Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày

Chương 7

Edit: Kuro

Beta: Ka

Trương Tri Âm nhanh chóng mở đạo cụ thương thành, mua dị năng hệ “Băng”.

Thân thể chợt tê dại, trên cổ tay dấu ấn màu xám tro dần biến mất, thay vào đó một dấu ấn màu lam nổi lên.

Trương Tri Âm nhớ lại kỹ năng trong game, bất chợt, trên tay hắn xuất hiện một băng cầu nhỏ.

Nho nhỏ, nằm ở lòng bàn tay, va vào có thể sẽ vỡ nát ngày lập tức. Bây giờ, chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là khả năng này.

Lan tỷ chính thức thông báo với bọn họ quyết định rút lui.

Thương trường lớn thì không lớn, nhưng cũng phải nhỏ, những người sống sót ở trong ba khu khác nhau, trong đó có khoảng 17-18 nhóm nhỏ nữa, cũng thường xuyên liên lạc.

Quyết định rút lui lần này là do cả ba khu cùng thống nhất, chia làm ba đợt, bốc thăm quyết định thứ tự. Lần này rút lui có hơn vạn người, mỗi một khu đi thì có bốn đến năm ngàn người, đã lên kế hoạch cẩn thận nhưng cũng không dễ dàng gì, nhưng việc này Trương Tri Âm không cần bận tâm.

Phi Ca cùng Vân Thúc tập hợp quân chủ lực, giao nhiệm vụ cho họ.

“Lý Sóng, Lưu Nguyên, Trương Tri Âm! Ba người các ngươi đều là dị năng tinh chuẩn, phụ trách nhiệm vụ cảnh giới, mỗi người nhận một thanh kiếm”

Trương Tri Âm cùng hai người kia lĩnh kiếm, cầm trong tay thấy trọng lượng không nhỏ, cảm thấy khá khó khăn.

Bây giờ dị năng tinh chuẩn của hắn đã không còn, hay là đi nói với Phi Ca? Nói rằng dị năng của mình đột nhiên từ tinh chuẩn chuyển sang hệ “Băng”? Mà hiện tại hắn cũng không

biết nhiều, chỉ cần từ chối rằng mình không biết là được rồi. Trương Tri Âm vẫn cảm thấy ngại, hơn nữa có khả năng lại gây họa, cho nên tan họp hắn cứ do dự, cuối cùng đứng nhìn Phi Ca rời đi.

Buổi tối, Trương Tri Âm lại cảm thấy băn khoăn. Nhiệm vụ cảnh giới là phải phụ trách quan sát phía sau, có chuyện sẽ cảnh báo, ba đội ba người, nếu như một người lơ là sẽ vô cùng nguy hiểm.

Trương Tri Âm không muốn vì khả năng của mình mà liên lụy tới tất cả mọi người. Cuối cùng quyết định tìm Phi Ca nói chuyện.

Mà trước đó phải thăm dò một lần.

Trương Tri Âm nhìn số tiền của mình còn lại 700 đồng, cắn răng mua [ Dị năng thứ hai]. Hắn còn muốn mua thêm một vài vũ khí và trang bị. Căn cứ vào kinh nghiệm trước kia, hệ dị năng thứ hai là thứ vô dụng, bởi vì thông thường khi kích hoạt hệ nhị dị năng thường là dị năng phổ thông.

3 giây sau, một dấu ấn hiện lên phía trên dấu ấn cũ, nhỏ hơn, màu xám tro, cũng giống cái trước kia của hắn.

Nhìn lại một lần nữa, Trương Tri Âm thở phào, đây là lần đầu tiên hắn thấy dị năng tinh chuẩn xuất hiện đúng lúc.

Hai ngày nay Trương Tri Âm không có việc gì làm liền tập trung luyện tập sử dụng “Băng” dị năng, từ từ đạt tới trình độ sơ cấp, chỉ là chưa thực chiến, không biết hiệu quả như thế nào.

Đến sáng ngày hôm xuất phát, Trương Tri Âm cùng tổ Lưu Nguyên, Lý Sóng lên xe, phân công phụ trách hướng Đông Nam, Chính Nam và Tây Nam.

Mỗi tốp có đánh số thứ tự.

Lưu Nguyên nhìn đoàn xe ngựa, bĩu môi bất mãn “Lúc đó có thể gia nhập đại đội mà lại muốn đi cùng mọi người, Vân thúc nói là để bọn họ cùng đi”. Quả thực, kế hoạch này có thể mang đến rất nhiều nguy hiểm.

“Sao lại nhiều như vậy!”Lý Sóng kinh hãi.

“Có thể là lúc đó thay đổi chủ ý, có thể là không thể thêm người” Lưu Nguyên giải thích.

Nghĩ lại, khu an toàn thương trường có hươn bốn ngàn người, có nhiều người lúc đó muốn cùng đi, nhưng lại không thể được. Trương Tri Âm hai ngày nay hăng say luyện tập “băng” dị năng, cũng không biết rõ sự tình, nghe Lưu Nguyên nói, nghĩ đến kết cục trong game, trong lòng cảm xúc khó tả.

Đã đi tới chỗ tiểu boss tang thi, tang thi tiểu quái cũng dày đặc. Cái làm cho Trương Tri Âm khó chịu chính là nguyên tác trong game, level 30 trở xuống sẽ xuất hiện những tiểu quái bị động, nhưng bây giờ ở thế giới này tiêu quái lại biến thành chủ động.

Ngay lập tức bị bao vây, ngẫm lại, đáng ra phải điều thêm người.

Phía trước dùng hỏa lực mở đường, đoàn xe lập tức tăng tốc.

Xe của Trương Tri Âm tốc độ cũng nhanh hơn.

Thế nhưng, xe đột ngột tăng tốc, tư thế chưa chuẩn bị sẵn sàng suýt nữa bị văng ra ngoài rơi vào tay tang thi.

Trương Tri Âm lo lắng cho đoàn người phía sau, không biết có thoát khỏi không. Những người có dị năng hầu hết ở tốp đầu cùng nhau rời đi, chỉ còn một số người có dị năng ở lại, hỏa lực cũng không thể bằng.

Đoàn xe cũng có chỉ huy, không biết là mệnh lệnh gì, Trương Tri Âm thấy nóc xe mở ra, mình bị ném ra ngoài.

Thêm một người nữa.

Liên tục ném ra bốn người bốn hướng.

Tang thi lập tức vây kín những người vừa bị đẩy ra, đoàn xe chớp lây cơ hội liền tăng tốc.

Lý Sóng hiển nhiên cũng bị đẩy ra, khóe mắt lóe lên, mắng to: “Cặn bã!”

Trương Tri Âm ngây người.

Hơn nữa, nếu hắn nhìn không nhầm thì người thứ tư bị ném ra chính là Úc Hỏa.

______________

Úc Hỏa nằm trên đất, tang thi cắn xé hắn từng mảnh.

Hắn thậm chí chết không toàn thây.

Mình chắc cũng chết rồi.

Đúng, mình chết rồi. Hắn nghĩ vậy.

Trên trời bắt đầu mưa không biết từ lúc nào, tí tách, lạnh lẽo rơi trên mặt hắn.

Úc Hỏa cảm nhận được trên mặt lạnh toát, cố mở mắt. Nhìn xung quanh tang thi lôi kéo, gặm nuốt thân thể hắn, không thấy những người kia đâu.

Nhìn xuống phía cuối thấy một người đang đứng.

Thân áo trắng, quần đen, bên ngoài khoác áo choàng, trên tay cầm một cái dù đen.

Chậm rãi tiến đến từng bước một, cuối cùng xuất hiện trước mặt hắn.

Từ góc độ của Úc Hỏa chỉ có thể nhìn giày và ống quần y.

“Ngươi muốn có sức mạnh?” Người kia hỏi, ngữ điệu ôn hòa, không hề ngập ngừng.

Nếu như trước thế chiến có người nói với hắn như thế, Úc Hỏa nhất định sẽ chửi một câu: “Thần kinh”

Nhưng hoàn cảnh bây giờ khác. Hắn cố ngóc đầu lên, nhìn thấy tròn mắt đen không chút tình cảm, giọng khàn khan không giống người: “Muốn”

“Đi theo ta”. Bóng đen xoay người rời đi.

Úc Hỏa hốt hoảng muốn kéo hắn lại, bất chợt phát hiện mình có thể đứng lên, chỉ có cảm giác đau đớn trên người nhắc hắn đây không phải mơ.

Hắn đi nhanh, hỏi: “Phải gọi ngài thế nào?”

“Gọi ta Y”

Úc Hỏa sửng sốt. Là người đó sao? Là người đã phái đến tất cả yêu quái kia

Hắn cố gắng nhìn rõ mặt nam nhân kia, chợt phát hiện nam nhân vẫn luôn nắm chặt tay trái như đang bảo vệ thứ gì.

Màu hồng nhạt, hộp hình trái tim…Sô cô la?