấn công, ngay lúc hai thân ảnh sắp chạm vào nhau thì Đường Tam liền biến mất ra phía sau lưng Tam Nhãn Lôi Ảnh trên tay trái của hắn đột nhiên phát ra một tầng hắc quang nhạt, từ trong tầng hắc quang liền xuất hiện một chiếc hắc chùy cao khoảng 30 cm, một bên đầu chùy là hình tròn còn đầu kia là những nhánh nhọn tỉa ra phía sau, tay trái nắm chặt thân hắc chùy mà đánh xuống đầu của Tam Nhãn Lôi Ảnh từ phía sau.

Đệ nhị vũ hồn – Hạo Thiên chùy

Chùy vừa hạ xuống liền làm cho Tam Nhãn Lôi Ảnh đầu đập xuống đất không thể cử động, không để vuột mất cơ hội Đường Tam lại tiếp tục giương chùy lên rồi lạ hạ xuống hơn chục lần loạn xạ đánh xuống phía sau đầu của Tam Nhãn Lôi Ảnh, từng đợt chùy hạ xuống cứ như tạ ngàn cân khiến cho mặt đất xung quanh lấy từ chỗ đầu của Tam Nhãn Lôi Ảnh làm trung tâm mà nứt ra hơn một thước, toàn thân Tâm Nhãn Lôi Ảnh run rẩy kịch liệt, đầu liên tục tuông ra máu, sau một hồi kịch liệt run rẩy thì cả thân hình to lớn của Tam Nhãn Lôi Ảnh liền đỗ xuống không chút động đậy.

Đường Tam nhìn Tam Nhãn Lôi Ảnh không còn động đậy thì liền dừng lại, thu hồi Hạo Thiên Chùy trong tay, rồi khụy xuống đất hơi thở nặng nề mà nhìn về phía Tam Nhãn Lôi Ảnh đang nằm, hắn không nghĩ là tuyệt kĩ này tốn nhiều hồn lực cùng sức lực như vậy nhưng kết quả thì đúng là như mong đợi.

Chùy kỹ – loạn truy phong chùy.