Tôi quyết định rồi, tôi sẽ vì bản thân mình....... à không, vì
con mình sẽ quay lại với tên Yong đáng ghét đó. Sao cái tên đó không
chết dẫm chết bằm đâu quách cho rồi, sống chi cho chật đất hại não tổn
thọ tôi quá.
Theo mẹ vào nhà nói
chuyện với ba mẹ hắn, ba mẹ hắn mừng lắm. Cả người làm trong nhà cũng
vui vẻ không kém. Ba mẹ tôi ra về, tôi làm bộ mặt vui vẻ ra ngoài tiễn
họ về, tôi không muốn làm ba mẹ lo lắng thêm.
Thật ra thì tôi cũng có ý kiến nhưng vì có ba mẹ ở đó nên không nói ra. Ba mẹ vừa đi, tôi đã ý kiến ngay và lập tức với ba má chồng.
- Con muốn ngủ phòng riêng, con không muốn ở cùng một phòng với Yong.
- Tại sao vậy ?
- Con chỉ không thích, con và cu Shin ở phòng riêng.
- Mẹ không đồng ý đâu, ở riêng sao có thêm cháu cho mẹ.
- Một đứa chăn còn không xong, thêm đứa chết mất thôi.
- Tuỳ con vậy, để mẹ nói vυ' dọn phòng cho con.
- Cảm ơn mẹ.
Tôi theo ba mẹ vào nhà,mẹ xuống bếp phụ nấu bữa hôm nay, tôi cũng
tính theo mẹ phụ nấu ăn chứ không muốn gặp cái tên lăng nhăng với tình
nhân của hắn tý nào. Ba gọi tôi lại, ba nói có chuyện muốn nói, ra hồ
bơi nói chuyện cho thoải mái mát mẻ.
Tôi đồng ý rồi kêu ba ra ngoài trước, tôi xuống bếp pha trà mang ra
vườn cùng ba thưởng thức. Bây giờ cũng chỉ mới 8 rưỡi sáng thôi mà, sau
bể bơi cũng có bóng cây mát, tiếng chim, gió nhẹ đủ làm tiếng lá cây xào xạc, ngồi thưởng thức trà nóng còn gì tuyệt vời hơn.
- Ba có gì muốn nói với con vậy ?
- Tính mẹ thằng Yong trẻ con, con đừng để bụng.
- Dạ không đâu ba.
- Sáng nay con gặp con Tuyền rồi phải không ?
- ...
- Ba biết, thằng Yong làm vậy là thiệt thòi cho con, nhưng trong khoảng
thời gian con đi, Yong đã cố cắt đứt quan hệ với con bé đó.
- Vậy thì liên quan gì con đâu.
- Gia đình con nhỏ đó kinh doanh gỗ, tháng 7 năm trước ba nó buông gỗ lậu qua biên giới bị bắt, và phát hiện thêm là làm ăn phi pháp, gia đình
phá sản, đồ trong nhà bị thu hồi, ba nó bỏ trốn, nợ nần giờ mẹ con nó
gánh, mẹ và chị em nó mướn phòng trọ ở, mẹ nó giờ làm lao công cho siêu
thị, còn con chị làm công nhân, còn con Tuyền cứ đeo bám lấy thằng Yong, mà nó có ăn học gì đâu.
- Vì vậy mà gia đình mình hất hủi nó sao ? Lúc trước chẳng phải khi nhắc tới Tuyền là cả nhà mắt sáng rỡ ra à.
- Sống thì phải biết thời biết thế, giờ gia cảnh nó ra thế, rước nó về chẳng khác nào rinh nợ mấy chục tỷ về nhà.
Quả là lòng người, đúng là sống là phải biết thời thế, nhưng tôi
không nghĩ là lòng người quá đáng sợ đến thế. Nhưng có lẽ, đây chưa phải là điều đáng sợ nhất.
- Ba nói phải, nhưng như vậy thì đã sao đâu, con cũng có ăn học tới nơi tới chốn gì đâu.
- Con Tuyền là đứa biếng làm thích ăn, nó chỉ muốn cưới thằng Yong về để
khỏi làm mà được ăn thôi, nó làm mọi cách để níu kéo thằng Yong.
- Ba muốn con phải làm gì, con có biết làm gì đâu.
- Con không cần làm gì hết, con đã có cu Shin thì lo gì nữa.
- Con đâu có lo gì, mắc gì con phải lo.
- Con bé lỳ lợm này, ba muốn con đi học lại, về trường quận học, học cho hết chương trình phổ thông.
- Tại sao phải học lại, còn cu Shin bỏ đâu đây.
- Ở nhà sẽ có người trông, con học xong chỉ cần ở nhà thôi, không cần làm gì hết.
- Nghe có vẻ sung sướиɠ, nhưng con không thích.
- Ai cũng thích ăn không ngồi rồi.
- Con thì không !
- Con tính làm gì ?
- Để sau hẳn tính nha ba.
Tôi chẳng biết sau này làm gì, đam mê tattoo nhưng có lẽ tôi lại
không theo nghề đó được, tôi sợ sẽ làm con tôi mang tiếng xấu. Mọi người sẽ nói mẹ nó là gái giang hồ, tôi không thích điều đó, xã hội vẫn chưa
thoáng như ở Châu Âu, Châu Mỹ. Đây vẫn là Việt Nam, muốn thay đổi tư duy của người Việt Nam có lẽ phải đợi vài chục năm nữa. Tới lúc đó có lẽ
tôi già khú đế rụng răng bạc tóc mất rồi.
- Sau này có gì khó khăn cứ nói với ba, còn có tâm sự buồn hay gì đó cứ
tìm mẹ con, mẹ tuy tính tình trẻ con nhưng mẹ rất tâm lý, mẹ không như
bên ngoài con nhìn thấy đâu.
- Dạ, con cảm ơn ba.
Tôi nhấp ngụm trà, trà nhật bản ngon lắm, nhẹ cả người. Ba đứng dậy vỗ vai tôi rồi đi vào, tôi cũng tính vào thì chị Han ẵm cục vàng của
tôi ra, nắm tay nhóc vãy vãy tôi.
- Chị Han, em chào chị, lâu quá không gặp chị.
- Em xinh và cao hơn trước.
- Cảm ơn chị.
- Chị chưa biết tên thằng bé !
- Ở nhà gọi là Shin, tên thật là Thiên Hạo.
- Tên đầy đủ là gì hả em ?
- Nguyễn Hoàng Thiên Hạo.
- Nhưng thằng Yong họ Đặng.
- Con em theo họ em thì có sao đâu.
- Bây giờ nó đã là con của em với thằng Yong, không như lúc em ở Pháp nữa.
- Sao chị biết em đi Pháp, ba mẹ em nói sao ?
- Chị ít khi nói chuyện với ba mẹ em từ khi em đi cũng chẳng qua nhà đây bao giờ, ba mẹ chị cố hỏi em đã đi đâu, nhưng vô vọng.
- Rồi thế nào nữa ? Chị kể em nghe đi.
Tôi vô cùng thắc mắc, từ lúc tôi đi cho đến ngày về, đã xảy ra
chuyện gì và điều tôi thắc mắc nhất, đó là Yong. Tôi có lẽ sẽ hỏi chị
Han về những gì đã xảy ra, tôi muốn thăm một số bạn bè của mình, nhưng
nghĩ lại mình có bao nhiêu người bạn đâu.
- Ba mẹ em không muốn em quay lại với thằng Yong, vì biết được nó đang
quen con Tuyền, chị ngay từ lúc đầu đã không ưa nó rồi. Yong đòi chia
tay, nó dùng đủ trò để buộc Yong không xa nó.
- Trò gì ?
- Nó tự tử, rồi lại nói có bầu lum la, bỏ nó thì nó bỏ đứa bé, mà nhà này có cần gì ở nó đâu, ba mẹ cấm nó nói ra nhà này đã có con dâu và cháu
nội là em và thằng nhóc này nè.
- Chơi gái cho đã vào rồi phủ nhận.
- Vì gia đình nó âm thầm giấu ba nó mà, moi được tiền nhà này thì trả nợ cho ba nó, mẹ nó thâm lắm em ơi, chị không ưa.
- Nảy ba có nói về vấn đề này, nhưng đâu nói gì gia đình nó giấu ổng.
- Là chị giấu ba đấy chứ, chị cấm anh Bin nói cho ba biết, anh Bin là người phát hiện ra mà.
- Vậy tại sao chị biết em ở Pháp ?
- Hong gặp em ở Pháp.
- Sao lại vậy ?
Chị Han nhìn tôi, thở dài rồi nựng cu Shin, đưa cái ti giả vào
miệng nhóc, mỗi cái ti giả mà có lẽ là niềm vui lớn lao của nhóc vậy.
- Chồng Hong là tội phạm đang bị truy nã.
- Sao có thể như vậy ?!
- Chồng Hong tên William, 2 người họ vẫn chưa cưới, ban đầu Will và bạn
cùng hợp tác làm ăn mở công ty bất động sản ở Mỹ, công ty làm ăn tốt
lắm, nhưng được nữa năm, bạn Will cố chiếm vị trí đầu, Will không đồng
ý, cậu ta muốn cả hai cùng nhau hợp tác. Tên kia không đồng ý, tìm mọi
cách hại Will, cuối cùng Will bị ghép vào tội buôn ma tuý xuyên quốc
gia.
- Người kia hại à ?
- Ừ, tên đó chuyển số lớn ma tuý bột vào nhà Will, lực lượng công an tìm tới, Will cố chối
nhưng cả luật sư cũng đã bị tên khốn đó mua rồi.
- Bao lâu rồi chị ?
- 3 năm trước, Will đã trốn trong suốt ba năm, khi Hong có con Hong đã về đây sinh con rồi để đứa bé cho mọi người chăm, nhưng không nói gì vè ba đứa bé. Sinh xong Hong lại tiếp tục đi tìm Will, năm trước Will đã trốn lên tàu đến Pháp, Hong thì đi máy bay, cả hai hẹn nhau ở Provence, Hong đã nhìn thấy em ở đó.
- Chị Hong không cho em biết chị Hong đã nhìn thấy em !
- Hong và Will đang chạy trốn, Hong nói muốn tới nói chuyện với em nhưng nó không thể !
Gió thổi nhẹ qua, mặt nước gợn sóng, hơi nước lạnh từ hồ thổi qua
tôi và chị Han, tôi im lặng, chị cũng thế. Tôi lại chẳng biết phải nói
gì với chị nữa.
- Chị vào nhà trước, cho chị chơi với nhóc Shin bữa nha, nhìn cưng quá chừng.
- Dạ được, em cũng tính nhờ người trông thằng cu này chút, em có việc bận hôm nay.
Chị Han vui vẻ ẵm nhóc vào nhà, tôi cười gượng rồi thở dài. Thật ra mà nói, chăm nhóc Shin cực lắm, đẩy cho chị Han hay ai khác chăm được
một ngày mừng chết được.
Tôi sẽ qua
nhà nhỏ Nhi, từ lúc về tới giờ chẳng gặp nhỏ cũng không thấy nhỏ lên
facebook. Không biết nhỏ còn sống không nữa. Tôi cầm mâm trà đi vào nhà, tới cửa thì thấy Thanh Tuyền.
- Nói chuyện với em được không ?
Tôi chẳng muốn nói chuyện với cô ta tý nào, chằng thèm dồm luôn chứ nói sao nổi mà nói, cô ta không xinh lắm nếu không gọi là xấu :)) xấu
mà xúc phạm người nhìn luôn ấy chứ :3 Haha nói thế thôi chứ tôi cũng
chẳng thể đánh giá người khác được, tôi đâu có tư cách đó. Dám nghĩ thôi chứ nói ra chúng quánh cho bỏ bú :))
- Làm ơn, nói chuyện với em một lát có được không, em muốn nói chuyện với chị, em xin chị !
Tôi làm lơ, mặc kệ cô ta mà đi thẳng vào trong, vậy mà cô ta cũng
níu tay tôi. Thái độ lịch sự ban đầu thay đổi, nói giọng bao bố láo
luôn.
- Nói chuyện chút không được hả, chảnh vừa thôi.
- Này thím, mình chẳng có gì để nói với thím.
- Nhưng tao tui thì có.
- Kệ thím chứ !
Tôi hất tay cô ta ra, te te đi vào bếp. Tôi chẳng biết cảm giác cô
ta thế nào nhưng tôi thì lại thấy khó chịu lắm, đúng là mặt dày.
***
Còn tiếp...