You are the love of my life
I knew it right from the start
The moment I looked at you
You found a place in my heart
You are the love of my life
You give me reason to live
You taught me how to be strong
With you is where I belong
No one's ever touched me
Quite the way you touched me
People search a life time
To find what we have
You are the love of my life
One thing that's good in this life
I'll spend the rest of my days
Just loving you
You are the love of my life
The heart and soul of my life
Once I was lost and alone
With you at last I am home
You are the love of my life
And I thank god I'm alive
To spend my lifetime with you
You are the love of my life
Tiến và Thọ sau một hồi dắt tay nhau đi đâu đó thì quay trở về. Mặt ai nấy đều đỏ bừng. Xem chừng như tức giận lắm.
Thế là hai chàng, mỗi chàng kéo một nàng đi theo hai hướng khác nhau. Hai nàng bị kéo đi thì ngơ ngơ ngác ngác. Quay lại nhìn nhau. Lắc đầu nguầy nguậy. Không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra nữa.
Tiến kéo Ngọc đi được một đoạn. Chợt nghĩ không thể để cho hai người kia đi riêng được. Thế là bèn kéo Ngọc đuổi theo Thọ và Lan.
- "Này. Hai ông bà kia. Đi cùng đi."
Thấy Thọ không nói gì. Tức là đồng ý. Lan tươi cười nói:
- "Okok. Đi chung cho vui."
Lượn lờ quanh công viên. Thọ từ chối chơi hết trò này đến trò kia. Cuối cùng cũng tìm được một nơi Thọ muốn chơi. Đó là nhà ma.
Lan và Ngọc đi trước. Hai chàng đi sau.
Vừa mới bước vào cửa đã thấy một không gian rất chi là mờ ám. Vang lên nhạc background rùng rợn.
Lan thấy hơi sợ, luồn ra phía sau lưng Thọ. Níu tay áo Thọ.
Thọ bước một bước thì Lan bước một bước. Thọ đi đâu lan đi theo nấy.
Ngọc thì vừa đi vừa ngó tứ phía, phòng trường hợp bị dọa ma.
Xung quanh là đầu nâu, xương người, mạng nhện chằng chịt. Còn có mấy nấm mồ nữa. Thêm cả nhạc nền rùng rợn.
Cả bốn người đều đang chờ đợi điều gì đó xảy ra. Mãi chẳng thấy con ma nào.
Bước đi thêm được mấy bước nữa thì xuất hiện một con ma áo trắng, tóc dài xông ra chặn đường Ngọc.
Ngọc la thất thanh, Tiến cũng hoảng không kém. Thế là Ngọc và Tiến chạy trước.
Thọ thì bình tĩnh hơn, không bị con ma đó dọa sợ. Vẫn bước đi đều đều. Thận trọng nhìn xung quanh.
Còn Lan ư? Lan có mà sợ ma vãi cả chưởng ý. Nhưng lúc nãy là nàng ta nhắm mắt nhắm mũi bấu tay Thọ lần đi theo Thọ. Nên chẳng nhìn thấy con ma vừa rồi.
Bước thêm một đoạn nữa. Lan nhắm mắt nhưng cũng cảm nhận được hình như đang đi lên một cây cầu.
Hé mắt ti hí. Thọ vẫn điềm đạm bình tĩnh bước tiếp.
Ánh sáng mập mờ trong nhà ma chiếu lên gương mặt Thọ và cả dáng người Thọ.
Thọ có dáng người cao gầy. Mặc sơ mi rất chi là nghiêm túc chỉnh tề. Lan bỗng có vài giây ngẩn người ngắm nhìn Thọ. Để ý mới thấy ngay cả cách đi thôi Thọ cũng rất ngầu!
Mải ngắm trai. Đột nhiên có một bàn tay từ phía dưới cây cầu thò lên túm lấy chân Lan. Cảm giác mát lạnh từ dưới chân truyền thẳng lên não.
Lan hét lên. Nhảy phóc một phát lên người Thọ. Hai tay vòng qua cổ Thọ, hai chân quắp lấy hông Thọ. Rất chặt.
Thình thịch thình thịch thình thịch. Tim Lan đập hết công suất, là do cú dọa vừa rồi của lũ ma.
Thình thịch thình thịch thình thịch. Tim Thọ cũng đập. Nhưng hình như không phải do sợ ma thì phải.
Là do người con gái đã nhảy chồm lên người Thọ đây. Lúc này đang ở rất gần rất gần. Á. Thế là Thọ không bị bê đê nhé. Thọ sướиɠ, chút bớt nỗi lo trong lòng.
Đợi một lúc cho Lan trấn tĩnh lại tinh thần. Thọ bảo:
- "Nào. Hết sợ chưa? Xuống đi!"
- "Hông. Cho bấu đi. Sợ lắm."
Thọ chẳng buồn đôi co với Lan. Cứ thế đi tiếp. Mặc cho Lan co quắp người mình. Cũng không nặng lắm.
Đường ra khỏi nhà ma còn rất nhiều gian nan nữa. Nhưng nhờ có Thọ, Lan an toàn vượt qua.
Ra đến nơi thì thấy Ngọc mặt xanh lét đang thở hổn hển. Tiến cũng chẳng khá khẩm mấy. Sợ chết khϊếp.
Vừa nhìn thấy Thọ đi ra. Tiến chưa kịp cười thì nhìn thấy cảnh tượng ấy. Lan hai tay bấu lấy cổ Thọ, chân thì quắp hông Thọ không rời. Đã vậy Lan còn úp mặt vào l*иg ngực Thọ cơ chứ.
Tiến xông lên đòi gỡ Lan ra khỏi người Thọ. Lan sau khi hoàn hồn thì nhận ra hành động của mình thì xấu hổ vô cùng.
Lan thấy hai má mình nóng ran. Ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác. Cười tủm ta tủm tỉm.
Thọ thấy bộ dạng của Lan lúc này thật đáng yêu. Cũng người đến ngây người.
Tiến chứng kiến một màn tình chàng ý thϊếp thấy cực kì ngứa mắt bèn lên tiếng:
- "Thôi tôi xin các ông các bà. Định chiếu phim rồ man tíc miễn phí cho hai bọn tôi xem à. Không cần không cần. Đi chỗ khác. Nhanh lên"
Thế là cả lũ lại nghe theo sự sắp sếp của Thọ, đi đến sàm khiêu vũ. Ở đây có một chiếc màn hình lớn. Và sàn nhảy chia làm những ô vuông nhỏ. Màn hình chỉ dẫn động tác. Còn sàn nhảy thì ô nào sáng lên sẽ bước theo ô ấy.
Cả bốn đứa cùng lên nhảy chung một sàn. Chọn điệu valse lãng mạn.
Người nữ đặt tay lên vai của người nam.
Còn người nam đặt tay lên eo của người nữ.
Hai tay còn lại thì nắm lấy nhau.
Cả hai bước đi theo nhịp. Người nam sẽ dẫn nhịp cho người nữ.
Hôm nay Lan mặc một chiếc đầm trễ vai đuôi cá dịu dàng. Còn Thọ thì mặc sơ mi quần âu. Khiêu vũ thì quá tuyệt.
Còn về phía Tiến và Ngọc trang phục không phù hợp cho lắm. Nhưng vẫn chơi khiêu vũ.
Thọ và Lan phối hợp rất ăn ý. Nhưng bước chân đều rất nhịp nhàng.
Thọ và Lan hai tay ốp vào nhau, cùng di chuyển theo hình tròn. Bốn mắt nhìn nhau. Dường như có sự liên kết nào đó.
Rồi lại về tư thế cũ. Thọ nắm tay Lan dơ lên cao để cho Lan xoay người.
Nhưng Lan đã bị chệch quỹ đạo. Xoay người thế nào lại xoay về phía cặp kia. Cũng may Tiến đỡ được. Không thì Lan đã được dịp bán mặt cho đất bán lưng cho giời rồi.
Mọi người đứng xem xung quanh vỗ tay ầm ầm cổ vũ cho bốn người họ.
Người thì khen Lan và Thọ đẹp đôi, nhảy đẹp.
Người thì khen cái cú ngã của Lan. Tuy là ngoài ý muốn nhưng lại thành ra đẹp mắt. Thọ không may không đỡ kịp Lan, nhưng mà không sao, còn có Tiến.
Ngọc chứng kiến toàn bộ. Tuy trong lòng có hơi ghen tị với Lan. Nhưng qua sự việc này. Ngọc nhận ra Lan và Thọ cũng có tình ý. Chỉ cần ra sức tác hợp cho Lan và Thọ. Tiến sẽ thuộc về Ngọc thôi.
Mấy ngày sau đó. Lan thấy lòng mình rối bời.
Cái cảm giác xao xuyến bồi hồi khi khiêu vũ cùng Thọ rốt cuộc là thế nào đây.
Chính Lan cũng chẳng thể hiểu nổi.
Rõ ràng là Lan thích Tiến, ấy vậy mà khi ở cùng Thọ lại tim đập thình thịch thế này.
Bây giờ hình như Lan có để ý tới Thọ nhiều hơn một chút.
Lan để ý những lúc Thọ ăn bánh mì.
Rồi những lúc Thọ đeo tai nghe nghe nhạc ngâm nga hát theo bài khát.
Cả những lúc Thọ chăm chú làm bài tập.
Hay những lúc Thọ lên bảng làm bài. Và những lúc Thọ gục mặt xuống bàn mệt mỏi.
Những lúc Thọ cười nói vui vẻ. Hay những lúc Thọ cau mày tỏ vẻ đăm chiêu.
Tất cả, tất cả đều nằm gọn trong mắt Lan. Lan thấy Thọ lúc nào cũng đẹp trai, lúc nào cũng rất ngầu.
À. Thọ còn rất đáng yêu nữa!
....