Pokemon Du Ký

Chương 12: Magikarp

- Roạt …

- Bạch … pạch pạch …

- “…”

Điên mất!

Lại là Magikarp. Thứ pokemon yếu nhất mọi chủng loại. Chúng không biết tấn công. Skill duy nhất chính là nhảy lên... nhảy lên... và nhảy lên!

- Pạch pạch … pạch…

Nha! Đúng vậy, nhảy lên và nhảy lên là thứ chúng biết. Số lượng cực lớn khiến chúng có khắp mọi nơi. Và chính bởi thế chúng thật rẻ. "buồn rầu".

Câu chúng bán lấy tiền là không thực tế. Chỉ có ngốc so với mới đi dùng tiền mua.

Black buồn bực nhìn chỉ Magikarp vừa câu được nhảy lên nhảy xuống. Từ khi cầm cần câu cá đến giờ Black chỉ câu được một thứ đó là Magikarp. Câu nhiều chúng đến nỗi Black sắp ói ra rồi.

Nhìn vẫn hăng hái nhảy lên nhảy xuống nguyên chỗ Magikarp, Black thở dài. Kéo lê thân mình tới đưa nó trở lại trong nước trong lòng đã hết hi vọng câu được thứ gì mới mẻ. Black quyết định bồi ông Fuji đi chơi.

Đi chết đi đám Magikarp. Ta không nhấc cần câu lên nữa để xem chúng có thể làm gì.

Đã có chủ ý quả nhiên lòng thư thái hơn. Mang trả chỉ vừa mới lên bờ du ngoạn Magikarp này về nước, Black trở lại vị trí, câu được câu không nói chuyện với Ông Fuji.

Mỉm cười nhìn lại một lần nữa câu được Magikarp Black, ông Fuji bắt chuyện.

- Cháu cũng đừng nản chí. Câu cá vốn là như vậy. Đôi lúc quyết tâm theo đuổi một thứ gì đó luôn không nắm bắt được. Chỉ cần cháu thả ra, tâm bình khí hòa đối xử mọi việc, Điều kì tích lúc nào cũng có thể xảy ra.

Nghe ông cụ an ủi, Black cười đánh tinh thần.

- Cháu đã biết ạ. Cháu sẽ không bỏ qua đâu. Coi như rèn luyện tâm tính được rồi.

- Trẻ nhỏ dễ dạy. Ông cụ hài lòng mỉm cười.

Thấy đến đây Black cũng yên lặng lại.

Đám pokemon bản thân đã được Black giao nhiệm vụ huấn luyện. Huấn luyện bao gồm cả đối chiến lẫn đơn độc.

Black hiện tại chủ yếu tập trung nâng cao thể lực cho bọn chúng. Tiếp đó là nâng uy lực và rút ngắn thời gian ra đòn hiện có.

Vô kiên bất tồi, duy mau bất phá. Thể lực được rồi làm gì cũng dễ dàng. Tốc độ đánh nhanh dễ hơn chiếm tiên cơ. Black cũng đang dần có được phong cách đánh của chính mình.

Thiếu niên luôn khó ngăn được nhàm chán tịch mịch, Black lại bắt đầu bắt chuyện ông cụ. Tuy tiếng nói ảnh hưởng hiệu quả câu. Có điều Black cũng không lắm quan tâm. Ông cụ có lẽ cũng hiểu được môn nghệ thuật câu cá này cũng không phải người trẻ tuổi dễ chơi khởi nên luôn đáp lại Black chuyện trò.

Câu cá thôi. Ngồi câu chính là có thời gian mà. Suy nghĩ chủ đề mới để nói, Black nghĩ nghĩ rồi mở miệng:

- Đúng rồi, quán câu cá của ông cũng không thuê thêm người trông sao.Như chúng ta đi câu mấy ngày này, quán lại phải đóng cửa.

- Cũng không được mấy lợi nhuận, nên đóng cửa chút thời gian cũng không sao.Ông lão lắc đầu chậm rãi nói.

- Ta nhớ cháu theo ta mấy ngày nay cũng nhàn rỗi. Sao không thấy cháu liên lạc gì gia đình. Ông Fuji nghi hoặc hỏi.

Nghe vậy Black hơi chần chờ chốc lát rồi thành thật đáp

- Trước cháu sống ở cô nhi viện. Nên cũng không có người để liên lạc.

Nghe vậy ông cụ hơi giật mình.

- Thật xin lỗi, ta không nên nhắc tới chuyện này.

- … Bất quá, như cháu làm huấn luyện viên pokemon, bắt được pokemon mới nhiều sau đó gửi đâu?

- Cháu chiến đấu xong cũng chỉ giúp bọn chúng trị vết thương rồi để bọn chúng tiếp tục tự do. Black đáp lời.

Nghĩ nghĩ chốc lát, ông cụ nói tiếp:

- Đã cháu không có nơi gửi pokemon, vậy sau này cần thiết có thể gửi ở chỗ ông. Dù sao bình thường cũng nhàn rỗi. Ta có thể giúp cháu chăm sóc chúng một chút.

Nghe đó Black hơi chần chờ::

- Như vậy không tốt lắm đâu ạ.

Ông cụ khua tay:

- Không vấn đề gì. Dù sao cũng là nhàn rỗi. Hơn nữa nếu như cháu thấy ngại, sau này trên Pokemon League cố gắng thi đấu thật tốt. Giúp giúp ông quảng cáo cửa hiệu và câu lạc bộ là được. Đây coi như là cháu trả trước thù lao.

Nghĩ nghĩ, ông cụ lại bổ sung:

- Mấy bữa nay ta thấy cháu huấn luyện đám pokemon rất tốt. Rất có tính sáng tạo. Bọn chúng cũng không kém. Tới lúc đó nếu có thể đạt được giải nhất Pokemon league lần này ta sẽ có lễ vật tặng cho cháu.

- … đúng rồi, tuổi của cháu xấp xỉ tuổi cháu lão đầu kia. Lần này đoán chừng cháu lão cũng tham gia. Nếu cháu thắng được thì tất cả đại vui mừng rồi.

Nghe thế Black cũng nổi lên hứng thú:

- Là ai thế ạ?

Ông Fuji nhìn nhìn Black trả lời

- Cháu sống ở trấn Pallet, vậy chắc cũng biết giáo sư Oak. Ông ta là bạn của ông. Nghe nói cháu lão cũng tầm tuổi như cháu vậy.

- Green?

- Ừ, hình như tên đó thì phải. Cháu cũng quen biết nó sao?

- Không, cháu cũng chỉ từng thấy nhưng không quen biết.

- Không sao, nếu cháu có thể thắng cháu lão ấy cũng coi như giúp ông báo được thù rồi

- Ăc, báo gì thù ạ?

- À, … cũng không có gì. Chuyện hồi trẻ tuổi thôi. Cháu chỉ cần cố gắng hết mức là được. Ta đoán cháu lão cũng không đánh lại được cháu đâu.

Black nghe thế ngượng ngùng đáp:

- Vâng, cháu sẽ cố gắng.

- Ừ, sau khi trở về ông sẽ viết một phong thư cho cháu. Sau đó nếu cháu trở về trấn Pallet có thể đưa nó cho giáo sư Oak giúp ông.

- Vâng, cháu sẽ.

- Nhớ hồi xưa … Cẩn thận cần câu!

- “…”

- Pika!

Lát sau …

Black kinh ngạc nhìn trước mắt mình một chỉ toàn thân vàng chói Magikarp vẫn chưa hoàn hồn lại.

Như đã nói ở trên, Magikarp là một loài rất đặc biệt. Chúng là đặc trưng của khu vực Kanto. Không chỉ nổi bật về số lượng đông đảo. Nổi bật về sự vô năng của bản thân. Chúng còn nổi bật bởi vì chúng có thể tiến hóa thành Gyarados. Cá chép hóa rồng.

Mọi người không biết chúng tiến hóa vì sao.Làm sao để giúp chúng tiến hóa. Chỉ biết rằng một khi tiến hóa thì cũng như câu nói trên, cá chép hóa rồng vậy. Chúng thoát ly nhỏ bé vô năng mà trở thành biểu tượng của sức mạnh.

Có điều nếu bạn lúc nào cũng phải vác đi một bị thịt như vậy, không thể chiến đấu lấy kinh nghiệm. Đợi chúng tiến hóa! Này không khác gì đang há mồm chờ sung rụng cả. Nghĩ cũng thấy ê cả răng rồi. Biết đợi bao lâu nha.

Bởi vậy, mọi người bình thường cảm thấy, thà tóm một con hoang dại Gyarados còn hiệu quả hơn nắm một chỉ Magikarp.

Khả năng tìm được Gyarados hoang dại cũng không dễ dàng gì. Vì vậy để có được chúng thì mỗi người mỗi kiểu tùy theo bản thân.

Black tất nhiên cũng muốn có một chỉ Gyarados. Chúng mạnh mẽ, phong cách, giúp bạn đi trên đường biển dài, là trung tâm sức mạnh của cả nhóm…v v

Có điều có được một con pokemon đặc biệt Gyarados Black cũng chỉ là YY trong lòng thôi. Giờ thì Black lại đã tiến được bước cửa của con đường. Dù rằng phải đợi lâu lâu … Chỉ cần Magikarp tiến hóa, vậy Black đội hình sẽ sở hữu một chỉ Gyarados đặc biệt mà mọi người đều mơ ước. Điều này thật tuyệt diệu. Nhã mãi điệp ~

Không, Phải có cách cho nó tiến hóa mới được. Nhìn đang hăng hái nhảy màu vàng Magikarp Black tự nhủ.

Trái với Black tâm trạng hừng hực, Lúc này, ông cụ Fuji tâm tình phá lệ phức tạp.

Là một người câu cá lâu năm, ông hiểu màu càng Magikarp quý hiếm đến mức nào. Có thể nói nó là cả đời một danh người câu cá truy cầu.

Và giờ nó đạt được bởi một cậu nhóc mới tập câu cá một tuần. Kẻ ăn không hết người lần chẳng ra. Ai! Có lẽ là số mệnh an bài đi.

Ông đã câu ở đây nhiều năm rồi. Có thể nói, mỗi một chỉ pokemon trong nước dường như đều cùng ông có quen biết. Bắt rồi lại thả. Hưởng thụ cái thú của người đi câu.

Chuyện hồi trẻ giữa ông và đám bạn cùng lứa tuổi nãy ông định kể, trong đó cũng có đam mê của ông. Đam mê của một người câu cá. Không phải du͙© vọиɠ chiến đấu thắng bại, không phải ham thích tìm tòi nghiên cứu,.. chỉ là niềm vui khi thả câu, khi chờ đợi,… nhấm nháp từng chút thời gian trôi qua. Đời là một nhánh phù du. Trôi trôi đi là hết cả cuộc đời..

Suy nghĩ xa mất rồi! Có lẽ giờ đã tới thời đại của bọn trẻ.

Nhìn Black bắt đầu loay hoay với con pokemon mới, ông mỉm cười. So với đồng bạn có lẽ ông sẽ có một người nối nghiệp giỏi nhất. Điều này không phải rất đáng vui mừng sao!

Nhẹ nở nụ cười, ông ngước lên nhìn ngắm bầu trời.

Ngày hôm nay quả thật là một ngày thật đặc biệt.