Tử Vong Khai Đoan

Quyển 3 - Chương 3-3: Quỷ quái Chân Ma cấp đỉnh phong (3)

Bùi Kiêu thầm cảm thấy kinh hãi, nhưng hắn cũng không hoang mang, vì bất cứ loại quỷ quái nào cũng đều có phương thức tấn công riêng. Con quỷ quái này tuy thực lực không bằng Ngụy Ngưu Đầu, nhưng lực công kích của nó lại mạnh như thế, thì ắt hẳn phương diện khác sẽ rất yếu... Ví dụ như độ linh hoạt và tốc độ!

Tất cả chuyện này chỉ xảy ra trong vòng vài giây mà thôi, tuy nhiên do Bùi Kiêu sử dụng lực lôi điện, nên tốc độ suy nghĩ của hắn cũng nhanh hơn bình thường gấp nhiều lần. Trong một, hai giây sau khi quả đạn pháo kia nổ tung, hắn đã hiểu rõ toàn bộ. Có lẽ phương thức tấn công của pháo đài trước mắt này chỉ có pháo mà thôi, không tay không chân, chỉ có thể di chuyển bằng bánh xe, ngoài ra cũng chỉ còn cái trường khí thế đặc thù làm thương tổn những linh hồn đến gần nó mà thôi. Vì vậy, với một còn quỷ quái có độ linh hoạt và tốc độ chậm chạp như thế, cần phải có một con quỷ quái khác để bảo vệ và phối hợp với nó. Chẳng qua, con quỷ quái bảo vệ nó đã bị Ngụy Ngưu Đầu giải quyết từ sớm, cho nên chỉ cần đừng để đạn pháo của nó bắn trúng, đồng thời không e ngại trường khí thế có tính ăn mòn kia, thì việc giải quyết nó chỉ còn là vấn đề thời gian!

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Bùi Kiêu cũng không khách sáo nữa, tay cầm Anh Dũng Súng khổng lồ, chém liên tục về phía pháo đài kia. Lúc này, con quỷ quái tỏ ra vô cùng lo lắng, liên tục di chuyển, muốn hướng cái nòng pháo chỉ còn non nửa vào Bùi Kiêu. Nhưng bởi vì không tay không chân, khi di chuyển cũng chỉ bằng vào hai bánh xe mà thôi, cho nên chỉ có thể tiến, lùi hoặc xoay nhẹ về hai bên, chẳng thể nào bắt kịp được động tác của Bùi Kiêu. Cứ như vậy, Bùi Kiêu giống như một công nhân phá dỡ, trong vòng mấy mươi giây, hai bánh xe của con quỷ quái này đã bị chém đứt rời. Cho đến lúc này, pháo đài khô lâu trước mắt đã như cá nằm trên thớt, ngay cả chút sức phản kháng cũng không còn.

Hơn hai mươi người đằng xa vốn đang trợn mắt há mồm, sau khi nhìn thấy pháo đài khô lâu bị tháo dỡ xong xuôi, không còn động đậy được nữa, liền reo lên mừng rỡ, chỉ có một số ít đứng gần người đàn ông trung niên là yên lặng suy tư. Cô gái lúc nãy nhận ra thân phận Bùi Kiêu nhỏ giọng nói: "Không phải vị Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín này vừa mới chết mấy tháng thôi sao? Sao lại có thể mạnh đến như vậy? Khi biến thành Người Khổng Lồ Lôi Điện, uy thế của anh ta... mức độ khủng bố gần như có thể sánh ngang với con Ngưu Đầu kia rồi. Chẳng lẽ anh ta đã đạt đến Chân Ma cấp rồi sao?"

Người đàn ông trung niên lắc đầu nói: "Không phải, không phải Chân Ma cấp, anh ta không có trường khí thế, đó là dấu hiệu quan trọng nhất của cường giả Chân Ma cấp... Tuy nhiên khi anh ta biến thành Người Khổng Lồ Lôi Điện, hẳn là sử dụng Giải Phóng rồi, nghe nói đây là kỹ năng mà chỉ cường giả Chân Ma cấp mới biết, còn về trước Chân Ma cấp thì chỉ có một số rất ít thiên tài mới sử dụng được mà thôi. Xem ra anh ta không giống như người ta vẫn thường nói, rằng chỉ là một kẻ may mắn..."

Những người còn lại dường như cũng có điều suy nghĩ, khi bọn họ lần nữa nhìn về phía Người Khổng Lồ Lôi Điện phía xa, sự khinh thường ẩn hiện trong mắt đã biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại một loại thận trọng khi nhìn thấy thiên tài và cường giả.

Chưa cần biết tâm tình của đám người bên này biến đổi ra sao, thì con quỷ quái Chân Ma cấp hình dạng đại pháo đằng xa đã hoàn toàn tan biến. Vừa rồi khi Ngụy Ngưu Đầu vừa hồi phục, đã tiến đến nện cho nó mấy quyền, biến thân thể của nó thành tổ ong, thực không khác gì đồng nát. Sau đó, con quỷ quái này chợt nổ tung, hóa thành một khu vực lớn tràn đầy năng lượng tiêu chuẩn và một khẩu pháo cao khoảng ba mét...

Đúng vậy, sau khi đánh giá nhiều lần, mọi người đều khẳng định món Thiên Sinh Vũ Khí vừa được thực thể hóa ra kia một khẩu pháo thuộc vào đầu thời kì cận đại. Đây là một khẩu pháo có hình dạng cổ xưa được đặt trên hai bánh xe, nhìn qua quả thật còn rất thô sơ, nhưng đây cũng là lần đầu tiên họ nhìn thấy loại Thiên Sinh Vũ Khí kì lạ như vậy.

Đó còn chưa phải là điểm mấu chốt, cái chính là khi Người Khổng Lồ Lôi Điện đằng xa dần dần thu nhỏ trở lại kích thước bình thường, coi như là lời tuyên bố trận chiến đã chấm dứt, Bùi Kiêu còn chưa kịp làm gì, đám người bên này bất chợt vội vàng lấy Thiên Sinh Vũ Khí của mình ra rồi xông lên. Lúc này, Dương Đỉnh Thiên phía sau bọn họ cũng bị dọa hoảng sợ, nhanh chóng cầm trường thương chạy theo, đồng thời âm thầm thiêu đốt năng lượng tiêu chuẩn, chú ý quan sát hành động của đám người kia. Chỉ cần bọn họ dám nảy sinh ý định cướp đoạt Thiên Sinh Vũ Khí, thì hắn sẽ lập tức ra tay gϊếŧ người để chấn nhϊếp... Gϊếŧ chóc, đối với Dương Đỉnh Thiên đã quá quen thuộc!

Nhưng không giống với suy đoán của hắn, đám người kia không có hành động gì khác thường, tỉ như cướp đoạt Thiên Sinh Vũ khí, hay thừa cơ tấn công Bùi Kiêu và Ngụy Ngưu Đầu gì đó, mà bắt đầu chia nhau ra, cẩn thận canh gác xung quanh Bùi Kiêu. Linh hồn nào không có Thiên Sinh Vũ Khí thì đứng ngoài cùng, còn linh hồn nào có Thiên Sinh Vũ Khí thì xếp vào vòng trong, trên mặt mỗi người đều lộ rõ sự thận trọng, dường như lo sợ sẽ có chuyện sơ suất gì đó xảy ra.

Vị trí của người đàn ông trung niên gần với Bùi Kiêu nhất, lão cười với Bùi Kiêu, nói: "Anh mau trấn áp cơn chấn động chấp niệm này đi, để chúng tôi bảo vệ xung quanh cho. Anh cứ yên tâm, dù có phải liều cái mạng nhỏ, chỉ cần chúng tôi còn sống, sẽ không có một còn quỷ quái nào tiến tới gần anh được!" Nói xong, tay lão cũng siết chặt cây Song Thủ Chiến Phủ, chăm chú quan sát chung quanh.

Bùi Kiêu nhìn về phía Dương Đỉnh Thiên đang chạy lại ngoài xa, cả hai đều thấy được một tia khác thường trong mắt đối phương. Bọn hắn đã hiểu đám người này đang làm gì rồi, bọn họ muốn bảo vệ cho kẻ vừa Giải Phóng, Bùi Kiêu. Nhìn động tác bọn họ thành thạo như thế, có vẻ như trước kia cũng đã từng làm nhiều lần, có thể đây là một thông lệ của giới linh hồn.

Chấp niệm trong cơ thể Bùi Kiêu chỉ hơi không ổn định, vẫn chưa đến mức chấn động, tuy nhiên nếu đã lập được uy rồi, hắn cũng không muốn biểu hiện quá mức nổi trội nữa. Vì vậy, sau khi gật đầu nhẹ một cái, hắn liền nhắm mắt ngồi yên, đồng thời cũng hấp thu một ít năng lượng tiêu chuẩn đang lơ lửng trong không trung. Khoảng năm, sáu phút sau, ước chừng thời gian đã đủ, hắn mở mắt nhìn mọi người xung quanh, nói: "Vất vả cho mọi người quá, cơn chấn động chấp niệm của tôi đã được trấn áp rồi."

Mọi người đều nhẹ thở phào, sau đó đều vui vẻ ra mặt, thả lỏng tâm tình, có nhiều người còn vui vẻ quan sát cỗ đại pháo cận đại bên kia.

Bùi Kiêu yên lặng một lúc, sau đó mới cười nói với người đàn ông trung niên: "Không biết ông họ là gì? Tôi còn chưa được biết tên họ của ông."

Người đàn ông trung niên cười ha ha, trả lời: "Tôi tên là David Robert, anh cứ gọi tôi là David."

Bùi Kiêu gật đầu nói: "Ha ha, không giấu gì ông, tôi quả thật là gã Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín, Bùi Kiêu. Bởi vì thời gian tử vong quá ngắn, cho nên còn chưa biết rõ về giới linh hồn, đặc biệt là những chú ý khi chiến đấu đoàn đội, ông có thể giảng giải sơ lược cho tôi được không? Ví dụ như vừa rồi tại sao lại phải bảo vệ cho tôi ấy."

David ngẩn ra một hồi, sau mới lên tiếng: "A, hóa ra là anh không biết... Trong giới linh hồn có một quy định bất thành văn, đó là nếu như một linh hồn có thể sử dụng Giải Phóng, thì kẻ đó chính là chiến lực không thể thiếu của toàn giới linh hồn, có địa vị còn vượt qua Tránh Thoát Giả, Linh Hồn Đặc Thù, thậm chí Cao Đẳng Tránh Thoát Giả. Vì vậy, Tự Do Linh Hồn hoặc đoàn đội linh hồn của bất cứ quốc gia nào, một khi gặp một linh hồn vừa sử dụng Giải Phóng, bất kể quốc tịch, bất kể ân oán, nhất định phải bảo vệ kẻ đó đến cùng. Còn nếu như gây tổn thương cho kẻ đó, thì đoàn đội này, hoặc cá nhân này sẽ bị giới linh hồn trên toàn thế giới chế tài và đuổi gϊếŧ!"

"Ha ha, tôi nghĩ anh cũng biết rằng linh hồn sử dụng Giải Phóng tuy có thể gϊếŧ được quỷ quái Chân Ma cấp, nhưng sau đó, chấp niệm sẽ bị chấn động một khoảng thời gian. Khi đó linh hồn này gần như không còn sức chiến đấu nữa, ngoài ra không rõ vì lý do gì, linh hồn này sẽ trở thành một thứ cực hấp dẫn đối với quỷ quái chung quanh, cho nên mới có quy định như vậy."

Bùi Kiêu như có điều suy nghĩ, gật gật đầu, hắn nhớ đến tình hình từng phát sinh tại ảo giới Phong Đô, khi đó Cung Diệp Vũ cũng vừa sử dụng Giải Phóng nên bị chấn động chấp niệm. Đúng lúc ấy, quả nhiên đã có hai con quỷ quái Chân Ma cấp tập kích bọn hắn, không lẽ là vì bị Cung Diệp Vũ hấp dẫn mà đến hay sao?

David còn chưa dừng lại, nói tiếp: "Đúng rồi, việc này có thể anh cũng không biết đâu nhỉ? Là thế này, khi tiêu diệt quỷ quái Chân Ma cấp, toàn bộ linh hồn có mặt đều sẽ được hưởng một phần lợi tức từ món Thiên Sinh Vũ Khí thu được, không cần biết linh hồn đó có tham gia chiến đấu hay không... Đương nhiên, quyền sở hữu sẽ thuộc về linh hồn hoặc đoàn đội có đóng góp nhiều nhất, những người chung quanh chỉ được hưởng chút lợi tức trong đó mà thôi. Cho nên anh cứ việc yên tâm, món Thiên Sinh Vũ Khí kì lạ này chính là của anh, chỉ cần mỗi người các anh đưa cho chúng tôi 100.000 Euro là được." Nói xong, lão phá lên cười.

Bùi Kiêu cảm thấy dở khóc dở cười, khoát tay nói: "Chớ nói là 100.000 Euro, nói thật với ông, gia tài của tôi cũng chỉ có vài chục nghìn nhân dân tệ mà thôi, tôi còn đang muốn đòi tiền đây."

Nét mặt David và một vài linh hồn đứng gần đó lập tức lộ vẻ khó tin, David nói: "Không thể nào? Chỉ có 100.000 Euro thôi mà, đối với Tránh Thoát Giả như tôi thì không tính là gì, những người có Thiên Sinh Vũ Khí cũng không phải là cần thiết lắm. Nhưng đối với một vài Tự Do Linh Hồn thì khác, số tiền đó đủ để họ mua một số năng lượng tiêu chuẩn đủ dùng trong nửa năm, anh không phải là hám tiền đến mức như vậy chứ?"

Tuy Bùi Kiêu đã biết rằng Tự Do Linh Hồn trong giới linh hồn rất giàu có, nhưng chẳng qua đó chỉ là trên lý thuyết mà thôi. Dù sao hắn cũng chưa từng trải qua việc làm nhiệm vụ cho tổ chức linh hồn để tích lũy tiền tài và điểm số, rồi lại dùng điểm số để đổi lấy Thiên Sinh Vũ Khí gì đó. Gần như có thể nói, hắn từ lúc bắt đầu, đã trèo lên cấp cao trong linh hồn giới, cho nên tiền tài của thế tục hắn chẳng có bao nhiêu.

Bùi Kiêu yên lặng hồi lâu, bất chợt phá lên cười, nói: "Hay là... tôi dùng cái này để thay thế đi, mỗi người một điếu nhé, được không?" Nói xong, hắn liên lấy một gói thuốc lá từ trong ngực ra, đưa cho David một điếu.

David nghi hoặc nhận lấy, tuy nhiên khi nghe xong, sắc mặt liền biến đổi, nói: "Không thể nào? Thực Phẩm Chấp Niệm? Anh tính dùng cái này để thay thế sao? Anh chịu thiệt lớn rồi."

Bùi Kiêu vẫn vừa cười vừa nói như cũ: "Không việc gì, không việc gì. Nếu như ông đã cảm thấy rằng tôi chịu thiệt thòi, như vậy thì cứ dùng thứ này để thay thế đi." Nói xong, hắn liền đưa cho tất cả mọi người ở đấy, mỗi người một điếu thuốc, kể cả Dương Đỉnh Thiên đang đứng bên cạnh yên lặng quan sát mọi việc.

Vẻ mặt hơn hai mươi người lúc này đã bị thay thế vẻ kinh ngạc tột độ, đặc biệt là những Tự Do Linh Hồn bình thường kia, khi nhận được điếu thuốc, bọn họ gần như run rẩy cả người, giống như không thể tin nổi vậy. Sau nửa ngày, bọn họ mới đồng thanh reo mừng, lại còn dùng tiếng Đức hô vang những từ ngữ ca ngợi.

Bùi Kiêu thuận tay đốt một điếu, rít mạnh một hơi, sau đó nói với David: "Nếu như việc ban thưởng đã hoàn tất, vậy thì nên bàn về hành động kế tiếp đi thôi. Mọi người thấy sắp xếp của tôi lúc nãy thế nào?"

Đám người này, ngoại trừ David không kềm chế nổi, đã đốt điếu thuốc rồi hút lấy hút để, những người còn lại đều cẩn thận cất điếu thuốc của mình đi. Đến giờ phút này, bọn họ mới yên lặng nhìn về phía Bùi Kiêu, sau ân huệ này, thái độ bọn họ đối với Bùi Kiêu đã không còn khinh thường nữa, ngược lại, trong ánh mắt lúc này mang theo sự kính sợ và cảm kích.

Sau khi nghe câu hỏi của Bùi Kiêu, một vài Tránh Thoát Giả mới bắt đầu tỏ vẻ nghiêm túc suy nghĩ, hoàn toàn trái ngược với thái độ bác bỏ thẳng thừng lúc đầu. David vừa hít khói vừa hỏi: "Tại sao anh lại phải vội vàng tiến vào khu vực trung tâm như vậy? Nơi đó có đến ba quỷ quái Chân Ma cấp đấy, tuy rằng anh biết Giải Phóng và có thêm một con quỷ quái Chân Ma cấp làm trợ lực, nhưng như vậy vẫn hết sức mạo hiểm. Không bằng bây giờ tìm cách hợp nhất các đoàn đội còn lại, mấy trăm người cùng nhau xông lên sẽ có thêm phần nắm chắc. Tuy rằng như vậy anh sẽ khó có thể đoạt lấy món Thiên Sinh Vũ Khí được thực thể hóa ra, nhưng nếu so với tính mạng thì..."

Bùi Kiêu chợt cắt lời: "Không phải, là do lo lắng cho tính mạng của chúng ta, nên tôi mới muốn tiến vào trung tâm ngay lập tức... Lúc nãy ông cũng đã nói, con quỷ quái hình dạng ác ma kia đang không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn. Nói cách khác, thời gian càng dài, nó sẽ càng mạnh. Có lẽ các người cũng đã có nghe nói, trước khi tôi đến Nam Bắc Chiến Trường, đã từng cùng Cung Diệp Vũ tiến vào ảo giới Phong Đô. Khi đó chúng tôi đã gặp một sự cố bất ngờ, có mấy con quỷ quái Chân Ma cấp bỗng dưng xuất hiện và chiến đấu với nhau, trong cuộc chiến đó... Chúng tôi đã đυ.ng độ quỷ quái Ma Vương cấp!"

Ba chữ Ma Vương cấp như có một sức hút kì lạ, hơn hai mươi người ở đây vốn còn đang xôn xao về việc mới nhận được thuốc lá bổ sung chấp niệm, nhưng sau khi ba chữ ấy được nói ra, bọn họ liền trở nên im lặng ngay lập tức, đồng thời nhìn về phía Bùi Kiêu với ánh mắt khó tin.

Bùi Kiêu cũng không để tâm, nhìn bọn họ nói: "Quá trình chiến đấu tôi sẽ không nói tỉ mỉ, nhưng tôi và Cung Diệp Vũ đã suýt phải bỏ mạng trong trận chiến ấy. Ma Vương cấp là cấp độ gần như không có đối thủ, nếu chúng tôi không nhân lúc nó tạm thời suy yếu vì chuẩn bị thăng cấp, không chừng kẻ phải chết lại chính là chúng tôi... Vì vậy, bằng bất cứ mọi giá, không được để cho con quỷ quái hình dạng ác ma kia trở thành Ma Vương cấp, tuy không gϊếŧ được nó, nhưng nếu xông đến càng sớm, càng có nhiều cơ hội quấy nhiễu nó, làm giảm tốc độ thăng cấp của nó. Chính vì vậy, tôi mong muốn những ai không có Thiên Sinh Vũ Khí mau chóng ra ngoài thông báo tình hình, còn chúng ta thì lập tức đi sâu vào trong, các người thấy thế nào?"

David yên lặng một lúc, hắn nhìn quanh đám người một lượt, sau đó gật đầu một cái thật mạnh, nói: "Được! Tôi sẽ theo anh! Tôi cũng đại diện cho mọi người tán thành sự sắp xếp của anh, nhưng mà... Sự thật mất lòng, đoàn đội của chúng tôi không phải trực thuộc chính phủ, chúng tôi tiến vào ảo giới này, vốn là vì nếu may mắn tiêu diệt được một con quỷ quái Chân Ma cấp, sẽ có thể lấy được Thiên Sinh Vũ Khí. Nhưng hiện giờ đã chết mất hơn trăm người, do đó cần một lượng tiền lớn để an ủi gia đình của bọn họ. Nói thật, khoản tiền này, cho dù là đám Tránh Thoát Giả chúng tôi có vét hết tài sản cũng không đủ, cho nên... Nếu như trận này thắng lợi, và chúng tôi còn có thể sống sót, anh có thể trả thù lao cho chúng tôi bằng một món Thiên Sinh Vũ Khí không?"

Bùi Kiêu ngẩn ra, rồi lại bắt đầu cười tủm tỉm, làm cho vẻ mặt của đám người trở nên khó coi, sau đó hắn mới giơ hai ngón tay lên, nói: "Hai món Thiên Sinh Vũ Khí... Tôi dùng hai món Thiên Sinh Vũ Khí làm thù lao! Cho dù mọi người có chết hết toàn bộ, tôi cũng sẽ giao hai món Thiên Sinh Vũ Khí này cho nhóm Tự Do Linh Hồn đi báo tin, ngoài ra cũng sẽ giao toàn bộ Thiên Sinh Vũ Khí của những người đã chết cho họ, như thế được không?"

Mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó đều mừng rỡ như điên. Dựa theo giá cả của Thiên Sinh Vũ Khí ở thị trường Châu Âu, nếu là vũ khí cấp Chân Ma có thuộc tính riêng, giá chợ đêm lên đến một tỷ Euro trên một trăm đơn vị dung lượng, cao hơn so với không có thuộc tính khoảng mười lần. Do đó, hai món Thiên Sinh Vũ Khí cấp Chân Ma là quá đủ để bọn họ chi khoản tiền an ủi, mà có khả năng là sẽ tiết kiệm được một món cũng nên.

"Tốt! Chúng tôi sẽ theo anh!"

Như vậy, tổng cộng có mười hai Tự Do Linh Hồn ở lại, trong đó có ba Tránh Thoát Giả và chính Tự Do Linh Hồn có Thiên Sinh Vũ Khí... Đương nhiên, ngoại trừ ba Tránh Thoát Giả ra, Thiên Sinh Vũ Khí của chín người kia dung lượng chỉ đạt xấp xỉ mười đơn vị mà thôi. Hơn nữa, trong ba Tránh Thoát Giả cũng chỉ có Thiên Sinh Vũ Khí của David là có thuộc tính. Nhưng dù vậy, theo lời của David, đoàn đội của bọn họ cũng coi như khá mạnh, gần như là một phần ba thực lực của tổ chức linh hồn Đức.

Sự lo lắng trong lòng Bùi Kiêu càng thêm trầm trọng. Ngay đến một phần ba thực lực của giới linh hồn của một quốc gia, cho dù cố gắng cách mấy cũng chỉ có thể gϊếŧ được một con quỷ quái Chân Ma cấp hạng bét, vậy thì dùng được vào việc gì nữa đây?

(Xem ra con đường phía trước thật là dài...)

Mặc kệ thế nào, nếu đã quyết định tiến lên, mọi người cũng không chần chừ nữa. Sau khi Bùi Kiêu thu một cây thương, một cái khiên tròn và khẩu đại pháo hình thù kì lạ vào trong Nhẫn U Minh, cả bọn liền lập tức lên đường, hắn cũng chưa kịp kiểm tra dung lượng của mấy món Thiên Sinh Vũ Khí này. Dù sao cũng là Thiên Sinh Vũ Khí do quỷ quái Chân Ma cấp thực thể hóa ra, chắc hẳn sẽ tốt hơn nhiều so thực thể hóa từ quỷ quái Nhập Ma cấp đỉnh phòng.

Không nói chuyện này nữa, sau khi mọi người rời đi được vài phút, ở nơi đó có một đoàn đội hơn sáu mươi người tiến đến, trong đó, có một người là Tự Do Linh Hồn thuộc đoàn đội của David. Khi vừa đến gần, gã đã chỉ tay vào cái hố trên mặt đất, nói: "Thấy chỗ này không? Đây chính là nơi diễn ra trận chiến. Vị Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín ấy thật là mạnh, chẳng những có thể triệu hồi quỷ quái Ngưu Đầu Chân Ma cấp, mà ngay cả hắn cũng có thể Giải Phóng Thiên Sinh Vũ Khí, hoàn toàn không giống một tay mơ vừa chết vài tháng chút nào."

Sắc mặt hơn sáu mươi người ở đấy đều lộ vẻ kì quặc, ban đầu còn là nửa tin nửa ngờ, sau đó lại là không thể tin được, bởi vì tin tức này thật sự dọa người. Một kẻ vốn bị phần đông trong giới linh hồn gán ghép với cái tên "người may mắn", cho dù sau này có thể trở nên mạnh mẽ, nhưng ít nhất hiện giờ vẫn chỉ là một tay mơ mà thôi, không ngờ rằng thực lực lại kinh khủng đến thế? Đây là linh hồn vừa chết vài tháng ư? Dù hắn có là Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thì cũng chẳng phải là hơi quá lời rồi sao?

Lời bình: Vậy Bùi Kiêu và đoàn đội của David đã trực chỉ trung tâm Nam Bắc Chiến Trường, chuyến đi này sẽ là dữ nhiều lành ít. Hơn nữa, nhóm người mới xuấy hiện này là ai? Vì sao họ lại đến đây? Mời đón đọc chương mới nhất của TVKĐ được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!