Châm lửa cho điếu thuốc , Taehyung thổi ra thứ khói màu trắng , mắt anh đυ.c ngầu . Bây giờ tâm trạng anh cực kỳ tồi tệ . Anh vì sự ghen tuông mù quáng mà đã khiến bảo bối phải đau lòng . Anh nghe tiếng Jungkook khóc đấy chứ . Tiếng khóc thét chối tai người mà . Nó như dày xé tim anh vậy . Nếu như lúc đó anh rút ra khỏi Jooyoung thì chắc chắn ngay lập tức sẽ thượng Jungkook đến mất mạng . Huống chi cậu kinh tởm , từ chối anh , anh thật không thể nào ôm ấp , gượng ép cậu mãi .
2 năm bên nhau , từ ngày đầu tiên anh gặp cậu thông qua sự giới thiệu của Jimin . Năm đó cậu 16 tuổi , sắp bước sang ngưỡng cửa tươi đẹp của cuộc đời . Trông cậu nhút nhát , e ấp cứ nép người phía sau Jimin giống như một con thỏ . Lúc đấy , cho dù là người xấu xa vẫn muốn một lần làm người tốt bảo vệ cậu . Bảo bối của anh khi đó chào hỏi ai cũng thật tự nhiên . Đến lượt anh , mặt cậu cứ đỏ bừng và không có dấu hiệu giảm nhiệt . Lúc bắt tay cậu , Taehyung cảm giác rất gần gũi , tay cậu mềm như tay con gái còn trắng mịn hơn cả Jooyoung .
Từ lúc đó , anh cảm thấy cậu luôn dành cho mình một chỗ đứng quan trọng . Bất kể việc gì cũng nhìn sang anh dò hỏi ý kiến . Taehyung từ bé đến lớn xung quanh không thiếu một fan hâm mộ , đi học có fan trong trường , ở nhà thì luôn là tâm điểm của các bạn hàng xóm . Lớn lên một chút , đi làm thì chẳng những được khách hàng bu theo mà còn bị vây quanh bởi đồng nghiệp . Cho đến bây giờ làm người của công chúng , anh tự tin chỉ cần đưa tay ra thì ít nhất 1000 người nắm lấy . Ấy thế mà anh lại lạnh nhạt cô đơn . Đến khi anh gặp cậu , anh cảm thấy rất phiền phức . Sao cứ lúc nào cũng nhìn anh , anh là sangnamja (trai thẳng) sẽ không bao giờ nhìn ngó tới một thằng gay như cậu . Anh khinh . Và đúng là anh đã nghĩ như thế trong suốt thời gian đầu gặp Jungkook.
Rồi chuyện gì tới cũng tới , năm đó là ngày đầu đông …
“Hyung có bí mật muốn nói , chúng bây muốn nghe thì chổng mông lên nghe “
Jin già ra lệnh cho tụi chẻ trong lúc đang ăn tối tại KTX
“Chuyện gì ? Bí mật là em cực thích nghe “ . Jimin lôi áo J-hope chạy về phía Jin . Các thành viên khác cũng bắt đầu chú ý . Kể cả Taehyung – người lúc nào cũng không quan tâm đến xung quanh cũng chăm chú .
“Tối mai tuyết sẽ rơi , anh sẽ tỏ tình với Jungkookie , chúng bây phải giúp một tay đấy nhá” . Jin ôm mặt ngượng ngùng khi nhắc đến Jungkook
“MOHHHHH . Hyung tỏ tình với Kookie á??” . Jimin hét toáng
“Thật đấy , ngậm mồm vào kẻo gió độc bay qua là xác định luôn đấy bae” . Jin hyung vỗ đầu Jimin
“Em thấy cũng không bất ngờ , ngay từ lúc đầu em đã biết thế nào cũng có ngày này” . Suga với khả năng đón chuyện như thần phán .
“Thế mai hyung muốn giúp gì?” . Rapmon đánh vào trọng tâm
“Anh đã bảo hyung quản lí bao cả khu vui chơi rồi . Ngày mai chúng bây chỉ cần đến trang trí và tập thoại với hyung thôi “
“Sao lại là khu vui chơi?” . Bây giờ Taehyung mới lên tiếng
“Kookie từng bảo với anh , nếu được người quan trọng dắt đi khu vui chơi thì Kookie sẽ rất hạnh phúc”
Thế là ngày hôm sau , BTS có lịch trống , cả đám thu xếp bận rộn đến trang trí khu vui chơi mà nơi tỏ tình diễn ra sẽ tại vòng quay ngựa ngỗ nằm ngay trung tâm . Ai cũng tất bật đi đi lại lại . Taehyung hôm nay đặc biệt thấy khó chịu trong lòng . Chắc có lẽ anh dị ứng với kiểu đam mỹ này chăng? Nhưng cớ sự nào anh chỉ nghĩ mãi đến việc câu trả lời của Jungkook sẽ là gì . Đến một lúc sau anh mới rút ra kết luận , đây là cảm giác khó chịu khi mất đi một fan hâm mộ . Chắc chắn là vậy .
“Yaaaaaaaaaaa Jungkook mà nhận lời em sẽ không chúc phúc cho hyung đâu” . Đang yên lặng bỗng Jimin hét toáng lên
“Này , em ghen đấy à , nói cho mà biết em là của anh rồi . Jin hyung mau mau hốt Kookie lẹ lẹ đi , con heo này lại có ý định xổng chuồng rồi” . J-hope đánh mông Jimin . Lúc đó J-hope đang trong quá trình theo đuổi Min heo .
“Ai là của anh , nói cho mà biết , em đây là kho báu quý không bao giờ thuộc vào tay anh đâu hứ” . Nói thế nhưng bây giờ đã ngoan ngoãn nằm dưới Hobbie rồi đấy thôi . Chỉ được cái mạnh miệng .
Cứ thế cho đến lúc đồng hồ điểm 8 giờ , phía cửa công viên đã xuất hiện một cậu trai trắng hồng , xinh đẹp (từ này hơi kỳ nhở=]]]) . Jungkook mặc chiếc áo hoodie trắng hình thỏ cùng với quần jean đen . Tuy giản dị nhưng cậu vẫn luôn nổi bật . Jungkook bước vào trong , trong lòng không khỏi bồn chồn . Rốt cuộc Jimin tức tối hét vào điện thoại bảo cậu đến khu vui chơi làm gì nhỉ? Hình như là cậu giẫm phải vật gì đó , là một bông hồng . Cậu hốt hoảng nhặt lên , may là chỉ giẫm lên thân hoa. Tiếp theo đó là những bông hồng khác được cậu nhặt lên suốt cả quãng đường đi đến vòng quay ngựa gỗ . Đến khi trên tay đã đủ một bó hồng cũng là lúc cậu đến nơi cần đến . Một hình trái tim được kết lại từ những cành hoa hồng . Xung quanh là những sáp nến thơm . Cậu bước vào trong lòng trái tim theo đúng như những gì Jimin dặn .
Bỗng phía sau cậu sáng rực , vòng quay ngựa gỗ chuyển động . Mỗi một chú ngựa đi qua lại hiện lên những bức hình của cậu . Jungkook mở to mắt , ai đã chụp hình cậu nhiều như thế? Phía sau có hai bàn tay bịt mắt cậu lại .
“Đoán xem anh là ai?” .
GIỌNG nói cất lên khiến cậu rối bời . LÀ JIN HYUNG
“Jin hyung?”
“Đúng rồi , Kookie em thật thông minh “
“Hyung à thế này là sao?”
Cậu quay lại , trên tay Jin hyung là một chùm bóng lớn . Trên đó đều có ghi những câu tỏ tình , nét chữ rất nắn nót .
“Jungkook , hyung yêu em . Đã yêu em ngay từ lần gặp đầu tiên rồi . Em có thể còn bé nên không nhận ra được tình cảm của hyung . Nhưng từ bây giờ hyung sẽ chứng minh cho em thấy”
Jin quỳ một chân xuống , tay đưa cho cậu chum bóng đấy . Anh mỉm cười rạng rỡ
“Hyunggg..hyunggg à . Em…”
Phía trong , có một kẻ mắt đã đỏ ngầu . Trong lòng nóng như lửa đốt . Đồ khờ , chẳng phải là bảo thích anh hay sao ? Bây giờ còn không dứt khoác mà cứ ấp úng , mặt lại đỏ hết cả lên . Thật ra Taehyung xem Jin như một người anh thật sự . Đó là lí do mà anh không thể tỏ vẻ không tán thành được. Anh quay lung bước đi. Bỏ lại một cặp đôi sắp thành và những kẻ đang nhoi nhoi lại phía sau . Anh đang rất buồn . Một cảm giác thật tồi tệ .
Jungkook cứ dáo dác tìm hình bóng của ai đó . Ngay lúc này , cậu muốn anh xuất hiện giải thoát cho cậu nhưng anh đâu rồi?
“Hôm nay tuyết sẽ không rơi vào lúc 10 giờ đâu , vì ai yêu nhau thật sự thì mới có thể cùng nhau ngắm mùa tuyết rơi đầu tiên “
“Anh quản lý , anh nói thế là sao?”
“Bà anh nói đấy . Những ai thật sự yêu nhau thì mới cùng nhau ngắm mùa tuyết đầu được”
“Không đâu , hôm nay tuyết sẽ rơi . Đúng lúc kim đồng hồ điểm 10 giờ , Jungkook sẽ cùng với Jin hyung đón mùa tuyết đông đầu tiên”
“Em cá với hyung không ? Em nên cân nhắc , có thể sẽ thua đậm đấy”
Anh quản lí nháy mắt nhìn Taehyung .
“Đi , nếu em không tin thì về KTX đắp chăn ngủ cho ấm . Hôm nay chúng nó sẽ đi suối nước nóng để chống lạnh . Nếu trong lòng muộn phiền thì đừng đi “
Taehyung gật đầu rồi cùng anh quản lí đi về KTX . Anh muốn ngủ , có thể nhắm mắt mãi mãi để không phải đối mặt ngày mai Jin hyung sẽ nắm tay Jungkook về từ suối nước nóng .
---------------------------------------------------------
“Taehyungggggggggggg , anh mau xuống đây , em muốn nói chuyện với anh”
Tiếng hét chói tai của Jungkook kéo Taehyung tỉnh dậy . Đồng hồ chỉ mới 9 giờ 55 , sao cậu lại quay về đây ?
“Có chuyện gì chẳng phải em nên ở cùng với Jin hyung hay sao?”
Chỉ còn chút nữa thôi , tuyết có rơi hay không? Bây giờ chỉ còn anh và cậu
“Anh biết Jin hyung sẽ tỏ tình với em?”
“Ừm”
“Thế sao anh không ngăn lại hay nói cho em biết”
“Tại sao anh phải làm vậy ? Anh nghĩ chúc phúc cho hai người là tốt rồi” .
Nói dối
“Hóa ra anh vẫn không biết gì cả . – Mắt cậu cụp xuống , long mi dài chuyển động – Thôi không có gì cả ,chỉ là không thấy anh nên em mới đi tìm thôi . Em đã từ chối rồi . Em nói xong rồi , hyung mau lên phòng ngủ đi , em về . Ngủ ngon “
Taehyung ngớ người , đã từ chối sao? Anh nhìn theo dáng nhỏ bé của cậu chạy đi , vai đã run lên , chắc chắn là đang khóc . Nhìn đồng hồ , chỉ còn một vạch thôi , kim giờ sẽ điểm 10 giờ .
Jungkook đang chạy , cậu cảm thấy như muốn ngất tại nơi này . Thì ra bao lâu nay anh đều mong cậu sánh đôi cùng người khác . Thì ra anh vô tâm đến vậy . Hay có thể là cậu chẳng quan trọng đối với anh . Đang miên mang suy nghĩ chợt tay cậu bị ai đó nắm lại . Một hơi ấm truyền sang má cậu ,hơi ấm rất quen thuộc .
Taehyung đang ôm Jungkook trong lòng . Tay anh siết chặt eo thon của cậu . Áp má cậu vào lòng anh . Ít ra anh vẫn muốn đón mùa tuyết đầu thật trọn vẹn với ai đó anh cho là quan trọng .
“Em yêu anh , Taehyunggie” .
Và tuyết đã rơi …
Môi cậu tím tái vì lạnh thật không thích hợp với câu nói cậu vừa thốt ra . Anh cúi đầu , với ý nghĩ muốn sưởi ấm môi cậu . Lần đầu tiên , anh áp nhẹ môi mình lên đôi môi bé xinh của một thằng con trai . Và anh có cảm giác . Đó là loại cảm giác không biết phải tả như thế nào . Anh chỉ biết , từ đó đến nay anh chưa từng trải qua .
End chap 5