Dưa Bở Được Mùa

Chương 13

Tiến cũng xót Thọ lắm.

Mình vẫn rất thích nhìn Thọ từ phía sau, thích nhìn bóng lưng của Thọ.

Giây phút ấy thật yên bình.

Mình mải nhìn theo Thọ và Tiến. Đến lúc Thọ quay lại nhìn mình thì mình vẫn còn ngẩn ngơ.

Phải gọi mấy tiếng mình mới ngớ ra. Xấu hổ quá. Mình chữa ngượng:

- "Lưng ông có cái gì kìa. Để tôi phủi cho."

Nói xong mình nhanh chóng chạy lên phủi phủi áo cho Thọ. Không biết Tiến có thấy không. Thực ra áo Thọ chẳng có gì hết.

Bọn mình vào phòng khách ngồi chơi xơi nước.

Nhà Thọ rộng rãi lắm. Nhưng chẳng đẹp bằng nhà mình đâu.

Mình lôi từ trong túi ra con dao bỏ túi mà mình luôn mang theo.

Lấy một quả cam của Tiến mang tới. Bổ ra cùng nhau ăn.

Mình đưa cho Tiến một múi. Sau đó lấy thêm một múi khác đưa cho Thọ.

Ngẩng lên, thấy Thọ đang chăm chú quan sát từng động tác của mình. Mình thấy bối rối quá. Nói ấp a ấp úng:

- "Ông ăn cam đi này. Ngọt lắm đấy."

Thọ nói cảm ơn, đưa tay nhận lấy miếng cam.

Khoảnh khắc ấy, ngón tay Thọ chạm ngón tay mình.

Tim bẫng đi một nhịp. Trong lòng lâng lâng như nở hoa, bồi hồi xuyến xao.

Ngại quá đi mất. Mình quay mặt ra chỗ khác đớp một miếng cam. Tủm ta tủm tỉm. Sợ Thọ nhìn thấy mình cười nên mình lấy tay che mồm.

Có ai hiểu cái cảm giác sợ anh biết, sợ anh không biết, muốn anh biết lại muốn anh không biết nó như thế nào không?

Mình dành tình cảm cho Thọ. Mình sợ Thọ biết, Thọ sẽ không tự nhiên với mình như bình thường nữa. Nhưng mình cũng sợ Thọ không biết, Thọ lại đi thích người khác thì sao?

Mà thôi, cứ để thuận theo tự nhiên đi.

Nếu Thọ có thích mình thì Thọ sẽ là người nói cho mình biết điều đó. Còn nếu Thọ không nói gì nghĩa là không thích rồi.

Mình không cần phải làm gì cả. Tất cả chỉ là chờ đợi mà thôi.

Nghe có vẻ dễ thật đấy. Nhưng thực ra khó lắm các bạn ạ.

Suốt ngày cứ thơ thẩn thẩn thơ nghĩ về người ta không à. Thỉnh thoảng chả có chuyện gì, cứ nghĩ đến người ta rồi cười một mình. Có khác con điên không cơ chứ?

Rồi những lúc người ta cười đùa với bạn gái khác. Tức hộc máu. Cơ mà làm gì được nào? Chỉ biết nín nhịn thôi.

Nói chung là khổ lắm các bác ạ.

Rồi có lần mình muốn thêu khăn tay tặng người ta.

Hứng khởi lắm. Nhưng đến lúc làm xong thì chả biết làm thế nào để đưa cho người ta cả. Rình rình mãi mới được lúc không có ai để ý, nhét vội vào cặp người ta kèm mẩu giấy note: "Fan hâm mộ cuồng nhiệt