Trùng Sinh Quốc Dân Nam Thần

Chương 14: Nam thần đào người

Hai anh em đi trong một con hẻm có hoàn cảnh vô cùng tồi tàn, đầy đất bẩn thỉu, không bao lâu dừng lại trước một căn nhà gỗ cũ nát, thu hồi cảm xúc rối rắm trong lòng, sau khi liếc nhìn nhau, sau đó Vũ Linh dùng giọng nói nhẹ nhàng hô lên: “Mẹ, con đã trở về rồi!” Rồi đẩy cửa vào nhà.

“Linh Linh đã trở về rồi à, mẹ đã làm xong đồ ăn rồi, nhanh đến ăn đi.”

Nếu Tư Hoàng ở đây, nhất định sẽ phát hiện người đàn bà đi ra trước mặt này, rõ ràng chính là bảo mẫu Triệu Lỵ Mân mà cô mời.

Hôm nay Tư Hoàng chạy bộ xong lại nhận được điện thoại của Tư Trí Hàn, lúc điện thoại di động vang lên, cô còn đang tắm rửa, chờ khi đi ra nghe ngoài ý muốn lại không nhận được lời mắng chửi của Tư Trí Hàn, nhưng Tư Hoàng vẫn nghe ra tâm tình của hắn không tốt.

“Nói trong điện thoại thì không rõ ràng lắm, hôm nay cậu phải trở về, nếu không tôi sẽ phái người đi mời cậu trở về.” Nói là mời, trên thực tế ai cũng biết đây là uy hϊếp.

Đối mặt với mối đe dọa như vậy, Tư Hoàng bình tĩnh nói: “Tôi phải đi học.”

Cuộc nói chuyện của hai người lần nữa tan rã trong không vui, xác thực là Tư Trí Hàn rất mất hứng, Tư Hoàng lại không có vấn đề gì cả, thậm chí tâm trạng cũng không tệ lắm. Bởi vì tất cả đều đang phát triển theo hướng như cô dự đoán, vừa rồi trong điện thoại Tư Trí Hàn nói cho cô biết, tin tức tiêu cực trên mạng về cô đều đã bị dọn dẹp sạch sẽ.

Một lần nữa trở lại trường nghệ thuật Hoa Tinh, là nhân vật đề tài trọng đại nhất trong diễn đàn trường nghệ thuật Hoa Tinh trong khoảng thời gian này, Tư Hoàng không hề ngoài ý muốn trở thành tiêu điểm ánh mắt của mọi người xung quanh.

Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh khiết, bên ngoài mặc một bộ âu phục giản dị màu xanh đậm kiểu Anh, bên dưới là chiếc quần tây có cùng kiểu dáng hoàn mỹ tôn lên đôi chân dài của Tư Hoàng, hai chân đi ủng da bò, dây giày buộc không gọn gàng, lỏng lẻo khiến cô thoạt nhìn lười biếng và thư thái.

Đối mặt với đủ loại ánh mắt của mọi người, thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi không hề câu nệ, nhìn không chớp mắt mỉm cười đi trên con đường trường học, có sức sống thanh xuân đặc biệt của tuổi này, lại trầm ổn đại khí không giống một thanh niên nóng nảy, khí tràng cường đại tràn ngập khiến mọi người xung quanh nhìn cô đi xa, cũng không có ai dám tiến lên nói chuyện với cô.

Tư Hoàng cũng không trở về phòng học của mình, mà đi về phía bộ phận chuyên ngành hội họa.