Xuyên Nhanh Nữ Xứng: Nữ Thần Quốc Dân, Soái Tạc Thiên!

Chương 1: Cô ngoại trừ mỹ mạo chỉ còn hai bàn tay trắng (1)

Bạch Tửu mở mắt ra, lọt vào tầm mắt là một căn phòng xa lạ.

Cô cũng không hoảng loạn, đã sớm quen sau khi mở mắt, sẽ xuất hiện ở một thế giới xa lạ, lại có được một thân phận không thuộc về mình.

Bạch Tửu xuống giường, đi tới trước gương, người trong gương có mái tóc dài, đuôi tóc hơi xoăn, tăng thêm một tia điềm mỹ, khuôn mặt của cô tự nhiên là không kém, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn, cô khẽ cong khóe miệng, mắt như hồ thu dường như có một dải ngân hà, nghịch ngợm đáng yêu.

Đây là một khuôn mặt thanh thuần mà lại mỹ diễm, chỉ là váy ngắn trên người có chút hở hang.

Theo lệ thường, bất luận đi tới thế giới nào, gương mặt này vĩnh viễn đều là của cô, không thay đổi chút nào.

Bạch Tửu vẫn cảm thấy rất vừa lòng vời điều này, nếu để cô làm nhiệm vụ với khuôn mặt không phải của mình, vậy trong lòng cũng sẽ cảm thấy cách ứng.

Cô giơ tay lên xẹt qua không khí, một tấm danh thϊếp chỉ cô nhìn thấy màu lam nhạt xuất hiện, hiện lên trên không trung.

Họ tên: Bạch Tửu

Mã số: 9981

Cấp bậc: Ba cấp

Số nhiệm vun hoàn thành:23

Còn có một dòng chữ nhỏ bên dưới: Đang chấp hành nhiệm vụ thứ 24, cố gắng công tác, nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ.

Bạch Tửu nhìn hai chữ “ba cấp”, mím môi, cô là một công nhân bình thường trong Cục Quản lý Thời không, mộng tưởng chính là có một ngày có thể trở thành công nhân cấp sáu, chỉ có trở thành công nhân cấp bậc cao nhất, cô mới có cơ hội tiếp xúc với văn kiện tư mật trong Cục.

Cục Quản lý Thời không có rất nhiều bộ môn, Bạch Tửu ở trong bộ môn “Vai phụ”, cho nên mỗi một lần đi vào các thế giới khác nhạ, cô đều lấy kịch bản nữ phụ.

“Nữ phụ”, ở Mary Sue văn, nữ phụ muốn cướp đàn ông với nữ chính, ở nữ cường văn, nữ phụ muốn cướp đàn ông với nữ chính, ở tu tiên văn, nữ phụ vẫn muốn cướp đàn ông với nữ chính.

Đương nhiên, xét thấy nữ phụ chính là nữ phụ, cô không có khả năng cướp được đàn ông, không chỉ có thế, một số hành vi nhằm vào nữ chính lại là chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính.

Một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, nếu không có một nữ phụ ác độc, thật sự không tính là đủ tư cách.

Đương nhiên, nhiệm vụ của Bạch Tửu không phải là cướp đàn ông với nữ chính, nói thực ra, cho dù có thời điểm cô không quen nhìn nữ chính, cũng sẽ không muốn ở bên nam chính bá đạo, đầu tiên, nam chính bất luận thế nào đều sẽ toàn tâm toàn ý với nữ chính, đây mới là “Nam chính”, thứ hai, nam chính và nữ chính nói thế nào đều là một đôi, nếu hủy đi, Bạch Tửu sẽ cảm thấy hành vi của mình rất không có đạo đức.

Cho nên bất luận đi tới thế giới nào, Bạch Tửu đều rất lý trí, cô chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ cô phải hoàn thành, có thể không trêu chọc nam nữ chính, cô sẽ không đi trêu chọc.

Bạch Tửu chạm tay vào danh thϊếp, lập tức, cốt truyện và nhiệm vụ đều truyền vào trong đầu cô.

《 Ảnh hậu kiều thê của tổng tài bá đạo 》, tên này đã khái quát được thân phận của nam nữ chính, nữ chính Tống Nhất Nhất từ một diễn viên thế thân, lại trở thành ảnh hậu nổi tiếng thế giới, nghe là một quá trình cố gắng, đương nhiên, nếu phía sau không có tổng tài Văn Bỉnh của công ty giải trí lớn nhất như có như không cho cung cấp cơ hội mà nói, như vậy chỉ bằng giả thiết thế giới này nữ phụ nào cũng muốn hại Tống Nhất Nhất, Tống Nhất Nhất đã sớm bị nữ N hãm hại.

Thân phận của Bạch Tửu càng đơn giản, cô là một tiểu hoa đán trong giới giải trí, vẫn được xưng là bình hoa tiểu hoa đán, muốn kỹ thuật diễn không có kỹ thuật diễn, nhưng cô không thiếu tài nguyên, tuy rằng cô không có kỹ thuật diễn, nhưng cô có thể kéo đề tài a, mỗi một lần quay phim, đều có thể bị người trên mạng bàn tán, cho nên cô còn có thể mang phim của mình đứng đầu, còn có thể vì phim mới tiết kiệm tiền mua hot search đâu.

Chỉ như thế, nhà đầu tư có thể không thích cô sao?

Đương nhiên, nếu là nữ phụ, như vậy trong cốt truyện, cô khẳng định cũng ngáng chân nữ chính không ít, Bạch Tửu cực kỳ mê luyến nam chính Văn Bỉnh, đại tiểu thư nhà họ Bạch vào giới giải trí cũng là vì Văn Bỉnh, vì có được Văn Bỉnh, chuyện xấu gì cô cũng đã làm, bắt nạt Tống Nhất Nhất khi còn là người mới không tính là gì, Bạch Tửu còn hạ thuốc tổng tài, muốn gạo nấu thành cơm, đáng tiếc, giả thiết của nam chính Văn Bỉnh, chỉ cứng với nữ chủ, không chỉ không dao động với sắc đẹp trước mặt, còn trực tiếp ném Bạch Tửu trần như nhộng ra khỏi phòng.

Lại không khéo bị phóng viên chụp được, Bạch Tửu xem như hoàn toàn thất bại.

Tiếp thu xong cốt truyện, nhiệm vụ cũng đồng thời xuất hiện trong đầu Bạch Tửu.

“Đạt được danh hiệu ảnh hậu.”

Bạch Tửu mở mắt ra, vuốt cằm cảm thấy có chút phiền phức, chỉ bằng kỹ thuật diễn hiên tại của cô, bảo cô lấy danh hiệu ảnh hậu, không phải làm khó người sao? Huống chi sau lưng Tống Nhất Nhất có tổng tài bá đạo Văn Bỉnh quạt gió thêm củi, sau lưng cô lại không có bá đạo tổng tài có thể diệt thiên diệt địa, sao có thể lấy được ảnh hậu?

Trong lúc Bạch Tửu cảm giác nhiệm vụ khó khăn, cửa phòng tắm bỗng nhiên bị mở ra, cô cả kinh, quay đầu nhìn lại, thấy một người đàn ông mặc áo tắm dài, cổ áo mở rộng, ngực còn có bọt nước, khí chất lạnh nhạt, ánh mắt lạnh băng đi tới cầm cổ tay cô.

Hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Bạch Tửu, cô dám hạ thuốc tôi.”

Người đàn ông đè thấp tiếng nói, đáy mắt tràn đầy khinh thường, hơi thở lạnh lẽo.

Bạch Tửu không cần nghĩ quá nhiều, vừa nhìn thấy người đàn ông này, cô đã đoán được, người đàn ông này nhất định là tổng tài bá đạo, rốt cuộc khuôn mặt của bá đạo tổng tài đều được điêu khắc mà.

Ân… Phun tào có hơi xa.

Bạch Tửu đơn giản hơi giãy giụa, lại không thành công, cô nhíu mày, “Buông ra.”

“Buông ra?” Tổng tài bá đạo cười lạnh một tiếng, “Bạch Tửu, bây giờ lại giả vờ thanh cao? Dựa vào thủ đoạn này, còn không phải là muốn tôi ngủ cô sao? Tôi nói cho cô biết, cô còn không bằng một sợi tóc của Tống Nhất Nhất!”

Bạch Tửu mỉm cười, “Có phải anh đã hiểu lầm chuyện gì không? Tôi hạ thuốc anh, không phải muốn anh ngủ tôi, tôi chỉ muốn kiểm tra, người đàn ông của Tống Nhất Nhất bất quá cũng chẳng ra gì mà thôi.”

Nghe vậy, tổng tài bá đạo hơi hơi sửng sốt.

“Anh xem anh…” Bạch Tửu dùng ánh mắt nhìn kỹ nhìn l*иg ngữ của hắn ta, tấm tắc hai tiếng nói: “Làn da còn rất trắng, nhưng mà không có cơ bắp, làm người ta không có hứng thú, còn có a, thuốc này tôi mua với giá cao, anh chỉ tắm nước lạnh đã không sao, đến bây giờ không có chút phản ứng nào, anh nói có phải anh bị bệnh gì hay không?”

Tổng tài bá đạo ngốc một giây, ngay sau đó sắc mặt xanh mét, “Cô dám nói tôi không được!?”

“Tôi nói sai sao?” Bạch Tửu nhún nhún vai, “Vậy anh nói đi, anh bị hạ thuốc mạnh như vậy, đã từng cứng lên chưa?”

Sắc mặt tổng tài bá đạo đen như đáy nồi.

TMD!

Thật đúng là không cứng!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Hố mới mèo méo meo😕