Mười bé chim béo ở trên đài lãnh thưởng được mọi người nhìn chăm chú, giống như đang đắm chìm trong ánh hào quang. Mỗi bé đều đeo một chiếc huy chương nhỏ, sau đó nghênh đón sự ủng hộ cùng khen ngợi của người lớn.
Mới đầu Tạ Loan cùng đặt ánh mắt kích lệ vào người ấu tể trên đài, nhìn một hồi, Tạ Loan liền ôm ấu tể trên vai trái mình vào lòng, đối mặt với ánh mắt xanh lơ của đối phương.
Xoa cái sừng nhỏ trên đầu ấu tể nặc khắc tư, xoa xoa lỗ tai, Tạ Loan ôm ấu tể đang trùm áo khoác đen vào lòng, cách một tầng vải nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng ấu tể.
"Ư ô." Con ngươi xanh lơ chăm chú nhìn thanh niên, ấu tể nặc khắc tư bị áo khoác trùm kín người chỉ lộ ra đôi mắt tròn vo khẽ kêu một tiếng.
Bởi vì không tiện để nhiều người nhìn thấy nên mỗi khi ra ngoài ấu tể nặc khắc tư phải dùng áo khoác trùm kín người. So với những ấu tể khác có thể tự do khám phá thế giới cùng hượng thụ sự chú ý của mọi người, ấu tể nặc khắc tư không có cách nào quang minh chính đại xuất hiện.
Nghĩ tới tình cảnh của ấu tể trong lòng, lại nhìn cảnh tượng náo nhiệt ở xung quanh, Tạ Loan tiếp tục vuốt ve sống lưng ấu tể, lặng lẽ biểu thị an ủi.
Mà ấu tể trong lòng cũng rất ngoan, Tạ Loan cảm giác được nó khẽ củng củng người mình, từ cổ họng phát ra tiếng kêu khe khẽ.
"Ngoan." Bởi vì ấu tể này thực sự rất hiểu chuyện, Tạ Loan chỉnh lại vành nón hơi sụp xuống của ấu tể, sau đó cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên phần trán lông mao mềm mại của ấu tể một cái.
Đoạn đuôi nhỏ lộ ra bên ngoài áo khoác giống như đột nhiên mất hết sức lực rũ xuống, tiếng kêu của ấu tể nặc khắc tư rõ ràng hơn, chỏm đuôi cũng một lần nữa khôi phục phản ứng, giật giật một chút rồi vểnh lên thật cao.
"Ư ô-----"
Con ngươi tròn vo khẽ co rút, ấu tể nặc khắc tư dùng cái đuôi lông xù của mình quét nhẹ qua cổ tay thanh niên, sau đó cố gắng muốn quấn lấy.
Chính là vị trí đặt tay của thanh niên hơi xa, có thể đυ.ng nhưng muốn quấn lấy thì không dễ.
Cổ tay bị một thứ lông xù mềm mại quét qua vài lần, Tạ Loan dời tầm mắt, lập tức nhìn thấy cái đuôi muốn quấn lấy cổ tay mình.
Nhịn không được bật cười, Tạ Loan dời nằm tay một chút, để chiếc đuôi kia thuận lợi quấn lấy cổ tay mình.
Nghi thức ban thưởng kết thúc, Tạ Loan liền ôm ba bé chim béo trên đài về, ba bé mang ba chiếc huy chương có màu sắc khác nhau ở trong lòng anh vẫn không ngừng ưỡn ngực, thoạt nhìn muốn giữ tư thế này một hồi lâu nữa.
Tạ Loan cũng không phá vỡ tâm tình vui sướиɠ của ba ấu tể, chỉ xoa xoa ngực ba bé.
Lông tơ mềm mại, còn có nhiệt độ ấm áp của cơ thể ấu tể.
Cuộc thi phi hành của ấu tể là hoạt động rất được chú ý của ba chủng tộc khố đề, khố duy cùng khố thác, bởi vì đó là hoạt động giao lưu hữu nghị của ba chủng tộc, tuyển thủ dự thi lại còn là ấu tể của ba chủng tộc, nhóm người lớn hiển nhiên rất quan tâm.
Những chủng tộc khác mặc dù không quá chú ý nhưng ít nhiều cũng có nghe nói tới.
Lễ bế mạc vừa kết thúc, năm nay người chủ trì cuộc thi là tộc khố đề bắt đầu chọn lựa người chủ trì năm sau.
Lúc cuộc thi tài diễn ra trên tinh du cũng xuất hiện không ít chủ đề thảo luận liên quan, hiện giờ hoạt động kết thúc, nhiệt độ thảo luận cũng lập tức tăng cao.
"Nghe nói trong cuộc thi năm nay xuất hiện hình ảnh hiếm lạ, một gia trưởng ôm ba ấu tể lên đài nhận thưởng à?"
Tin tức này vừa đăng lên lập tức nhận được rất nhiều hình ảnh đáp lại. Hình này được cắt ra từ đoạn phim ghi hình, là ảnh trên đài nhận thưởng.
Trong ảnh là một người lớn đang ôm ấu tể, trong đó một thiên tóc đen đứng ở bên trái đặc biệt nổi bật, trong lòng ôm ba bé chim béo.
Vốn người xem ở hiện trường cùng trực tuyến qua mạng đều có chút tò mò, hiện giờ có người nhắc tới liền bắt đầu xôn xao thảo luận.
"Này nhất định là bảo mẫu của phân hội bảo dưỡng ấu tể nào đi, ôm ba ấu tể cùng lên nhận thưởng, tình cảnh này rất lâu rồi không thấy a."
Bình luận này nhận được nhiều câu trả lời nhất, một đám người tranh luận nói chủng tộc nhân loại không có khả năng tới phân hội bảo dưỡng ấu tể làm bảo mẫu, mà một nhóm khác thì bắt đầu thảo luận xem đó là phân hội nào.
"Dù sao thì nhất định chính là phân hội nằm trong top ba nghìn, hiện giờ đi kiểm tra danh sách đăng ký trên du tinh là ra thôi, trên trang chủ nhất định có tin tức liên quan."
Được nhiều người khen ngợi hoặc bình luận thì tin tức chắc chắn sẽ bị đẩy lên trang đầu, một số người rảnh rỗi cộng thêm hiếu kỳ lập tức áp dụng phương pháp này tìm kiếm một vòng, thế nhưng đáng tiếc lại không thu hoạch được gì.
Không tìm ra?
Điều này làm một phần lớn những người tự tin tràn đầy dốc sức tìm kiếm buồn bực không thôi, bọn họ chắc chắn đó là phân hội nằm trong top ba nghìn, sao tìm nát cả rồi mà vẫn không thấy chứ??
Kỳ thực cũng không phải bọn họ kinh ngạc hay hướng tới phân hội kia gì cả, cuộc thi này dù sao cũng chỉ là cuộc thi giao lưu của ba chủng tộc mà thôi.
Bất quá bởi vì cuộc thi có được độ chú ý nhất định, ấu tể của phân hội có thể đạt được thứ hạng cao thì tuyên truyền đối ngoại cũng dễ dàng hơn, ít nhất cũng chứng minh được phân hội này có năng lực không tệ.
Một nhóm người tìm kiếm tên phân hội kia nhưng không có kết quả, không bao lâu sau, một tin tức mới hoàn toàn thu hút sự chú ý của mọi người.
"Ấu tể khố đề đạt hạng nhất cuộc thi lần này... nếu tôi nhớ không lầm thì hình như trước kia học mãi cũng không bay được thì phải. Con ấu tể này từng ở chung phân hội với ấu tể nhà tôi một thời gian, không biết tôi có nhớ nhầm không nữa."
Lời bình này vừa post lên không bao lâu thì được rất nhiều lời bình luận.
"Lúc nhìn hình ảnh đặc tả tôi cũng có chút kinh ngạc, không ngờ ấu tể này đã học bay được, hơn nữa còn bay tốt như vậy, có lẽ gia trưởng của nó rất vui mừng."
Lượng tin tức có hơi lớn, một phân hội bảo dưỡng ấu tể có thể giành một lúc ba thứ hạng trong cuộc thi cùng một phân hội bảo dưỡng ấu tể có thể làm một ấu tể không thể học bay được rốt cuộc cũng biết bay, lại còn giành hạng nhất, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt....
Nếu cái trước chỉ là một chuyện không tính là đặc biệt giỏi, chỉ có thể nói là làm người ta kinh ngạc, tò mò một chút thì cái sau chân chính làm bọn họ phải nghiêm túc chú ý.
Nhất thời nhiệt đồ về tin tức cuộc thi phi hành nhanh chóng tăng cao, không bao lâu sau đã chen bào top tin tức trên du tinh.
Những phân hội từng bảo dưỡng con ấu tể khố đề này cũng nhanh chóng phản ứng, thấy nhiệt độ ngày càng tăng, nhân viên làm việc trong phân hội không khỏi có một ít ý tưởng.
Con ấu tể khố đề này hiện giờ có thể bay có phải có quan hệ với phân hội bọn họ không?
Mặc dù từ khi vào ở đến khi rời đi vẫn không biết bay nhưng trong quá trình đó bảo mẫu của phân hội đã nhiều lần dùng tinh thần lực khai thông, có lẽ đến tận sau đó nó bắt đầu phát huy tác dụng...
Cũng không thể trách người của những phân hội kia nghĩ vậy, những phân hội này có bảo mẫu cấp S, thậm chí là cấp S, mà tinh thần lực khai thông đối với ấu tể chính là có lợi mà vô hại, thậm chí nó còn có tỷ lệ kí©ɧ ŧɧí©ɧ dị năng ẩn trong cơ thể ấu tể.
Không biết du tinh hiện giờ là tình huống gì, cũng không biết tin tức về cuộc thi phi hành đang rất hot, Tạ Loan đang đi tới thành phố trung tâm của Áo Nhĩ Đặc Tinh.
Tạ Loan được Phù Á mời tới trang viên Ngõa Luân gia làm khách, nói là mời nhưng chính xác hơn là cầu, nữ tính khố đề nói hi vọng Tạ Loan có thể ở lại khích lệ ấu tể khố đề một chút.
Còn khích lệ chuyện gì thì có liên quan tới chuyện của cha ấu tể.
Phù Á để quản gia tiếp đãi Tạ Loan, Tạ Loan ôm ba bé chim béo cùng một con nặc khắc tư tới trang viên, ngồi ở sô pha trong phòng khách biệt thự chờ một hồi.
Đại khái là ở trong phòng sách nói chuyện, không bao lâu sau, Tạ Loan nhìn thấy hai khố đề trưởng thành tóc đỏ nhạt từ trong phòng đi ra.
Nam nhân đi trước biểu tình có chút nghiêm nghị, mơ hồ có thể nhìn ra chút cứng ngắc, nhất là lúc nhìn bé chim béo đỏ nhạt trong lòng Tạ Loan, biểu tình cứng ngắc kia lại càng rõ ràng hơn.
Nhìn ấu tể đeo chiếc huy chương vàng nằm trong lòng thanh niên, Đường Nạp đột nhiên cảm thấy bước chân của mình có chút nặng nề, càng đi tới trước lại càng khó khăn hơn.
Vừa nãy ở phòng sách vợ đã nói với anh, ấu tể nhà mình cần khen ngợi cùng khích lệ chứ không phải lạnh mặt trách cứ.
Anh cứ luôn trách cứ ấu tể làm không tốt chỉ làm con càng lùi bước hơn mà thôi, đó là phương pháp giáo dục không chính xác.
Ở cuộc thi được nhiều người nhìn chăm chú như vậy, lúc đứng trên đài lĩnh thưởng ấu tể vẫn có thể lộ ra dáng vẻ vô cùng tự tin kiêu ngạo.
Thế nhưng khi trở về nhà, gặp cha mình, ấu tể khố đề ngược lại co rụt đôi cánh nhỏ, đầu cũng cụp xuống, trông có vẻ khϊếp sợ.
Nhìn thấy phản ứng của ấu tể, lúc này Đường Nạp mới nhận rõ mình đã quá sai lầm.
Cảm nhận được vợ ở phía sau đẩy nhẹ một cái, Đường Nạp bước tiếp thêm vài bước, đi tới trước mặt thanh niên nhân loại.
Xoa lông vũ mềm mại của ấu tể khố đề trong lòng, lúc này ấu tể vẫn còn cúi đầu, không dám ngẩng lên nhìn gia trưởng.
"Bội Bội có muốn để ba mẹ xem huy chương của mình không?" Tạ Loan ôn hòa nói, sau đó nhấn mạnh thêm một câu: "Màu vàng, là huy chương hạng nhất a."
Nói xong câu đó, Tạ Loan thực tự nhiên đặt ấu tể khố đề vào lòng nam nhân trước mặt.
Đã khá lâu rồi không ôm ấu tể như vậy, Đường Nạp hơi cứng ngắc, lúc này bé chim béo ở trong lòng anh tựa hồ lấy lại chút dũng khí, từ từ nâng đầu lên.
Thế nhưng nhìn thấy biểu tình nghiêm nghị lạnh lùng của cha, chút dũng khí khó khăn lắm mới tích lũy được lại xìu xuống, thế nhưng sức nặng từ chiếc huy chương làm ấu tể khố đề một lần nữa có tự tin, bé lại tiếp tục ngẩng đầu nhìn cha.
Màu vàng, là huy chương hạng nhất.
Nó giành được hạng nhất.
"Chíp chíp!"
Một lần nữa lấy lại dũng khí, bé chim béo đỏ nhạt hơi ưỡn thân mình với cha mình, để chiếc huy chương vàng càng lộ rõ hơn.
Đường Nạp vốn chỉ hơi cứng đờ, lúc này đã toàn toàn cứng ngắc.