Vui lòng không sao chép, chuyển ver dưới mọi hình thức!
Edit: Tịch – Beta: Nguyệt nhi
Ngay lúc đó, trong không gian của hệ thống.
"Khụ khụ khụ... Kí chủ, hoan nghênh trở về..." 115 trôi nổi xoay quanh trên không trung, cách Cố Thanh Mâu một đoạn ngắn, nhìn Cố Thanh Mâu xuất hiện trong không gian hệ thống, giọng nói hơi xấu hổ mở miệng, nó cảm giác bây giờ nói hoan nghênh trở về, hình như có chút không ổn lắm.
"Kí Chủ, ngài... làm sao vậy?" 115 nhìn Cố Thanh Mâu im lặng trong không gian hệ thống, không khỏi có chút lo lắng, từ từ đến gần Cố Thanh Mâu.
115 âm thầm nuốt từng ngụm nước, nó thật vất vả mới tìm được kí chủ, chắc sẽ không bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn đến đơ rồi chứ?
"Kí chủ?" 115 tiến gần Cố Thanh Mâu, quơ quơ trước mặt cô.
"Câm miệng!"Cố Thanh Mâu có chút lạnh lùng nói, cô dùng một tay nắm lấy quả trứng gà, đó chính là 115, nheo mắt lại, ánh mắt hiện ra vẽ lạnh lẽo, mở miệng tiếp tục nói.
"115, nói cho tôi biết, bây giờ tình huống như thế nào rồi?"
"Khụ khụ khụ... Kí chủ, tình huống hiện giờ là... Ngài lại chết một lần nữa, tiếp tục được đưa tới hệ thống." 115 vội ho một tiếng, cảm thấy không khí bây giờ có chút xấu hổ, kèm theo là lo lắng, lo lắng Cố Thanh Mâu dùng lực mạnh, bóp vỡ nó luôn.
"Hự hự, kí chủ ngài kiềm chế một chút, ngài yêu nhất là 115 mà, ngài không nỡ bóp chết tôi đâu, đúng không?" 115 thấy Cố Thanh Mâu không nói lời nào, lại tiếp tục mở miệng.
Cố Thanh Mâu buông lỏng 115 ra, sắc mặt vài phần âm trầm, cảm thấy gân xanh đang nổi lên đầy trên trán của cô, quả thực đã gặp quỷ rồi, trọng sinh có phải là hở tý sẽ bị chết không, con mẹ nó bị cùng một người chọc cho tức chết, người nam nhân này hình như rất hứng thú gϊếŧ cô?
Vốn muốn gây chuyện nhưng không thề ngờ rằng, gây chuyện không thành, lại bị người khác gϊếŧ chết mất rồi.
"Ta cần giải thích một chút, người nam nhân này có thân phận gì, ngươi nói ta trọng sinh thành nhân vật phản diện trong tiểu thuyết, hiện tại ta cũng đang trong tiểu thuyết rồi, như vậy xin hỏi, người đàn ông kia, hoàn toàn không xuất hiện trong kịch bản, lại liên tiếp gϊếŧ ta là sao? Ta gặp quỷ à?" Cố Thanh Mâu nhìn 115. 115 đương nhiên biết rõ ký chủ của nó đang vô cùng giận dữ, sáng suốt núp ở trong góc, lựa chọn trầm mặc.
Cố Thanh Mâu nhìn 115 không nói gì, chỉ có thể hít sâu một hơi, tự nói với bản thân phải giữ tỉnh táo, bây giờ cách lúc hồi sinh lại còn một thời gian ngắn, cô nhìn lên màn hình quay "thi thể" của cô, quan sát người nam nhân kia, xem mục đích cuối cùng của anh ta là gì.
Chỉ thấy nam nhân ôm thi thể của cô, chậm rãi đi tới một nơi vắng vẻ, đặt cô trên mặt đất, nam nhân vẫn che mặt, không để lộ khuôn mặt của mình, chỉ nhìn thấy một đôi mắt xếch hẹp dài mị hoặc, nhìn thi thể của Cố Thanh Mâu, ánh mắt ưa thích không rời, hình như là do anh đoạt được món đồ thú vị, sau đó lấy tay lau đi vết máu trên mặt cô, vén tóc ra lộ rõ khuôn mặt Cố Thanh Mâu.
"..."Cố Thanh Mâu âm thầm quan sát anh cùng thi thể trên mặt đất, trong đầu bỗng nhiên nghĩ tới một thứ.
"Sau khi ta chết, thân thể đều mặc cho anh ta định đoạt, cái tên biếи ŧɦái điên cuồng muốn gϊếŧ ta, chẳng lẽ là muốn...**?"
"Khụ khc... Kí chủ, ngài tự cầu phúc đi." 115 nghe Cố Thanh Mâu nói, nó cũng không biết người nam nhân này đang muốn làm gì, càng không biết vì sao lại gϊếŧ ký chủ của nó.