Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 1 - Chương 26: Chuỗi nhiệm vụ

Rời khỏi công hội đối với Cố Phi mà nói cũng chả có gì quan trọng, cho nên hắn cũng không để trong lòng, lúc này hắn vội vàng chạy tới quảng trường trung tâm Cloud City, hắn có một cuộc hẹn ở chỗ này.

Xa xa, Cố Phi đã thấy được Hồng Nhất Tiếu, đang hướng hắn mỉm cười phất tay.

"Tìm tui có chuyện gì không?" Thấy Cố Phi tới, Hồng Nhất Tiếu lập tức vào thẳng vấn đề.

"Có chuyện muốn nhờ ông tư vấn dùm cái." Cố Phi nói.

Hồng Nhất Tiếu mỉm cười: "Tui đã tự hạn chế quyền hạn của mình rồi, có gì tui biết thì tui mới nói được nha"

"Có thể nói thì nói, không thể thì đừng nói" Cố Phi cũng sảng khoái.

"Ừ, ông hỏi đi"

Cố Phi từ trong ngực lấy ra "Huy chương của Eddie". Hồng Nhất Tiếu vốn cũng không đếm xỉa tới, đột nhiên con mắt lại trừng lớn, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của Cố Phi, nhìn chằm chằm vào cái huy chương đang đung đưa trước mặt.

"Cái này ở đâu ông có vậy!" Hồng Nhất Tiếu đột nhiên phục hồi tinh thần lại, rồi nhanh chóng chụp lấy tay của Cố Phi, đem huy chương kéo đến trước mắt mình để nhìn cho kỹ.

Cố Phi đem chuyện trải qua nói một lượt lại, Hồng Nhất Tiếu lại hóa đá.

"Tối hôm qua tui đã điều tra trên trên Offical Website rồi, cũng chả thấy tin tức nào liên quan tới cái huy chương này cả, cho nên mới tới hỏi ông xem sao, nếu ông có thể nói thì nói, còn không được thì thôi vậy" Cố Phi nói.

Hồng Nhất Tiếu đưa tay nhéo nhéo mặt của mình, xác nhận đây không phải nằm mơ, mới giải trừ được trạng thái hóa đá. Hít sâu một cái, hắn nói: "Đây là một nhiệm vụ"

"Tui biết..." Cố Phi nói.

"So với nhiệm vụ bình thường khác, nhiệm vụ này có chỗ đặc biệt, chúng ta gọi nó là chuỗi nhiệm vụ." Hồng Nhất Tiếu nói.

"Chuỗi nhiệm vụ?" Cố Phi bừng tỉnh đại ngộ, cái từ này trên trên website có đề cập tới, so sánh với nhiệm vụ bình thường thì nó càng phức tạp và có tính ngẫu nhiên rất cao.

Mà lấy cái tên "Chuỗi nhiệm vụ" cũng là có lý do cả. Nếu như coi một người bình thường là một nhiệm vụ, vậy thì một đám người sẽ trở thành một chuỗi nhiệm vụ. Giống như vậy, trong trò chơi có vô số người chơi, một người bình thường đi trên phố có thể là một nhiệm vụ đơn, cũng có thể là một nhiệm vụ nhỏ trong chuỗi nhiệm vụ nào đó.

Chuỗi nhiệm vụ là do hệ thống lựa chọn từ vô số nhiệm vụ có sẵn, tổ hợp sắp xếp lại mà đưa ra. Dựa vào số kịch bản khổng lồ có sẵn trong máy chủ, lựa chọn ra những nội dung phù hợp, rồi dựa vào độ khó của mỗi phân đoạn để tính toán giải thưởng. Lúc mà người chơi hoàn thành chuỗi nhiệm vụ, máy chủ sẽ một lần nữa sắp xếp lại, tạo ra một nhiệm vụ hoàn toàn mới. Tổng số nhiệm vụ trong chuỗi nhiệm vụ thường không thay đổi, có điều nội dung thì hoàn toàn khác nhau. Hệ thống tạo ra hai chuỗi nhiệm vụ giống nhau? Khả năng là có xuất hiện, tuy nhiên xác suất xuất hiện lại vô cùng nhỏ.

Dựa theo thiết kế này, muốn gặp được chuỗi nhiệm vụ cũng không phải khó, bởi vì điều kiện nhận được cũng không quá ảo diệu khó hiểu gì cả. Nhưng khi nhận được rồi mà muốn hoàn thành thì phải xem người chơi thực hiện thế nào thôi. Bởi vì chuỗi nhiệm vụ sắp xếp cũng không phải từ dễ tới khó, có khi nhiệm vụ mở đầu vô cùng dễ dàng như chuyển đồ đưa tin, nhiệm vụ thứ hai lại là một cuộc chiến đấu siêu khó cũng không chừng. Người chơi cấp thấp gặp được chuỗi nhiệm vụ, có khi phải chờ tới cấp thật cao mới có thể hoàn thành được bước thứ hai, chuyện này cũng không phải chuyện lạ.

Mà Cố Phi gặp được cái chuỗi nhiệm vụ này kỳ thật cũng không phải khó xảy ra. Ở giai đoạn sau của trò chơi thì cũng có thể dễ dàng hoàn thành được nhiệm vụ này: Eddie bị bắt.

Nhưng có một điều cần phải nhấn mạnh, đó là "ở giai đoạn sau của trò chơi".

Với trình độ của người chơi trước mắt, ví dụ như gần đây có Hàn Gia Công Tử, Kiếm Quỷ là những cao thủ truyền thuyết đã gϊếŧ chết Tác Đồ, cũng phải nghĩ ra biện pháp đem quái giam trong phòng rồi từ từ hành chết. Nhưng mà nếu dùng phương pháp này, thì người chết không phải chỉ có mình Tác Đồ, mà còn một em đang hấp hối ở một góc nữa chính là Eddie.

Nếu gặp được chỉ là cái xác của Eddie thì không thể nhận được nhiệm vụ này.

Mà nếu hắn còn sống và phải nghe được di ngôn cuối cùng, thì phải cần hai điều kiện tiên quyết.

Thứ nhất, phải làm cho Tác Đồ thấy an toàn, như vậy hắn mới không cảm thấy nguy cơ mà chủ động gϊếŧ Eddie trước tiên.

Thứ hai, phải cho Eddie thấy an toàn, như vậy thì hắn mới có thể yên lòng mà giao lại nhiệm vụ.

Để đạt được hai điều kiện này, cách duy nhất chính là: người chơi phải solo với Tác Đồ.

Chỉ khi một mình tiến vào, Tác Đồ mới không cảm thấy nguy cơ; chỉ có thể gϊếŧ chết được Tác Đồ, Eddie mới có thể yên lòng mà phó thác tâm nguyện. Nếu như nhiệm vụ bình thường, thì Eddie chỉ nói một đoạn di ngôn thôi; mà Cố Phi lại đúng lúc kích hoạt chuỗi nhiệm vụ, thế là Eddie bao gồm luôn di ngôn cùng ủy thác. Nhưng bất luận thế nào, thì cái nhiệm vụ này chỉ dành cho người chơi cấp cao cùng kỹ năng cao, chỉ dành cho người nào có thực lực một mình khiêu chiến mà thôi.

Hồng Nhất Tiếu cũng biết sơ sơ thân thủ của Cố Phi, nhưng khi nhìn thấy hắn hoàn thành hành động vĩ đại như vậy cũng không khỏi ngạc nhiên vô cùng. Hắn đã cân nhắc đến loại người có thể phá hoại cân bằng của trò chơi như Cố Phi, nhưng hắn chỉ tưởng là tại phương diện cùng người chơi khác so đấu, ai ngờ đâu ngay cả BOSS cũng không chịu nổi một kích.

Cố Phi vẫn còn đang nói cái gì đấy, mà Hồng Nhất Tiếu cũng chả nghe đầy đủ. Với tư cách là hạch tâm của phòng kế hoạch, hắn trong vô thức mà cân nhắc phải chăng phải tạo ra một thứ gì đó hạn chế loại người này, giữ tính cân bằng cho trò chơi.

"Này! Này!" Cố Phi gọi vài tiếng đem Hồng Nhất Tiếu đang mơ mộng trở lại thực tế.

"Ông làm sao thế?" Cố Phi kinh ngạc, "Tui hỏi ông, tại sao những thứ liên hệ với nhiệm vụ này không có trên website?".

"Ừm..." Hồng Nhất Tiếu lấy lại tinh thần, "Chuỗi nhiệm vụ là ngẫu nhiên xuất hiện, cho nên trên website cũng không thể giới thiệu được, mà phải do người chơi tự mình mày mò".

"Vậy ông có thể lộ lộ ra cho tui một chút xíu được không?" Cố Phi hỏi.

Hồng Nhất Tiếu cười ngại ngùng: "Tui tự hạn chế quyền hạn rồi."

"Ừ, tui biết rồi!" Cố Phi nói, "Tui tự mình tìm hiểu vậy!Chào nha!"

"Đi thong thả!" Hồng Nhất Tiếu khoát tay.

"Hẹn gặp lại!" Cố Phi quay người bỏ đi.

Đi hơn 10 phút, Cố Phi tới được chỗ mình mình luyện cấp. Bởi vì cấp 30 cần lượng kinh nghiệm thăng cấp tăng vọt, Cố Phi ở chỗ này luyện cấp liên tục mấy ngày cũng chả sao cả. So với Cố Phi, đại đa số người chơi không lựa chọn con đường chỉ đánh quái thăng cấp. Trong trò chơi tồn tại rất nhiều nhiệm vụ, phần thưởng kinh nghiệm cũng coi như phong phú. Tuy hiệu suất không bằng đánh quái thăng cấp, nhưng cũng không buồn tẻ. Chạy qua chạy lại, vừa làm vừa tám, lâu lâu đánh nhau vài trận, tại sao lại không làm?

Nhưng đối với Cố Phi mà nói, đánh quái chính là lúc sử dụng công phu, chỉ có việc này mới làm hắn thích thú. Buồn tẻ? Nếu như cảm thấy công phu buồn tẻ, Cố Phi còn có thể dùng hai mươi mấy năm luyện tập sao?

Huống chi, từ khi chơi Game Online, Cố Phi phát hiện công phu của mình càng ngày càng tiến bộ hẳn.

Lý do tại sao? Cũng từ cái thứ mà Kiếm Quỷ coi là cực hạn thao tác.

Có thể luyện tập cùng đối thủ hẳn hoi, lại không cần phải cố kỵ đánh thẳng vào chỗ hiểm, đánh cho đến chết mới thôi. Lấy kinh nghiệm tập võ nhiều năm của Cố Phi cũng không có được tình huống như vậy.

Bình thường, cùng người khác luận bàn thì đến điểm mấu chốt phải dừng lại. Do không thể thoải mái ra chiêu, bao nhiêu tinh hoa trong chiêu thức, Cố Phi mặc dù biết rõ, nhưng cũng không thể phát triển. Mấy tiểu thuyết võ hiệp, nhân vật trong đó đều sống trên đầu đao lưỡi kiếm, như vậy mới là điều kiện phát huy võ thuật tốt nhất. Mà hiện giờ trong Game Online cũng có thể tạo ra môi trường như thế cho hắn. Mặc dù đối thủ có hơi ngu, chả biết phá chiêu của mình, nhưng như thế cũng được rồi, có thể ra tay không hề cố kỵ gì cả.

Đi tới gần chỗ đánh quái, Cố Phi xoay người hất vạc áo choàng lên, rút đao ra xông tới.

Cảm giác nhẹ nhàng...như vậy thật sự dễ dàng hơn rất nhiều.

Cố Phi biết rõ đây là tác dụng từ "Huy chương của Eddie" mang lại, với 30 điểm thuộc tính, như vậy thật sự là một lần đột phá. Mấy tiểu quái vây quanh Cố Phi ngã xuống còn nhanh hơn lúc trước. Hắn cảm giác được chỗ này dường như không còn thích hợp để luyện cấp nữa, có lẽ phải tìm chỗ cao cấp hơn quá.

Vào lúc này, ở chỗ không xa với Cố Phi có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm hắn.

Hồng Nhất Tiếu. Sau khi Cố Phi rời khỏi, hắn đã âm thầm theo sau, mục đích là muốn xem xét chi tiết hơn về Cố Phi.

"Tốc độ thật nhanh! Toàn bộ điểm đều cộng vào Nhanh Nhẹn..." Hồng Nhất Tiếu yên lặng nghĩ. So với Kiếm Quỷ có kinh nghiệm về Game Online phong phú, hắn là một người trong phòng kế hoạch của trò chơi lại càng hiểu rõ hơn. Kiếm Quỷ có thể chỉ biết Cố Phi cộng Nhanh Nhẹn, còn Hồng Nhất Tiếu thì có thể biết được Cố Phi cụ thể cộng bao nhiêu điểm Nhanh Nhẹn, sai số không quá năm điểm.

" Sức Mạnh cũng có...Mà đây là hiệu quả từ Huy chương của Eddie".

"Lực công kích..." Hồng Nhất Tiếu tính toán trang bị trên người Cố Phi một chút, lực công kích của nhân vật, cùng với phòng ngự và máu của NPC, hắn lại hít một hơi lạnh: "Mỗi chiêu đều là công kích lớn nhất... Cái này.... Cái này cũng biếи ŧɦái vãi ra...Dù cho là người tạo ra NPC cũng không thể gây ra số liệu ổn định như vậy chứ! Thằng này..." Hồng Nhất Tiếu nhăn mặt, hắn phát hiện ra một sự thật.

Đối với Cố Phi mà nói, hắn đã được trang bị nguyên một bộ kỹ năng hẳn hoi. Đó là công phu của hắn. Hơn nữa bộ kỹ năng này của hắn, nói theo thuật ngữ trong trò chơi, thì mới bắt đầu đã có được độ thuần thục khá cao, hơn nữa chả biết đây có phải là độ thuần thục cao nhất hay chưa, hay còn có thể tăng lên nữa. Mà càng chết là, bộ kỹ năng của thằng này sẽ theo cấp độ tăng lên mà càng ngày càng mạnh hơn.

"Nhân vật như vậy, thì phải hạn chế chỗ nào đây?" Hắn ôm vấn đề này trong lòng, trở về khu an toàn logout. Còn Cố Phi chỉ là tùy tiện nhìn lướt qua chỗ mà Hồng Nhất Tiếu bỏ đi.