Lăng Tuyết nhìn Lãnh Thanh Mặc, nhẹ nhàng nói:
– Không phải tôi không muốn giúp anh, chỉ là cảm thấy sự việc thế này có thể gạt được nhất thời nhưng không lừa được cả đời, một ngày nào đó
cũng sẽ bị vạch trần, hai người… Vẫn nên nghĩ cách khác đi.
Nói xong, cô cụp mắt, không dám nhìn vào mắt Lãnh Thanh Mặc nữa.
Ánh mắt anh như có một loại ma lực, cô sợ bản thân sẽ không khống chế được mà mềm lòng.
Lãnh Thanh Mặc dùng ngón trỏ thon dài nâng cằm Lăng Tuyết lên, cô bị
ép phải nhìn anh, tim lại đập tăng tốc, nếu anh mở miệng kêu cô ở lại,
cô nên làm gì? Thật sự phải tiếp tục ở lại giả mạo Cung Thiên Long ư?
– Tuyết!- Lãnh Thanh Mặc dùng khẩu hình môi nói- Chuyện em không muốn làm, tôi sẽ không ép em!
Anh gọi tên cô, rõ ràng không có âm thanh, lại xúc động lòng cô, cô
kinh ngạc nhìn anh, như họ không phải vừa mới quen, mà quen biết thấu
hiểu như hai người bạn thân lâu năm…
Lãnh Thanh Mặc dùng thủ ngữ với Tần Tuệ, ý bảo chị báo tài xế lái xe đến bệnh viện.
– Anh Lãnh…- Tần Tuệ luống cuống- Không có sự giúp đỡ của cô ấy, nhà họ Cung sẽ…
Lãnh Thanh Mặc nhướng mày, Tần Tuệ không dám nhiều lời, chỉ là vẻ mặt ủ rũ, thở dài thật sâu.
Lăng Tuyết biết họ khó xử, thật không đành lòng, nhưng nghĩ lại, giả
mạo người khác xưa nay không phải chuyện gì tốt, giấy không thể gói được lửa, đợi đến ngày nào đó bị lộ, cô biết phải làm thế nào đây?
Lúc này, điện thoại của Tần Tuệ đột nhiên reo lên, chị nhận máy, quá khϊếp sợ:
– Cái gì?
– Tôi biết rôi, tôi và anh Lãnh lập tức về ngay.
Tần Tuệ cúp máy, luống cuống nói với Lãnh Thanh Mặc:
– Anh Lãnh, ngài Thân Đồ đến nhà!
Lãnh Thanh Mặc nhướng mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
– Sáng nay không phải đã đến rồi sao? Lại đến?- Lăng Tuyết thì thầm.
– Cô Lăng… Xin cô hãy giúp nhà họ Cung!- Tần Tuệ quỳ sụp xuống trước Lăng Tuyết.
– Chị đừng như vậy.
Lăng Tuyết vội vàng đứng lên đỡ chị, tuổi tác của Tần Tuệ cũng xem như bậc trưởng bối của cô, cô sao có thể nhận đại lễ thế này.
– Ngài Thân Đồ có sự tồn tại vô cùng quan trọng với nhà họ Cung, nếu
ngài ấy biết tình hình hiện tại của cô Cung, mối hôn sự này sẽ bị xóa
bỏ, tương lai của nhà họ Cung coi như xong, sau này cô Cung tỉnh lại
nhất định sẽ trách chúng tôi, xem như tôi cầu xin cô, hãy giúp chúng tôi đi.
Tần Tuệ xin xỏ hèn mọn.
Lăng Tuyết không hiểu nổi, nếu đã là chồng sắp cưới, càng phải giúp
đỡ lần nhau mới đúng, Cung Thiên Long xảy ra chuyện như vậy, ngài Thân
Đồ không phải nên chiếu cố đến nhà họ Cung hơn hay sao? Tại sao lại muốn hủy hôn?
Xem ra, ngài Thân Đồ này là tên tra nam, hơn nữa gia thế bối cảnh càng hùng mạnh hơn nhà họ Cung nhiều.
Chẳng lẽ nhà họ Cung và gia tộc Thân Đồ có mối hôn nhân thương nghiệp?
Lãnh Thanh Mặc vỗ nhẹ mu bàn tay của Lăng Tuyết, Lăng Tuyết quay sang nhìn anh, anh dùng khẩu hình miệng nói với cô:
– Em không cần khó xử, nếu thật sự không muốn tiếp tục giả làm Cung Thiên Long, không ai miễn cưỡng em đâu.
– Tôi…- Lăng Tuyết do dự, trong lòng vô cùng rối rắm.
Lúc này, xe rẽ sang khúc cua, Lăng Tuyết nhìn thấy biệt thự sang
trọng kia, tựa như một nhà giam hoa lệ, trong lòng vô thức mâu thuẫn:
– Xin lỗi, tôi thật sự không thể…
Lời cô còn chưa nói xong đã im bặt, kinh ngạc mở to mắt…
Cô nhìn thấy chiếc xe kia, chiếc Lincoln dáng dài!!!
Đó là xe của tên khốn kia sao???
Hình như biển số xe không giống.
– Xe của ai vậy?- Lăng Tuyết vội hỏi.
– Cô hỏi chiếc Lincoln kia à?- Tần Tuệ nhìn ra ngoài- Đó là xe của ngài Thân Đồ, sao vậy?
– Ngài Thân Đồ…
Lăng Tuyết thì thầm danh xưng này, chẳng lẽ hắn chính là tên đó?