CHƯƠNG 24
===
Một màn nóng bỏng luôn, ta chạy đi tiếp máu đây, chúc các nàng ở lại ‘bình an’ =]]
===
Giang Phong hài lòng cố sức hôn lên hai phiến hoa thần, “Vô Cực, ta hảo yêu ngươi!” Hắn vân vê nhu ấn hoa thần, ý đồ tham nhập lại đột nhiên bị Bạt Thác Vô Cực ngăn lại.
” Đừng… Đừng lộng chỗ đó”
” Nhưng mà lộng thế nào”.
“Phía sau, từ phía sau.”
Giang Phong kinh hách, “Ngươi là chỉ…”
” Ta là nam nhân không phải nữ nhân.” Hắn lãnh hạ thanh.”Nếu như ngươi muốn làm, liền làm phía sau, còn nơi này, ngươi coi như nó không tồn tại”.
Hắn cấm thanh, biết Bạt Thác Vô Cực không thích bị đối xử như nữ nhân, vì vậy Giang Phong thuận ý hắn gật đầu, “Vô Cực, ta yêu ngươi, là nam hay nữ ta đều yêu ngươi, ngươi đã không muốn từ phía trước, ta cũng không miễn cưỡng.”
Ngón tay tiếp tục dời xuống, tìm tòi hậu huyệt đang gấp rút mà đóng chặt .”Chỉ là, ta nghe nói nam nhân cùng nam nhân dùng nơi này, người ở dưới sẽ rất khó chịu, ta sợ ngươi thụ thương.” Hắn chậm rãi nhập vào một ngón tay.
Bạt Thác Vô Cực hấp một ngụm khí, tận lực thả lỏng hạ thân, nhượng hắn có thể dễ dàng tiến vào, “Đừng lo, chỉ cần làm tốt tiền hí thì sẽ không đau”.
Ngón tay Giang Phong qua lại xuất nhập, cúc huyệt ban đầu rất chặt có phần thả lỏng, hắn lập tức thêm vào một ngón tay xoay tròn mở rộng. Giang Phong ngồi giữa hai chân hắn, đem hai chân hắn tách xa nhau, khiến cho huyệt động có thể rơi vào trong tầm mắt hắn.
“Vô Cực, còn có thể sao?”
“… Ân, ngươi tiếp tục đi”. Chỉ là toàn bộ thân thể đều bị Giang Phong nhìn thấy, hắn có chút xấu hổ.
Giang Phong đổ mồ hôi liên tục lộng hậu huyệt, chỉ có chính hắn minh bạch hắn có bao nhiêu mong muốn mau mau tiến nhập trong cơ thể Bạt Thác Vô Cực, nhưng hắn biết, nam nhân cùng nam nhân làm chuyện này nếu như sự tình xử lý không tốt, người phía dưới sẽ bị chảy máu, vả lại còn có thể phát sốt.
Vì lo nghĩ cho thân thể Vô Cực, Giang Phong chỉ có thể nhẫn.
Giang Phong tại cúc huyệt tới tới lui lui ra vào, làm du͙© vọиɠ Bạt Thác Vô Cực mới đầu còn hư nhuyễn lúc này đã vểnh cao, đỉnh còn thấm ra mật dịch.
“Giang… Phong… Tiến, Tiến vào…” Khuôn mặt hắn hồng như muốn bốc cháy nói.
“Thế nhưng còn không có…”
“Đừng động nhiều như vậy, nhanh lên một chút… Nhanh lên một chút tiến đến…”
Bị biểu tình yêu mị của hắn mê hoặc, lúc này Giang Phong cũng không quản được nhiều như vậy, trong nháy mắt hắn đã cởi sạch y phục trên người, lộ ra du͙© vọиɠ lửa nóng, nhắm ngay cúc huyệt, một chốc, hắn đột nhiên nhớ tới cái gì, đem Bạt Thác Vô Cực kéo qua: “Vô Cực, chúng ta đến từ phía sau có được hay không? Nghe nói từ phía sau người bên dưới sẽ không đau”.
“Đều… Đều… Ngươi nhanh lên một chút!” Bạt Thác Vô Cực quay đầu lại tức giận liếc hắn.
Giang Phong tà mị cười, “Vô Cực, nhìn ngươi như vậy hình như cơ khát đã lâu… Khiến ta thật muốn hảo hảo thương yêu ngươi…”. Nói xong hạ thân hắn đỉnh đầu, chậm rãi đem đỉnh sưng tấy tiến nhập vào trong hậu huyệt.
Du͙© vọиɠ của hắn vô cùng lớn, nếp gấp trong cúc huyệt toàn bộ căng đầy, Bạt Thác Vô Cực kêu lên một tiếng đau đớn, đầu gối nửa quỳ hơi hơi phát run, bàn tay níu chặt đệm chăn trên long sàng.
Bạt Thác Vô Cực ở trong lòng thầm mắng: có mở rộng hay không căn bản là như nhau!
Nhưng Giang Phong lại chần chờ như không tiến nhập, chỉ mới phần đỉnh, như cũ không xuyên vào bên trong, “Rốt cuộc… xong chưa? Rất đau…” Sớm biết như vậy cũng đừng nhượng hắn tiến nhập!
“Nhẫn nhẫn, nhanh…” Giang Phong nhăn mặt trả lời hắn, ngừng lại không có động tác, nắm chặt bàn tay Bạt Thác Vô Cực ở bên hông, khom người nói nhỏ: “Vô Cực, nhẫn nhẫn.”
Nhẫn? Nhẫn cái gì? Hắn cảm thấy nghi hoặc, nhưng trong nháy mắt, hắn bỗng nhiên trừng to mắt, đau đến hô không ra tiếng.
Sau khi thở ra một hơi, Giang Phong vội vã quan tâm: “Vô Cực, thế nào? Có phải rất đau?”
Bạt Thác Vô Cực căn bản nói không ra lời, nhưng lại không muốn làm cho Giang Phong lo lắng, không thể làm gì khác hơn là thoải mái lắc đầu.
Thuận khí xong, Bạt Thác Vô Cực mở miệng: “Không sao… Ngươi mau động đi, cánh tay của ta sắp chống đỡ không nổi…”
Giang Phong làm theo ý hắn, sau khi rút ra du͙© vọиɠ, lại nhanh chóng đánh vào.
Tốc độ luật động ở hạ thân càng lúc càng nhanh, Giang Phong vô ý đυ.ng chạm vào một nơi nào đó trong cúc huyệt làm Bạt Thác Vô Cực toàn thân chấn động, tiếng rêи ɾỉ cố kìm nén đột nhiên bật ra.”A! Aha…”
Giang Phong dừng thân, liên tục va chạm chỗ mẫn cảm kia, khiến cho Bạt Thác Vô Cực liên tiếp phát run, “Giang… Phong, phong… Không nên lộng nơi đó…… Trẫm, trẫm… A a…”
Giang Phong cố nhiều như vậy, là cố ý để Bạt Thác Vô Cực hô lên tiếng rêи ɾỉ xấu hổ càng nhiều, động tác hắn bắt đầu mãnh liệt, từng đòn nghiêm trọng lần lượt lần lượt đính nhập, rút khỏi.
Sự tình lúc này cùng việc giải độc mười lăm năm trước khác hẳn, mười lăm năm trước trừ bỏ đau vẫn là đau, hạ thân như bị hung hăng xé rách. Nhưng lần trở lại này lại không như thế, là kɧoáı ©ảʍ kéo tới như bài sơn đảo hải, ê ẩm tê dại, từng bước gặm mòn lý trí hắn, giống như có vô số con gì đó đưa hắn kéo xuống vực sâu.
“Cáp a. . . . . . A a ── trẫm, trẫm mau. . . . . . Đi ──” Hắn hô lên, thân thể co rụt lại, tinh hoa nháy mắt bắn trên đệm.
Cao trào khiến bên trong co rút, cũng làm cho Giang Phong chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiết ra mầm móng để lại trong cơ thể Bạt Thác Vô Cực.
Tư thế tương liên, Giang Phong đem hắn xoay lại, du͙© vọиɠ còn gắng gượng ở trong cơ thể bị chuyển một vòng làm cho Bạt Thác Vô Cực lại ngâm khẽ.
Giang Phong khom người, săn sóc lau mồ hôi trên trán hắn “Vô Cực, có khỏe không?”
Hơi thở của hắn chưa định, vi suyễn gật đầu “. . . . . . Ân.” Cảm giác du͙© vọиɠ chôn ở cúc huyệt lại lớn thêm một chút, hắn kinh ngạc, “Chẳng lẽ ngươi còn muốn. . . . . .”
Giang Phong lắc đầu, “Không được, ta sợ thân thể ngươi chịu không nổi, ngươi mệt muốn chết rồi, tạm thời để nó ở bên trong, từ từ là được”.
“Nếu. . . . . . Nếu ngươi muốn tiếp tục. . . . Không sao, lại đến một lần hẳn là chịu đựng được”
Giang Phong cảm động, cúi đầu hôn hắn mấy cái. “Vậy. . . . . Được rồi. Bất quá lần này ngươi liền nằm hưởng thụ, để cho ta tới xuất lực là tốt rồi.” Hắn kéo hai chân để lên bả vai.
Luật động lần thứ hai, cảm xúc mạnh mẽ nhuộm đẫm nội thất.
=== Đăng bởi: admin