Cửu Thiên

Chương 56: Quỷ ảnh Tử Phương Quý

"Top 10 thí luyện Thập Lý Cốc đã được định đoạt?"

Mặc dù trên bệ đá xảy ra rối loạn, đám người quan chiến ở ngoài cốc cũng đã đứng lên.

Thái Bạch Tông thu đồ đệ ba năm một lần, mặc dù mỗi một lần cũng đều sẽ có một chút Mầm Tiên đặc thù trực tiếp được an bài tiến vào Thanh Khê Cốc hoặc có thể là Hồng Diệp Cốc, nhưng những trường hợp đó dù sao cũng rất ít, thuộc về sự chiếu cố đặc biệt, phần lớn đệ tử vẫn là cần đi ra từ Ô Sơn Cốc, trải qua tầng tầng sàng chọn, cũng bởi vì như vậy, mười người nổi bật triển lộ tài hoa ở bên trong mỗi một lần thí luyện Thập Lý Cốc, cũng thường thường sẽ đại biểu cho kỳ tài bên trong đệ tử lần này, là nhân vật đáng giá được bồi dưỡng, coi như là trưởng lão chấp sự cũng đều rất coi trọng!

"Quỷ Động Nhai Triệu Thái Hợp, Lăng Hà Trương Kinh, Vi Sơn Mạnh Lưu Hồn, Lam Nguyệt Hồ Trịnh Nguyệt Quỳnh..."

Bây giờ thí luyện còn chưa kết thúc, nhưng ánh mắt của đám người ngoài cốc trong cốc đã quét tới khuôn mặt của mười người trên bệ đá, ghi tạc bộ dáng cùng với tính danh của mười người này vào đáy lòng, sau khi quét nhìn qua, cũng có hơn phân nửa người đều lộ ra biểu lộ quả nhiên là thế, những người nổi bật này vào trước khi tham gia thí luyện đã hiển lộ tài năng của mình, vô luận là gia thế hay là tư chất, đều là cực giai.

Duy nhất khiến cho người ta ngoài ý muốn, chính là kẻ xếp sau cùng.

Hắn tuổi còn nhỏ, thấp hơn không ít so với người chung quanh, giống như bé con, nửa người nhuốm máu, bộ dáng cũng rất thê thảm.

Chẳng ai ngờ rằng, ở trong Top 10 thế mà lại có kẻ này.

Ở phía xa xa, Nhan sư tỷ nhìn đứa nhỏ kia, lộ ra sắc mặt hơi ngạc nhiên, không phác giác được là ngay cả miệng cũng đều nhẹ nhàng mở ra.

Ở địa phương càng xa hơn một chút thì là một mảnh đệ tử Tiểu Thạch Kiều ngây người như phỗng, bọn hắn nhìn Phương Quý đứng ở trên bệ đá, sắc mặt đầu tiên là từ kinh ngạc trở nên hoảng sợ, lại từ hoảng sợ trở nên khó có thể tin, lại đến lúc sau, cũng không biết bắt đầu từ ai, bỗng nhiên biến thành vẻ mừng như điên, kêu to lên một tiếng ầm vang, nhao nhao phất tay nhảy vọt, lớn tiếng kêu: "Phương Quý sư đệ, tốt lắm!"

Thí luyện Thập Lý Cốc khó khăn cỡ nào, ai có thể nghĩ tới Phương Quý thế mà thật sự thông qua được?

Càng có ai có thể ngờ được, hắn lại có bản sự đoạt được Top 10?

Càng mấu chốt hơn chính là, vị Phương Quý sư đệ này chỉ mới nhập môn được nửa năm mà thôi!

...

---

Thí luyện vẫn còn tiếp tục, nhưng trận tranh đoạt kịch liệt nhất đã qua.

Bởi vì không còn vị trí Top 10, cho nên đệ tử thông qua ba cửa ải ở phía sau cũng không có tranh đấu kịch liệt như vậy, mà là tận khả năng dùng thời gian ngắn nhất xông qua ba cửa ải, leo lên bệ đá, vào trước khi thanh hương cháy hết, ở bên trong hai, ba trăm đệ tử tham gia thí luyện, cũng chỉ có năm mươi, sáu mươi người thành công leo lên bệ đá, những người còn lại chỉ có thể là nửa đường bị thương rời khỏi, hoặc chỉ có thể ngóng nhìn bệ đá, lòng sinh tuyệt vọng...

Năm mươi, sáu mươi người này chính là đệ tử ngoại môn nổi bật có thể sớm tiến vào Hồng Diệp Cốc tu hành.

"Kết quả của lần thí luyện này cũng không tệ lắm, số người thông qua so với trong tưởng tượng của ta còn nhiều hơn một chút!"

Bạch Thạch trưởng lão phất tay áo, một tòa trận kỳ bay ra, rơi vào trong Thập Lý Cốc, liền khởi động trận pháp ở hai bên vách đá, vách núi ầm ầm khép kín, Thập Lý Cốc hóa thành một đạo khe hở không đáng chú ý một lần nữa, chờ đợi lần mở ra tiếp theo.

Tất cả chấp sự cùng với đệ tử nội môn cũng đều trở nên bận rộn, cứu chữa đệ tử thụ thương trong lần thí luyện này.

Các đệ tử quan chiến khác thì đều nhao nhao tụ tập tới, đứng ở dưới bệ đá ngưỡng mộ những người đã trổ hết tài năng này.

"Ài, một bước lên trời, bọn họ đã liều mạng thành công, con đường tu hành liền rộng mở hơn so với chúng ta rất nhiều..."

"Sớm tiến vào Hồng Diệp Cốc, lần sau gặp mặt, thân phận của mọi người liền trở nên khác biệt..."

"Triệu Thái Hợp sư huynh quả nhiên là tuyệt thế kỳ tài, nghe nói vào lúc trước hắn đã có tư cách trực tiếp tiến vào Thanh Khê Cốc tu hành, thế nhưng hắn vẫn tình nguyện bắt đầu ma luyện từ Ô Sơn Cốc, bây giờ quả nhiên là không phụ kỳ vọng, trở thành người đứng đầu trong lần thí luyện này, thật sự là không tầm thường..."

"Ba người Trương Kinh, Mạnh Lưu Hồn, Hứa Nguyệt Nhi, được xưng là ngoại môn tam kiệt, lần này cũng quả nhiên đã không khiến cho mọi người thất vọng, đồng thời tiến vào Top 10, phân biệt xếp hạng thứ ba, thứ năm, thứ tám, trước kia cũng không biết có bao nhiêu người âm thầm ghen ghét, nói bọn họ chỉ là dựa vào gia thế mới có được bực tu vi này, nhưng lần này bọn họ chính là dựa vào thực lực đoạt được Top 10, hẳn là sẽ không có kẻ nào đàm tiếu nữa đi?"

Vô số âm thanh nghị luận bao hàm ghen ghét cùng với hâm mộ truyền trong khắp đám người.

Có người than thở nói: "So sánh cùng với bọn hắn, ta ngược lại càng xem trọng vị Phương Quý sư đệ kia, chớ nhìn thấy hắn nhỏ tuổi, hắn ở trong lần thí luyện này, thế mà ngoại trừ thuật ngự kiếm thì không có hiển lộ bất kỳ thủ đoạn nào, chuyện này cũng đã đầy đủ kinh người, cuối cùng càng là ở trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, liều mạng đoạt được vị trí Top 10 cuối cùng ở trong tay của Trương Xung Sơn, thật sự là quá kinh diễm..."

"Không sai, kiếm như quỷ ảnh, có thể xưng là xuất quỷ nhập thần..."

"Các ngươi hãy chờ đi, cái tên Quỷ ảnh Tử Phương Quý, tất nhiên sẽ danh chấn tiên môn trong tương lai!"

Ở trên bệ đá, Bạch Thạch trưởng lão cũng đang hài lòng quét nhìn qua đám người, nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Các ngươi đạo tâm kiên ổn, không sợ hung hiểm và nguy cơ, xông xáo qua thí luyện, đều là lương tài, đặc cách cho các ngươi sớm tiến vào Hồng Diệp Cốc, truyền thừa đại đạo tiên môn, đây là tạo hóa mà thường nhân không cầu được, nhưng các ngươi cũng không được kiêu ngạo, làm giảm uy danh của Thái Bạch Tông..."

"Đệ tử cẩn tuân pháp chỉ!"

Trên bệ đá, tất cả mọi người thông qua khảo hạch đều là khom mình hành lễ, cùng nhau đáp ứng.

Vào lúc này, ở trong những đệ tử này, cũng có một số người bản thân bị trọng thương, thậm chí là không ngừng chảy máu, nhưng ai cũng không muốn rời khỏi bệ đá đi chữa thương, dù sao thì đây cũng chính là thí luyện Thập Lý Cốc ba năm một lần, là thời điểm vinh dự nhất, ai muốn bỏ lỡ chứ?

"Cho các ngươi bảy ngày thời gian, chữa thương và chỉnh đốn, sau đó liền đến nhận ban thưởng, chuẩn bị báo danh tiến vào Hồng Diệp Cốc!"

Sau khi Bạch Thạch trưởng lão phân phó xong liền nhìn thoáng qua Phương Quý, bảo hắn đi theo mình.

Vấn đề này tự nhiên là có người chú ý.

"Tại sao Bạch Thạch trưởng lão tại mang thằng nhóc kia rời đi?"

Ở trong đám người, Trương Xung Sơn mắt thấy Phương Quý được Bạch Thạch trưởng lão mang đi, trong lòng cũng lập tức có một chút hồ nghi.

Vào trước khi tham gia lần thí luyện này hắn cũng đã bí mật điều tra qua, đạt được kết quả không sai biệt lắm cùng với Lương Thông, thằng nhóc nhập môn nửa đường này mặc dù rất có tiền tài, nhưng hẳn không phải là người có bối cảnh thâm hậu gì, nhất là vào trước khi thí luyện, hắn biết được thằng nhóc này đã từng làm cho kỳ tài Hồng Diệp Cốc - Nhan sư tỷ tức giận, lúc này mới kiên định động thủ với Phương Quý...