Cửu Thiên

Chương 74: Ba loại cảnh giới

Hai người Phương Quý cùng với A Khổ đều hoàn toàn biến sắc, chỉ cảm thấy như đang đối mặt với mũi kiếm, hết lần này tới lần khác lại không dám động một bước. Sợ động là sẽ bị vô tận kiếm quang làm cho bị thương.

Thẳng đến thật lâu sau, uy thế của một kiếm kia mới dần dần rút đi, giống như là mưa rào kết thúc, Mạc Cửu Ca đã trở tay cầm kiếm, đứng ở tại chỗ, mọi thứ ở chung quanh đều giống như trước, giống như là hắn căn bản không có chém ra một kiếm kia, thế nhưng qua một hồi lâu sau, hoa màu ở bên cạnh hắn mới đột nhiên nhao nhao rơi xuống, giống như là một cây thước kẻ bị cắt, trong vòng phương viên mười trượng, thế mà bị chém ra một cái vòng tròn tinh chuẩn.

Phương Quý thấy vậy liền ngây người, lẩm bẩm nói: "Nếu một kiếm này chém ở trên người của mình..."

Sắc mặt của A Khổ vào lúc này trái lại là lại càng khổ hơn, thầm nghĩ trong lòng: "Mỗi một lần xuất kiếm, tiên sinh đều mất đi mấy phần thần phách..."

Mà Mạc Cửu Ca cũng đứng một hồi lâu mới lắc đầu nói: "Đây cũng là một kiếm ta lĩnh hội được khi mới tiến vào giang hồ, khi đó ta có một bầu nhiệt huyết, đầy bụng hào hùng, chỉ muốn dùng kiếm chém xuyên qua mọi hướng và đánh bại cường địch. Tâm tính là trọng yếu nhất, chỉ là bây giờ cảnh còn người mất, ta còn có thể thi triển kiếm này, nhưng lại không tìm về được tâm tình lúc ban đầu, bây giờ cũng chỉ có thể thi triển kiếm chiêu cho ngươi xem, giảng cho ngươi nghe tâm pháp, nhưng lại không có cách nào trực tiếp khiến cho ngươi ngộ được chân lý, có thể học được hay không, vẫn là phải dựa vào chính ngươi..."

"Tốt, tốt, ta học, ta học!" Phương Quý vội vã đáp ứng, cái gì mà tâm tính chân lý, hắn cũng không hiểu được, chỉ cảm thấy một kiếm này thật sự là mạnh đến cực điểm.

Nếu như học được kiếm này, còn sợ một kiếm chém vỡ núi đá của Trương Xung Sơn?

Mạc Cửu Ca nhìn Phương Quý một chút, thấy mặt mũi của Phương Quý tràn đầy sự hưng phấn và kích động, liền biết là Phương Quý nghe không hiểu lời nói của mình, nhưng hắn cũng lười nhiều lời, từ từ nói ra tâm pháp của một kiếm này, Phương Quý có thể học được hay không, hắn cũng không để ý.

Bây giờ Phương Quý đã trải qua hơn nửa năm ma luyện, đã sớm có nền tảng trên kiếm đạo, muốn học một kiếm này cũng không khó.

Trước sau bất quá chỉ hơn phân nửa canh giờ, hắn đã nắm giữ bộ pháp cùng với bí quyết xuất kiếm của một kiếm này, thế là hứng thú bừng bừng muốn đi luyện tập.

"Dùng kiếm này để luyện!"

Nhưng cũng ngay vào lúc này, Mạc Cửu Ca lại đưa thanh kiếm đá màu đen tới, vào trước khi Phương Quý tiếp nhận, hắn lại nhìn thanh kiếm này rất sâu sắc, dường như có một chút luyến tiếc, nhưng rất nhanh cũng liền phai nhạt, nói: "Ngươi có thể chọn được kiếm này ở trong Linh Binh Các cũng là hữu duyên, dùng nó để thi triển Thái Bạch Cửu Kiếm Ca chính là không thể thích hợp hơn, kiếm đi nhẹ nhàng, nhưng Thái Bạch Cửu Kiếm Ca kiếm thứ nhất lại là cần đầy đủ lực lượng, kiếm này mặc dù hơi cùn một chút, nhưng lại phù hợp hơn so với Quỷ Linh Kiếm của ngươi!"

"Thanh kiếm này..." Phương Quý nhận lấy thanh kiếm đá màu đen trĩu nặng, sắc mặt cũng là ngưng lại.

Hắn cũng không biết lúc trước thanh kiếm này vừa lúc rơi vào bên cạnh chân của mình, có phải là do A Khổ sư huynh giở trò quỷ hay không, nhưng lúc hắn nhìn thấy thanh kiếm này, một chút cảm giác khác nổi lên ở trong lòng ngược lại là thật, chẳng lẽ nói chính mình thật sự là hữu duyên cùng với Thái Bạch Cửu Kiếm Ca?

"Sau khi luyện thành một kiếm này, so với Kim Quang Thần Ngự Pháp thì như thế nào?" Dằn xuống sự kích động ở trong lòng, Phương Quý ngẩng đầu hỏi Mạc Cửu Ca.

Sau khi học xong một kiếm này có đánh thắng được Trương Xung Sơn hay không quả thực là vấn đề mà hắn quan tâm nhất.

"Thuật pháp cùng với kiếm đạo, bên nào mạnh bên nào yếu, vẫn là phải dựa vào người..."

Mạc Cửu Ca mới mở miệng, Phương Quý liền nhíu mày, hắn phiền nhất là loại trả lời nước đôi này.

Bất quá cũng may là Mạc Cửu Ca không có qua loa tắc trách, sau khi cười cười liền nói: "Bất quá nếu ngươi như hỏi ta Thái Bạch Cửu Kiếm Ca liệu có yếu hơn Kim Quang Thần Ngự Pháp hay không, vậy thì chính là chuyện tiếu lâm, mấu chốt vẫn là phải xem thử ngươi có thể luyện một kiếm này đến trình độ gì, kiếm có ba loại cảnh giới nhập thân, nhập tâm, nhập thần, lực lượng mà mỗi một loại cảnh giới phát huy ra cũng đều không giống nhau!"

"Nếu như ngươi tu luyện một kiếm này tới cảnh giới nhập thân, vậy thì ngươi ngay cả đi tới trước mặt người tu pháp thuật ba trượng cũng đều không thể làm được, nếu như tu luyện tới cảnh giới nhập tâm, vậy thì miễn cưỡng còn có thể đọ sức, mà nếu như ngươi có thể tu luyện tới cảnh giới nhập thần, ở trong đồng cảnh giới thì có thể chiến thắng dễ dàng như cắt dưa thái rau!"

Chỉ cần tu luyện một kiếm này là đủ rồi?

Phương Quý không khỏi cảm thấy kích động, hỏi vội: "Vậy thì ba cái cảnh giới kia có ý tứ gì?"

Mạc Cửu Ca miễn cưỡng cười một tiếng, lười nhác trả lời, mà A Khổ thì là mở miệng nói: "Phương Quý sư đệ, kiếm đạo nhập thân, chính là chỉ ngươi học được bộ pháp cùng với kiếm chiêu, có thể mô phỏng giống như đúc, còn nhập tâm chính là chỉ ngươi tu luyện kiếm thức đến trình độ thuần thục không gì sánh được, khắc sâu ở trong tâm, vừa gặp được hung hiểm sẽ tự nhiên thi triển ra, giống như là phản ứng theo bản năng."

"Mà nhập thần thì là chỉ ngươi đã triệt để lĩnh ngộ tinh túy của một kiếm này, chém ra một kiếm, quỷ khốc thần sầu..."

Nói đến chỗ này, hắn có một chút dừng lại, không nói tiếp nữa.

Trong lòng thì lại là vang lên hai câu nói, một là: "Ngay cả chính tiên sinh bây giờ cũng không tìm về được sơ tâm, cũng đều không thể thi triển ra cảnh giới nhập thần kia!" Một câu nói khác thì là: "Ở trong các sư huynh đệ thất bại trước đó, bao quát cả ta đều là dừng bước ở cái cảnh giới nhập thần này..."

Nói cho cùng, một kiếm này có thể nhập thần hay không, mới là nơi mấu chốt có được tài nghệ trấn áp đồng môn hay không. Bằng không mà nói, cũng chỉ là một bộ kiếm pháp có một chút chút uy lực, còn không bằng một chút công pháp lợi hại trong tiên môn!

Phương Quý cũng không biết những điều này, chỉ là nghe thấy một kiếm này rất lợi hại, trong lòng liền có một chút kích động nói: "Nếu muốn luyện, đương nhiên phải tu luyện tới cảnh giới lợi hại nhất mới được, có bí quyết gì không? Làm như thế nào mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất tu luyện tới cảnh giới nhập thần?"

Nghe thấy câu hỏi này A Khổ liền không biết trả lời như thế nào.

Ngược lại là Mạc Cửu Ca nghe vậy liền cười cười, nói: "Kiếm là vũ khí của quân tử, cũng là vũ khí gϊếŧ người, nói dễ nghe hơn nữa thì cũng là dùng để gϊếŧ kẻ thù, cho nên nếu ngươi muốn học kiếm, đừng nói là cảnh giới nhập thần, cho dù là cảnh giới nhập tâm, cũng chỉ có một mẹo duy nhất, đó chính là chiến đấu, chiến đấu càng hung ác, kinh lịch càng nhiều hung hiểm, liền có thể nắm giữ một kiếm này càng nhanh, lúc đầu ta ngộ một kiếm này thế nhưng là trong khi đang gϊếŧ ra từ một đống địch nhân, nếu ngươi muốn tìm hiểu kiếm này, coi như là khổ luyện cả một đời cũng nhiều nhất là chỉ nhập tâm, muốn nhập thần thì phải đi kinh lịch hung hiểm và trắc trở!"