*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi thay đồng phục
đi
ra, Trương Kỳ Kỳ cẩn thận rửa tay, đeo bao tay chuyên dụng
đi
vào phòng bếp.
Nhìn nhìn nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp, Trương Kỳ Kỳ chuẩn bị chưng mấy món khấu oản, lại nấu
một
cháo gạo thơm.
Chưng khấu oản cần khoai tây sợi, khoai lang viên, ngó sen, thịt viên, cá hoa vàng con (1) và thịt chiên bơ ngày hôm qua
cô
chiên, để ở trong tủ lạnh,
hiện
tại lấy ra có thể tiến hành nấu nướng rồi.
Trương Kỳ Kỳ cẩn thận cắt sợi gừng, từng sợi gừng mịn như sợi tóc từng chút từng chút xuất
hiện.
Nhưng trong lòng của
cô
đang
kín đáo tự hỏi buổi tối về nhà như thế nào trao đổi với ba mẹ.
Tiễn Tiểu Trân
đã
sảy thai, chuyện
cô
ta
sẽ
trở thành chị dâu của mình là
không
có thể nghịch chuyển, này Trương Kỳ Kỳ cảm thấy mình cần phải làm là tận lực bảo hộ lợi ích của chính mình và ba mẹ, để tránh tương lai xuất
hiện
các loại tranh chấp.
Ngày hôm qua ba ba
nói
muốn thêm tên của
cô
vào căn nhà
hiện
tại,
cô
còn có chút áy náy,
không
có lập tức đồng ý, nhưng bây giờ tất cả hành động của Tiễn Tiểu Trân và
anh
trai làm cho
cô
hiểu phải vì ba mẹ và mình mà suy tính.
nói
như vậy, đối với ba mẹ mà
nói, tương lai
anh
hai cho dù
không
hiếu thuận, thế nhưng danh nghĩa bọn họ có
một
căn nhà, nhìn phân thượng căn nhà,
anh
hai và Tiễn Tiểu Trân chung quy cũng chẳng làm gì được bọn họ.
Mà
cô
dựa vào thu nhập của mình sớm muộn gì cũng
sẽ
mua
một
căn nhà hoàn toàn thuộc về mình, thế nhưng trước tiên vẫn phải là bảo đảm lợi ích của cha mẹ
đã.
Đợi Trương Kỳ Kỳ cân nhắc mọi chuyện thỏa đáng, gừng sợi và hành tây đều
đã
cắt xong.
cô
đem gừng sợi và hành tây lót đều ở bốn đáy chén sành, vừa rắc khoai tây sợi và khoai lang lên, sau đó chia ra bỏ ngó sen lên, thịt viên, cá hoa vàng convà thịt chiên, sau đó tưới nước sốt độc nhất vô nhị lên, lúc này mới bỏ bốn cái bát sành vào trong l*иg hấp
đã
mở lửa.
Tô Khả lái xe
đi
vào Cẩm Tú viên.
Bóng đêm
đã
buông xuống, gió thu đìu hiu thổi qua rừng trúc hai bên đường, phát ra thanh
âm
"Ào ào".
Bất tri bất giác mùa thu
đã
sắp kết thúc, mùa đông giá rét sắp tới.
Nghĩ đến chút nữa
sẽ
gặp Trương Kỳ Kỳ ở trong nhà nấu ăn, trong lòng Tô Khả có
một
loại cảm giác tương tự như trái tim rung động, tim của
anh
đập nhanh hơn, tất cả xương cốt cũng ngứa ngáy, cả người ấm áp, rất muốn có chỗ hoạt động, nhưng cũng
không
biết nên làm cái gì...
anh
không
biết giải thích loại cảm giác này là thế nào.
Nghe được tiếng chuông cửa, Trương Kỳ Kỳ cởi găng tay kéo cửa liền
đi
ra.
Nhìn Tô Khả trong màn hình cửa trước và chiếc Range Rover mới tinh màu xanh lá cây phía sau
anh
còn chưa có số xe, Trương Kỳ Kỳ: "..."
Đợi Tô Khả vừa vào cửa,
cô
liền kìm nén
không
nổi lòng hiếu kỳ mở miệng hỏi: "Tô Khả, vừa rồi
anh
đilàm cái gì đó?"
Tô
thật
có chút lúng túng nhìn
cô
một
cái, cúi đầu xuống
không
nhìn Trương Kỳ Kỳ, giống như muôn phần nghiêm túc đổi dép lê.
Trương Kỳ Kỳ trong lòng đại khái đoán được chút gì đó, bởi vậy truy hỏi: "anh
đi
mua xe hả?"
Tô Khả mặt đỏ rần, vẫn
không
dám ngẩng đầu: "Cửa hàng Kỳ hạm gọi điện thoại cho tôi,
nói
đến
mộtchiếc Range Rover mới..." Nhưng
thật
ra là từ triển lãm xe của cửa hàng Kỳ Hạm trở về,
anh
muốn đổi xe ngay,
không
muốn đợi thêm nữa, cho nên nhận được điện thoại liền
đi
lái xe mới về.
Trương Kỳ Kỳ rốt cuộc
đã
minh bạch, nhíu mày nhìn Tô Khả vội vàng luống cuống tay chân cả buổi vẫn chưa mang dép lê xong: "Bởi vì tối hôm qua Tiểu Trân
đã
ngồi xe của
anh?"
rõ
ràng
không
phải
nóikhông
thèm để ý sao? Sao còn để ý như vậy?
một
ngày liền
không
nhịn được
đi
đổi xe!
Hơn nữa,
cô
phải làm như thế nào, mới có thể bồi thường tổn thất cho Tô Khả?
Thừa dịp
cô
trầm mặc, Tô Khả cũng
không
nói
gì, đứng dậy mang dép lê mở ra chân dài lướt qua Trương Kỳ Kỳ
đi
vào phòng khách.
Trong nháy mắt Tô Khả
đi
ngang qua, Trương Kỳ Kỳ thấy khuôn mặt và vùng cổ
trên
áo sơ mi trắng của
anh
đỏ rần, ánh mắt thanh trong cũng long lanh - - Tô Khả thẹn thùng?
Trương Kỳ Kỳ: "..." Tô Khả tuy rằng rất nhiều cơ bắp cũng rất manly, nhưng
cô
cảm giác mình so với Tô Khả đàn ông hơn nhiều!
Tô Khả tắm rửa xong chậm rãi
đi
xuống lầu, đứng ở đầu bậc thang nhìn Trương Kỳ Kỳ ở phòng bếp qua cửa thủy tinh.
Trương Kỳ Kỳ mặc đồng phục trắng như tuyết đưa lưng về phía
anh
bận rộn, dường như
đang
bưng cái gì từ trong nồi hấp ra.
Trương Kỳ Kỳ dùng khay bưng bốn phần bát khấu oản
đi
ra,
đang
muốn vươn tay kéo cửa, cửa kéo lại
một
lần nữa bị kéo ra - - Tô Khả
không
biết
đã
đến từ lúc nào.
anh
mặc T-shirt màu xanh đậm bằng bông và quần thể thao, làm nổi bật lên thân hình thon dài cao ngất. Nguyên nhân đại khái là vừa tắm rửa qua,
trên
người Tô Khả mang theo hương vị bạc hà tươi mát, khuôn mặt trắng nõn trơn bóng trong suốt, càng làm nổi bật lên lông mày lông mi đen nhánh, cũng càng tuấn tú
Tô Khả nhận khay, cơ bắp phía
trên
cánh tay mơ hồ
hiện
rõ
ra, xoay người
đi
vào phòng ăn.
Trương Kỳ Kỳ dừng
một
chút, sau đó xoay người
đi
bưng bát cháo.
Tô Khả
đã
ngồi trước bàn ăn nửa ngày, rốt cuộc chờ được Trương Kỳ Kỳ từ phòng thay quần áo ra tới.
Trương Kỳ Kỳ mặc váy liền áo màu xanh đậm vừa người, vô cùng xinh đẹp,
cô
vừa
đi
ra, vừa dùng cuốn tóc dài đen óng thành
một
búi tóc.
Dưới ánh đèn nhu hòa Tô Khả
đang
nhìn
cô, ngũ quan tuấn tú dưới ánh đèn trở nên mềm mại, lộ ra vẻ đẹp yên tĩnh
không
gì sánh được.
Trương Kỳ Kỳ cảm thấy trái tim dường như nhảy rộn
một
cái.
Rung động
không
giải thích được trong lòng
cô
lúc này lại được
cô
hiểu là vì
cô
vẫn
đang
bài tiết hormone nữ tính, lặng lẽ hít sâu
một
hơi, đem rung động
không
giải thích được đè nén xuống dưới,
trênmặt
hiện
ra nụ cười khéo léo: "Tô Khả, ngày hôm qua
thật
sự
cám ơn
anh!"
Tô Khả nhìn bờ môi đỏ tươi căng mọng của Trương Kỳ Kỳ, rốt cuộc lấy hết dũng khí: "Kỳ Kỳ, cùng ăn
đi- - "
"Đây là hai vạn đồng." Trương Kỳ Kỳ từ trong túi xách lấy ra
một
phong bì đặt ở
trên
bàn cơm. Đây là tiền
cô
rút khi
trên
đường đến nhà Tô Khả, định trước trả lại cho Tô Khả, sau đó tìm mẹ và
anh
trai đòi số tiền kia trở về.
Lời chưa kịp
nói
ra của Tô Khả bị chặn đứng, khuôn mặt lại
một
lần nữa đỏ lên.
Trương Kỳ Kỳ biết
rõ
anh
không
thích
nói
chuyện, liền
không
dây dưa nữa, xoay người lại rời
đi.
đi
vài bước,
cô
nhịn
không
được quay đầu lại hỏi
nói: "Tô Khả, chiếc Land Rover cũ đâu?"
Tô Khả: "... Đưa cho vợ... của Lâm Lỗi......"
không
thể để cho Lâm Lỗi sử dụng,
anh
sợ ảnh hưởng việc buôn bán của mình, nên đáp ứng cho vợ của Lâm Lỗi.
Trương Kỳ Kỳ: "..." Thổ hào,
không, thổ hào mê tín! Ách, nhưng
anh
và vợ của Lâm Lỗi là quan hệ như thế nào?
Thấy bóng lưng thon thả của Trương Kỳ Kỳ biến mất trong tầm mắt, Tô Khả phiền muộn thở dài thở
một
hơi, hai tay bưng kín mặt - - chỉ cần Trương Kỳ Kỳ ở đây,
anh
luôn
nói
không
ra lời, hoặc là
nói
lời ngốc nghếc... Thực là
không
có thuốc chữa!
Về đến nhà, quả nhiên
không
ngoài dự đoán của Trương Kỳ Kỳ, mẹ Kỳ Kỳ và cha Kỳ Kỳ đều ở nhà.
Cha Kỳ Kỳ và mẹ Kỳ Kỳ thoải mái ngồi
trên
trên
ghế sofa, tiếp tục xem "yêu
nhau mười năm", thấy Trương Kỳ Kỳ trở về, cha Kỳ Kỳ cũng chỉ là dặn dò
nói: "Kỳ Kỳ, bát cháo ở trong nồi cơm điện, đồ ăn và màn thầu ở trong l*иg hấp, con tự
đi
lấy
đi!"
Thấy ba mẹ si mê phim thần tượng như thế, Trương Kỳ Kỳ nhịn
không
được nâng trán thở dài: vì sao nhà
cô
xem phim thần tượng thanh xuân
không
phải là
cô
xì tin đây, mà là ba mẹ hai người cộng lại hơn 100 tuổi của
cô
kia chứ?
chuyện hôm nay
cô
trải qua quá nhiều, còn
thật
sự
có hơi đói, liền rửa tay
đi
phòng bếp dọn cơm ăn.
Ba mẹ Kỳ Kỳ xem tivi, Trương Kỳ Kỳ mang ghế đẩu ở
trên
bàn trà ăn cơm. Ba tối nay nấu hai món ăn - - ngó sen chua ngọt và thịt khô xào ớt xanh, hấp hai ổ bánh bột ngô, còn nấu chè hạt sen Trương Kỳ Kỳ thích.
Lúc ăn cơm,
cô
ngẩng đầu xem phim với ba mẹ.
Lúc này
trên
màn hình
đang
chiếu cảnh Lý Thụy mặc
một
bộ âu phục đen phong lưu phóng khoáng
đang
cùng nữ nhân vật chính
nói
chuyện tình cảm, Trương Kỳ Kỳ phát
hiện
mình lại có thể
không
có chút nào
không
khỏe.
thì
ra
không
biết bắt đầu từ lúc nào, tâm tình của nàng
đã
không
còn dây dưa ở
trên
người Lý Thụy.
Trương Kỳ Kỳ ăn
một
miếng ớt xanh, thất vọng thở dài:
thì
ra
trên
thế giới này, thời gian có thể quên
đihết thảy. Bất quá là chia tay tháng thứ ba,
cô
đã
không
còn nóng ruột nóng gan với Lý Thụy nữa rồi.
Trong lòng
cô
tính toán
một
chút, phát
hiện
mình
không
tính sai, đúng là tháng thứ ba.
Cha Kỳ Kỳ nghe tiếng con
gái
thở dài, vội hỏi: "Có phải ăn ớt xanh cay quá rồi phải
không? Mau ăn bánh ngô
đi!"
Trương Kỳ Kỳ nghe lời phải cắn
một
miếng bánh ngô, uống
một
ngụm cháo, thản nhiên cùng ba mẹ xem tivi.
Súc miệng từ toilet
đi
ra, Trương Kỳ Kỳ trở về phòng ngủ của mình, trước dùng di động mở kênh thiên nhai ra "Bới ra bài viết em chồng mẹ chồng cực phẩm của tôi!"
lại dùng aipai.com (2) mở ra
một
bài viết, sau đó cầm di động và aipai.com ra khỏi phòng ngủ.
Chú thích:
Món khấu oản(2)(3)