“Này này ngươi nghe nói chuyện hôm qua ở Lam gia chưa…” Trong Mẫu Đơn Các một buổi hôm nay đều là những lời xì xào bàn tán như thế này thôi
“Ha ha ha, ta nghe nói là hương thơm kia lan xa khắp xung quanh vùng đó, đêm đó không ai xung quanh đó ngủ nổi, phải di chuyển gấp qua nơi khác”
Mẫu Đơn che miệng cười, lại nghe thấy tiếng cười phá lên không chút lịch sự nào sau lưng “Cười chết ta rồi! Hắn thực sự cho nhiều người uống một lúc sao?”
Cẩm Nhuệ cười đến vật ra trên quầy thu ngân, không chút hình tượng nào!
“Chuyện này là do một tay cô gây ra hả?” Mẫu Đơn tò mò nhìn Cẩm Nhuệ hỏi
“Ta hoàn toàn không làm gì nha, ta còn không thèm lấy của hắn một đồng kim tệ nào!” Tròng mắt Cẩm Nhuệ chuyển rồi lại chuyển “Ta chỉ đưa cho hắn một loại thuốc xổ có công hiệu loại bỏ hoàn toàn mọi chất độc ứ đọng trong kinh mạch và đan điền mà thôi…”
Ai mà ngờ đồ ngốc kia lại một lúc uy thuốc xổ cho nhiều người vậy cơ chứ… ha ha ha…
“Bác sĩ Cẩm…” Đột nhiên một tiếng gọi cắt ngang hai người, Mẫu Đơn quay ra cửa nhìn, đã thấy Bạch Linh thần sắc nghiêm túc đi tới
Lam gia và Bạch gia, hai gia tộc cùng nhau xuất hiện trong lịch sử Phong Nguyệt Thành, cùng nhau phát triển hàng trăm năm, bây giờ Lam gia đột nhiên tập thể đột phá, cũng khiến người Bạch gia lo lắng
Bạch Linh sau đó liền liên lạc với Lam Tu dò hỏi chi tiết, Lam Tu hoàn toàn không hề giấu giếm hắn điều gì, nói với hắn tới gặp Cẩm Nhuệ
Cẩm Nhuệ nhìn thần sắc của hắn liền biết tên này muốn gì, cũng không thèm khách sáo, nói rõ ràng: “10 triệu kim tệ”
Lam Tu lúc này cũng vừa đặt chân vào Mẫu Đơn Các liền nghe được mấy chữ này, lập tức trong lòng liền một mảnh phức tạp Hắn không ngờ bản thân mình lại đổi về một món thuốc trị giá 10 triệu kim tệ Là lời hay là lỗ đây…
====
Yêu thương Cá thì like, comment, ném phiếu phiếu, share và quảng cáo truyện cho mọi người bạn bè nha XD
Ở đây có nàng nào thích đọc tí H không =3=
A Không, thích thanh thủy văn cơ!
B H nhẹ nhàng, vuốt ve tí thôi rồi kém rèm nè
C H phải có đủ ngũ vị chứ nha, kí©ɧ ŧɧí©ɧ kí©ɧ ŧɧí©ɧ >