Yêu Anh Từ Một Lần Đánh Cược

Chương 1

Tối hôm ấy là sinh nhật tiểu tình nhân Ngải Kỳ của Lăng Vân Phi, hắn tụ tập một đám hồ bằng cẩu hữu, chuẩn bị một bữa tiệc linh đình ngay tại trung tâm ăn chơi thành phố. Nói đến Lăng Vân Phi này, tuổi còn trẻ, nhưng không ai không biết không hiểu. Lăng Vân Phi, chính là vị thiếu gia sẽ nối nghiệp Lăng thị trong tương lai.

Lăng thị là tổng công ty đầu rồng tung hoành trong giới kinh doanh, từ xưa vẫn lấy nghiệp thời trang làm bàn đạp, đến hiện tại đã phát triển rộng khắp với rất nhiều các ngành nghề, hơn nữa bác trai của hắn và những người cùng gia tộc đều là những nhân vật quan trọng trong chính đàn. Lăng Vân Phi thuộc dòng độc đinh truyền từ ba đời gia đình họ Lăng, lúc còn bé hắn trải qua một tai nạn bất ngờ, sau khi trở về từ cõi chết, Lăng gia từ già trẻ lớn bé càng đối với hắn sủng đến vô pháp vô thiên.

Dẫn đến tính cách ngang ngược ngông cuồng của hắn ngày hôm nay, đề tài khiến mọi người bàn tán say sưa nhất về Lăng Vân Phi là sự háo sắc của hắn, họ đồn nhau rằng hắn đổi nhân tình như thay áo. Thường là khách quen trong mấy tụ điểm ăn chơi về đêm, với lại Lăng Vân Phi tuổi còn trẻ nhưng nam nữ ăn sạch. Thỉnh thoảng chuyện một chân đạp vài thuyền cũng là thường xuyên xảy ra, rất xứng với danh hiệu hoa hoa công tử thực thụ.

Dù rằng như thế, vẫn có vô số nam nam nữ nữ đem lòng si mê hắn. Trước tiên không đề cập tới gia thế hiển hách của hắn làm người ta đổ xô đến, chỉ nói về tướng mạo cũng đủ làm vốn để hắn trở thành hoa tâm. Chiều cao 1m83 sánh ngang vóc dáng của người mẫu chuyên nghiệp. Cơ thể tam giác ngược đẹp như thiên thần, quả thực chính là giá treo quần áo bẩm sinh. Mái tóc được nhuộm vàng, trên lỗ tai đính một hạt kim cương, khiến cả người càng toát ra thần thái phóng đãng bất kham. Mày kiếm mắt sáng như sao, khóe môi thường gợi lên nụ cười xấu xa như có như không, ai mà chống cự được sức hấp dẫn này.

Toàn thể gia tộc họ Lăng đều đối xử với Lăng Vân Phi nâng niu như trứng, cầm trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan, lâu dần khiến cho Lăng Vân Phi chỉ có phong lưu hơn chứ không phong lưu nhất. Lúc này Lăng Vân Phi đang ngồi trong xe, quần mở ra, hắn thoải mái tựa lưng vào ghế hút thuốc, giữa hai chân hắn là một thiếu niên dung mạo xinh đẹp đang phục vụ, cố gắng dùng môi lưỡi lấy lòng hắn.

Ngải Kỳ mới mười bảy tuổi, một trong những mỹ nhân có sức mê hoặc nhất, tuy BJ rất thành thạo nhưng mặt sau là sạch sẽ. Lúc trước hắn mua được đêm đầu tiên của cậu bé, đến nay đã hơn một tháng, hắn vẫn hết sức yêu thích cậu tiểu tình nhân này, tuổi còn nhỏ, gương mặt dễ thương mỹ miều, tính trẻ con bồng bột, rất vị thành niên, rất ngây ngô, đặt biệt là mặt sau khít chặt đòi mạng, mỗi lần đi vào cảm giác ôm sát cực kỳ thoải mái. Hơn nữa lúc trên giường, âm thanh nỉ non, kỹ thuật cũng ổn vô cùng, sẽ nhìn sắc mặt Lăng Vân Phi mà làm nũng.

Lăng Vân Phi cảm thấy Ngải Kỳ không khác gì con sủng vật, rất biết làm hắn hài lòng, vả lại không giống những tình nhân trước, hễ lên giường là mơ mộng chiếm được trái tim hắn. Lăng Vân Phi vốn không thích dính dáng đến cái gọi là cảm tình, tình yêu gì đấy dẹp hết đi. Nếu bất cứ ai có ý định muốn hắn yêu, lập tức bị vứt bỏ ngay, hắn sẽ phủi mông một cái rời đi, coi như chưa từng quen biết.

Mà Ngải Kỳ rất thông minh ở phương diện này, nếu Lăng Vân Phi cùng lúc ngủ với những thụ khác, về nhà mang đầy dấu hôn, cậu thiếu niên cũng sẽ không lằng nhằng dính chặt, vì thế đã hơn một tháng hắn vẫn chưa chơi chán cậu.

Một tay đè lại đầu Ngải Kỳ, hắn đẩy cự vật giữa hai chân càng sâu vào vòm họng cậu: "Ngoan, bảo bối, ngậm sâu chút... Đúng rồi, cứ như vậy, ăn cả trứng luôn đi. Phải phải, ngoan, giỏi quá..." Ngải Kỳ ngoan ngoãn tiếp nhận thế đẩy của Lăng Vân Phi, còn thỉnh thoảng ngước nhìn hắn bằng khóe mắt mê hoặc, đồng thời dùng đầu lưỡi linh hoạt gặm nhấm qua lại thân trụ. Lăng Vân Phi tàn nhẫn thúc vào họng cậu bé gần trăm cú: "Ngoan, dùng sức một chút, anh sắp bắn."

Dứt lời hắn tăng tốc độ ra vào, rất nhanh phóng thích. Luồng tinh xuất thẳng vào miệng Ngải Kỳ, cự long rút ra không ngừng run động, còn bắn vãi lên mặt cậu thiếu niên một ít. Ngải Kỳ sung sướиɠ nuốt hết chất dịch trong miệng: "Phong ca ca, Kỳ Kỳ muốn nữa." Lăng Vân Phi cười hung ác vỗ vào mông cậu: "Bé dâʍ đãиɠ, tối về ca ca bạo nát cúc em, hiện tại bọn A Tường đến rồi, chúng ta xuống thôi."

Nghe vậy Ngải Kỳ lấy lưỡi mυ'ŧ cự long to lớn ngậm cả vào trong họng, dùng đầu lưỡi liếʍ sạch cho Lăng Vân Phi, mới trả lại con rồng đã mềm nhũn vào qυầи ɭóŧ. Cậu giúp Lăng Vân Phi sửa sang quần áo xộc xệch, hai người cùng nhau rời xe.

Lúc bấy giờ điện thoại reo lên: "Alo, A Phi mấy người đã đến chưa? Tụi tôi có mặt rồi, còn thiếu mấy người đấy." Một tay Lăng Vân Phi ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Ngải Kỳ, sờ soạng ám muội, khiến cậu thiếu niên thở gấp từng trận, một tay cầm điện thoại: "Bọn tôi đến rồi, ở dưới lầu, một lát nữa sẽ lên."

Bên kia truyền đến những giọng cười: "Dám chắc cậu bé của anh bị ép khô trên giường rồi, vui đến quên cả trời đất?" Lăng Vân Phi cười nhẹ: "Tiểu tử thối, ngứa da đúng không, chờ tao. Được rồi, gặp mặt nói tiếp." Đưa chìa khóa giao cho người giữ cửa, hắn ôm Ngải Kỳ tiến vào quán.