Vị Omega Thơm Ngon Mềm Mại Kia

Chương 8

Dọc theo đường đi, Dung Tiếu bị kéo đến lảo đảo, bước đi loạng choạng.

Bởi vì mùi tin tức tố trên người anh quá nồng, ở cạnh Dung Tễ, không sai biệt lắm có thể nhấn chìm người ta, hai người cứ vậy lôi kéo, lại cứ như tình nhân vừa gặp nhau đã phát tình.

Trong tiểu khu cũng sẽ có người tới, nhưng khi nhìn thấy họ, ánh mắt đều rất kỳ lạ, còn có người đỏ mặt chạy đi, vì thế nên chẳng ai đến gần nữa.

Dung Tiếu có cầu cứu cũng không ai đoái hoài gì nữa cả.

Anh phát tình, bị du͙© vọиɠ hành đến không ra hình người, Dung Tễ bởi vì tức giận mà cũng phóng ra tin tức tố, áp chế lên khiến anh muốn quỳ cả người xuống cạnh Dung Tễ.

Vào thang máy, mồ hôi trên chóp mũi Dung Tiếu như những hạt mưa nhỏ, rơi xuống tay Dung Tễ

Dung Tễ như là bị bỏng, ngón tay căng thẳng, cắn chặt khớp hàm, dùng sức kéo anh một cái, cả người anh dựa vào hắn, là cái ôm mà bao lâu nay hắn vẫn mong ước.

Hai người trái ngược nhau, lại dính vào nhau như đống kẹo mạch nha, Dung Tễ cùng anh ở trong tối khẽ phân cao thấp, không biết làm sao khi khí lực mình đánh không lại người ta, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì đứng vững.

Ra khỏi thang máy, Dung Tễ vội vã đem Dung Tiếu về phòng mình.

Cửa mở ra, ngay lúc sắp bị kéo vào, Dung Tễ chợt bộc phát nguồn sức mạnh, gắt gao túm chặt cửa không buông, run run nói: "Dung Tễ! Không muốn.."

Dung Tễ không nhịn được thô bạo, dễ như ăn cháo liền gỡ được tay anh đang nắm trên cửa.

-- Dung Tiếu cuối cùng cũng bị kéo vào.

May mà dưới nền nhà có đặt thảm len, anh ngã xuống cũng không khó chịu. Anh muốn khóc, thế nhưng do thói quen đành nhịn xuống, cánh tay đỡ lấy cơ thể, mơ hồ nhìn Alpha đang đứng trên cao nhìn mình.

Dung Tễ ngồi xổm xuống, cùng anh đối mặt.

Đột nhiên, hắn kề sát vào, mê muội ngửi khắp người anh, càng tựa sát, mùi tin tức tố càng nồng, càng hấp dẫn, hắn chỉ mới vừa ngửi một chút, thần kinh đã run lên, như lập tức muốn đến xxx.

Dung Tiếu thở hổn hển lùi về phía sau.

Nhưng bởi vì động tác của anh, thảm len trống ra một chỗ nhỏ, Dung Tễ thuận thế quỳ gối xuống, theo tốc độ lùi lại của anh sát lại gần, cuối cùng cả người đều quỳ đến trước mặt anh. Nằm lên người anh, thâm trầm nhìn anh.

Dung Tiếu không chịu được nghiêng đầu tránh đi, thuận thế đẩy hắn một cái.

-- Dung Tễ nắm lấy tay anh, như được mở ra một công tắc nào đó! Thô bạo mà đem anh khóa tiến vào trong lòng, ôm anh thở dốc.

Bỗng dưng, Dung Tiếu hai mắt trợn to --

Bất quá ôm xong cũng không có làm gì tiếp theo, chỉ vội vã cúi đầu ngửi tuyến thể của anh, dường như không biết phải làm thế nào.

Bởi khoảng cách khá gần, Dung Tiếu có thể nghe được tiếng nghiến răng của hắn, mạnh mẽ, thô bạo, hơi nóng cùng tin tức tố Alpha xâm chiếm sau gáy anh, thân thể mềm mại, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.

Một giây sau, Dung Tễ không chút lưu tình cắn xuống.

Dung Tiếu cả người kịch liệt co rút! Đau nhức tập kích đầu óc của anh, anh không khỏi kêu lên thảm thiết!

Một tiếng kêu này ảnh hưởng đến đến Dung Tễ, Dung Tễ khôi phục chút tỉnh táo, miễn cưỡng rời miệng.

Tuyến thể sau gáy Dung Tiếu đổ máu, mùi máu tanh theo hàm răng của hắn lửng lơ giữa chóp mũi hai người, Dung Tễ đem môi đặt lên gò má Dung Tiếu, đặt xuống nụ hôn mang ý tứ cổ vũ.

Nụ hôn này ôn nhu lại vội vàng, giống như chuồn chuồn lướt nước vừa chạm vào liền tách ra, Dung Tiếu hai mắt trống rỗng, nước mắt nhịn nãy giờ thi nhau chảy xuống.

Du͙© vọиɠ bởi vì đau nhức mà cũng dần tan ra, anh tỉnh táo lại, đưa tay dùng sức đẩy Dung Tễ trong ngực ra, nghẹn ngào từ trong họng phát ra ngoài, chân hướng về phía hắn đạp loạn xạ, lớn tiếng hét lên: "Dung Tễ! Anh là anh trai em!"

Nhưng mà Dung Tễ chả cần dùng đến bao nhiêu sức lực, dễ dàng đem anh đang giãy dụa trấn áp.

Bởi vì huyết dịch lưu động, hắn có thể cảm nhận mùi tin tức tố ngày càng nồng, nếu lúc trước nói Dung Tiếu giống cái bình mật, thì bây giờ nó giống như đã bị đập nát, mùi hương phân tán càng mạnh mẽ, mùi hương bây giờ thật sự đáng sợ, đủ khiến cho hắn mất hết lý trí.

Hắn chỉ do dự chốc lát, rất nhanh lại cắm răng nanh sâu vào bên trong tuyến thể Omega.