Tử Vong Khai Đoan

Quyển 1 - Chương 12-2: Phương pháp để trở nên mạnh mẽ! (2)

Bùi Kiêu thực sự rất hâm mộ Cung Diệp Vũ… Không chỉ hâm mộ thực lực của hắn, mà còn hâm mộ trái tim thuần khiết như trẻ sơ sinh của hắn hơn nữa. Hết thẩy đều làm theo bản tâm, muốn chửi thì chửi, muốn cười thì cười, muốn phẫn nộ thì phẫn nộ, muốn trêu đùa thì trêu đùa, vui thì cười, giận thì mắng. Một người như vậy đáng lẽ không thể tồn tại trong đời thực, có lẽ chỉ có thể là nhân vật trong tiểu thuyết mà thôi.

Bùi Kiêu biết mình không thể so sánh được với Cung Diệp Vũ. Đầu tiên là bản thân hắn có phải là Tránh Thoát Giả hay không cũng còn khó nói, tiếp nữa là thực lực và tầm ảnh hưởng của hắn hoàn toàn kém xa Cung Diệp Vũ. Theo như lời cái tên tên cha sứ đồng tính ở Mỹ kia thì dường như Cung Diệp Vũ có sức ảnh hưởng cực lớn tới toàn thế giới, là một cường giả có thực lực mạnh nhất, nhì thế giới.

Vừa nghĩ tới đây, Bùi Kiêu lập tức hỏi: “Đúng rồi, Cung Diệp Vũ! Cái tên cha sứ người Mỹ kia bảo ta nói lại với người là : ngươi là kẻ theo đuổi bản tâm, vậy nên nếu ngươi đè nén bản thân thì sẽ làm cho thực lực của mình giảm xuống. Hắn nói đại khái là lần sau gặp hắn thì ngươi có thể đánh cho hắn một quyền… Hắn nói với ta như vậy đấy.”

Cung Diệp Vũ lập tức trở nên trầm ngâm, cả nửa ngày sau hắn mới không nhịn được nữa mà cười nói: “Ngươi chắc hẳn là rất ngạc nhiên đúng không? Vì sao ta lại dễ tha thứ cho hắn tới mức độ như vậy… Ta cũng không gạt ngươi, trước kia hắn đã từng cứu mạng ta. Cách đây hơn sáu tháng, không biết vì nguyên nhân gì mà trên toàn thế giới bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều quỷ quái thực thể hóa. Không những vậy, đám quỷ quái này dường như còn có tổ chức, chúng tập hợp thành một đám đông rồi cùng tấn công vào mấy cái tổ chức linh hồn nào đó. Khi ấy đã chết rất nhiều người, mà còn có tổ chức linh hồn của mấy quốc gia gần như toàn diệt. Vậy nên chúng ta đã phải liên kết thành đội ngũ lớn, gần như toàn bộ Tránh Thoát Giả trên thế giới đã tập hợp lại để cùng tham gia vào trận đại chiến đó. Mà chính là trong trận địa chiến ấy, hắn đã cứu ta một mạng… Thế nên, có ân phải trả, có thù phải báo, ít nhất là trước khi ta trả cho hắn ơn cứu mạng kia thì ta còn chưa thể ra tay với hắn được.”

Nói tới đó, Cung Diệp Vũ bỗng nhìn chằm chằm vào Bùi Kiêu nói: “Lại nói tiếp, chuyện ngươi hứa tặng Thiên Sinh Vũ Khí cho cô bé người Mỹ kia thì sao đây? Có cần ta cho ngươi mượn trả trước không? Dù sao thì ta vẫn còn mấy thanh Thiên Sinh Vũ Khí dung lượng cỡ 100 đây, vốn là định đem đổi lấy thuốc lá, nhưng nếu ngươi có nhu cầu gấp thì lấy một thanh tặng cho cô bé đó đi. Tự Do Linh Hồn như bọn họ thảm hơn chúng ta nhiều lắm, đám tổ chức linh hồn áp bức bọn họ cũng nhiều nhất luôn.”

Bùi Kiêu lắc đầu: “Không cần đâu! Đêm qua ta đã nhắn lại nói với cô ấy rồi, trong vài tháng nữa sẽ đem Thiên Sinh Vũ Khí tới tặng cho cô ấy. Dù sao thì lần này quay về Trung Quốc, ngoài việc báo thù ra ta cũng muốn tiến vào Phong Đô để rèn luyện thực lực. Thiên Sinh Vũ Khí của ta uy lực thế nào, cách sử dụng ra sao, còn cả kỹ xảo chiến đấu nữa, tất cả đều cần phải đi rèn luyện mới được. Nói thật với ngươi, ta biết rõ thực lực của mình mạnh yếu thế nào, nói không dễ nghe lắm chính là một tên có thực lực Tự Do Linh Hồn mang cái mác Cao Đẳng Tránh Thoát Giả mà thôi. Nhờ có phúc của ngươi mà tốt xấu gì thì hiện tại ta cũng đã có một thanh Thiên Sinh Vũ Khí cực mạnh. Tuy nhiên, cho dù là cường độ linh hồn hay là độ hiểu biết cũng như thành thạo về kỹ năng chiến đấu thì ta đều không thể nào so sánh nổi với ngươi.”

Cung Diệp Vũ cười vỗ vỗ vai hắn nói: “Ngươi đã biết nghĩ như vậy thì ta cũng yên tâm rồi. Thật ra thì điều mà ta lo nhất chính là ngươi bị cái danh Cao Đẳng Tránh Thoát Giả của mình làm mờ mắt. Phải biết rằng những linh hồn thể như chúng ta thì thực lực mạnh hay yếu thực tế gồm ba phương diện: một là cường độ của linh hồn thể, cũng chính là số lượng của chấp niệm trong cơ thể, hai là Thiên Sinh Vũ Khí mạnh hay yếu, dung lượng nhiều ít ra sao, ba là kỹ năng chiến đầu của bản thân. Điểm thứ ba thì còn dễ nói, chỉ cần thường xuyên chiến đấu với bọn quỷ quái, nếu như không chết thì chắc chắn sẽ được nâng cao dần dần. Nhưng còn nâng cao cường độ của linh hồn thì gần như là độc quyền mà chỉ Tránh Thoát Giả mới có, vậy nên ngươi có thể xem là may mắn, chỉ cần có thời gian thì sẽ dần trở nên mạnh mẽ. Còn về Thiên Sinh Vũ Khí thì chỉ có thể chờ đợi vận khí thôi. Không phải ai cũng tốt số như ngươi, vừa mới chạy vào ảo giới đã hấp dẫn ngay một con Đại Thủ Lĩnh xuất hiện. Nghĩ kỹ mà xem, một thanh Quân Đao dung lượng 500 cũng có thể trở thành quốc bảo, vậy thì cái thanh Dũng Khí này của ngươi ít nhất cũng ở vào một trong năm vị trí đứng đầu trong tất cả Thiên Sinh Vũ Khí trên toàn thế giới, chính là năm ngón tay cũng đếm hết đấy.”

Cung Diệp Vũ nói đến đây thì hắn lại nhìn Bùi Kiêu thật sâu một cái rồi nói: “Về phần cường độ linh hồn của ngươi thì ước chừng chỉ bằng khoảng một phần hai mươi của ta thôi, nên mặc dù ngươi hoàn toàn nhét đầy năng lượng cho thanh Thiên Sinh Vũ Khí này thì tối đa cũng chỉ phát huy được một phần nhỏ lực lượng của nó. Mà đó còn là không tính tới việc khí thế của ta có hiệu quả áp chế ngươi. Nếu như ta và ngươi thực sự đối địch, ta chỉ cần dùng khí thế để chế trụ ngươi, khi đó thì tốc độ, lực lượng, phản ứng của ngươi đều sẽ bị suy yếu. Lúc đó có khi ta không cả cần Tử Lôi Đao, chỉ cần dùng nắm đấm cũng đủ giải quyết ngươi rồi! Đây là sự khác nhau giữa ta và ngươi. Vậy nên, điều quan trọng nhất với ngươi bây giờ là nâng cao cường độ linh hồn của bản thân mình.”

Bùi Kiêu yên lặng gật đầu: “Đúng vậy, nâng cao thực lực… Nếu không có thực lực thì chẳng những không bảo vệ nổi gia đình mình mà thậm chí ngay cả chính bản thân cũng không bảo vệ nổi. Vậy nên ta nhất định phải nhanh chóng nâng cao thực lực!”

Sau đó, Cung Diệp Vũ lại cẩn thận giới thiệu cho Bùi Kiêu về tình hình cụ thể của các ảo giới trên thế giới, cũng như các nhiệm vụ và cuộc sống của một Cao Đẳng Tránh Thoát Giả.

“Về cơ bản thì chúng ta có thể hoạt động y như người sống bình thường. Khi thiêu đốt năng lượng trong cơ thể thì người sống có thể nhìn thấy chúng ta, chúng ta cũng có thể va chạm, tác động qua lại với người sống. Thậm chí nếu như ngươi yêu mến một cô bé nào đó thì cũng có thể làm chuyện đó với nàng ta, thậm chí cả kɧoáı ©ảʍ cũng có như thường. Chỉ là làm như vậy thì sẽ tiêu hao năng lượng nhiều hơn bình thường…” Cung Diệp Vũ nói tới đó thì nhe răng cười ti tiện, quả thật không thấy chút nào cái khí thế anh hùng bá đạo “vạn thiên anh hào, ngã vi tôn” khi chiến đấu của hắn đâu. Nhưng nghĩ lại thì hắn làm mọi việc đều theo bản tâm, cho nên “ khi vui thì cười, khi giận thì mắng” cũng không phải điều gì quá kì lạ.

Cung Diệp Vũ lại nói tiếp: “Mỗi Cao Đẳng Tránh Thoát Giả sẽ được các tổ chức linh hồn cung cấp một vạn đơn vị năng lượng tiêu chuẩn mỗi tháng, thế nên đại khái là ngươi có thể yên tâm thiêu đốt năng lượng. Mà trên thực tế thì việc liên tục thiêu đốt năng lượng cũng là một cách có thể giúp ngươi tập kiểm soát chấp niệm cũng như năng lượng trong cơ thể, như vậy thì khi sử dụng Thiên Sinh Vũ Khí chiến đấu sẽ giúp tăng tốc độ sử dụng. Vậy nên ngươi không cần phải lo tiết kiệm chút năng lượng ấy cho tổ chức linh hồn đâu.”

“Ngoài ra, tổ chức linh hồn sẽ trợ cấp cho người nhà của ngươi mỗi tháng một triệu nhân dân tệ. Đây là trợ cấp ngoài nhiệm vụ, là phúc lợi mà chỉ có Cao Đẳng Tránh Thoát Giả mới có, còn cao hơn một bậc so với Tránh Thoát Giả, còn phần thưởng nhiệm vụ thì cũng giống như Tự Do Linh Hồn thôi. Nhiều quyền lợi thì cũng có nhiều trách nhiệm, bất cứ khi nào có Chân Ma cấp quỷ quái thực thể hóa thì chúng ta có nghĩa vũ ra tay tiêu diệt, thêm nữa là nếu phát hiện có Tự Do Linh Hồn gϊếŧ hại người sống thì chúng ta phải bắt bọn họ lại hoặc trực tiếp xử tử, đó cũng là một trong các nghĩa vụ của chúng ta.”

“Ngoài những lúc như vậy ra, tức là khi không có bất kỳ chuyện gì cần ngươi làm thì ngươi đại khái có thể coi mình là một lãnh đạo cao cấp của tổ chức linh hồn. Nếu thích thì ngày thường có thể đi tán gái cũng được, mà muốn vào ảo giới để nhanh trở nên mạnh mẽ cũng được, hoặc là thích đi du lịch thế giới cũng được luôn. Nói chung là chỉ cần ngươi cảm thấy cho dù bản thân mình bị bọn quỷ quái tập kích cũng sẽ không chết trận thì muốn làm gì cũng tùy thích.”

Nói đến đó thì Cũng Diệp Vũ bỗng cảnh giác nhìn kỹ xung quanh một lượt, sau đó hắn mới nói nhỏ với Bùi Kiêu: “Ngươi cũng là Cao Đẳng Tránh Thoát Giả, tuy thời gian từ lúc tử vong đến giờ vẫn còn ngắn nhưng có lẽ ngươi cũng cảm nhận được đúng không?”

Lúc này Bùi Kiêu vốn đang suy nghĩ xem sau này bản thân nên đối mặt với tổ chức linh hồn như thế nào, bỗng nhiên lại nghe thấy Cung Diệp Vũ nói chyện thần bí như vậy thì chợt cảm thấy không hiểu gì cả, hắn thấp giọng hỏi lại: “Cảm giác thấy cái gì? Ngươi nên nói cụ thể một chút chứ.”

Cung Diệp Vũ vẫn thấp giọng nói: “Cảm thấy cái thế giới này đang thay đổi ấy. Chỉ có một số rất nhỏ trong các Tránh Thoát Giả mới cảm thấy được, nhưng cả tám Cao Đẳng Tránh Thoát Giả bọn ta thì đều cảm thấy... Mấy năm trước đây, thông thường phải một, hai năm mới có thể có vài chục con quỷ quái thực thể hóa, nhưng trong vài năm gần đây thì năm nào cũng có đến mấy trăm con quỷ quái thực thể hóa, đặc biệt là sáu tháng trước, đám quỷ quái lúc đó đã nhiều tới mấy ngàn con. Ta không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng cả tám Cao Đẳng Tránh Thoát Giả chúng ta đều cảm thấy trên thế giới này đang có một loại áp lực càng ngày càng lớn. Nhất là mỗi khi thấy vết nứt không gian xuất hiện hút đi những người bị trói buộc, mỗi lần như vậy, ta đều vô thức nắm chặt Tử Lôi Đao, bởi vì ta có thể cảm nhận được rõ ràng có vô cùng vô tận đủ loại ác niệm tràn ra từ trong đó... Giống hệt như địa ngục đang ở ngay trước mặt. Ta hình như có nghe một nhà khoa học nào đó nói rằng đến năm 2012, vết nứt không gian kia sẽ nhập làm một với không gian của trái đất. Nếu quả thực điều đó xảy ra... vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra với chúng ta đây?”

Cung Diệp Vũ nói tới đây thì hắn đã biễu lộ ra một loại tâm trạng như thể đi đưa đám mà người ta khó mà có thể bắt gặp ở hắn, hắn lại nói tiếp: “Vì vậy nên cả tám Cao Đẳng Tránh Thoát Giả chúng ta đều liều mạng để có thể trở nên mạnh mẽ hơn, lúc nào cũng phải tự quất roi vào mông chính mình để hăng hái xông lên chiến đấu, hầu như mỗi giờ, mỗi phút đều tham chiến trong ảo giới... Bởi vì cả tám người chúng ta đều còn vướng bận với thế tục, đều có người mà mình muốn bảo hộ, nên nếu năm 2012 thật sự xảy ra kịch biến thì chúng ta cũng chỉ hy vọng bản thân có đủ lực lượng để bảo hộ cho người quan trọng nhất với mình, thế nên... ngươi thì sao? Ngươi có cảm thấy không?”

“Cảm thấy chứ! Chẳng những có thể cảm thấy mà ta còn tận mắt nhìn thấy rồi...”

Bùi Kiêu há to miệng, hắn rất khao khát kể ra toàn bộ mọi chuyện về địa ngục, nhưng hắn lại không có cách nào giải thích được mình đi qua địa ngục bằng cách nào. Hơn nữa là lúc này thực lực của hắn còn yếu như vậy, nói ra sự thật này rất có thể sẽ đem tới cho hắn nguy hiểm vô cùng đáng sợ. Vậy nên, dù rất tán thưởng Cung Diệp Vũ nhưng lý trí của hắn vẫn nhắc nhở hắn ngàn vạn lần rằng không được nói ra, cho nên hắn chỉ có thể gật đầu: “Ừ, ta cũng cảm thấy như vậy...”

“Đó chính là ngày tận thế! Có lẽ, đó sẽ là thời khắc mà nhân loại chúng ta diệt vong!”

Lời bình:

Một tương lai bất định với bóng tối tà ác đang dần bao phủ nhân loại. Thời khắc làm nên một huyền thoại đang dần đến gần. Bùi Kiêu và Cung Diệp Vũ phải làm gì để ngăn chặn ngày tận thế? Cùng đón đọc chương mới nhất được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm.