Tình Yêu Vĩnh Cửu

Chương 14

Năm Lous mười tuổi, thiếu tướng Dan tức cha của Leo dẫn anh tới trước mặt Lous. Hai người vừa gặp nhau đã ko vừa ý nhau. Lous vô cùng ghét cái bản mặt mặc dù là con trai nhưng gương mặt lại búng ra sữa, trẻ thơ phi giới tính của Leo. Còn Leo chúa ghét cái bản tính ngạo mạn, coi tính mạng người như cỏ rác của anh. Điểm chung duy nhất của hai người đó là đều thích thầm quận chúa Hanna. Hồi đó cung điện của quận chúa Hanna nằm phía bên phải của con sông. Ngoài ra còn bị tường thành kiên cố ngăn chặn kẻ lạ mặt ngâm nhập từ bên ngoài vào. Do đó mỗi lần có của ngon vật lạ Lous và Leo đều đánh liều dùng cây sào dài tám thước nhảy lên ban công và đưa cho nô tì quận chúa.

Phi vụ nguy hiểm đó thành công trót lọt đến lần thứ chín vì lần thứ mười, cây sào mà Lous đang nhảy bỗng nhiên bị gãy làm đôi khiến anh mất đà lao thẳng xuống sông. Và người cứu mạng anh chính là Leo và vì cứu anh, Leo ốm liệt giường hai tháng trời. Khi Leo khỏi bệnh, anh tới thăm còn mang theo rất nhiều quà cáp.

" Nói cho cậu một chuyện, trong hai tháng cậu hôn mê bất tỉnh thì Hanna đã lấy hoàng tử Chris rồi " Hoá ra anh và Leo chỉ là người qua đường, mạo hiểm cả tính mạng để rồi cuối cùng nhận cái kết đắng. Chris là anh họ của anh và cũng có tình ý với quận chúa Hanna. Anh ta đã lợi dụng hai đứa trẻ mười tuổi để hưởng lợi về mình. Anh ta mua chuộc nô tì của quận chúa với mục đích khi anh và Leo mang đồ tới thì nô tì đó chỉ việc thông báo cho quận chúa biết rằng người vừa đưa tới chính là hoàng tử Chris. Sau đó diễn biến ra sao thì anh ko muốn nói ra nữa vì quá đủ để bốc hoả mỗi khi nhớ lại kí ức tuổi thơ dữ dội.

Hai người dần trở nên thân thiết với nhau tuy nhiên khi Lous nắm quyền hành thì anh và Leo ko còn thân thiết. Bởi khoảng cách giữa hoàng tử và kẻ phục tùng quá mâu thuẫn với nhau. Leo ko được phép xưng ngang hàng với hoàng tử và nếu phạm phải anh có thể bị chém đầu dù cho anh có là thiếu tướng đi chăng nữa.

" Chuyện đã qua thì hãy cho nó qua đi, xin hoàng tử hãy quên hết tất cả " Leo liên tục phủ nhận mọi chuyện trong quá khứ.

" Haiz vốn định nhờ ánh trăng nói hộ lòng, ai ngờ ngươi ko cho ta gọi thì thôi lại còn gắt gỏng với ta "