Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Chương 43: Rốt cuộc thì tình yêu đã đeo màng lọc lên mắt mình hay bản thân cậu ấy chính là nguồn sáng?

Apple thần bí là anh zai bán chè xoài – nam chính của scandal hôm nay?????

Hiện trường bùng nổ trong nháy mắt.

[Thiệt hay xạo? Tui không tin! Dựa vào đâu mà vừa đẹp trai vừa chơi game lợi hại như vậy? Mấy người muốn cái loại vừa không đẹp trai vừa chơi game không lợi hại như tui sống sao!]

[Từ quá trình đánh trận hôm nay, có thể thấy kỹ thuật của hai người Mang Thần và anh zai chè xoài bất phân thắng bại, sàng sàng như nhau. Thảo nào Chanh baba bảo khó mà nói trong hai người ai lợi hại hơn.]

[Thiệt là muốn hai ảnh PK một ván.]

[Cầu Mangosteen khiêu chiến Apple! Nếu là đàn ông thì hãy đường đường chính chính đấu một trận phân thắng bại!]

[Phần thưởng là một “người” chanh sao? Đừng mà đừng mà 2333]

Di động đặt trên bàn khẽ rung, Đan Trúc gửi tin nhắn wechat cho Lăng Mông, kèm theo một cái biểu cảm ấm ức.

[Đan Trúc]: Mông Mông, em bán anh:(

Nhìn thấy tin nhắn, khóe miệng Lăng Mông không kiềm được mà cong lên.

[Lăng Mông]: Ai bảo anh tâm thần phân liệt còn hắt nước bẩn lên người tui lêu lêu lêu.

[Đan Trúc]: Anh cố ý tạo cảm giác có quá nhiều tình địch để ai thích em biết khó mà lui.

Lăng Mông khoanh hai chân gác lên ghế, hồn nhiên tám chuyện với Đan Trúc đến quên cả sự đời.

[Lăng Mông]: Nếu bây giờ tui không vạch trần thì có khi lần sau anh lại biến thành quả kiwi không chừng.

[Lăng Mông]: Bây giờ quần chúng reo hò quá trời kìa, anh có muốn đăng weibo khiêu chiến quả xoài làm một trận derby tay trái đánh tay phải hem?

[Lăng Mông]: Anh có đang giận thành một con cá nóc không đó? Cho tui nhìn một cái xem nào.

Lăng Mông hoàn toàn không biết bộ dạng nói chuyện nhập tâm của mình bây giờ như thế nào, nhưng mấy chục vạn người xem lại nhìn thấy rõ rành rành. Streamer lặn mất rồi, người xem liền tự hóng hớt với nhau:

[Chanh baba cười đến ngọt ngào.]

[Lúm đồng tiền của Chanh baba có tiền, chói mắt quá.]

(1)

[Cậu có tiền, cậu có tâm sự không?]

(2)

[Cả người Chanh baba đều tản ra hormon hương chanh.]

[Nụ cười này khiến người ta có một loại xúc động muốn tặng cat house.]

[Có thể làm cho Chanh baba vứt bỏ năm mươi mốt vạn người xem, trong mắt chỉ có một mình người đó, tui cược mười quả xoài người kia chính là anh zai chè xoài!]

Lăng Mông chợt nhớ ra mình vẫn đang live stream, ngẩng đầu liền phát hiện cái người đang ở trên màn hình live stream lúc này đúng là đang cười đến mức hết sức da^ʍ – đãng.

Cậu lập tức vỗ vỗ mặt mình, mạnh mẽ gồng thành biểu tình nghiêm túc, cơ mà nghiêm túc chưa được ba giây đã khôi phục nguyên trạng, giống như khóe miệng là sắt, còn khóe mắt là nam châm, không chịu khống chế của cậu mà cứ ngây ngô cười.

[Đừng cười nữa, tui sắp mù cmnr.]

– Tổ lái kiểu đui mù gì thế, tui cười là vì đánh thắng đội chuyên nghiệp nên phấn khích ô kế?

– Phó phòng kênh live stream đâu? Phó phòng mau quản lí mấy con người thích cua gắt này mau.

[Quản trị viên Bé Teddy Thu Thu]: Bẩm Chanh baba, phó phòng đã bị chói mù đến bất tỉnh nhân sự, quản không được.

[Chính là thích quản trị viên đầu têu tổ lái như đằng ấy.]

[Theo nghiên cứu của các nhà khoa học, chỉ có người đang yêu mới có thể cười ngọt ngào đến vậy.]

[Đan Trúc]: Có phải bây giờ em đã bắt đầu hoài niệm những ngày có trưởng phòng ở đó rồi không?

Sao lại quên mất cái tên này cũng đang núp lùm trong phòng live stream nhỉ, Lăng Mông lúc này liền ra một chiêu “cách không ngón giữa chỉ”.

Lăng Mông: 凸

[OMG! Streamer thanh lưu giơ ngón giữa kìa!]

[OMG! Streamer thanh lưu giơ ngón giữa với “người mà ai cũng biết là ai đấy” kìa! Giảm thọ bây giờ!]

[Nghiêm túc cảnh cáo cậu streamer này, phòng live stream là dùng để live stream, không phải dùng để liếc mắt đưa tình cách màn hình!]

– Baba thiệt là muốn cấm ngôn hết mấy người. – Lăng Mông cố gắng gồng thành bộ mặt nghiêm túc. – Đừng tưởng không có trưởng phòng thì không còn ai quản được mấy người.

[Quào, không ngờ Chanh baba còn có thể nhớ đến trưởng phòng.]

[Trường phòng đã bị cậu làm bực mình đến mức bỏ đi rồi.]

[Chỉ nghe người mới cười, đâu hay người cũ khóc.]

– Hơn nữa tui cược một xe xoài, trưởng phòng của mấy người sẽ không tìm Apple khiêu chiến đâu.

[Tại sao? Mang Thần của mị còn lâu mới rụt vòi kiểu đó.]

[Phòng]

Gu□□a: Apple

Nếu không phải Gu□□a đột nhiên lên tiếng, Lăng Mông cũng đã quên béng ba người bọn họ vẫn đang trong phòng thi đấu trên game.

(Gu□□a là nick trong game, Guava là nick trên Đấu Miêu)

[Phòng]

Apple:?

[Phòng]

Gu□□a: Đến một trận 1v1

Lăng Mông:???

[Meo méo meo méo mèo meo???]

[Đây là… một vòng gió tanh mưa máu mới?]

[Gu□□a: Tôi thay Mang Thần xuất chiến!]

[Đã lâu không gặp tu la trường náo nhiệt như vầy, Chanh baba nhà tui đúng là mị lực kinh người.]

– Đồng chí Gu□□a, anh muốn làm gì? – Lăng Mông hỏi.

[Phòng]

Gu□□a: Anh ta chơi không tệ.

[Phòng]

Apple: …cảm ơn đã khen.

Lăng Mông nhìn là hiểu, Gu□□a là một tên cuồng game, gặp được cao thủ thì ngứa nghề. Pha kết thúc trận vừa rồi Đan Trúc đánh quá đẹp, khó trách Gu□□a muốn hạ chiến thư.

[Phòng]

Apple: Nhưng bây giờ tôi không chơi được.

Dường nhu hớ đến chuyện gì đó, Lăng Mông vội nói giúp Đan Trúc:

– Đúng đó Gu□□a, tay ổng không tốt, không thể chơi game trong thời gian dài.

[Chanh baba hiểu người ta thiệt nha!]

[Từ câu vừa rồi nghe ra được một loại bảo hộ, là ảo giác của mị sao?]

[Chỉ nghe ra được sự thật rành rành về mối quan hệ vô cùng thân mật của hai người.]

[Phòng]

Gu□□a: Vậy thì thôi.

[Phòng]

Gu□□a: Anh muốn chơi chuyên nghiệp không?

[Phòng]

Apple: …

Không chỉ Đan Trúc muốn “…” mà ngay cả Lăng Mông nghe xong cũng muốn “…”. Cái tên Gu□□a này có đam mê kéo người nhập bọn hả?

[Phòng]

Apple: Không được, tay của tôi không tốt.

Thật ra cũng là một lí do hay, trước sau hô ứng.

– Gu□□a, tui tò mò hỏi một câu nha, chiến đội mấy anh bây giờ đang thiếu người hả?

[Phòng]

Gu□□a: Không thiếu.

– Vậy tại sao anh gặp ai cũng hỏi người ta là có muốn chơi chuyên nghiệp không thế?

[Phòng]

Gu□□a: Có thể làm dự bị.

[Phòng]

Gu□□a: Cũng không phải gặp ai cũng hỏi.

– Ờm… – Cũng mới hỏi có hai lần mà hai lần đều là cùng một người thôi mà.

[Phòng]

Gu□□a: Có điều nếu cậu muốn thì có thể gia nhập.

Lăng Mông buồn cười:

– Trình độ cỡ tui vào đội chuyên nghiệp làm gì?

[Phòng]

Gu□□a: Làm linh vật.

Lăng Mông: …

Không có linh vật nào hung dữ như tui ô kế?!