Hoàng Dũng để cậu nằm trong còn mình nằm ngoài, vì hắn biết tên này khi ngủ sẽ lăn rất lợi hại. Không khéo lăn luôn xuống nền.
"Anh còn tưởng mày định hấp diêm anh á...." - Ngọc Hưng úp mặt vào tường, nhỏ nhẹ thỏ thẻ.
Nghe cậu nói thế, bạn nhỏ Dũng mới nghĩ lại hành động của mình vừa rồi. Quả thật mang hơi hướng ép buộc.
"Thần kinh." - Nói xong, hắn buông eo Ngọc Hưng ra, quay phắt đi, đưa lưng đối với lưng cậu.
Ngọc Hưng quay mặt lại nhìn tấm lưng của em trai đẹp, không ngại nói tiếp.
"Nếu chú em mà là gay. Anh chắc chắn sẽ là dạng bá đạo mặt than thụ!"
Hắn nghĩ sẽ nhét bông tai để khỏi nghe cậu lảm nhảm.
"Này này. Mai đi xin việc với anh không?"
"Việc gì?" - Hoàng Dũng mặt quay lại nói chuyện với Ngọc Hưng.
"Kiểu đi bưng bề đồ thôi. Hay làm pha chế ở mấy quán trà sữa í."
Hai người đang nói chuyện thì cún nhỏ từ ổ của nó leo tót lên giường, cứ phải chen giữa hai người mới chịu.
"Gấu!" - Cún nhỏ kêu một tiếng thật khảnh.
Cả cậu và hắn cùng vươn tay ra ôm cún thì hai bàn tay vừa vặn đặt lên nhau. Ngọc Hưng tay chạm lông cún còn tay hắn thì áp lên tay cậu.
Nhỏ tuổi hơn nhưng con nhà nòi có khung xương lớn nên tay Hoàng Dũng dễ dàng bao phủ cả bàn tay mảnh mảnh thon dài của cậu. Đυ.ng vào mới biết tay của Ngọc Hưng rất ấm trong khi tay hắn lúc nào cũng lạnh.
"Gru gru~" - Cún nhỏ kêu một tiếng thật mềm mại, có lẽ nó thấy thoải mái hơn.
Không biết em đẹp trai đang nghĩ cái gì mà còn chưa rút tay về, thế là Ngọc Hưng chủ động rời bàn tay mình ra. Vừa nhích tay được một chút thì bị nắm chặt lấy, theo đó hại cậu hết hồn một phát.
Hoàng Dũng cứ ngẩn ngơ mà miết lấy bàn tay ấm này. Ngón tay cậu thon dài nhưng vẫn có chút thô, rõ ràng là tay của con trai nhưng da vẫn mìn mịn nhẵn nhụi như con gái vậy.
Trong khi đó em cún cứ ngọ nguậy cọ cọ má cậu, chốc chốc lại ư ử. Thấy thế, cậu nắm ngược lại tay hắn, áp tay hắn lên lưng em cún, dịu dàng đưa tay hắn vuốt ve lông cho nó.
"Trông nó có vẻ khó chịu thì phải, chắc nó nhớ mẹ nó đó."
Ngọc Hưng thu tay về. Cậu mở điện thoại thấy giờ mới có chín rưỡi, quá sớm để cho cậu có thể ngủ được.
"Anh bật điện nhé, ngồi nghịch tí chứ giờ mày ép anh cũng chả ngủ được."
Đèn bật lên, thấy rõ hắn đang nằm nghiên ôm cún nhỏ trong lòng. Mà giờ mới để ý kĩ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của con cún.
"Nó là con cái thì phải? Vậy phải đặt tên khác thôi." - Cậu ngồi cạnh hắn, vươn tay nựng cún.
"Đàn ông tên Trang còn được, sao nó lại không thể tên Hưng?"
"Anh nghĩ rùi, anh hong thích, hong thích, đổi tên đi."
"Con gái, nếu con thích tên Hưng, đặt tay lên tay bố."
Hắn ngồi dậy đối mặt với cậu, tay hắn chìa ra, cún nhỏ ngoan ngoãn đặt bàn chân nhỏ xinh lên bàn tay hắn. Điều đó khiến hắn nhếch môi cười rất chiến thắng. Ngược lại khiến cậu giận phừng phừng.
"Phi!! Con gái!! Nghe bố! Rụt tay lại!! Con không thể trùng tên với bố được!!"
Cả hai người này làm cún nhỏ bối rối hết sức, tay nó run run muốn rụt mà cũng không muốn rụt. Thấy hai baba lại trừng nhau tóe lửa rồi, cún nhỏ chỉ biết tru lên vài tiếng khổ sở.
"Con ngoan con ngoan." - Ngọc Hưng âu yếm thơm lên đầu cún nhỏ.
Hắn thấy thế mà cứ dị dị thế nào ý. Cứ như kiểu mình với anh ta cộng thêm con cún này là một gia đình vậy.
Oops!
Nựng một lúc thì cún nhỏ thiu thiu nhắm mắt ngủ ngon lành mất tiêu.
"Mà nếu mày đi làm với anh thì con cún này ai trông?"
"Chịu."
"...."
Đặt lại cún nhỏ vào ổ của nó, Ngọc Hưng đi xuống nhà tắm rửa tay xong quay lại đã không thấy em đẹp trai đâu cả.
Cửa mở, chắc nó đi ra ngoài.
Chân vừa bước ra khỏi cửa đã thấy Vũ Tuấn túm áo của em đẹp trai rồi.
Vội vàng chạy tới giữ tay Vũ Tuấn lại, Ngọc Hưng gắt lên.
"Anh đang làm cái gì đấy???"
"Con mẹ nó! Đây là bạn trai mới của em đúng không?" - Vũ Tuấn nổi xúc động muốn đánh người.
"Không phải! Anh bỏ tay ra rồi tôi với anh nói chuyện."
Từ lúc bị gọi ra rồi bị túm cổ, Hoàng Dũng hoàn toàn không động tay chân phát nào. Đợi đến khi Vũ Tuấn buông áo mình ra, hắn mới đấm một cú khiến Vũ Tuấn lùi ra mấy bước.
"Óc đất." - Hoàng Dũng lạnh lùng nói như vậy.
Ngọc Hưng muốn hỏi hắn có bị sao không thì hắn gạt phăng tay cậu ra, thong dong quay trở về phòng, khép cửa lại.
Tay của cậu giơ lên vô định ở không trung, ngập ngừng định thu lại thì bị Vũ Tuấn nắm lấy cổ tay kéo đi.
"Theo anh."
Ngoái lại nhìn phòng Hoàng Dũng đã tắt đèn, Ngọc Hưng mới ngồi vào trong xế hộp của Vũ Tuấn.
"Em trai anh đâu?"
"À, nó muốn xem chỗ này có gì hot nên anh bảo thằng Nam dẫn nó đi lượn rồi."
Lúc này tâm trạng cậu đã dịu hơn, ngồi cạnh hắn một lúc thì cảm giác quen thuộc năm xưa ùa về.
"Năm qua anh làm gì?"
"Hôm mình chia tay, bố gọi anh về nhà rồi tống anh qua Mexico với ông bạn ổng."
"Ở đó tận một năm luôn?"
"Ờ. Cơ mà không chán đâu, nhờ đấy mà anh quen được mấy ông trùm hoạt động ngầm ngầu vãi."
Vũ Tuấn bật lên một bản nhạc rồi ngân nga hát theo.
"Anh còn nhớ, em nói nếu chỉ cần mình thương nhau.
Dù giông có đến, thì cũng sẽ tắt trước hiên nhà.
Yêu thật đấy, anh giá như chỉ cần mình thương nhau.
Thì cho anh trở lại lúc ấy, lúc còn yêu, anh sẽ yêu nhiều hơn nữa."*
Ngọc Hưng lặng thinh ngồi nghe, không biết từ khi nào hai mắt đã lệ nhòa. Dụi dụi mắt, cậu bảo.
"Bày đặt. Lúc em bảo anh nghe anh không nghe."
Thấy giọng Ngọc Hưng cuối cùng cũng thả lỏng không còn cứng ngắc nữa, Vũ Tuấn xen chút vui mừng mà phản bác.
"Thì lúc đấy đang yên ấm hạnh phắc anh đi nghe thể loại nhạc này làm giề??"
Cậu ngoảnh mặt đi, lặng lẽ ngắm nhìn đường phố từ kính xe.
Bất chợt điện thoại của cậu rung lên vì có tin nhắn đến.
Trên messenger đặt biệt hiệu dài ngoằng ngoẵng, còn ở danh bạ điện thoại, Ngọc Hưng chỉ đặt cho thằng Nam vỏn vẹn ba chữ [Nam Gâu Gâu].
Nam Gâu Gâu: Chết tao rồi!! Tao nghĩ tao cong rồi!! Cíu taoo!!
Hưng Hua Hua: Sủa xem mày đang ở đâu.
Nam Gâu Gâu: Cái bar Cắc Cùm Cum.
"Anh vòng ra bar Cắc Cùm Cum đi, chó Nam cầu cứu."
"Người của nó đâu? Để anh gọi mấy thằng ra chiến."
"Má!! Không phải đánh nhau!! Anh cứ đi ra đó đi."
Về phần Hoàng Dũng, hắn nằm trên giường chuẩn bị ngủ.
Cơ mà cún nhỏ lần nữa bị tỉnh, nó lại cun cút leo lên giường cuộn mình dụi dụi trong lòng hắn.
Vuốt vuốt lông cún, Hoàng Dũng nhắm mắt suy nghĩ.
"Hưng Hưng Hưng."
Cún con nghe thế là vẫy đuôi kêu lên.
"Gâu gâu!!"
"Hưng Hưng Hưng."
"Gâu gâu gấu!"
_________ ______________
*Đây là bài Chỉ cần mình thương nhau - Andiez