Y Lai bị Kỳ Nhiên nhốt trong một gian phòng kín, vách tường bốn phía, kể cả sàn nhà cùng nóc phòng đều trắng toát. Bên trong không hề có thứ gì. Tất cả mọi thứ trên người Y Lai đều bị Kỳ Nhiên lấy đi, thậm chí cả chiếc nhẫn đại diện cho thân phận, Kỳ Nhiên chỉ để lại cho y một bộ y phục. Loại bố trí này chính là "thử thách tinh thần". Người mà tinh thần không kiên định, ở trong phòng như thế này một thời gian, thì tinh thần sẽ sụp đổ. Trống rỗng, không nhận định được thời gian, mỗi một giây đều như bị kéo dài vô hạn, bên trong tâm trí còn có cảm giác như đã qua mấy tháng, thế nhưng bên ngoài chỉ mới mấy tiếng.
(Đây là một loại "Tử hình tinh thần" của một số nước châu Âu thời phong kiến, bây giờ thì không biết còn không. Tội nhân bị nhốt vào không gian kín toàn màu trắng, sau vài tiếng ý thức sẽ bị rối loạn, sợ sệt, sống không bằng chết, có xu hướng tự hành hạ bản thân. Cái này mị không nhớ đã đọc ở đâu, nhưng nó có thật á:"> nếu tò mò thỉnh search google:">)
Y Lai nhắm hai mắt lại, từ khi y mất đi trân châu ngọc, mắt của y cùng người bình thường là như nhau, thậm chí còn yếu hơn một chút. Nếu như y vẫn mở mắt nhìn, y rất nhanh sẽ bị mù. Nhắm mắt lại cũng có thể tận lực không phải đối mặt với khoảng không trắng toát kia, làm chậm lại tốc độ tan vỡ của tinh thần y, cho nên đây là lựa chọn tốt nhất. Y Lai tự mình cố tưởng tượng ra một thế giới xinh đẹp, bên trong có cây xanh cỏ mọc, hoa tươi chim hót, y cất bước đi, theo một con đường nhỏ. Đến cuối đường, y đột nhiên nghe thấy thanh âm sóng biển, bước chân Y Lai càng thêm nhanh, sắp đến rồi...
Ngay khi một chân Y Lai đã bước vào trong nước, thân thể đột nhiên như bị giật điện một hồi, trong lòng Y Lai nhảy một cái, mắt cũng đột nhiên mở, liền nhìn thấy mình đang đứng trước mặt Kỳ Nhiên. Kỳ Nhiên một thân âu phục trắng, lúc này cười giống như ác ma vậy.
"Cảm giác thế nào?" Kỳ Nhiên hỏi.
"Thích hợp để ngủ." Y Lai đáp.
Kỳ Nhiên phát ra tiếng cười gằn. Y Lai cảm giác được trên đầu đau đớn một hồi, Kỳ Nhiên nắm tóc y, sức hắn rất mạnh, mạnh mẽ kéo từ trên đầu y xuống một nắm tóc.
"Không được ngủ, mở mắt ra cho tao!" Khuôn mặt Kỳ Nhiên dữ tợn nói.
Y Lai mở mắt ra nhìn hắn.
"Tại sao mày lại dùng ánh mắt này nhìn tao?"
"Kỳ Nhiên, anh đúng là thằng điên. Nếu tôi là Hạ Diễm, tôi cũng sẽ không thích anh."
Kỳ Nhiên đã là người điên, Y Lai lại không sợ chọc giận hắn. Thế nhưng khi câu này được nói ra, biểu hiện Kỳ Nhiên tỉnh táo dị thường: "Anh ấy không thích tao cũng không liên quan đến tao, chỉ cần tao yêu anh ấy là đủ rồi."
"Anh gϊếŧ Anna, gϊếŧ tôi, Hạ Diễm sau này khẳng định lại lấy thêm vợ khác."
"Chờ tao không nhịn được nữa, tao sẽ gϊếŧ Hạ Diễm."
"Hóa ra Hạ Diễm chưa mất mạng." Y Lai bén nhạy nhận ra được tin tức trong lời nói của hắn.
Kỳ Nhiên cười quái dị hai tiếng, đưa tay ra bóp lấy cằm Y Lai: "Mày sắp chết rồi, còn lo lắng chuyện sống chết của Hạ Diễm, đến tột cùng là Hạ Diễm diễn quá tốt hay là mày ngu ngốc vậy? Thật sự đem lòng yêu hắn? Điểm này, Anna - người phụ nữ kia lại khá hơn mày một chút."
Nếu Kỳ Nhiên không cho y nhắm mắt lại, Y Lai chỉ có thể tìm cách khác phân tán sự chú ý của mình. Thí dụ như suy nghĩ. Mà nơi này, đối tượng nói chuyện với y chỉ có Kỳ Nhiên. Để tránh đối tượng nói chuyện duy nhất rời đi, Y Lai nghe lời đoán ý, chọc lấy đề tài Kỳ Nhiên yêu thích mà nói.
Trên mặt Kỳ Nhiên lộ ra một ánh mắt đắc ý: "Nơi này có phải là rất tuyệt?"
"Nếu như mày đem mặt tường đổi thành tấm gương, hiệu quả có thể sẽ khá hơn một chút." Y Lai nói.
Khi mở mắt ra lại thấy vô số "mình". so với nhìn vách tường trắng càng khiến cho người ta điên cuồng.
Kỳ Nhiên tán thưởng nhìn Y Lai một chút: "Mày thông minh, tao không nỡ gϊếŧ mày. Hơn nữa, gian phòng này có cái rất hay, mày rất nhanh sẽ cảm nhận được thôi."
Ánh mắt Y Lai đảo một vòng quanh phòng: "Năm đó Anna cũng bị giam ở đây?"
Kỳ Nhiên như nhớ tới chuyện gì thú vị: "Tao có thứ muốn chia sẻ với mày."
Sau một khắc, trước mặt bọn họ đột nhiên xuất hiện một đoạn phim. Trong video cũng là một căn phòng nhỏ màu trắng, chỉ là người bị trói trong góc đã đổi thành một cô gái mảnh mai. Người phụ nữ kia ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chi chít vết thương, tất cả đều là do móng tay cào lên mà thành, ánh mắt đen láy tràn đầy sợ hãi. Tóc tai ngổn ngang, hai tay kéo lấy tóc của mình, cô dường như không cảm giác được đau đớn, cứ làm một động tác máy móc ấy. Có thể thấy, nàng đã đối mặt với biên giới tan vỡ.
"Đây là video đẹp nhất tao thu được." Kỳ Nhiên nói.
Trong con ngươi xanh lam của Y Lai, lại hiện ra chút u ám. Y biết, nữ nhân trong video chính là Anna, em gái của Lâm Sắt, vợ của Hạ Diễm. Y nhìn Anna, lại thấy phảng phất hình ảnh của chính mình, lực lượng tinh thần của mình so với Anna kiên định hơn một chút, thế nhưng theo thời gian trôi qua, y cũng sẽ rơi xuống kết cục như vậy.
Trong đầu Y Lai lại nghĩ đến một vấn đề khác, Anna rõ ràng là Kỳ Nhiên gϊếŧ chết, vì sao Hạ gia lại tung tin Anna vì sinh bệnh mà chết, Hạ Diễm mang trên lưng nỗi oan ức này, hoàn toàn chịu chỉ trích từ gia đình Anna?
Chỉ là vấn đề này rất nhanh đã được giải đáp.
"Tôi không yêu Hạ Diễm, tôi không yêu anh ta chút nào... Tôi muốn ly hôn với anh ta, van cầu anh thả tôi ra đi, van anh..." Anna bắt đầu điên cuồng gào thét lên, nàng ta dùng sức cào vách tường, mãi đến khi trên vách xuất hiện dấu bàn tay đỏ như máu.
"Năm đó trước khi bọn họ kết hôn, tao đã cảnh cáo ả, lúc ấy ả nói: "Tôi yêu anh ấy, tôi nhất định phải gả cho anh ấy, trừ khi anh gϊếŧ tôi. Mà đến lúc tao thật sự gϊếŧ ả, ả lại nói không yêu. Bọn người các ngươi thay lòng nhanh vậy sao?" Kỳ Nhiên giễu cợt nói, hắn đột nhiên chuyển hướng đến Y Lai, "Y Lý, mày vẫn yêu Hạ Diễm sao?"
Trong mắt Kỳ Nhiên mang theo sát ý. Y Lai không nói gì, bởi vì y biết, bất luận là trả lời như thế nào, Kỳ Nhiên cũng sẽ đâm y một dao.
"Tôi cho anh biết một chuyện, tôi biết bí mật của Hạ Diễm, đừng gϊếŧ tôi!" Thanh âm gào thét của nữ nhân vang lên, phảng phất như ở bên tai.
Tiếng thét nữ nhân thành công hấp dẫn sự chú ý của Kỳ Nhiên, Y Lai thở phào nhẹ nhõm, cái cảm giác sởn cả tóc gáy kia hơi hơi lui đi một chút. Y cũng chú ý tới Anna, bí mật của Hạ Diễm?... Bí mật của Hạ Diễm... là cái gì?
Trái tim Y Lai bắt đầu nhảy lên kịch liệt, y ẩn ẩn có dự cảm, chân tướng vùi lấp trong sương mù đang dần dần hiện ra. Bí mật này rất quan trọng, chính là bởi vì bí mật này, Kỳ Nhiên uy hϊếp Hạ gia, Anna chết quy tội cho Hạ gia... Cũng chính bởi bí mật này, Nặc Mạn Đại Đế thiên tân vạn khổ mang y tới đây, khiến y đi câu dẫn Hạ Diễm.
Kỳ Nhiên đột nhiên tắt ngang video, mắt hoa đào tỏa ra sát khí, đem toàn thân Y Lai đảo qua toàn bộ. Sắc mặt Y Lai bình tĩnh mà nhìn thẳng hắn.
"Mày muốn biết bí mật này sao?"
"Đằng nào tôi chả chết! Tôi có biết cũng chẳng ảnh hưởng gì đến anh." Y Lai nói.
Kỳ Nhiên suy nghĩ một chút, tựa hồ tán đồng ý kiến với Y Lai. Video được tiếp tục phát.
Nữ nhân vẻ như bệnh thần kinh liếc nhìn chung quanh, tiếp đó đứng lên, chậm chạp đi tới trước máy thu hình, đem miệng kề sát, hết sức giảm thấp âm thanh nói: "Hình thú cả Hạ Diễm là Hỏa Diễm đó, là Hỏa Diễm thuần chủng, tôi đã tận mắt thấy!"
Hóa ra đây chính là chân tướng.
Dị năng hình thú* được chia thành hai loại, một loại là loại phổ biến, một loại là hi hữu. Hình thú phổ biến - bọn họ chỉ có duy nhất một dị năng, hóa thành hình thú có sức mạnh to lớn. Hình thú hi hữu - giống như Y Lai, y là người của Giao Tộc, thân dưới là đuôi cá, âm thanh của bọn họ rất êm tai, có thể mê hoặc người khác, nước mắt là ngọc quý nhất thế gian, nước mắt bảy màu thậm chí còn có thể cải tử hoàn sinh, rất nhiều người nằm mộng cũng muốn chiếm được bọn họ. Mà Hỏa Diễm - trên người bọn họ bao trùm vảy giáp dày nặng, có thể ngăn cản bất kỳ vũ khí nào, chất liệu vảy giáp vô cùng tốt, thậm chí có thể ngăn cản sức mạnh tinh thần. Có người nói, dùng vảy giáp của Hỏa Diễm thuần chủng chế tác Cơ giáp, sẽ là mạnh nhất trong lịch sử Cơ giáp, không gì không xuyên thủng, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Từ điểm này mà nói, vận mệnh của Y Lai cùng Hạ Diễm là giống nhau. Khi thân phận của bọn họ bị người khác phát hiện, đối mặt chính là tai ương ngập đầu.
(Dị năng hình thú*: khả biến thành thú:">)
Những người nắm giữ dị năng hình thú hi hữu như bọn họ, đều sẽ cực lực che giấu thân phận của mình, đây là một loại tự mình phòng vệ. Thời điểm bọn họ dễ dàng nhất lộ ra hình thú, là lúc ở trên giường. Vào lúc ấy, nằm ở bên cạnh họ là người thân mật nhất, cũng là thời điểm tinh thần phòng bị lỏng lẻo nhất.
Y Lai nghĩ, Lâm Sắt khẳng định đã biết từ lúc lên giường cùng y, y đã để lộ thân phận của mình. Điều này khiến cho Y Lai thống khổ tột cùng. Chuyện Hạ Diễm trải qua cũng tương tự y. Hạ Diễm yêu mến Anna, nên mới đồng ý mạo hiểm lớn như vậy. Hạ Diễm để cho Anna biết hình thú của hắn, nhưng ở bước ngoặc sinh tử, Anna chung quy vẫn không kiên trì vì hắn mà giữ miệng. Nàng ta đem bí mật này nói cho Kỳ Nhiên, lại thành vũ khí cho Kỳ Nhiên uy hϊếp Hạ gia.
Mục tiêu Nặc Mạn Đại Đế nói cũng là vảy giáp của Hỏa Diễm thuần chủng, đáng tiếc y đã thất bại, không chỉ có vậy, tính mạng y hiện tại còn không giữ nổi. Hạ Diễm bên cạnh y, bọn họ làm hết việc thân mật, cũng không có lên giường. Hạ Diễm trước sau đối với y vẫn là có phòng bị.
Kỳ Nhiên tắt video, tiếp đó liền đi ra ngoài. Trong phòng chỉ còn Y Lai, y mở mắt ra, trước mặt là một mảnh trắng xóa.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tinh thần Y Lai dần dần tan rã, y dần dần cảm giác được cảm thụ của Anna, đó là một loại hoảng sợ cực đoan, một luồng giận dỗi đặt trong lòng y, khiến cho y không thở nổi. Căn phòng này như một con dã thú, đem y từng chút từng chút nuốt chửng, nhai nát xương cùng máu thịt y, cuối cùng tàn lụi không sót lại một chút nào. Y cảm thấy đói, thấy khát khao, ở bên trong ý thức Y Lai, như đã trải qua một tháng. Y nhìn thấy thế giới màu sắc, thế nhưng khi y bò đến, cái gì cũng không tồn tại.
Lúc Y Lai gần như tan vỡ, trong phòng rốt cuộc xuất hiện người thứ ba, ngoại trừ Kỳ Nhiên, còn có một người, là Hạ Diễm. Hạ Diễm mặc âu phục, hoàn hảo không chút tỳ vết đứng trước mặt y, nhưng Y Lai lại không có chút mừng rỡ nào. Là bởi vì y đã sớm biết Hạ Diễm không chết, cũng là tuồng kịch của Kỳ Nhiên, muốn dụ dỗ y rời khỏi Hạ gia, hay là bởi vì y đã biết, đoạn tình cảm kia của y cùng Hạ Diễm chính là bọt biển? Bọt biển... cũng tan mất rồi...
Sắc mặt Y Lai tái nhợt, tóc ngổn ngang, sức mạnh tinh thần đang từng chút từng chút mà biến mất. Ánh mắt Y Lai thẫn thờ nhìn Hạ Diễm. Sắc mặt Hạ Diễm như thường, ánh mắt hắn như đang nhìn một người xa lạ, thân mật ngày xưa tựa hồ chưa từng tồn tại.
Trong tay Kỳ Nhiên cầm một đoản dao sắc bén, trong mắt hiện ra một vệt sáng: "Tiểu Diễm, anh muốn cứu nó sao?"
"Tôi vì sao phải cứu? Y đã biết bí mật của tôi." Hạ Diễm nói, hắn nhìn về phía Y Lai, ánh mắt có chút lãnh, "Hơn nữa, Y Lai, em tiếp cận tôi chính là vì vảy giáp Hỏa Diễm."
Hắn gọi y là "Y Lai"...
Thật tâm thân mật, kỳ thực bọn họ ai cũng không có thật tâm...