Cửu Thiên

Chương 71: Cắt hạch đào

Mạc Cửu Ca chắp tay ở sau lưng, chậm rãi bấm ngón tay, đến khi Phương Quý trở về thì đã bấm tới ngón thứ ba.

Nhìn qua khuôn mặt nhỏ khó nén vẻ đắc ý của Phương Quý, hắn chậm rãi gật đầu nhẹ, nói: "A Khổ nói ngươi chỉ mới luyện phi kiếm trong một tháng, hắn sẽ không nói dối, chuyện này cũng nói rõ ngươi có mấy phần thiên phú đối với ngự kiếm, bất quá hỏa hầu vẫn còn hơi kém một chút, hãy tiếp tục tu luyện đi, đến lúc nào có thể tiết kiệm một nửa thời gian liền coi như ngươi đạt đến tiêu chuẩn thấp nhất để tu luyện kiếm đạo của ta..."

"Tiết kiệm một nửa thời gian?" Phương Quý âm thầm tính toán ở trong lòng, không khỏi đặt câu hỏi: "Vậy cũng quá khó khăn rồi?"

Mạc Cửu Ca lộ ra thần sắc nhàn nhạt nói: "Không đủ khó thì sẽ nhất định không đủ mạnh!"

Phương Quý mặc dù không hiểu lắm nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.

"Ngoại trừ luyện kiếm..." Mạc Cửu Ca xoay người lại, nhìn Phương Quý hỏi: "Ngươi có biết Phân Quang Huyễn Ảnh hay không?"

Phương Quý gật đầu nhẹ, ở trong phi kiếm đều có phù văn, chỉ cần rót linh tức vào là liền có thể phân ra mấy đạo kiếm quang, bắn ra tứ phương, mặc dù hắn còn chưa từng luyện tập loại kỹ xảo này, nhưng vẫn biết được nguyên lý cơ bản, bây giờ hắn đã rất quen thuộc với Quỷ Linh Kiếm, nếu như hắn rót linh tức dồi dào vào, liền có thể phân ra chín đạo ánh kiếm màu đỏ ngòm trong nháy mắt, hết sức lợi hại!

"Hãy luyện cho thật tốt đi!"

Mạc Cửu Ca từ từ giơ tay lên, quả hạch đào màu xanh ở trong lòng bàn tay của hắn liền giống như là bị một cỗ lực lượng vô hình nâng lên bay ra ngoài, rơi xuống trên đỉnh đầu của một người rơm trong đồng ruộng bên cạnh, vững vững vàng vàng, lực lượng chính xác đến mức dọa người.

"Đứng ở bên ngoài 10 trượng, bắt đầu dùng kiếm quang cắt quả hạch đào này, sau đó là là ngoài hai mươi trượng, cắt hai quả hạch đào..."

Mạc Cửu Ca từ từ dặn dò, không nhanh không chậm.

"Cũng chỉ là cắt hạch đào?" Phương Quý nghe vậy liền trợn tròn mắt, không nhịn được mà hỏi: "Vậy phải luyện đến lúc nào mới thôi?"

Mạc Cửu Ca quay đầu nhìn Phương Quý một cái, giống như cười mà không phải cười, đột nhiên hắn đưa tay vẫy một cái, thanh kiếm đá màu đen ở trên tay của A Khổ bỗng nhiên bay vào trong tay của hắn, sau đó hắn cũng không quay đầu lại, tiện tay vung một kiếm, lại chỉ nghe một thanh âm "Ông" vang lên, một đạo ánh kiếm màu đen như mực bay ra ngoài, rơi thẳng vào trong rừng hạch đào cách đó mười trượng, đạo kiếm ý này rất thịnh vượng, thế mà bao phủ ròng rã mảnh rừng hạch đào chiếm diện tích hơn mười mẫu, giống như nước thủy triều đen kịt xuyên qua mảnh rừng hạch đào trong nháy mắt, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Sau nửa ngày, gió thổi ngọn cây, mảnh rừng hạch đào bỗng nhiên rung động ầm ầm.

Giống như là có một trận mưa to, tất cả hạch đào trên cây một viên tiếp nối một viên lộp bộp rơi xuống trên mặt đất.

Mà dọa người hơn chính là chỉ có hạch đào rơi xuống đất, ngay cả một nửa mảnh lá cây cũng đều không có rơi xuống...

Hai người Phương Quý cùng với A Khổ đều đã trợn tròn mắt.

Mạc Cửu Ca nhẹ nhàng buông thanh thạch kiếm màu đen xuống, ngồi về trên ghế mây, chậm rãi nói: "Đến khi cắt hết hạch đào mới thôi..."

Phương Quý thì cắt hạch đào!

A Khổ thì nhặt hạch đào!

Mạc Cửu Ca thì ăn hạch đào!

Cho tới bây giờ Phương Quý cũng không ngờ được, công pháp truyền thừa của tiên môn thế mà hoàn toàn không có thần bí cùng với tiêu dao như trong tưởng tượng của hắn, trái lại là còn cực kì khô khan và không thú vị, hơn nữa còn rất tra tấn người, đây làm sao có thể là tu tiên vấn đạo trong truyền thuyết chứ, căn bản chính là gây chiến cùng với hạch đào!

Từ khi hắn bắt đầu quyết định đi theo Mạc Cửu Ca luyện kiếm, tràn đầy ở trong đầu đều là hạch đào!

Theo lời nói lúc đầu của Mạc Cửu Ca, Thái Bạch Cửu Kiếm Ca có hết thảy chín thức kiếm quyết, mỗi một thức kiếm quyết cũng đều ẩn chứa biến hóa vô tận, có thể trảm yêu trừ ma, trấn áp người cùng thế hệ, nói đến mức ánh mắt của Phương Quý sáng ngời, nước bọt cũng đều ứa ra, tràn đầy trong đầu đều là hình ảnh phi thiên độn địa kiếm ngự Cửu Thiên, nhưng thật sự đến thời điểm bắt đầu luyện kiếm, mới phát hiện cái quá trình luyện kiếm này cũng kém quá xa so với trong tưởng tượng.

Mạc Cửu Ca cũng chỉ truyền cho hắn một chút khẩu quyết mà thôi, sau đó còn lại chính là để cho hắn khổ luyện, một lần lại một lần, một ngày lại một ngày, chỉ là cầm phi kiếm ở trong tay, cắt những quả hạch đào ở cách xa mười trượng, từ lúc vừa mới bắt đầu căn bản là không điều khiển nổi kiếm quang, lại đến về sau từng kiếm chuẩn xác, sau đó liền kéo dài khoảng cách, điều khiển đồng thời hai đạo kiếm quang để cắt hai quả hạch đào, sau đó là ba quả hạch đào...

Hơn nữa thân pháp ngự kiếm của hắn cũng một mực không có giảm xuống, mỗi ngày đều phải bay loạn ở trong núi, đồng thời lần lượt tăng lên tốc độ cùng với thân pháp, liền ngay cả linh tức dư thừa của Phương Quý cũng đều là mỗi ngày tiêu hao sạch sẽ, còn cần phải ăn vào mấy viên Bổ Khí Đan để bổ sung pháp lực, có thể thấy được trong một ngày Phương Quý đã bị nghiền ép thành bộ dáng gì, ăn bao nhiêu đau khổ...

Nếu không phải là vào thời điểm Mạc Cửu Ca truyền pháp, dùng một kiếm chém rớt hạch đào đầy rừng, quả thực là đã khiến cho Phương Quý kinh diễm, hắn sẽ thực sự không chống đỡ nổi.

Mà ngoại trừ mỗi ngày ma luyện phi kiếm cùng với ngự kiếm, Phương Quý còn có bài tập ngoài định mức.

Có ma luyện kiếm thức cơ sở, có nghiên cứu vô số điển tích kiếm đạo, còn có nhận chiêu cùng với phá chiêu vô cùng vô tận...

Đương nhiên, những thứ này đều không phải là do Mạc Cửu Ca dạy!

Mạc Cửu Ca là một kẻ lười biếng, mỗi ngày chỉ chỉ điểm vài câu liền ngồi ở trên ghế mây thần du thiên ngoại, nhìn hắn trông coi vài mẫu ruộng tốt giống như là một người nông dân trung thực, nhưng ở với hắn lâu rồi Phương Quý mới phát hiện ra, con hàng này căn bản chính là đang giả bộ, chưa bao giờ thấy hắn đi xuống ruộng, lợn rừng chạy vào trong ruộng phá phách hắn cũng chẳng buồn đuổi, đơn giản chính là một tên du thủ du thực ở trong thôn...

Mạc Cửu Ca lười như vậy, tự nhiên là không thể trông cậy vào việc hắn dạy cho Phương Quý được bao nhiêu thứ, cho nên những bài tập cơ sở này đều là do A Khổ sư huynh dạy cho Phương Quý, bình thường Phương Quý dùng phi kiếm cắt hạch đào, A Khổ sư huynh liền đi nhặt hạch đào, Phương Quý đọc kiếm điển, chính là A Khổ sư huynh giúp đỡ hắn giải tỏa nghi vấn, Phương Quý luyện tập phi kiếm, A Khổ sư huynh sẽ giúp hắn tính toán thời gian, Phương Quý luyện kiếm chiêu, A Khổ sư huynh sẽ bồi luyện...

Liền ngay cả vào lúc Phương Quý không chịu đựng nổi, muốn lười biếng một chút, cũng là do A Khổ sư huynh ở bên cạnh khuyên hắn: "Phương Quý sư đệ, kiếm đạo của tiên sinh rất lợi hại, nhưng trên đời này sẽ không có bản lĩnh tự nhiên có được, bản lĩnh càng là lợi hại, càng là cần phải chịu khổ cực để học tập, muốn hưởng thụ phải chịu cực trước, ngươi bây giờ là đang chịu cực, đây đều là tiền vốn để ngươi hoành hành bá đạo trong tương lai..."