Cuộc Sống Thần Kinh Của Nữ Cương Thi Ở Mạt Thế

Chương 28: Tuần tra khu chợ trong căn cứ

Hôm nay tiểu đội 4 sẽ tuần tra ở chợ, 12 người chia làm 3 tổ nhỏ, 4 người một tổ.

Ngoài tui và Kiều Yến còn 2 người khác, người trẻ tuổi hoạt bát tên là Khương Kiến. Người trầm tính hơn là Lã Bang Hào, cũng là tiểu đội trưởng tiểu đội 4.

Tui và Kiều yến đã thay quân phục, tui cảm thấy không quen cho lắm nhưng Kiều Yến mặc quân phục trông vô cùng dễ nhìn.

Tuần tra chợ nghe qua thì rất nghiêm túc, kỳ thật cũng chỉ là nhiệm vụ trong thành thôi.

Nhìn xem có quầy hàng nào không đúng quy định hay không, những người bán hàng có cãi cọ với nhau không, có phát sinh xung đột hay không, toàn là mấy chuyện nho nhỏ.

“Cậu có để ý thấy không? Khi cậu nói muốn vào tiểu đội 4, mặt mấy thằng kia đen thui hết luôn!” Khương Kiến kích động miêu tả cảnh tượng đó cho Kiều Yến nghe đến mức nước miếng tung bay.

“Tiểu đội của chúng ta tuy không nổi bật, nhưng được cái ai cũng hiền. Cậu đã vào tiểu đội 4, bọn tôi sẽ coi cậu như người một nhà, cậu đừng khách sáo, có gì thì cứ nói ra, tiểu đội trưởng tôi đây sẽ làm chủ cho cậu.” Lã Bang Hào cười nói.

“Đúng vậy, tiểu đội chúng ta rất tốt, không ra dáng như những tiểu đội khác. Nhưng mà Kiều Yến đã đến tiểu đội của chúng ta, sau này chúng ta không còn bị khinh thường nữa rồi! Để xem còn ai dám bắt chúng ta ngồi cuối xe!”

“Nói bậy! Không tự cố gắng mà lại đặt tất cả hy vọng vào một đứa trẻ, cậu không sợ mất mặt à?” Lã Bang Hào mắng.

“Ơ…tiểu đội trưởng, nhưng mà em cũng là trẻ con, anh bất công!” Khương Kiến cười ha ha.

“Hách Hách, em cũng vậy, có chuyện gì cũng có thể nói với tiểu đội trưởng, đừng xem anh như người lạ!” Lã Bang Hào thân thiết dời mắt về phía tui.

Tui nghiêng đầu.

“Đúng đúng, Hách Hách, em là đóa hoa duy nhất trong tiểu tổ của chúng ta, bọn anh sẽ bảo vệ cho em!” Khương Kiến cười hì hì tiếp lời.

Kiều Yến nhíu mày đẩy mặt anh ta đi.

“Cậu thiếu suy nghĩ quá, nói cũng không cho người ta nói, cả đội ai cũng biết “thiện xạ” nhà ta là “thê khống” giai đoạn cuối đó.”

Kiều Yến đỏ mặt một cách hiếm thấy, sau đó nói: “Không có.”

“Ngây thơ quá đê, tiểu đội trưởng, làm sao bây giờ? Em sắp chết vì ghen tỵ rồi!” Khương Kiến dựa vào người Lã Bang Hào giả vờ ai oán.

“Nghiêm túc đi!” Lã Bang Hào cười đánh anh ta một cái. dien