Người ta nói chẳng sai, no bụng thì phải giải quyết đến nhu cầu sinh lý a! Ăn cơm với Jung Yunho xong, chúng tôi trở về phòng. Vốn tôi định thả lỏng ngủ một giấc dưới sàn nhà tới sáng, ai ngờ tên kia vừa ngồi vào giường đã bắt đầu cởϊ qυầи áo.
“Này!! Cậu lại muốn làm gì a…” Tôi hiện tại tràn ngập sợ hãi với mọi hành vi của cậu ta.
“Huh, không thấy tôi muốn làm chính sự sao?” Nói đến đây, người nào đó đã không mảnh vải che thân rồi…
“Này!!! Tôi không phản đối cậu ngủ trần mà!! Nhưng ít nhất cũng phải kéo rèm lại đã chứ!!!” Tức chết rồi, cơ thể ngọc ngà kia của tôi sao có thể để người khác nhìn thấy!! Sải bước đến bên cửa sổ, kéo rèm che kín rồi thở dài một hơi. Quay đầu, tôi lại một lần nữa đơ người… Tên kia ngồi nghiêng trên giương, tay đặt ở bộ vị trong điểm mà xoa nắn.
“Dừng tay a!” Tôi kêu to, bắt lấy cái tay tội ác!
“Cậu không thể tàn phá nó như vậy!! Tôi là luật sư cho nó!! o(>﹏