Thiên Hậu Toàn Năng

Chương 21: Lại gặp soái ca (trai đẹp)

Edit & Beta: Song Ngọc.

Kiều Na cảm thấy mình là một thành viên trong đoàn phim cũng nên làm cái gì đó để tuyên truyền cho bộ phim《Đoan Ninh Hoàng hậu truyện》này. Chẳng qua lấy lực lượng của cô, có thể làm được không nhiều lắm, liền chia sẻ weibo của Giang Phàm một chút.

Cô tiện tay bỏ thêm một câu bình luận: Phàm ca thật tuyệt!

Cô chỉ chính là kỹ thuật diễn của Giang Phàm, mặc dù chỉ là một tấm ảnh chụp bằng phẳng nhưng Giang Phàm đã dùng kỹ thuật diễn mạnh mẽ của anh đem nhân vật đế vương này thuyết minh đến hoàn mỹ như thế, Kiều Na cảm thấy nếu để mình biểu diễn nhân vật khác chưa chắc cô có thể làm được đến như vậy.

Khi cô click mở weibo của mình, phát hiện fan đã tăng trưởng nhanh chóng đến hơn hai trăm vạn rồi.

Cô đoán rằng các fan này hẳn là bởi vì cô biểu diễn《Đoan Ninh Hoàng hậu truyện》mà chú ý cô, rốt cuộc đây là một bộ phim truyền hình rất có tiếng, trở thành nữ số một trong bộ phim này đương nhiên sẽ được mọi người khắp nơi chú ý.

Nhưng lướt xem bình luận của các fan dưới một cái weibo trước đó, cô phát hiện, trong đó thế nhưng có một bộ phận thật sự thành fan của cô.

"Yêu bà chủ. Fan trung thành của bà chủ đến báo cáo!"

"Cố lên bà chủ, fan cả đời."

..............

Số lượng weibo tương tự thật sự không ít, thậm chí có một ít fan đã đem nick name sửa thành tên có liên quan đến nick name của cô. Tương tự như tài khoản "Bảo bối của Kiều Na", "Cửa hàng Lẩu của bà chủ", "Nhóm hỗ trợ Kiều Na" của các fan đang ở dưới weibo của cô liều mạng nhắn lại, vừa thấy chính là bộ dạng fan trung thành.

Cô thực sự... Có fan riêng của chính mình?

Không lâu trước đây, cô vẫn là một sinh viên một nghèo hai trắng, đối mặt với hai áp lực nặng nề, luận văn tốt nghiệp cùng tìm công việc. Nhưng hiện tại, cô thực sự thành một người nổi tiếng nhỏ có đông đảo fan.

Bỗng nhiên cảm giác vận mệnh thật sự rất kỳ diệu, cô vĩnh viễn không biết ngay sau đó sẽ có kinh hỉ gì chờ chính mình.

Thời đại này quả nhiên là một cái thời đại thần kỳ, có vô hạn kỳ ngộ, vô hạn khả năng.

..............

Phim mới còn chưa khởi động máy, có rất nhiều công việc chuẩn bị đang tiến hành. Giang Phàm chụp ảnh tạo hình xong liền biến mất, vội vàng đủ loại công việc. Kiều Na không thể giúp được cái gì, cô chỉ có thể mỗi ngày đi nhà cổ, nghiêm túc hoàn thành công việc bố trí cảnh tượng.

Hai ngày sau, trên mục "huy động vốn từ cộng đồng" của Kiều Na liền có người sử dụng bình luận. Nhận xét nghiêng về phía trầm trồ khen ngợi. Nhận xét càng ngày càng nhiều, không đến một tuần, liền có hai phần ba người sử dụng tiến hành nhận xét.

"Vốn dĩ không ôm mong đợi gì, chỉ cảm thấy là mặt nạ bình thường. Lúc ấy là bởi vì tin tưởng Phàm ca mới mua, không nghĩ tới hiệu quả cực kỳ tốt. Dùng một lần, cảm thấy làn da thật bóng loáng, so với mặt nạ bình thường tốt hơn nhiều, chờ dùng xong lại đến mua thêm."

"Tốt hơn rất nhiều so với tưởng tượng, tôi mua một lọ năm ngàn tệ ở nước ngoài dùng cũng không tốt bằng cái này. Dùng mấy ngày, cảm thấy mụn ít đi, hiệu quả rất tốt. Ban đầu là nhìn thấy giới thiệu trên weibo của Phàm ca, tin Phàm ca quả nhiên không sai."

"Quá đáng tiếc, chỉ mua một lọ, cửa hàng kỳ hạm hiện tại đã tăng giá gấp đôi, sớm biết vậy mua thêm mấy bình."

"Phàm ca giúp tôi tiết kiệm năm trăm tệ. Cảm ơn Phàm ca. Vốn là muốn ủng hộ Phàm ca, thật sự không ngờ là phúc lợi nha."

"Tình yêu to lớn, về sau liền dùng cái này. Lúc "Huy động vốn từ cộng đồng" được lợi một nửa, kiếm lời rồi. Đáng tiếc về sau mua nữa thì đắt, hối hận không mua nhiều."

..............

Kiều Na rất đúng lúc mà chụp lại bình luận cùng địa chỉ web đăng lên weibo của mình, cũng đính kèm địa chỉ cửa hàng kỳ hạm lên mạng.

Kiều Na: Hàng mới đến rồi, số lượng có hạn, mua càng sớm càng tốt nha.

Sau khi weibo phát ra, lập tức có rất nhiều bình luận. Có ủng hộ, cũng có phản đối.

"Thuê người bình luận đi? Sao có thể? Đồ năm trăm tệ thì tốt thành cái dạng gì?"

"Dùng tốt, tôi đã dùng rồi, cảm ơn bà chủ. Làn da đẹp hơn nhiều."

"Dùng thật sự tốt sao? Nhãn hiệu không quen biết thật sự không sao dám dùng..."

"Lăng xê thương mại, không biết xấu hổ!"

"Nói thuê bình luận là bị ngốc sao? Không có tiền mới "huy động vốn từ cộng đồng". Bàn chải trả tiền chắc? Buồn cười."

............

Tuy rằng còn tồn tại nghi ngờ, nhưng cùng ngày, doanh số của hàng kỳ hạm Hương Cao Thuỷ Tinh tăng mạnh thêm, có khách hàng quen của "huy động vốn từ cộng đồng", cũng có khách hàng nhìn bình luận mà ôm thái độ mua thử xem.

Chưa tới ba ngày, nhà máy sản xuất gửi thông báo đến, nói là hàng lưu trữ đã bán hết rồi. Trang web liên kết không thể không đổi về trạng thái "Dự bán" một lần nữa, nhà máy sản xuất hỗ trợ mướn một nhóm người, chuẩn bị đem lô hàng này đi giao.

Kiều Na không nghĩ tới lực lượng internet sẽ mạnh mẽ như thế, cô bảo nhà máy sản xuất mau chóng đem hàng hóa đi giao, không cần chậm trễ người sử dụng. Cô cũng không vội sản xuất nhóm hàng mới, chờ sau khi nhóm người dùng sử dụng xong, có càng nhiều đánh giá lại tiếp tục bán ra, hiệu quả sẽ càng tốt.

Cô tính toán một chút, bởi vì lô hàng này có các loại phí đóng gói, nhân công... trên thực tế mỗi hộp phí tổn đã trên dưới ba trăm tệ, ở cửa hàng kỳ hạm cô bán giá là một ngàn tệ, lợi nhuận sẽ cao một ít. Mà lô hàng "huy động vốn từ cộng đồng" kia, bởi vì bán giá tiện nghi, thật ra kiếm được cũng không nhiều lắm.

Tính tổng thể xuống dưới, lợi nhuận của lô hàng này khoảng trên dưới bảy mươi vạn. Chẳng qua giao dịch trên internet, thời gian quay vòng tài chính dài, cô muốn lấy được số tiền này phỏng chừng phải đợi thêm nửa tháng.

Cô cũng không sốt ruột, muốn buôn bán phải làm từ từ.

Hiệu suất làm việc của nhân viên tổ đạo cụ vô cùng cao, chỉ dùng hai mươi ngày liền hoàn thành đại bộ phận nội dung kiến tạo cảnh tượng nhà cổ, chỉ còn dư lại một ít chi tiết là kết thúc công việc. Cảnh tượng tiếp theo là hoàng cung, muốn quay phim ở thành điện ảnh (chỉ mấy phim trường), tiền thuê tương đối đắt. Giang Phàm tính toán quay xong cảnh tượng nhà cổ lại đi quay cảnh tượng hoàng cung, cho nên cảnh tượng hoàng cung cũng không cần lập tức bố trí.

Ngay lúc này tài chính của Kiều Na cũng tới, cô liền để nhà xưởng tiếp tục sản xuất.

Sản phẩm trong cửa hàng kỳ hạm trên mạnh đã có rất nhiều đánh giá, danh tiếng càng ngày càng tốt, tuy rằng là trạng thái "Dự bán" nhưng vẫn được không ít đơn đặt hàng. Xưởng đang gia tăng sản xuất, Kiều Na cảm thấy hợp tác cùng vài nhà máy sản xuất này thực không tồi, liền giao cho bọn họ xử lý.

Ông chủ nhà máy sản xuất làm ra tính toán riêng cho Kiều Na, cho rằng lấy tình huống hiện tại tới xem, cửa hàng kỳ hạm trên internet mỗi tháng lợi nhuận mấy chục vạn vẫn phải có, đối với việc tiếp tục hợp tác cùng Kiều Na ông tràn ngập tin tưởng.

Trong một lần trò chuyện, ông chủ ám chỉ thực hàm súc ý muốn mua đứt bí phương. Nhưng Kiều Na không ngốc, bán đứt bí phương thì được mấy đồng tiền đâu? Cô kiềm giữ phối phương này vẫn có thể luôn được đến lợi nhuận, trừ phi cô cùng đường, thiếu tiền cần dùng gấp mới có thể làm loại việc ngốc này, cũng ngay lập tức hàm súc mà cự tuyệt kiến nghị của đối phương.

Cửa hàng online dần dần có lợi nhuận, Kiều Na liền bắt đầu suy xét, cần mua xe cùng phòng ở hay không.

Cô muốn tiếp nhận cha mẹ nguyên chủ đến sống, để cho bọn họ không cần làm việc vất vả nữa, ở nhà quá ngày lành, cũng coi như hồi báo nguyên chủ một chút. Tuy nhiên cô hỏi thăm qua, ở thành phố B mua phòng ở có vị trí tốt một chút, không tới hai trăm mét vuông phải cần hơn ba trăm vạn, thêm trang hoàng chỉ sợ trên dưới bốn trăm vạn.

Nhiều tiền như vậy không phải trong chốc lát là cô có thể kiếm ra được, ngay cả khi lợi nhuận của cửa hàng online khả quan, nhưng một cái phòng ở cũng cần gần một năm lợi nhuận. Hơn nữa cô còn cần vốn lưu động, muốn lấy ra nhiều tiền như vậy phỏng chừng là mấy năm sau.

Nhưng cô cũng không muốn để cho cha mẹ phải làm việc thêm mấy năm, cô có rất nhiều thời gian chờ, nhưng lão nhân gia tuổi tác càng lúc càng lớn, thân thể càng ngày càng không tốt, cô muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này.

Cô nhờ bên địa ốc tư vấn một chút, phát hiện xã hội hiện đại có một loại phương thức mua phòng rất thần kỳ —— trả tiền mua phòng theo phân kỳ (trả góp).

Chỉ cần thanh toán trước một phần là có thể nhận được phòng ở, loại phương thức mua bán mới lạ này ở cổ đại Kiều Na chưa nghe qua. Cô hỏi thăm qua, thanh toán trước thấp nhất là tầm năm mươi vạn, cô nỗ lực mấy tháng, hẳn là có thể thanh toán tiền được.

Nói như vậy, mấy tháng sau cô liền có thể dùng phương thức trả tiền theo kỳ hạn mua một cái phòng ở, để cha mẹ dọn đến thành phố B sống. Khoản vay mua nhà lúc sau lại chậm rãi trả là được, hiện tại cô thu vào có bảo đảm, không lo vấn đề không giải quyết được.

Đến nỗi xe, Kiều Na cảm thấy cần giải quyết trước tiên. Cô phát hiện ở trong một cái thành thị, không có xe là vô cùng không có phương tiện. Thành phố B thật sự quá lớn, hơn nữa các công cụ giao thông công cộng đều rất chen chúc. Xe taxi thường xuyên bắt không được, còn xe buýt lại phải chờ nửa ngày cũng không tới một chiếc, có khi tới cũng không thể chen lên, tàu điện ngầm cũng rất chật, đặc biệt là ga tàu điện ngầm ít, không phải bất kỳ ở gần nơi nào cũng có thể tìm được tàu điện ngầm.

Muốn mua xe nhất định phải thi bằng lái, Kiều Na hỏi Giang Phàm, qua mấy ngày liền phải khởi động máy, sẽ có suất diễn hai tháng là cảnh tượng phủ tướng quân ở nhà cổ. Cô liền dứt khoát báo danh trường dạy lái xe cách nhà cổ không xa, tính toán tranh thủ thời gian hai tháng này thi cái bằng lái.

Đóng phim thường xuyên phải đợi, có đôi khi chờ một tuồng kịch liền phải hết ngày. Kiều Na tính toán lợi dụng thời gian chờ đi tập lái xe, mau chóng thi cái bằng lái trở về.

Anh Lục nghe nói Kiều Na muốn báo danh, cười đến miệng đều không khép được, "Na Na, em muốn báo danh thi bằng lái? Hai tháng thi? Em biết thi bằng lái có bao nhiêu khó không?"

Kiều Na không hiểu ra sao, "Không biết... Em tra xét tư liệu, không phải có bốn chủ đề sao? Thi hết không phải được à?"

Anh Lục hoảng đầu, "Chủ đề thứ nhất cũng liền thôi, không có gì khó khăn, chỉ cần xem thật kỹ là có thể qua, nhưng là chủ đề thứ hai... Quả thực quá biếи ŧɦái, lúc anh thi phải thi ba lần mới thông qua. Aizzz, anh một đống tuổi như vậy, bị một người huấn luyện trẻ tuổi mắng thành cẩu (chó á, để cẩu cho sang 😂)... Còn không dám nói nhiều một câu, ngẫm lại đoạn thời gian thi bằng lái kia, quả thực là ác mộng".

Kiều Na nghe anh nói có chút khó hiểu, lúc cô nhìn Giang Phàm lái xe cảm thấy không có gì khó khăn mà, thi cái bằng lái như thế nào sẽ khó như vậy?

Anh Lục tiếp tục nói: "Thi xong chủ đề thứ hai còn có chủ đề biếи ŧɦái thứ ba, sai một chút nhất định phải chết. Tuy nhiên anh cảm thấy chủ đề thứ ba nhưng thật ra đơn giản hơn chủ đề thứ hai một chút. Tóm lại là cuộc thi rất biếи ŧɦái, ai thi mới biết".

Tính tình Kiều Na vốn chính là loại không sợ khó khăn, thích khiêu chiến khó khăn này, nghe anh Lục nói như vậy, ngược lại bốc cháy lên ý chí chiến đấu của cô, "Người khác đều có thể thi qua, em tin tưởng em nỗ lực một phen cũng có thể thi qua".

Cùng ngày cô liền đi báo danh, sau khi giao phí cô nhận được một quyển sách, là giải thích chi tiết về chủ đề thứ nhất. Đề mục bên trong cũng không phức tạp, cô nhìn một lần liền ghi nhớ toàn bộ trong đầu.

Chủ đề thứ nhất toàn bộ đều là câu hỏi trắc nghiệm cùng câu hỏi phán đoán, tương đối dễ nhớ. Sau vài ngày báo danh, trường dạy lái xe thông báo cô đi làm kiểm tra sức khoẻ.

Trung tâm kiểm tra sức khỏe cũng ở thành phố B, nhưng trường dạy lái xe vì tiện cho quản lý đã để các học viên tập hợp trước trường, sau đó huấn luyện viên lái xe dẫn bọn họ cùng đi.

Kiều Na dựa theo thời gian trường dạy lái xe thông báo, sáng sớm liền đến trường.

Cô tới tương đối sớm, chỉ có vài học viên trình diện. Ban đầu cô có chút lo lắng sẽ có người nhận ra mình, cố ý mặc quần áo phong cách vận động to rộng, đầu đội mũ lưỡi trai, làm cho mình trông khác với ảnh trên internet.

Tuy nhiên sự thật chứng minh, ý tưởng của cô là dư thừa. Rốt cuộc fan của cô ở trên mạng cũng chỉ hai trăm vạn người, hơn nữa phần lớn là người qua đường, cũng sẽ không chú ý nhiều tới cô, không giống như Giang Phàm, cả nước khắp nơi đều là fan trung thành.

Cho nên lúc cô tiến vào trường dạy lái xe, hoàn toàn không có người nhận ra cô. Kiều Na thả lỏng xuống, huấn luyện viên rất nhanh liền tới, đếm đếm số người, nhíu mày nói: "Thiếu một người".

Huấn luyện viên này vẫn là tương đối phụ trách nhiệm, sau khi điểm danh lập tức lấy di động ra, dựa theo số điện thoại học viên đăng ký gọi đi.

"Trịnh Tử Lâm, chừng nào thì anh có thể tới? Chúng tôi nhiều người như vậy chỉ chờ một mình anh." Huấn luyện viên dùng một loại khẩu khí mang theo mười phần uy nghiêm nói, "Thời gian ước định đã qua hai phút, anh lại không tới chúng tôi liền đi, anh chờ lần tiếp theo đi".

Đang nói, cổng trường dạy lái xe có một bóng người chạy tới, vừa chạy vừa kêu, "Thực xin lỗi... Tôi đã tới chậm".

Kiều Na nhìn về phía người kia, tức khắc trước mắt sáng ngời.

Người này, cư nhiên là người cô quen.

Trịnh Tử Lâm chạy đến bên người huấn luyện viên, khom người xin lỗi, "Thật ngại quá, trong tiệm có chút... Có chút việc gấp... Để mọi người đợi lâu".

Huấn luyện viên gật đầu, "Lần sau lại đến trễ sẽ không đợi anh nữa".

Trịnh Tử Lâm vội gật đầu, "Tôi biết, lần sau sẽ không đến muộn nữa".

Huấn luyện viên đi chỉ huy mấy người điều khiển xe lái xe lại đây, bởi vì số người tương đối nhiều nên chia thành năm chiếc xe.

Kiều Na tiến lên một bước, cười tủm tỉm nhìn Trịnh Tử Lâm, "Ông chủ, còn nhớ tôi không?"

Trịnh Tử Lâm quay đầu lại, vẻ mặt mê mang, "Cô là..."

Anh ta nghĩ nghĩ, cười nói: "Khách nhân tới tiệm của tôi quá nhiều, xin lỗi tôi nhớ không được đầy đủ".

Kiều Na nói: "Tôi tên là Kiều Na, đi ăn cơm ở tiệm của anh một lần, anh không nhớ rõ cũng bình thường, chẳng qua tôi là nhớ rõ anh".

Cô đương nhiên nhớ rõ, đây là ông chủ tiệm lẩu đẹp trai làm cô vô cùng kinh diễm lúc đó.

Trịnh Tử Lâm bỗng nhiên nghĩ tới, tựa hồ là có một khách nữ như vậy, cho anh ta ấn tượng còn khắc rất sâu. Anh ta nhớ rõ lúc ấy bồi ở bên người cô chính là ngôi sao lớn Giang Phàm, trong tiệm của anh ta thường xuyên có ngôi sao lui tới, cũng không cảm thấy có cái gì. Nhóm người phục vụ cũng quen, sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn.

Lúc ấy cô gái này mang bộ dáng vẻ mặt ngốc manh, còn tìm anh ta muốn số wechat... Bởi vì cô gái này lớn lên khá xinh đẹp, anh ta nhìn nhiều hai mắt, vẫn là có chút ấn tượng.

Trịnh Tử Lâm cười, "Tôi nhớ rõ, cô là cô gái bên người ngôi sao lớn Giang Phàm kia. Ở chỗ này gặp được cô thật vui, cô cũng tới thi bằng lái sao?"

Những lời này là thật vô nghĩa, không thi bằng lái sao sẽ đến nơi này? Chẳng qua ở chung giữa người với người vô nghĩa sẽ luôn là chiếm một bộ phận rất lớn. Kiều Na cũng liền dùng một câu vô nghĩa trả lời, "Đúng vậy, anh cũng thi bằng lái đi?"

"Đúng vậy, tôi ngày thường bận quá, vẫn luôn không rút ra thời gian được, lúc trước báo một lần, thi xong chủ đề thứ nhất liền bỏ đó, thời hạn kết quả có tác dụng đã qua, còn phải thi lại." Trịnh Tử Lâm nói.

Kiều Na thích cùng anh chàng đẹp trai nói chuyện phiếm, tuy rằng chưa chắc ôm mục đích gì nhưng ít ra là cảnh đẹp ý vui.

Đang nói, huấn luyện viên vẫy tay gọi bọn họ lên xe, tất cả xe đều là loại xa taxi bảy chỗ, Trịnh Tử Lâm thực thân sĩ mà giúp Kiều Na mở cửa xe, để cô lên xe trước, chính mình mới lên xe ngồi bên cạnh cô.

Trên đường nhàm chán, hai người liền bắt đầu nói chuyện phiếm.

Trịnh Tử Lâm hỏi, "Cô ở gần đây sao? Phần lớn người thi bằng lái người ở đây sống cách nơi này không xa".

Kiều Na gật đầu, "Sắp tới sẽ làm một ít công việc ở gần đây".

Chuyện của đoàn phim còn chưa công bố ra ngoài, cô cần phải bảo mật, không thể tùy tiện tiết lộ cho người bên ngoài.

Mắt của cô quét một vòng trên mặt ông chủ, càng thêm cảm thấy lão bản này đẹp trai khó chắn, nhịn không được lại hỏi, "Tôi có thể thêm wechat của anh không?"

Trịnh Tử Lâm gật đầu, "Được nha".

Anh ta lấy ra di động, mở wechat ra để Kiều Na quét một chút, thêm bạn tốt lẫn nhau.

Dọc theo đường đi có trai đẹp làm bạn, Kiều Na rất là vui vẻ. Vốn dĩ xếp hàng kiểm tra sức khoẻ là một chuyện thực phiền người cũng có vẻ không có nhàm chán như vậy.

Lúc trở về, Trịnh Tử Lâm cho Kiều Na mấy tấm phiếu ưu đãi để về sau cô đến của hàng lẩu của anh ta ăn lẩu có thể được giảm giá 30%.

"Ông chủ như anh quá tốt rồi." Kiều Na nói, lại sinh ra ý tưởng được một tấc lại muốn thêm một thước, "Cùng nhau chụp một tấm đi."

Trịnh Tử Lâm sửng sốt một chút, gật đầu nói, "Được."

Bạn bè chụp ảnh chung với nhau là chuyện rất bình thường, anh ta cùng Kiều Na hàn huyên một đường, cảm thấy thật sự vui sướиɠ, đã đem cô trở thành bạn bè, đương nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu này.

Kiều Na đứng ở bên người Trịnh Tử Lâm, lấy ra di động, chụp được một tấm ảnh chung, ngay sau đó thực tự nhiên mà truyền tới hội bạn bè, còn viết đoạn chữ thuyết mình: Khi thi bằng lái khi gặp được ông chủ. Thật trùng hợp.

Nguyên chủ là không có thói quen đăng ảnh chụp trong hội bạn bè, nhưng từ sau khi Kiều Na bị Diệp Thanh dạy dỗ, cảm thấy rất có ý nghĩa, thường xuyên ở trong giới bạn bè phát mấy tấm ảnh chụp, viết cái tâm sự gì đó. Rốt cuộc trong hội đều là bạn bè cùng người nhà, cũng không công khai giống như weibo, phát cái ảnh chụp bình luận, thích qua lại cũng là phương thức kéo gần khoảng cách bạn bè.

Cảnh ở nhà cổ đã hoàn thành, không còn chỗ nào cần Kiều Na hỗ trợ, cô kiểm tra sức khoẻ xong cũng không có lại trở lại nhà cổ. Trước đó cô hẹn Diệp Thanh hôm nay cùng nhau đi dạo phố mua quần áo, vừa lúc Diệp Thanh có nửa ngày rãnh rỗi. Lúc này Diệp Thanh hẳn là tan tầm, Kiều Na kêu xe taxi, đến chỗ trung tâm mua sắm đã hẹn với Diệp Thanh trước.

Ngày mai là nghi thức khởi động máy của đoàn phim, liền cử hành nhà cổ, đến lúc đó sẽ có rất nhiều phóng viên lại phỏng vấn. Trước đks Giang Phàm đã cùng Kiều Na nói qua, để cô chuẩn bị thật tốt, anh muốn chính thức đem cô giới thiệu cho phóng viên nhận biết.

Kiều Na cũng không có cái gì để chuẩn bị, chỉ là bởi vì Giang Phàm đã giao đãi, khi cô đi tham gia nghi thức khởi động máy không thể mặc quần áo quá tùy tiện, quần áo mua trên vỉa hè là tuyệt đối không thể. Giang Phàm vốn dĩ tính toán để lão Hà mua cho Kiều Na vài món quần áo nhưng Kiều Na cự tuyệt. Kiểu dáng quần áo cô vẫn muốn tự mình chọn lựa, nói như vậy mua quần áo mình thích mặc vào cũng vui vẻ. Lại nói, cô cũng không muốn cho Giang Phàm thêm phiền toái.

Kiều Na lật xem quần áo của mình một chút, nguyên chủ lưu lại đều là quần áo giá rẻ, mấy chục tệ một bộ, tuy rằng kiểu dáng cũng còn được nhưng vải dệt quá kém, ngày thường cô mặc cũng không có gì nhưng trường hợp nghi thức khởi động máy quan trọng như vậy, mặc quần áo thế này thực sự sẽ làm Giang Phàm không có mặt mũi.

Tuy rằng cô cũng rõ ràng nội hàm của một người không thể chỉ quyết định bằng một bộ quần áo nhưng ăn mặc chú ý một chút cũng là tôn trọng tác phẩm, tôn trọng người xem. Kiều Na trước kia không có tiền còn chưa tính, hiện tại trong tay có một ít tiền cũng không cần cố tình ăn mặc đơn giản như vậy.

Lúc tới trung tâm mua sắm, Diệp Thanh còn chưa tới, Kiều Na liền chờ ở tại chỗ trong chốc lát, cũng không chờ bao lâu, liền nhìn thấy Diệp Thanh từ trên xe taxi đậu ở ven đường bước xuống, hướng cô vẫy tay.

Kiều Na đi tới đón, vừa định nói cái gì đó, liền nhìn thấy Diệp Thanh lấy ra di động, chỉ vào một tấm hình trên điện thoại, "Đây là ai thế?"

Cô nói chính là bức ảnh Kiều Na vừa mới đăng kia, Kiều Na nhìn thoáng qua, "Bạn học ở trường dạy lái xe, có phải rất tuấn tú hay không?"

Diệp Thanh thực khoa trương mà há to miệng, "Vậy cũng gọi... Đẹp trai? Na Na mắt của cậu không có việc gì đi? Nếu không chúng ta đi tới khoa mắt?"

Kiều Na đấm Diệp Thanh một quyền, "Được, đừng tổn hại, người khác vẫn là rất không tồi, còn tặng mình phiếu ưu đãi của cửa hàng lẩu".

Kiều Na cũng biết thẩm mỹ của mình ở thời đại này có chút kỳ lạ, nhưng loại thẩm mỹ này rất khó thay đổi, cô cũng không có cách nào. Nhìn đến anh chàng đẹp trai sẽ cảm thấy đẹp mắt, muốn nói thêm vài câu là chuyện rất bình thường đi...

Diệp Thanh nói: "Phàm ca bình luận, cậu chưa nhìn thấy sao?"

Cô thêm số wechat của Giang Phàm cùng Kiều Na, có thể nhìn thấy bình luận giữa hai người, vừa mới ở trên xe nhàm chán lướt một hội bạn bè liền thấy được Giang Phàm bình luận cho Kiều Na.

Vừa rồi Kiều Na không có xem di động, nghe Diệp Thanh nói như vậy, liền mở ra hội bạn bè, nhìn thấy phía dưới hội bạn bè kia của mình có nhiều thêm mấy cái bình luận.

Chu Thiến Văn: "Người có tiền? Nhìn dáng vẻ giống một ông chủ".

Diệp Thanh: "??? Tình huống như thế nào?"

Giang Phàm: "Ha hả..."

Kiều Na không rõ, " "ha hả" là có ý gì? Hẳn là tiếng cười đi? Tỏ vẻ vui vẻ sao?"

Diệp Thanh mắt trợn trắng, "Chính là ý này".

Kiều Na: "..."

Cô nhớ rõ lần trước Giang Phàm giống như rất để ý cô tiếp xúc cùng Trịnh Tử Lâm, đặc biệt là lúc cô nói Trịnh Tử Lâm rất đẹp trai, Giang Phàm vô cùng bất mãn.

Gia hỏa này, lòng dạ nhưng thực sự cực kỳ hẹp hòi.

Kiều Na cũng không để ở trong lòng, thu hồi di động, lôi kéo Diệp Thanh cùng nhau vào trung tâm mua sắm.

Diệp Thanh còn đang suy nghĩ chuyện trong hội bạn bè, "Na Na, Vì sao Phàm ca không vui? Thật kỳ lạ nha..."

Kiều Na vừa xem quần áo vừa thuận miệng trả lời, "Anh ấy nào có không vui? Anh ấy sẽ không có không vui... Thanh Thanh cậu xem cái váy này thế nào?"

Diệp Thanh nhìn thoáng qua, tức khắc cảm thấy chính mình muốn hộc máu.

"Này... Này xanh đỏ loè loẹt chính là cái quỷ gì? Na Na cậu thật nên đi khám mắt... Cậu không phải cần tham gia nghi thức khởi động máy sao? Cũng không phải vũ hội hoá trang..."

Kiều Na thực không hiểu mà nhìn bộ quần áo kia, khó coi sao? Thật sự khó coi sao?

Cô lưu luyến mà nhìn bộ quần áo kia, Diệp Thanh chạy nhanh kéo đo vào trong tiệm đối diện.

"Thử xem cái này." Diệp Thanh chỉ vào một bộ quần áo, "Cái này hẳn là rất thích hợp với cậu".

Kiều Na nghi hoặc, "Cái này... Sẽ đẹp sao?"

"Đương nhiên đẹp. Cậu chưa xem qua tạp chí thời trang sao? Kiểu dáng lưu hành nhất năm nay".

Kiều Na có chút do dự, cô thật sự cảm thấy... Khó coi nha.

Người bán hàng vội vàng chạy tới, "Tiểu thư, dáng người của ngài tốt như vậy, mặc áo quần này thật tiên. Năm nay lưu hành nhất là loại váy dài này, mặt trên đồ án hoa đào có thể chiêu đào hoa nha. Cô thử xem đi".

Nhìn thấy ánh mắt Kiều Na lại quay đầu hướng về phía bộ quần áo kỳ ba ở cửa hàng đối diện kia, Diệp Thanh vội vàng một tay đem cô đẩy mạnh vào phòng thử đồ.

Kiều Na đành phải thay bộ quần áo kia, từ phòng thử đồ đi ra.

Vẻ mặt Diệp Thanh biểu tình khoa trương, "Wow, Na Na cậu mặc cái này cũng quá đẹp đi. Liền cái này, Na Na thanh toán".

Kiều Na: "..."

Cô nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc ánh mắt của mình khác biệt với thời đại này, đến lúc đó náo loạn chê cười có thể không tốt. Mình thì không sao cả nhưng làm cho cả đoàn phim khó xử theo lại không tốt, tuy rằng bộ xanh đỏ loè loẹt kia còn khá xinh đẹp... Nhưng vẫn là thôi đi.

Người bán hàng giống như là sợ Kiều Na chạy đi, chờ Kiều Na thay quần áo, lập tức cất vào trong túi, "Xin chào tiểu thư, một ngàn hai trăm tệ".

Giá này cũng không phải rẻ, tuy rằng Kiều Na kiếm lời một ít tiền vẫn là có chút đau lòng.

"Nghe mình, không sai." Diệp Thanh tự tin nói, "Đợi chút mình mang cậu đi làm tóc, ngày mai nhất định làm cậu trở thành nữ chính lóa mắt nhất trong nghi thức khởi động máy".