Hồ Nữ

Chương 59: Tiên quân là của ta

Thấy Tuyết Hoa mặc trường bào màu xanh của mình được Lệ Quân Hoa vịn đi

về phía hồ nước, Hạ Lăng Vân nhìn hai bên, sau đó đi tới một gốc cây cổ

thụ.

Gần đây hắn thí luyện ở trong quặng mỏ, cho nên người vô cùng bẩn. Nhưng mà bây giờ có hai thiếu nữ đang tắm rửa trong hồ, hắn chỉ có thể cố

khắc phục, đứng ra sau gốc đại thụ triệu hồi nước sau đó tắm rửa qua

loa.

Dưới một bóng cây trong hồ, Lệ Quân Hoa rất nhiệt tình giúp Tuyết Hoa

gội sạch mái tóc dài đến eo, thỉnh thoảng cố ý chạm nhẹ vào lỗ tai của

Tuyết Hoa.

Mỗi lần bị nàng ta chạm vào, lỗ tai Tuyết Hoa không nhịn được run run

hai cái. Nàng ta sao lại thích sờ lỗ tai của nàng? Tiên Quân cũng thích

sờ lỗ tai nàng, nhưng mà nàng không biết lúc mình hóa thành hình người

thì nam thần còn thích sờ lỗ tai của nàng nữa không?

Thấy lỗ tai Tuyết Hoa run run, Lệ Quân Hoa không nhịn được đưa tay xoa

bóp nhẹ một cái cười to nói: "Tuyết Hoa, muội sao lại đáng yêu như vậy?" Nhất là lúc lỗ tai Tuyết Hoa khẽ run run. Đáng tiếc đuôi hồ ly ở phía

dưới, lúc Tuyết Hoa là hình người nàng cũng xấu hổ không dám sờ.

Tuyết Hoa: ||| Tuy ta không đặc biệt chán ghét ngươi, nhưng thỉnh ngươi đừng quá chủ động sờ sờ tai ta như vậy.

"Tuyết Hoa." Lệ Quân Hoa mỉm cười nói, "Ta nhìn thấy muội hôn Tiên Quân

rồi, có phải muội rất thích Tiên Quân?" Tiên Quân cùng hồ ly? Hai mắt

nàng bùng lên ngọn lửa bát quái.

"Ta vẫn luôn thích Tiên Quân." Quay đầu nhìn trên bờ, Tuyết Hoa không

chút do dự thấp giọng nói, "Ta muốn chàng!" Lỗ tai Tiên Quân rất tinh,

nàng hi vọng ý đồ của mình không bị hắn phát hiện sớm.

Xoay mặt đối diện với nữ chính nguyên bản, Tuyết Hoa đưa tay chạm vào

gương mặt nhỏ nhắ, ngượng ngùng hỏi: "Ngươi sẽ giúp ta đúng không? Bởi

vì ta cảm thấy ngươi rất thích ta, sẽ nguyện ý giúp ta."

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tuyết Hoa, Lệ Quân Hoa không chút do dự nói: "Ta nhất định giúp muội."

Ngược lại Tuyết Hoa kinh ngạc, "Ngươi thật sự sẽ giúp ta?" Nàng nhớ rõ

lần đầu ba người bọn họ gặp mặt, Lệ Quân Hoa còn muốn bái Tiên Quân làm

sư phụ.

"Muội xinh đẹp đáng yêu như thế, sao ta lại không giúp?" Lệ Quân Hoa hỏi ngược lại.

Tuyết Hoa hơi suy nghĩ một chút, lập tức hiểu rõ, đối với Lệ Quân Hoa

mà nói Hạ Lăng Vân chỉ là ân nhân khi nàng ta còn bé, là thần tượng sùng bái, tuy rằng linh hồn nàng ta là người xuyên không, có tư tưởng của

thiếu nữ trưởng thành, nhưng chỉ mới nói chuyện vài câu ngắn ngủi với

Tiên Quân, mà những...cái đó chưa đủ để nàng ta nảy sinh tình cảm.

Nói thẳng ra so với Lăng Vân Tiên Quân, khả năng nàng ta có tình cảm với Đạo Nguyên Tiên Quân cao hơn (Tuyết Hoa: Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Lăng Vân Tiên Quân tuấn mĩ như vậy, chắc Đạo Nguyên Tiên Quân cũng không quá xấu.)

Nghĩ tới đây, Tuyết Hoa đè thấp giọng hỏi thăm: "Ngươi thích Tiên Quân không? Ta nói là Lăng Vân Tiên Quân."

"Thích." Lệ Quân Hoa nhìn ven bờ, không chút do dự nói. Lăng Vân Tiên

Quân không ở đó, đoán chừng người đi tới chỗ nào đó gần đây để sửa sang

rồi.

Gương mặt tươi cười của Tuyết Hoa lập tức sụp đổ, bất mãn nói: "Tiên Quân là của ta, ngươi không thể thích."

Lệ Quân Hoa không nhịn được cười phá lên, tiến tới bên tai Tuyết Hoa

thấp giọng nói: "Thích cũng có nhiều loại, ta cho dù thích Lăng Vân Tiên Quân cũng chỉ là sùng bái, sẽ không đoạt với muội." Bởi vì cách gần,

cho nên nàng ta lại đưa tay miết nhẹ lỗ tai Tuyết Hoa.

"Thật sự, Lăng Vân Tiên Quân cường đại hoàn mĩ, sao ngươi lại không có ý nghĩ thích người?" Tuyết Hoa kinh ngạc nói. Kể từ lần đầu tiên gặp mặt

nam thần, trong lòng nàng đã nổi lên suy nghĩ sẽ vĩnh viễn ở cùng một

chỗ với nam thần.

Lệ Quân Hoa lại đưa tay xoa nhẹ gương mặt trắng nõn của Tuyết Hoa cười

nói: "Ta phải tu tiên, tu luyện thành nữ tiên cường đại nhất trên đời,

điều tra nguyên nhân cái chết của phụ mẫu ta, báo thù cho họ, sau đó

xuyên không tìm... đồ mà ta cần. Cho nên nam nhân gì gì đó, không trọng

yếu." Xúc cảm thật tốt, Tiên Quân thật sự có phúc khí.

Tuyết Hoa lập tức xấu hổ. Lý tưởng của vị nữ nhân xuyên không này thật

lớn, lúc nàng còn đang trong thời gian xoắn xuýt tình yêu nam nữ, thì

nàng ta đã suy nghĩ tới mục đích tương lai.

"Lệ Quân Hoa, tương lai ngươi nhất định sẽ đạp phá hư không bạch nhật

phi thăng." Nàng không kìm lòng được nói. Lệ Quân Hoa vốn không biết

Lăng Vân Tiên Quân là một trong những nam nhân trong hậu cung của nàng

ta, tất nhiên sẽ không tức giận rồi. Nhưng mà nam nhân, tương lai nàng

ta nhất định sẽ có, bởi vì đã có người đem vận mệnh của nàng ta sắp đặt

xong xuôi.

"Cám ơn lời chúc phúc của muội." Lệ Quân Hoa nhẹ nhàng dò hỏi, "Tuyết

Hoa muội muội, muội gọi ta một tiếng tỷ tỷ được không?" Muội muội cũng

có thể coi như là sủng vật mà sủng ái đấy.

Tuy rằng nàng ta lúc này không tệ lắm, nhưng phòng ngựa vận mệnh sẽ bị

cải biến, Hạ Lăng Vân sẽ bị nàng ta câu dẫn, tốt nhất là nàng không nên

quá thân cận với nàng ta.

Tuyết Hoa cười hì hì nói: "Lệ Quân Hoa, ta là hồ ly, đã sống rất lâu

rồi, ngươi có thể gọi ta là tỷ tỷ." Lệ Quân Hoa thật tâm ưa thích nàng,

nếu tương lai nàng và nam thần viên mãn, nàng sẽ tìm nàng ta cùng chơi.

Lệ Quân Hoa thấy nàng nói vậy ngẩn người: "Thôi được rồi. Ta cảm thấy ta làm tỷ tỷ thích hợp hơn." Nàng theo cái bóng trong hồ cũng có thể nhìn

được dung mạo của hai người cao thấp thế nào, sau khi biến hóa Tuyết hoa thoạt nhìn như mười lăm tuổi, nàng không muốn gọi Tuyết Hoa là tỷ tỷ.

Đợi Lệ Quân Hoa giúp nàng gội đầu xong, không muốn bị nàng ta quấy rồi,

Tuyết Hoa chủ động nói muốn tự tắm rửa. Nói xong nàng đi ra phía bên

trái cách đó 4-5m, sau đó dùng khăn tắm rửa, kể cả lỗ tai hồ ly, ngay bộ phận quan trọng dưới cái đuôi cũng rửa qua một lượt.

Tuy rằng không hoàn chỉnh, nhưng nàng đã có được hình người.

Trong lòng Tuyết Hoa trào lên hi vọng, cảm giác của nam thần đối với nàng không còn là tiểu hài tử với sủng vật.

Lên bờ, Lệ Quân Hoa lấy xiêm y của mình ra nói: "Những cái này ta đều

giặt sạch rồi, hi vọng muội không ghét bỏ." Hồ ly kí khế ước linh sủng

với nàng nói, động vật rất nhạy cảm với mùi hương.

"Không cần, ta sẽ mặc xiêm y của Tiên Quân." Tuyết Hoa nói, đưa tay sờ

sờ vào vòng cổ trữ vật, sau đó lấy trường bào màu xanh mà Hạ Lăng Vân

phủ cho nàng, mặc nhanh vào.

Thấy Tuyết Hoa từ chối, Lệ Quân Hoa cũng không ngạc nhiên, cười đem y

phục thu vào trong không gian trữ vật, rồi lấy ra một cái lược nói: "Ta

giúp muội chải tóc." Tiểu hồ ly này rất yêu thích Tiên Quân nha, ngay cả xiêm y của Tiên Quân cũng thích mặc.

Đối diện với ánh mắt nóng bỏng của nàng ta, Tuyết Hoa đành phải nói:

"Được, cám ơn." Người này vô cùng nhiệt tình, nàng bỗng sinh ra cảm giác áy náy với nàng ta rồi.

Đạt được sự đồng ý của nàng, Lệ Quân Hoa rất vui vẻ giúp Tuyết Hoa chải

đầu, sau đó nghĩ xem nên giúp nàng để kiểu đầu nào mới thích hợp, bởi vì hai lỗ tai hồ ly kia vẫn còn ở trên đầu đó nha.

Sau khi tắm rửa xong Hạ Lăng Vân vẫn luôn đưa lưng về phía hồ. Hắn quân

tử không nghe trộm hai thiếu nữ nói chuyện, nhưng thanh âm của hai người đôi khi sẽ chủ động truyền vào tai hắn. Đối với việc Lệ Quân Hoa nhiệt

tình đối xử với Tuyết Hoa hắn cảm thấy rất thỏa mãn. Tuyết Hoa tuổi nhỏ, tính cách ngây thơ, rất cần một tỷ muội trẻ tuổi chỉ dẫn.

Nghe được bước chân nhẹ nhàng từ sau truyền đến, hắn quay người, mỉm cười nhìn Tuyết Hoa đang đi tới.

Tuyết Hoa vẫn mặc trường bào màu xanh của hắn, bởi vì trường bào quá

lớn, thoạt nhìn nàng giống như tiểu hài tử trộm mặc quần áo của người

lớn.

Nàng cùng với thiên hồ Lệ Nhi có bảy phần tương tự, cũng gương mặt trái

xoan trắng nõn, đôi mắt hồ ly hẹp dài, chỉ là con ngươi nàng sáng rực,

lộ vẻ tinh quái, tràn ngập tinh thần phấn chấn.

"Tiên Quân, có phải ta nhìn rất đáng sợ?" Tuyết Hoa vội vàng hỏi, tủi

thân sờ sờ lỗ tai. Nàng bây giờ chỉ là ngũ phẩm thiên hồ, tuy rằng ăn

Hóa Hình Đan, nhưng biến hóa không hoàn toàn, biến thành nửa người nửa

hồ, là hồ ly tinh tiêu chuẩn.

Thấy tiểu hồ ly ủ rũ, Hạ Lăng Vân lập tức mỉm cười, "Ngươi rất xinh đẹp, đáng yêu."

Hắn ở bên ngoài lịch lãm trảm yêu trừ ma, đã từng gặp một vài linh thú

vì bị tiêu hao linh lực nên thoái hóa thành nửa người nứa thú. Tuyết

Hoa không có tà khí vả huyết khí, càng không có mùi tanh của linh hồ

hoang dại, ngoại trừ cái tai và đuôi nàng hoàn toàn giống như người bình thường, tu sĩ nhân loại nhìn thấy dáng vẻ này của nàng chỉ cảm thấy

thương tiếc, không đành lòng tổn thương

Đi sau lưng Tuyết Hoa, Lệ Quân Hoa ôm quyền hành lễ, nói: "Tiên Quân,

người ở trong ảo cảnh có gặp sự phụ ta và nhị sư huynh?" Về phần hai

đồng môn cùng nàng rơi vào huyễn cảnh, nàng yêu ghét rõ ràng cho nên mặc kệ.

"Không gặp." Hạ Lăng Vân lắc đầu nói, "Tại đây có vố số ảo cảnh, ta và

hai người có thể gặp mặt là có cơ duyên." Tuyết Hoa lúc này có thể xem

như là người đi.

"Chúng ta chỉ có thể chậm rãi tìm." Lệ Quân Hoa nghiêm mặt nói, "Tiên

Quân, lúc ta tiến vào huyễn cảnh đã hoài nghi cho dù không thoát ra được huyễn cảnh, cũng có thể tu luyện thành tiên, có cơ hội bạch nhật phi

thăng."

"Ngươi đoán không sai." Hạ Lăng Vân gật đầu nói. Ảo cảnh có nhiều thứ

chân thật, ngay cả đồ ăn cũng dựa vào thực lực mà thu thập. Linh khí

trong huyễn cảnh nồng đậm hơn so với bên ngoài, đối với tu sĩ nhân loại

tu luyện trong huyễn cảnh ngược lại dễ tăng tu vi bản thân hơn, không

ngừng đột phá.

Thấy hai người họ trò chuyện với nhau vui vẻ, Tuyết Hoa có chút lo lắng

nói: "Tiên Quân, người đói bụng không? Ta đói bụng!" Cảm tình sẽ luôn

luôn nảy mầm từ trong sự hứng thú đó.

Nàng chu môi nói, "Ta từ ảo cảnh sa mạc bên kia tới, trước đó còn phải

chiến đấu với một ngũ phẩm bò cạp tinh." Cái con bò cạp tinh kia chắc

sức chiến đấu tới ngũ phẩm rồi.

"Tuyết Hoa, đã lâu không gặp,ngươi không chỉ tiến giai, tu vi cũng tăng

lên nhiều." Hạ Lăng Vân lập tức đem chủ đề chuyển đến trên người Tuyết

Hoa, chỉ là tay vừa nâng lên lại để xuống. hắn tự khuyên nhủ bản thân,

đứa nhỏ đã trưởng thành, hắn không thể tùy tiện vuốt ve nàng.

Vốn Lệ Quân Hoa không biết tu vi của Tuyết Hoa cao thấp thế nào, cho nên cũng không rõ tốc độ tiến giai của nàng. Nghe Tuyết Hoa nói đói bụng,

nàng lập tức lấy ra một cái chân sau thật lớn trong pháp khí trữ vật

nói: "Tuyết Hoa, đây là chân sau của tam phẩm hổ tinh, ta sẽ rửa sạch

rồi làm thịt nướng. Ta nhớ muội rất thích ăn thịt nướng." Nếu là tứ phẩm hổ tinh sẽ biết nói chuyện, nếu không phải là vì không có thực phẩm

nàng cũng không có hứng thú ăn thịt nó.

Chân sau lão hổ tinh, sức chiến đấu và khẩu vị của Lệ Quân Hoa quả thật bưu hãn!

Tuyết hoa thoáng nhìn cái chân sau của con hổ còn muốn lớn hơn cả chân sau con trâu nước trong lòng tặc lưỡi.

Sư phụ có thể để đệ tử vì mình phục vụ, tuy Lệ Quân Hoa không phải là đệ tử của mình, nhưng là đệ tử của hảo hữu, cho nên đối với việc Lệ Quân

Hoa chủ động hầu hạ Hạ Lăng Vân vẫn thản nhiên tiếp nhận, gật đầu nói,

"Làm phiền ngươi rồi."

Lệ Quân Hoa mỉm cười, kéo chân sau lão hổ đi về phía hồ.

Chỉ là, nàng ta vừa mới bỏ chân sau của con hổ xuống hồ, bỗng nhiên lớn

tiếng kêu, "Lại thay đổi!" Nói xong, thân ảnh của nàng ta lập tức biến

mất, chỉ để lại một cái chân hổ.

"Ảo cảnh luôn biến đổi bất ngờ đấy." Hạ Lăng Vân nhìn qua, lập tức nói

với nàng: "Tuyết Hoa, ngươi phải luôn ở cạnh ta." Nếu không bọn họ sẽ

lại bị phân tán mất.

"Vâng." Tuyết Hoa lập tức nói. Trong lúc Hạ Lăng Vân nói chuyện, nàng

đồng thời nghe được tiếng nói của phụ thân, nữ nhi ngoan, phụ thân bắt

người vướng víu kia đi rồi, con có thể ở một chỗ với Hạ Lăng Vân.

Phụ thân, người thật sự hiểu tam tư nữ nhi.

Tuyết Hoa mừng thầm trong lòng.

"Tiên Quân, ta đi xử lí miếng thịt kia, sau đó làm thịt nướng." Nàng kéo kéo ống tay áo Hạ Lăng Vân nói, "Chúng ta cùng đi." Kì thật chỉ cần phụ thân đồng ý, bọn họ sẽ không bị tách ra trong huyễn cảnh.

"Được. Ngươi chờ chút, ta chỉnh lại vòng cổ của ngươi đã." Hạ Lăng Vân

nói xong, đư tay giúp Tuyết Hoa chỉnh lại vòng cổ. Lúc trước thiết kế

cái vòng này hắn đã cân nhắc tới việc Tuyết Hoa trưởng thành, sẽ biến

hóa, cho nên vòng cổ cũng có thể điều chỉnh.

Mái tóc dài mềm mại, cái cổ trắng nõn, đường cong phía sau lưng ưu mĩ... Không cách nào phân biệt được mùi thơm thanh nhã, hắn không dám nhìn

nhiều, ngón tay chạm vào vòng cổ điều chỉnh lớn nhỏ, tận lực không chạm

vào da thịt nàng.

"Tiên Quân, ta như vậy có xinh đẹp không?" Tuyết Hoa dịu dàng hỏi, giọng nói khác với lúc làm hồ ly, thanh thúy dễ nghe lại có chút mượt mà.

"Ừm, xinh đẹp." Hạ Lăng Vân nói, nhanh chóng điều chỉnh vòng cổ rồi lập tức buông tay ra.

"Tiên Quân, ta không thể bước đi." Tuyết Hoa cố ý nói, sau đó nhào vào người hắn.

"Trước tiên đứng vững, sau đó mới cất bước." Hạ Lăng Vân lập tức cầm

chặt tay Tuyết Hoa, cẩn thận từng li từng tí dẵn nàng tới bên hồ. Hắn lo lắng nàng mới học đi, sẽ bị ngã xuống.

Tuyết Hoa vừa kích động lại xấu hổ, nàng bây giờ là thiếu nữ, còn nam thần thì nguyện ý dìu nàng.